Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã 2 tuần trôi qua, cũng đã đến lúc em xuất viện rồi.

Takemichi ngẩn người ngồi nhìn lên trần nhà trắng tinh, ngày mai là ngày em xuất viện. Cơ thể em đã không còn đau đớn nữa, em đã suy nghĩ nhiều lắm.

Wakasa nhìn dáng vẻ của em, anh im lặng không nói gì. Nhìn vào đôi mắt đó.
Đôi mắt từng ấp ủ biết bao nhiêu hoài bão, ước mơ và niềm hi vọng cho tương lai. Giờ em chìm sâu trong nỗi uất hận và tuyệt vọng, em không mong muốn gì cho tương lai, chỉ mong được cứu rỗi.

" Wakasa-Kun"

Wakasa ngẩn ngưởi, Takemichi chẳng mấy khi mở lời nói chuyện, nay bỗng dưng gọi tên mình.

" Sao vậy?"

" Anh làm nghề gì vậy?"

" Bán Moto"

" Thật hả?"

Takemichi quay sang nhìn anh, đôi mắt Wakasa vẫn thờ ơ nhưng cũng mỉm cười có chút vui vẻ mà ừm mốt tiếng.

" Giàu không?"

" Tạm ổn, đủ nuôi em cả đời"

" Thật không? " Em bất chợt mỉm cười, người này cũng dễ thương đó chứ.

" Thật"

" Anh biết tại sao hơn một tuần nay Taiju không đến đây không?"

"Cậu ta mở cơ sở mới, bây giờ bỏ vị trí nấu ăn lên làm quản lý nên chắc bận lắm"

" Taiju giỏi vậy sao?"

" Ừ, chủ của nhà hàng cao cấp đấy, toàn giới thượng lưu mới được thưởng thức"

" Chắc Taiju giàu lắm, đỉnh thật sự"

"..."
Wakasa im lặng, sao ngưỡng mộ Taiju ghê dữ vậy, từng đó thì nhằm nhò gì so với anh chứ?

" A - Anh cũng đỉnh lắm"

" Huh?"

Takemichi quay qua thấy Wakasa có chút đỏ mặt quay sang chỗ khác. Hóa ra người này muốn chọc em cười à?

" Ừm được rồi, Wakasa-Kun đỉnh nhất" Em cười híp mắt nhìn Wakasa.

Wakasa nhìn đến ngẩn người, trái tim như tan chảy đã mấy năm rồi anh chưa thấy nụ cười đó? Wakasa cũng mỉm cười nhẹ.

" Cuối cùng em cũng mở lòng rồi, nhóc con"

Takeomi đẩy cửa bước vào, hắn cũng bắt gặp được cái khoảnh khắc mà Takemichi đang cười với cái tên Wakasa ấy, có chút ghen tị vì cái người mà Takemichi nhìn rồi cười không phải hắn nhưng trong lòng lại có chút vui. Takemichi đã buông bỏ cảnh giác rồi.

" Takemichi" Takeomi dựa vào cửa, khoanh tay nhìn về hướng em.

" X -Xin chào" Takemichi cười gượng.

" Em có muốn xuất viện không?"

" Hôm nay á?"

" Ừm"

" Cũng được"

Takeomi vốn chỉ hỏi cho có, hắn vừa đi làm thủ tục xuất viện rồi mới vào đây.

" Về thôi" Takeomi mỉm cười nhìn em.

" Về đâu ạ?" Takemichi có chút ngẩn người, suy nghĩ tiêu cực lại hiện lên trong đầu em.

" Về? Em còn nơi để về sao?"

" Về nhà của chúng ta" Wakasa nhìn em rồi cười.

" Chúng ta...?"

____________________________

" Senju, sao đến mày cũng đi nước ngoài?" Sanzu gằn giọng nói vào điện thoại

Chính xác là bọn hắn đã nghi ngờ bọn họ rồi. Từ Emma, Hinata, Yuzuha, Senju. Haikkai còn cho biết dạo này Taiju cũng ít gọi điện cho hắn, gọi điện thì lại nói bằng một giọng khó chịu như đang giận chuyện gì đó.

" Em đi công tác, tuần sau sẽ về"

" Ừ mày liệu hồn đấy."

Píp píp

Senju thế mà dám ngắt máy hắn, Sanzu tức điên bóp chặt cái điện thoại.

Mikey cũng đã gọi điện cho Emma rồi nói chuyện sau đó cũng tức điên.

Emma, Hinata và Senju cũng biết mình đã bị nghi ngờ, vì để bọn họ không nghi ngờ nên bọn họ quyết định trở về.

" Takemichi-Kun, bọn họ sẽ chăm sóc anh thật tốt, anh yên tâm nhé" Hinata mỉm cười nhìn Takemichi

" A-Anh"

" Bọn tôi sẽ quay lại thăm cậu" Senju lên tiếng

" N... nhưng mà..."

Emma hiểu suy nghĩ của Takemichi. Sống với một người nhiều năm không gặp, hơn nữa Takemichi vừa trả qua những năm tháng khủng khiếp, thậm trí 2 người họ là Alpha, Takemichi thật sự chưa thể tin tưởng họ.

" Takemichi - Kun, đừng lo lắng, anh thật sự chỉ còn họ có thể giúp anh"
Emma nhìn thiếu niên trước mắt

" Nhất định anh sẽ hạnh phúc"

______

Bọn họ lên xe rời đi, Takemichi ngẩn người. Dù hai người họ có vẻ đáng tin nhưng ai biết được họ sẽ đeo mặt nạ hay gì đó.

Nghĩ về những nụ cười giả tạo ấy bỗng khiến Takemichi không khỏi rùng mình.

Takeomi và Wakasa đứng quan sát nãy giờ mà không khỏi đau lòng. Em đã quá ám ảnh về quá khứ.

"Vào nhà thôi " tiến đến nắm tay em rồi mỉm cười khiến Takemichi có chút an tâm.

Nhà của họ là chung cư, bên trong thang máy tất cả đều im lặng không nói gì cả.

Mở cửa bước vào khiến Takemichi không khỏi ngạc nhiên

" Hwaaaaaaaa" Ánh mắt lấp lánh như đứa con nít, hai người họ nhìn không khỏi tan chảy, vẫn đáng yêu như ngày nào.

Thật sự nhà ủa họ là Penthouse mà cả đời em có mơ cũng không nghĩ là sẽ được bước chân vào.

" N- Nhà của hai người thật sao?"

" Ừm"

Vốn dĩ ban đầu họ chỉ sống ở Duplex vì lí do công việc cũng toàn sáng đi tối mới về. Nhưng khi quyết định Takemichi sẽ ở với họ, hai ngươi không ngần ngại mà mua luôn căn này.

Mọi thứ tốt đẹp đều dành cho em.

Sau một hồi giới thiệu mọi thứ thì Takemichi cũng được nghỉ ngơi.
Căn nhà này thật sự rất rộng.

" Em nghỉ ngơi đi, bọn anh sẽ đi nấu cơm"

" Để em giúp cho" Em mỉm cười

" Không cần đâu"

Takemichi vẫn quyết liệt xin bọn họ cho phép mình làm. Bọn họ thì thương chẳng muốn cho em đụng vào gì cả. Nhưng cuối cùng vẫn phải đồng ý do em năn nỉ.

Takemichi đi vào bếp, căn bếp này cũng sang xịn lắm cơ, đầy đủ tiện nghi.

Bọn họ vừa nấu ăn vừ cười nói vui vẻ, cho đến khi Wakasa đun sôi chảo dầu để chiên thịt làm Katsudon.

" Ư-"

" Sao vậy Takemichi? " Takeomi ở bên cạnh đang đập trứng ra bát, quay sang nhìn em

Takemichi mặt tái mét vột bịt chặt miệng.

" Ưm- Ọe" Takemichi bịt miệng rồi chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh.

" G - gì" Wakasa đợt nhiên đơ người

"Đồ ăn tao với mày nấu khủng khiếp quá à? " Takeomi thắc mắc.

" Không, đúng công thức mà "

"K - không lẽ...."

" Sao?"

"Không có gì" Wakasa nói rồi lại thôi khiến Takeomi bực bội

"Úp úp mở mở cái đéo gì? "

Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu Wakasa, anh mím môi, chắc anh nghĩ nhiều.

________

9.8.2023

*Katsudon: Katsudon là tên được ghép từ tonkatsu (sườn cốt lết) và donburi (món cơm ăn kèm thịt hoặc cá truyền thống). Món ăn Katsudon chính là món cơm sườn cốt lết rán truyền thống của người Nhật và được ăn kèm với trứng và các loại gia vị khác.

Nngười Nhật thường ănkatsudon cùng với cơm trắng với phần thịt rán được cắt thành từng miếng dài, món ăn ngon nhất khi mới nấu xong bởi thịt lợn sẽ giữ được độ giòn của lớp rán cùng cái nóng hổi quen thuộc của món ăn mới ra lò. 

* Penthouse:
 Penthouse là căn hộ nằm trên tầng cao nhất của một tòa nhà hoặc một cao ốc. Chúng thường được gọi là căn hộ áp mái, có tường bao quanh, nhưng không chiếm toàn bộ phần mái. 

 Penthouse được thiết kế rộng rãi, sang trọng, nhiều ưu ái khác cũng được kiến trúc sư đưa vào không gian như trần nhà cao, có hệ mái vòm, lò sưởi, tầm nhìn đẹp và thông thoáng, cửa sổ rộng, nhiều phòng, không gian cho văn phòng và nhiều thứ khác.

Là căn hộ rất đắt tiền được giới thượng lưu ưa chuộng. Thiết kế riêng biệt so với những căn hộ thông thường, sang trọng hơn rất nhiều nên được rất nhiều người giàu săn đón.

Duplex: Đại khái cũng giống Penthouse nhưng không ở tầng cao nhất, không phải căn hộ áp mái mà chỉ là ở tầng cao thôi.

Đây là kiến thức tôi tìm trên mạng, nếu có gì sai sót mong các cô bổ sung và bỏ qua cho tôi.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro