21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

au : Little Fishh

"Kisaki đáng sợ quá đi..." Takemichi vừa đi vừa đá đá mấy viên gạch nhỏ trên đường, cứ vậy mà đá rồi đi đâu không biết

grrrrrrr!!! 

"k-khoan đã.... h-hình như...." 

bản thân em nghe tiếng gầm gừ liền rùng mình liếc về phía phát ra tiếng kêu. em cắn răng quay đầu nhìn về phía chú chó "con" nhe nanh show vuốt đang chuẩn bị lao vào chỗ em liền túm quần mà chạy

gâu gâu gâu!!!

"cái đéo!!!! uwaaaaa ai cíu vớiiiiii"

túm cái váy lại là bây giờ em bị chó dí chạy tụt quần luôn, nãy lỡ chân đá dính cục đá vào người nó thôi mà sao nó hăng máu đuổi em quá vậy? nhìn em hiền mà tưởng dễ bắt nạt hả? không có đâu, hổ không gầm còn tưởng là Hello Kitty à? nhưng em ơiiii em làm gì mà nhảy lên cây thấy ghê vậy em?

"ai đó....cứu với huhu" Takemichi

em khóc luôn rồi đây nè!! ai cũng được mà.... cứu em đi chứ con chó 'nhỏ' này dữ quá đi à. em nãy giờ đã nói xin lỗi nó rồi nhưng nó không chịu, nó cứ sủa mãi thôi. ờ thì con chó này cũng nhỏ lắm nhưng nhỡ nó bị bệnh dại thì sao? không chạy nó cắn cho đó, thuốc ngăn ngừa bệnh dại mắc lắm

"ai cũng được làm ơn cứu vớiiiii!!!!" 

em ngồi trên cây khóc ròng, thật sự đấy em ngồi nãy giờ cũng biết mỏi mà...

"làm gì vậy?" 

a! có ngườ-

mẹ kiếp Taiju??? chết mẹ rồi, đúng là em có nói là ai cũng được nhưng cho em gặp cái tên 'bạo quân' này thì em xin kiếu! nhỡ hắn bị khùng lên rồi đấm em một cái thì sao? nếu vậy em ngồi trên cây luôn cũng được.... nhưng nói vậy chứ.... em cũng không muốn bị con chó 'nhỏ' kia chào hỏi bằng mồm đâu

ừ thì là chó nhỏ, nhưng nhỏ ở đây là chó Pitbull :))

"hức.... quẳng con chó đi chỗ khác dùm tôi với huhu" em thật sự không muốn nhờ tên này đâu... nhưng tình thế bắt buộc mà nên đành vậy thôi

"nó đi từ lâu rồi" Taiju đứng đó nhìn em

hắn vốn dĩ chỉ đi ngang qua đây thôi, rồi tự nhiên nghe thấy vài âm thanh siêu cấp 'thê lương' phát ra từ hẻm bên cạnh nên vào coi thử chút. ai ngờ bắt gặp một cái đầu vàng ngồi trên cây mà khóc lóc chứ? nhìn nước mắt nước mũi tèm lem lại còn ngồi trên cây như vậy nhìn thảm hại thật đấy. bên dưới lại còn có con chó 'nhỏ' đầy giận dữ mà sủa nữa chứ? hắn còn tính quay đầu đi nhưng đôi chân không tự chủ tiến về phía cục bông màu vàng thảm hại kia trong miệng hắn thầm lặp lại từ 'yếu đuối' không biết bao nhiêu lần 

"hic... cảm ơn đã cứu tôi" Takemichi vẫn ngồi trên cây khóc ròng

Taiju nghe được từ cảm ơn xong cũng quay đầu chuẩn bị rời đi

"anou..... anh gì đó ơi... có thể giúp tôi... xuống được không ạ..." Takemichi ngại ngùng nói

 em không thể nhớ lúc nãy em đã làm cách nào mà có thể leo lên cái cây này nhưng bây giờ em KHÔNG.XUỐNG.ĐƯỢC !!! đành phải nhờ tên 'bạo quân' Taiju kia lần nữa vậy, hắn giúp em đuổi chó đi thì cũng sẽ giúp em nốt lần này mà đúng không? xin mày đã làm người tốt thì tốt cho trót điiii

"hả?" Taiju cả mặt hằm hằm quay đầu lại nhìn em khiến em phải giật thót một cái

'đừng nhìn tao như vậy mà!!! tao sẽ chết thật đấy'

"....n-nếu không được...t-thì thôi... á-" Takemichi bối rối khuya tay lung tung nhưng do không còn chỗ bám vào nên em mém trượt xuống may là bám vào lại được

"này-" Taiju thấy em mém té thì vươn tay ra chuẩn bị đỡ nhưng em lại không sao nên bối rối nhanh chóng rụt tay về

"à...ừm...." em lúng túng nhìn Taiju

"chậc" Taiju nhìn em một cái, nhanh chóng đến gần cái cây vươn hai tay nắm lấy hai bên eo em nhấc lên khỏi cái cây rồi nhẹ nhàng đặt em xuống đất

'nhẹ quá..'

"ca-cảm ơn nhiều" Takemichi có chút bất ngờ vì được hắn nhấc xuống nhưng em sau đó cũng cười tươi rói nhìn Taiju nói cảm ơn 

"...phiền phức" Taiju nhìn em xong nói nhỏ

" phiền phức? cái tên đáng ghét này! mày tự làm chứ tao có ép đâu?? hứ, nhìn tao giống cần mày giúp lắm sao? không có đâu, mơ đi" Takemichi nghe thấy hai từ phiền phức liền cúi đầu nhỏ giọng lầm bầm nhại lại Taiju, trong bụng thầm mắng Taiju ngàn lần

"hửm??" Taiju cúi xuống nhìn em

"éc! ừm không có gì, cảm ơn nhiều. tạm biệt!" nhìn cái mặt hằm hằm của Taiju làm em giật thót một cái, lập tức gập người cảm ơn rồi chạy đi luôn
"ngu ngốc..."

nghĩ sao hắn không nghe thấy em nói gì chứ? tên nhóc yếu nhớt này vậy àm dám nhại lại hắn, hắn chỉ tính hỏi lại thôi đó chứ. ai dè em lại chột dạ nhìn hắn rồi bỏ chạy đâu? hắn cũng đâu có làm thịt em được? tên nhóc ngu ngốc... 

nghĩ một chút hắn cũng quay đầu bỏ đi, nhưng nụ cười của em ngọt ngào thật đấy...

...

"mua gì giờ nhỉ?" 

em hiện tại đang đứng trước quầy snack khoai tây chiên chọn đồ ăn. nhưng em vẫn đang phân vân không biết nên chọn loại nào nữa nè.... khoai tây chiên vị rong biển? Khoai tây chiên vị BBQ? hay là Khoai tây chiên vị phô mai tăng 30% snack đâyyyyy???? huhu... ngân sách của em hiện tại không cho phép em mua cả 3 về đâu, hơn nữa hết tuần này mẹ em mới gửi thêm tiền về cơ. không có tiền đúng là địa ngục mà

"cảm ơn quý khách" Nv

"rốt cuộc thì cũng mua rồi, tuần sau ăn mì vậy" em cuối cũng vẫn là không cưỡng nổi mấy bịch khoai tây chiên, đáng lẽ em vẫn còn đủ tiền để mua thêm ít trứng, rau và một ít thịt đấy. nhưng em ở đây lại đâu chỉ đơn giản lấy hết 3 vị? ăn vậy sao đủ, tiện tay nên em lấy mỗi vị 3 gói luôn, đã lỡ tiêu tiền ngu thì thôi tiêu cho trót vậy
"mẹ kiếp thằng chó"

"tên điên này mạnh quá!"

vụt!

"...." 

má ơi!!! một tên vừa mới bay ngang của người em luôn này, gì vậy? muốn ám sát em hả?

"quá yếu" Taiju

chất giọng quen thuộc này, của tên 'bạo quân' Taiju kia chứ đâu? tên này lại nổi điên đánh người nữa rồi. em muốn về nhà, nhưng phải đi qua cái đám kia cơ.... nghĩ em liền đánh liều đi từ từ qua chỗ đám đông đang đánh nhau kia, em giờ mà dính vào thì sẽ bị đấm chết mất

'không thấy mình , không thấy mình, không thấy mình, thiên linh linh địa linh linh, con vô hình không ai thấy con' em vừa đi vừa niệm phật mong cho đám người kia không thấy mình

nhưng em à, đời đâu như mơ đâu em?

một tên nào đó bị đấm văng đến chỗ em đập mạnh vào bức tường sát cạnh em làm em phải giật thót một cái, bức tường sau lưng tên vừa bị đánh bay đến hình như có vết nứt luôn rồi kìa??? còn có cả âm thanh 'crack' đầy ngọt ngào nữa chứ!!!!
bốp!

một cú đấm giáng thẳng vào mặt trái của em khiến em mất thăng bằng mà ngồi bịch xuống đất, túi đồ ăn trong tay cũng theo đó rơi xuống , mấy bịch khoai tay chiên bị văng ra khỏi túi nằm rải rác xung quanh

"mày muốn chết à-" Taiju kẻ vừa gây ra màn này đột nhiên khựng lại nhìn em đang ngồi dưới đất một tay ôm lấy má trái ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì

hắn nhìn tên nhóc yếu đuối cứ ngơ ngơ ngồi bệt dưới đất, muốn đỡ em dậy liền tiến đến gần 

"khoan đã!!! đừng- đến gần đây..." Takemichi hét lớn nhưng chậm một nhịp rồi... Taiji đã lỡ chân đạp phải một gói khoai tây chiên của em mất rồi. nhìn bịch khoai tây chiên thân yêu bị người kia dẵm nát, tay em buông xuống. mắt liền đỏ hoe sắp khóc

Taiju giật mình nhìn xuống chân mình rồi lại nhìn em... mẹ kiếp!!! em khóc luôn rồi kìa?? nhưng lần này là do hắn gây ra. tim hắn đột nhiên nhói một cái khi nhìn những giọt nước mắt kia lăn trên má em, hắn đúng là tội đồ!!! đột nhiên hắn quay ngoắt đầu lại, trừng mắt nhìn đám người sau lưng
"tại bọn mày mà tao mới làm em ấy khóc" 

"tự nhiên đổ cho tụi tao??? tại mày mà???"

"á á á" 

sau đó là một màn tàn sát máu lửa của Taiju....

_____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro