Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Emma kéo em đi thăm thú quanh căn nhà và võ đường nhà Sano, cô bé còn nói sẽ dạy em học võ. Takemichi cũng ậm ừ đồng ý.

Mặc trên mình bộ Keikogi màu trắng, theo Emma tới võ đường. Lúc đi gần tới sảnh tập võ, cả hai nghe thoang thoáng thấy tiếng hét và tiếng cười đùa của ai đó.Bước vào trong, hai đứa trẻ thấy Mikey và một đứa nhóc nữa đang đùa bỡn nhau chạy quanh sảnh.

"Baji! Tao sẽ trở thành thủ lĩnh và đứng đầu giới bất lương!"

Cậu nhóc tên Baji kia cũng cười phá lên chạy phía sau Mikey.

"Biết rồi, tao sẽ giúp mày trở thành trùm bất lương haha!!"

"Đến lúc đó mày đừng có chết đấy."

Baji chửi Mikey một câu rồi vồ lấy hắn ngã xuống sàn, cả hai lăn lộn vài vòng rồi gặp phải sự cố. Cái cục vàng đen này lăn đến và va vào chân Takemichi khiến cậu ngã ngồi ra sau. Hai tên này mới dừng lại nhìn vật thể mình vừa va chạm.

Takemichi ngước mắt nhìn Mikey và Baji, Emma bên cạnh lúc này mới lên tiếng.

"Hai anh nghịch quá đi! Em sẽ mách anh Shin rằng anh làm Michi ngã."

Nghe vậy Mikey bèn bật dậy đỡ em đứng lên, hắn ôm em rồi vỗ lưng em vài cái.

"Xin lỗi Takemitchy, tao không cố ý đâu."

Em cũng gật đầu bỏ qua. Rồi cậu nhóc Baji kia cũng ngồi dậy chào hỏi.

"Tao là Baji Keisuke, biệt danh là Ed trong Edwar!"

Sau khi làm quen, cả ba dẫn nhau đi chơi đủ thứ trên đời. Ngày qua ngày, Takemichi sau cú sốc tinh thần ấy đã dần cởi mở và lạc quan hơn. Kể từ ngày em tới, nhà Sano trở nên náo nhiệt hơn, nhóm Takeomi cũng tới thăm em thường xuyên. 

Rồi bỗng một ngày Shinichiro trở nên kì lạ.

Anh ấy cứ khóc lóc và ôm em mãi. Anh ấy nhìn thế giới này tự như nhìn một thứ đã sớm biến mất. Rồi còn quay ra quát mắng Mikey rất nặng lời khiến hắn giận dỗi mà ru rú trong phòng.

"Mikey..."

Mikey nghe tiếng gọi thì nhìn ra cửa, thấy một viên kẹo nhỏ lăn qua kẽ hở dưới cánh cửa, là giọng của Takemichi. Hắn chầm chậm tiến lại rồi mở cửa ra. Nhìn em đang bò dưới sàn, hắn bật cười rồi ngồi xếp bằng trước mặt em.

"Anh Shin nhờ mày lên đây à?"

Em khẽ lắc đầu, đưa đôi mắt to tròn nhìn hắn.

"Anh Shin đã xin lỗi rồi, sao mày còn giận?"

"Vì anh ấy mắng tao..."

Nhìn khuôn mặt của em, hắn bỗng thấy áy náy trong lòng, mọi thứ đều có lý do của nó, và hắn biết lý do mà Shinichiro trách cứ hắn.

"Tha lỗi cho anh ấy nhé?"

Mikey gật đầu, vì hắn cũng chẳng có ý định dỗi Shinichiro lâu đâu.

.................

"Shinichiro, mày chẳng làm được bất cứ việc gì có ích cả. Tất cả những việc mày làm chỉ để khiến em trai mày chết đi."

Không, mày không hiểu tao.

"Tao hiểu mày chứ, hiểu rất rõ."

Không!

"Thôi đi Mikey!"

Nghe thấy tiếng hét, Shinichiro thoát khỏi cơn ảo giác không rõ nguyên do, anh chạy nhanh về phía tiếng hét với dự cảm bất an.

Ra tới sân sau, anh bị sốc trước cảnh tượng mình đang nhìn. Mikey cầm trên tay là con dao gọt hoa quả, quỳ trên mặt đất lại là Haruchiyo với máu đang không ngừng rỉ ra từ miệng. Baji sợ hãi lùi ra phía sau, còn Emma và Takemichi...

Mặt em trắng bệch, trông còn tệ hơn Haruchiyo, người run bần bật nhưng vẫn che đi đôi mắt của Emma. Cô bé đang rất hoảng sợ mà gọi tên 'Michi' liên tục. 

Sau lưng Mikey, dường như có một luồng khí đen xoắn tròn như muốn nuốt chửng tất cả...

Sau khi gọi Takeomi tới đưa Haruchiyo tới bệnh viện, Baji thì về nhà của cậu bé, căn nhà giờ ảm đạm tới mức có thể nghe thấy tiếng thở. Mikey ngồi trầm lặng ở thềm nhà, Emma thì đã ngủ thiếp đi sau cú sốc ban nãy. 

Takemichi run rẩy ôm lấy đầu sợ hãi, người run lên không ngừng, nước mắt không tự chủ mà rơi mãi. Shinichiro nhìn em, nhớ lại cái cảnh em giống như hiện tại đang cuộn người nằm trong góc của căn nhà hoang cùng hai cái xác. Anh ôm em vào lòng mà vỗ về, vừa thầy xót xa vừa thấy có lỗi. Tương lai và quá khứ, em đã chịu quá nhiều thương đau.

"Michi, anh xin lỗi. Không sao đâu, ổn rồi mà. Haruchiyo sẽ ổn, nó sẽ không sao hết. Nhìn anh đi, Takemichi."

Em ngẩng mặt lên nhìn Shinichiro, khuôn mặt nhem nhuốc đầy nước mắt, nước da trắng bệch làm em càng trở nên đáng thương. Anh ta ôm lấy em thật chặt, muốn vỗ về cho tâm hồn đang tổn thương của em.

"Nín đi, có anh ở đây rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro