HaitaniTake - Thác Loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ah...Chết tiệt...

Takemichi bật ra tiếng rên khẽ.

Khắp người em đang râm ran những cơn khoái cảm cực hạn cùng ngứa ngáy đến từ thứ vật nhỏ đang tạo ra những xung động trong vách tường thịt. Tần suất của thứ đó không lớn, lúc cầm ở trên tay chỉ cảm thấy hơi ngứa ngáy một chút, nhưng khi đưa nó vào trong nơi hẹp và không ngừng co thắt như hậu huyệt của em thì công suất của nó tăng mạnh hẳn. Vật nhỏ hình quả trứng ấy rung lên, không ngừng va đập với vách thịt và chạm đến điểm gồ bên trong huyệt động hẹp khiến khoái cảm cứ thế mà dâng lên trong người em. Những cơn hứng cứ thế lâng lang trong người em, nó làm em nhốn nhao và không ngừng nhộn nhạo, bụng dưới của em thì nóng cự như muốn bùng nổ tới nơi.

Nhưng dù cho bây giờ em đang sướng muốn điên và chỉ muốn được đè ra đụ thì em cũng không thể phát dâm và rên rỉ trước sự kiện quan trọng hiện tại. Thiên Trúc và Touman sau khi trải qua trận huyết chiến hồi đầu xuân với kết quả là Touman thắng với tình thế áp đảo do em-người đã quay ngược lại quá khứ không biết bao lần đã lập ra một kế hoạch hoàn mỹ để cứu vãn tình thế gay gắt giữa cả hai, khiến số người chết vốn từ 3 xuống thành 0, thì bây giờ hai bang đang ngồi lại họp bàn về việc thống nhất. Đây là một cuộc họp quan trọng đánh một cột mốc quan trọng trong lịch sử bất lương, vì thế Takemichi không thể để mình thất thố tại đây, hơn nữa em còn là nhân vật chủ chốt trong sự kiện lần này vì thế em chẳng thể xin về sớm hay vào nhà vệ sinh để trốn tránh được.

Takemichi uất hận không thôi.

Em đánh ánh mắt đầy tức giận cùng thống khổ hướng tới hai tên anh em nhà Haitani đang đứng chấp tay sau lưng nghiêm chỉnh đằng sau phía Izana kia, một khoảng cách không xa cũng không gần, đủ để bọn chúng quan sát được nhất cử nhất động của em. Cái bọn khốn khiếp ấy biết rõ nay em không thể trốn được hôm nay nên đã cố tình dùng cách này để chọc em, trước khi vào họp hai anh em đáng ghét ấy đã đè em ra và nhét trứng rung vào trong huyệt động em còn chúng thì giữ công tắc để chơi trò chơi kích thích giữa chốn đông người này.

Thật đáng hận mà...

Nhưng bất quá em không phủ nhận sự phấn khích khi gian díu giữa chốn đông người này, cảm giác kích thích cao gấp bội so với bình thường.

" Tôi thấy việc này liên quan đến cậu Hanagaki, vậy sao ta không để cho cậu ấy quyết đi nhỉ ?"- Ran lên tiếng giữa cuộc cãi vã giữa hai tổng trưởng nhầm tranh giành em về dưới trướng mình. Hắn đánh đôi mâu tím đang nheo lại một cách nham hiểm của mình về phía em.

Và nhìn cái nụ cười tinh quái của hắn Takemichi biết tên Ran ấy là đang giở trò.

Nhưng Takemichi thì làm sao mà từ chối được ? Chuyện này đúng là có liên quan trực tiếp đến em và em nên đứng ra giải quyết nếu không muốn nơi đây – nhà em sẽ trở thành một bãi chiến trường.

" À về chuyện này tao...Ah"

Takemichi vội ngậm chặt môi mình lại trước khi những âm thanh dâm đãng không kìm được vụt qua khỏi miệng.

Thật đáng ghét mà, hai tên ác ma kia thế mà lại lựa lúc em nói đẩy mạnh tần suất của trứng rung bên trong từ mức nhỏ lên một mức cao hơn.

Takemichi cố kiềm lại cái cơn hứng đang nhộn nhạo trong cơ thể mình, mặt em hơi ửng đỏ vì sức nóng của khoái cảm đang sôi trong máu, nhưng sợ người khác phát hiện điểm bất thường này nên em hơi cúi mặt xuống nhìn đôi dép lê của mình trên sàn nhà. Bằng một tông giọng, em nghĩ nó bình thường nhất, em nói tiếp lời đang ngắt quãng :

" Tao thấy vẫn là để tao ở đội hai của Touman đi..ưm..hm.. bên mày đã lấy đi đội năm của Touman rồi mà Izana."

Em nói xong lập tức liền lui một chút về đằng sau, không quan tâm cuộc cãi vã giữa hai người thủ lĩnh trẻ con kia nữa. Cái trứng rung chết tiệt kia vài giây trước còn khuấy động ngày một mạnh trong huyệt động của em khiến người của em không nhịn được mà run lên theo giờ đây khi em lùi xuống lại dịu lại.

Chó má thật, là hai anh em đó chơi em !

Nhưng dù mức độ đã hạ xuống nhưng nó vẫn liên tục rung với tần suất cao và không ngừng va đập lên vách tường thịt, khiến em ngày một nứng thêm. Takemichi đưa tay vờ che miệng ho để che đậy những âm thanh dâm tục mà em phát ra mỗi khi trứng rung đụng vào điểm nhạy cảm bên trong, em vô thức co thắt miệng huyệt của mình một cách đói khát và điều này khiến vật nhỏ luân động ra vào theo. Phía trước đáy quần em dần dần nhô cao hơn, nó khiến em sợ hãi mà vội khép chặt chân của mình lại. Thử hỏi giữa cuộc họp, lỡ ai phát hiện đũng quần của em đội cao lên một cách bất thường thì họ sẽ nghĩ gì đây ? Rằng à, tham mưu của Touman hóa ra là một tên nhóc dâm đãng đến nỗi mang theo trứng rung trong đít đến cuộc họp à ?

Tình huống đó rất tệ, tuy biết sẽ chẳng có ai móc mỉa hay lên tiếng về mình đâu nhưng Takemichi không muốn cái hình tượng ngầu lòi (?) mình cố xây dựng trong mấy năm qua chỉ vì vài phút này mà vỡ tan. Vì thế mà em phải thống khổ kìm nén lại cơn nứng đang hành hạ lấy mình, trong lòng không ngừng mang hai con rắn độc nhà Haitani ra mắng một trận, xong hôm nay, em không kêu người đập bọn hắn thì em không mang họ Hanagaki !

Có một điều mà Takemichi không biết, em đúng là rất tốt trong việc che giấu biểu cảm dâm tục đầy thống khổ của mình trước mọi người, nhưng với hai tên đứng cạnh em là Chifuyu và Mitsuya thì lại không. Em là người bọn hắn thương, hay nói cách khác là crush của bọn hắn, vì em của bọn hắn rất liều lĩnh và coi thường sức khỏe bản thân nên từng biểu cảm và hành động nhỏ nhặt của em hằng ngày đều được bọn hắn để ý chi tiết phòng hờ em lại làm ra chuyện nguy hiểm, nên giờ khi em có những động tác kì lạ thử hỏi bọn hắn làm sao có thể không để ý đây ? Từng tiếng rên khẽ trong cổ họng đến hai vành tai đỏ ửng và cả gò nhô nhỏ phía trước của em đều là những hình ảnh âm thanh nóng bỏng nhất mà bọn hắn từng gặp. Cả hai người đều không biết nguyên do đâu mà em lại có những biểu hiện dâm đãng đến thế, bọn hắn đều muốn hỏi em nhưng lại sợ kinh động đến em và hơn hết là thu hút thêm đám sói nguy hiểm xung quanh đến nên cuối cùng chỉ đành mím môi im lặng. Chifuyu nhìn sang chỗ khác cố bắt chuyện với tên Kisaki bản thân ghét cay ghét đắng để tránh những hoocmon trong người sôi lên trước hình ảnh phát dâm đầy kích thích của em, Mitsuya ngồi trên ghế thì cố ép chặt hai chân với nhau ngăn thằng nhỏ của mình chào cờ, đôi mắt màu violet đảo vòng vòng, cố gắng tập trung vào cuộc tranh luận đầy tẻ nhạc của hai vị thủ lĩnh. Nhưng dù cố thế nào thì từng cái âm thanh nhỏ phát ra từ Takemichi như tiếng nấc nhẹ hoặc rên ư hử đáng yêu đều sóng động lọt qua tai bọn hắn khiến cả hai cũng thống khổ không thôi.

" Hôm nay Hanagaki nói ít quá nhỉ ? Mày là nhân vật chính cơ mà, phát biểu gì đi chứ hm ?"

Rindou hắn chưa bao giờ là một tên thích phát biểu trong mỗi cuộc họp và chúa ghét những dòng văn phát biểu dài dòng, những ai thân với hắn như tứ thiên vương đều chẳng hiểu tại sao hôm nay tên hâm này lại đột nhiên lên tiếng đưa ra một yêu cầu như thế.

Không ai biết, cũng không ai hiểu, nhưng Ran và Takemichi đều hiểu. Ngay khoảnh khắc em mím môi hơi bước lên về phía trước thì Ran đã âm thầm nâng cao mức rung của vật nhỏ trong huyệt động của em. Hai cặp mắt tím ma mị của bọn hắn nhìn em một cách gian xảo, tràn ngập thích thú khi thấy em tận hưởng khoái lạc trong thống khổ.

"Ah.. tao không có muốn phát biểu gì cả. Mọi việc...ừm...đều nghe theo sự quyết định của mọi người."

Takemichi cắn răng nói ra từng chữ, em chỉ mong hai tên kia không bắt bẻ làm khó em nữa để cuộc họp mau chóng kết thúc, chứ em sắp chịu không nổi nữa rồi, cự vật nhỏ trước quần đã ngóc đầu khá cao rồi, em sợ nếu duy trì lâu hơn nó sẽ không trụ được mà bắn ra ngay tại đây luôn mất.

" Oh, thế sao~?"- Rindou ngân dài giọng.

Hắn đẩy gọng kính, nheo mắt quan sát biểu cảm của bé cưng ở phía đối diện. Hắn thấy bé cưng của hắn đúng là chịu không nổi rồi, đỉnh quần cũng đã nhô cao đến thế, thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt của mấy con sói đói xung quanh, mặc dù còn muốn trêu đùa thêm chút nhưng hắn không muốn bé cưng trở thành điểm tâm hôm nay của mấy tên nguy hiểm khác, em là của bọn hắn, mãi mãi là vậy, nên cũng đành tặc lưỡi, tiếc nuối mà tha cho.

" Thật đáng tiếc khi không thể nghe mày phát biểu được cảm nghĩ khi giúp Touman hạ được Thiên Trúc."- Rindou nhún vai.-" Nhưng đành vậy, chúng ta cũng kết thúc cuộc họp ở đây thôi hai sếp, Hanagaki có vẻ cũng mệt rồi."

Nghe thấy Rindou nói vậy, Mikey và Izana cũng dời tầm nhìn hướng về phía Takemichi. Bọn hắn đầu giờ đều quan sát nhất cử nhất động của em, tuy nhiên vị trí của em khá khuất vì dáng em nhỏ lọt thỏ giữa bầy cao to nên có vài thứ bọn hắn không thấy rõ, nhưng khi bọn hắn chú ý đến thứ bên dưới nhô cao bất thường của em thì cả hai đều khựng lại. Hai bọn họ trẻ con có nhưng không có đần, cũng lờ mờ đoán ra được một vài thứ, chỉ là hiện tại không tiện nên bọn hắn không vạch trần. Lần đầu tiên trong buổi họp hôm nay cả Izana cùng Mikey đều có cùng một ý kiến.

" Takemitchy mệt rồi thì mình về thôi."-Mikey mỉm cười, nhưng nhìn ra lại chẳng vui vẻ gì mấy.

" Ờ, giải tán."- Izana không phải là người biết che giấu cảm xúc, mọi bực dọc đều được hiện rõ trên mặt của hắn, hắn phất phất tay ra hiệu rồi nghênh ngang đi ra trước tất thảy.

Trước khi khuất hẳn, đôi mắt tím sẫm của hắn nhìn chằm chằm vào đám đang đứng bên trong một cách đáng sợ.

Để hắn xem, tên nào dám hớt tay trên của hắn !

Sau đó tất cả mọi người đều lần lượt kéo nhau rời đi, có Mitsuya và Chifuyu có hơi lưỡng lự muốn nán lại, nhưng khi cả hai bắt gặp gương mặt tối sầm của vị tổn trưởng của mình thì đều cắn răng, nhịn xuống mà bỏ đi về. Còn về phần anh em Haitani ? Cả hai đều rất khôn mà chọn rời đi trước theo Izana, sau đó kiếm cớ đi mua đồ, chờ khi tất cả bọn Touman lẫn Thiên Trúc rút quân sạch sẽ khỏi nhà em thì cả hai mới quay trở lại.

Vừa mở cửa bước vào, chào đón hai anh em là cái ôm nhảy vồ đến từ Takemichi. Em nào đến vòng tay câu cổ Ran mà ôm chầm lấy, vội vã hôn lên yết hầu của hắn mà làm nũng.

" Chúng mày thật biết hành hạ người khác mà !"- Em nghiến răng có chút vội vàng nói, tay không ngừng cởi bỏ những kiện quần áo vướng víu trên người của đối phương xuống.

" Chẳng phải có người cũng rất tận hưởng hay sao ?"- Rindou cười khẩy, từ phía sau bợ lấy gò mông đàn hồi của em, một tay vòng qua eo em luồng xuống xoa nhẹ lên cự vật đang đội lên một gồ nhỏ phía trước.

" Ưm..."- Em không muốn thừa nhận, vì nó rất xấu hổ, nhưng đúng như lời Rindou nói, em cũng đã rất tận hưởng.

Nhưng giờ Takemichi không có thời gian để đôi co, em đang rất nứng, em cần có người lấp đầy và thỏa mãn em ngay bây giờ chứ không là dị vật rung bên dưới. Emkhông ngừng cọ hạ thân của mình, cả trước và sau lên hạ thân của hạ người.

"Mau lên Ran, Rindou, tao hết chịu nổi rồi."

' Bốp'

" Bé cưng, nói lại nào. Những gì bọn tao chỉ mày quên hết rồi sao ?"

Rindou vỗ mạnh lên cặp mông tròn của em mà gằng giọng, không những thế hắn còn bồi thêm những cái nhào nặn thô bạo khiên mông của em dưới tay hắn bị biến dạng đủ đường.

" Ah..."- Takemichi giật người, không phải vì đau mà vì sướng.

Em thầm mắng mình lẳng lơ khi chỉ một tác động nhỏ đó của Rindou thôi cũng khiến em thích điên đi được.

" Hai ngài Haitani..."- Takemichi mím môi, tuy là em đã nói những lời dâm tục với hai bọn hắn không ít lần rồi nhưng dù bao lần thì em vẫn xấu hổ không thôi với cái cách gọi là hai tên khốn khiếp ấy ép em gọi mỗi khi làm tình.-" Xin hãy thỏa mãn cơn nứng của tên điếm này..."

Cả mặt lẫn tai em đều ửng đỏ khi lời tục tĩu ấy được phát ra khỏi cái miệng nhỏ xinh. Takemichi vùi mặt vào cổ của Ran nũng nịu, em hơi nâng phần dưới của mình, đem mông dâng cao về phía đôi tay đang không ngừng nhạo nặng má mông mình của Rindou mà cọ nhẹ đầy thèm khát.

" Điếm ngoan."

Khóe môi của hai anh em đồng thời nhếch cao lên thỏa mãn. Ran bắt lấy cằm em, ép em đối mặt với hắn. Đôi mắt Saphire ngày thường trong trẻo lấp lánh như ánh dương bây giờ lại có chút mờ mịt vì dục vọng, khóe mắt của em vương vài giọt nước ủy khuất, hai má đỏ hây hây vì cơn lửa rực cháy của phermone. Trông em bây giờ kiểu nào cũng thấy vừa dâm tiện mà vừa đáng yêu, Ran Haitani hắn chính là yêu chết cái dáng vẻ này của em mỗi lúc làm tình.

Hắn hơi cúi xuống mà bắt lấy đôi môi hồng mềm mại của em hôn lấy. Đôi môi không hề được chăm sóc kỹ lưỡng nhưng lại mềm mại đến lạ, Ran chưa bao giờ là kẻ nghiện đồ ngọt, nhưng kỳ lạ thay hắn lại nghiện cái sự ngon ngọt của đôi môi em. Mùi vị của nó như một loại trái cây chín mọng, nó không quá ngọt gắt như kẹo và cũng không béo ngậy bằng kem nhưng nó lại thanh nhạt và thơm ngon khiến Ran say mê không thôi. Hắn ngấu nghiến đôi môi em như bao lần, chưa bao giờ hắn tận hưởng món ăn thơm ngon này một cách nhẹ nhàng, đầu lưỡi của hắn càn quét trong miệng của em thô bạo như một con rắn săn mồi, đôi môi em tê rần vì bị hắn day cắn mạnh. Ran cứ thế lấy đi hết những mật ngọt từ trong khoang miệng của Takemichi, đến khi hắn cảm nhận được hô hấp của em dồn dập. con sói đói đó mới chịu buông tha cho em.

Dưới sự cuồng bạo của Ran, đôi môi của Takemichi trở nên tê rần, nó vốn đã hồng nay lại càng hồng bạo hơn, và vì tê nên em không thể khép miệng của mình lại được, nước bọt bên trong được đà, tràn khỏi khóe miệng của em mà chảy dài xuống.

" Cưng trông thật tuyệt đó."

Rindou huýt sáo, hắn nằm cằm em xoay ngược về sau hôn cái chốc rõ kêu lên khóe môi vương đầy nước bọt chẳng rõ là của em hay là của người anh trai hắn.

" Mau làm đi...làm ơn, em không chịu nổi rồi."

Takemichi thống khổ nỉ non bên tai của Rindou, em dùng cặp mắt Saphire đẹp đẽ nhuốm màu dục vọng của mình nhìn hắn một cách khát cầu. Thân dưới của em không ngừng cựa quậy, sự kích thích từ nụ hôn cộng thêm sự dao động mạnh mẽ của thứ trong huyệt động đã khiến em bây giờ khát tình hơn bao giờ hết. Nhưng trong lúc Takemichi đang gấp muốn chết, muốn được xiên xỏ mạnh bạo thì hai tên chết tiệt này lại cứ vờn vờn chọc em, ngoài trừ xoa nắn và hôn, bọn chúng còn chưa rong rủi trên người em tạo ra những dấu ám muội như vẫn thường làm. Điều này khiến em thống khổ không thôi.

" Được rồi, cũng chẳng để cưng phải đợi lâu thêm."

Rindou cười thích thú nhìn con mèo nhỏ đang gấp gáp không ngừng cầu thao mà bế thốc em lên, hướng về chiếc sofa ban nãy em ngồi trong lúc họp. Rindou nằm lên trên ghế dài, để em ngồi trên người hắn, áp sát theo phía sau của em là người anh trai của hắn, đây là tư thế quen thuộc của cả ba mỗi lúc làm tình.

" Chổng mông lên anh xem nào, điếm ngoan."

Ran vỗ mạnh lên bờ mông trắng đã lộ ra sau khi được hắn lột bỏ những lớp quần vướng víu của em. Vì da em trắng nên rất dễ hằn lại dấu, chỉ một cái vỗ nhẹ như thế của Ran cũng đủ để nguyên bàn tay của hắn hiện rõ trên má mông trắng nõn của em. Takemichi rất nghe lời mà nâng mông cao lên về phía Ran, phần thân trên thì lại cố rướn tới rải những nụ hôn vụn vặt lên vòm cổ của Rindou để lấy lòng. Ran nắm lấy hai má mông của em thô bạo mà tách ra, hắn nở nụ cười quỷ quyệt nhìn hậu huyệt không ngừng co thắt ép nước dâm bên trong chảy ra không ngừng, đôi mâu tím của hắn say mê mà nhìn huyệt non hồng hào đầy đói khát của em. Ran không phải là một đứa trai ngoan, hắn đã làm tình với không ít người, có nam và cũng có nữ, nhưng hắn thề rằng hắn chưa bao giờ thấy được ai có huyệt động xinh đẹp như em, chỉ cần nhìn những vách tường thịt cứ co rúm lại mỗi khi hắn chạm nhẹ vào thôi cũng đủ khiến hắn phấn khích muốn phát điên, phần thân bên dưới cứ thế to thêm một vòng.

Ran đưa hai ngón tay vào huyệt khẩu, nhẹ nhàng tách chúng ra, sự xâm nhập của hai ngón tay lạnh lẽo của hắn khiến Takemichi rùng mình và phát ra những tiếng rên nhẹ, nhưng sau đó chỉ còn là những tiếng ậm ừ trong họng vì đôi môi lần nữa đã bị Rindou cướp lấy mà dày vò. Bên dưới thì bị hai ngón tay của Ran trừu sáp thô bạo, tên ác độc đó hoàn toàn không có ý định đem trứng rung bên trong rút ra ngoài, mỗi lần hai ngón tay của hắn đâm sâu vào, thuận lợi đem trứng rung đẩy sâu vào chạm trúng điểm nhạy cảm. Takemichi thút thít phát ra những tiếng rên nhỏ, mỗi lần ngón tay thon dài của Ran đâm sâu vào là mỗi lần người của em giật nảy lên, nước mắt sinh lý không biết do thống khổ hay khoái cảm mang lại cứ thế tuông trào ra, thấm đẫm cả gương mặt ửng hồng của em.

Phía sau thì bị ngón tay của Ran mạnh mẽ trêu đùa, phía trước cự vật nhỏ của Takemichi cũng được bàn tay của Rindou chăm sóc tận tình. Hắn đem hạ thân của mình kế sát với hạ thân của em rồi cùng cầm cả hai mà sốc lọ, không quên thêm những lần xoa nắn, vuốt ve dọc chiều hạ thân của em. Khoái cảm một trước một sau đến dồn dập khiến Takemichi sướng đến phát điên đi được.

" Ah... đúng rồi...chỗ đó.."- Em nói đứt quãng cùng những âm thanh nức nở.-" Xin ngài hãy...hức...dùng tay thao chết em đi..."

" Coi kìa Rindou, đây quả thật là một tên điếm dâm đãng mà."- Ran cảm thán bằng chất giọng đã khàn đi vì dục vọng của mình, đầu hai ngón tay của hắn cong lại gãi nhẹ vào vách thịt nhạy cảm.

"Đúng vậy. Takemichi nào phải là anh hùng gì chứ, chỉ là một tên điếm thèm khát dương vật của chúng ta mà thôi."- Rindou nhếch môi, hơi thở của hắn nặng nề phả ra bên má của em, một tay bên dưới của hắn không ngừng lộng cả hai dương vật, tay còn lại xoa nắn khắp người em, đôi ba chỗ còn vỗ vỗ tạo những vết đỏ ửng.

" Cưng nói xem, cưng có đúng là muốn anh đây đem thằng cu của anh xỏ xiên cưng ngay bây giờ không ?"

Ran áp sát lấy tấm lưng trần của em, đem hai ngón tay vừa khuấy động bên dưới kéo ra mang theo cái trứng rung không ngừng giật nảy, hắn vứt cái trứng nhỏ màu hồng cánh sen sang một bên rồi đem hai ngón đó cho vào khuôn miệng của em. Ngón tay hắn đảo một vòng trong miệng em, đùa giỡn với đầu lưỡi đỏ hỏn non mềm, dâm dịch của em hòa với nước bọt, do ngón tay của Ran đang làm loạn nên em không thể khép miệng được, những thứ nước trong miệng của em cứ thế mà trào ra, nhiễu xuống một mảng ướt sũng trên chiếc áo thun của Rindou.

" Hức...Dương vật của hai ngài...làm ơn cho nó vào..."- Takemichi khó khăn lên tiếng đáp lời của Ran.

Nhận được câu trả lời ưng ý, Ran hài lòng mà buông tha cho khuôn miệng bé xinh của em. Hắn vỗ mạnh lên bờ mông của em mấy cái khiến nó đỏ ửng như đào chín, đem hạ thân cương cứng của mình cọ cọ với khe mông của em. Hành động này tạo lửa khiến em ngứa ngáy không thôi, Takemichi vô thức thắt chặt cơ mông của mình ép lấy dương vật của Ran khiến hắn kích thích mà bật ra tiếng rên nhỏ.

" Cái tên điếm háu ăn này..."- Hắn rít một tiếng, khó khăn kìm lại cơn cực khoái muốn phóng thích của mình.

Rồi không nói không rằng hắn liền mạnh bạo đem dương vật của mình cắm sâu vào cơ thể của em.

" Ahhh..."- Takemichi hét lên một tiếng thất thanh.

Đây không phải lần đầu hắn chơi em, nhưng lần nào đâm vào hắn cũng khiến em đau đớn không thôi. Kích thích của hắn dài đến nỗi một lần vô là chạm để thành ruột sâu bên trong của em, mà lần nào hắn của đem toàn bộ chiều dài vĩ đại ấy một lần cắm sâu vào bên trong khiến em rất đau. Nhưng đi kèm sau cơn đau là cơn cực khoái của dục vọng, sau khi thích nghi được với dương vật thô to của hắn, em liền cọ quậy mông cầu hắn động.

" Hức...ưm...ngài mau động đi mà."- Em nỉ non van xin.

' Bốp'

Hắn lại tặn mông em thêm một cú tát.

" Rindou còn chưa vào, cưng vội cái gì. Đứa trẻ háu ăn này, có phải là thèm tinh dịch lắm rồi không ?"

" Ahh...không..."- Takemichi lắc đầu phủ nhận.

Em hướng cặp mắt xanh ướt đẫm, đầy dục vọng nhìn Rindou một cách van nài.

" Từng người thôi có được không...hức... không rách mất..."

' Bốp'

Rindou tát mạnh lên má mông của Takemichi một cách không hài lòng.

" Cái mông đĩ thỏa này đâu phải lần đầu nuốt trọn hai dương vật của bọn anh, mọi lần vẫn ham ăn lắm mà, còn làm bộ làm tịch cái gì."

" Ah..hức...Không có..."- Takemichi lắc đầu phủ nhận

Đúng là lời Rindou nói thật không sai. Em đúng thật là yêu chết cái sự thô bạo khi hai dương vật dài ấy đâm sâu vào bên trong mình, thay nhau xỏ xiên hành hạ điểm nhạy cảm bên trong. Nhưng đi cùng với nó là hậu quả khiến em không thể đi đứng và đi vệ sinh như bình thường được trong cả tuần, lâu lâu gặp đám người trong Touman thì lại bị bọn chúng hỏi han khiến em phải cất công tìm lý do viện cớ đủ điều, điều này khiến em phiền lòng không thôi.

" Rõ là thích lắm mà, cưng nhìn xem, chỉ cần để dương vật của anh ngay cửa huyệt thì lỗ nhỏ của em đã không ngừng co thắt lấy dương vật của Ran muốn thêm ăn rồi."

Rindou nắm hai bờ mông banh rộng huyệt động của Takemichi ra, đúng như lời hắn nói, lỗ nhỏ của em đang không ngừng co thắt như một đứa trẻ ích kỷ háu ăn muốn nhét thêm cái của hắn vào.

" Quả là cơ thể của điếm nhỏ thành thật hơn nhỉ."- Ran cười cười, tay se se núm vú nhỏ trước ngực em.

Rồi cũng như anh của mình, Rindou cũng chẳng nói chẳng rằng, đem thằng em của mình một phát chen chân với Ran, cắm sâu vào trong người của Takemichi.

" Ahh.."

Em hét lên ngay khoảnh khắc hậu huyệt bên dưới bị lấp đầy bởi cả hai dương vật vào cùng lúc. Khoái cảm ập lấy khiến cậu nhóc của Takemichi lập tức bắn ra, đạt được cực khoái, em vùi trong lòng của Rindou nấc lên, mặt mày đỏ ửng trong khi hậu huyệt không ngừng co thắt nuốt lấy cây dương vật có kích thước đáng ngưỡng mộ của hai anh em.

" Thích quá..."- Em thút thít cọ người của mình với Rindou.

Đúng vậy, em chính là yêu chết cái cảm giác đầy ấp khi cả hai anh em nhà Haitani cùng chôn sâu anh em mình trong người em.

Rindou cười, có chút yêu chiều hôn lên khóe mắt đỏ au của em trong lúc đợi em thích nghi với kích thước cả hai. Hai tên ác bá này có chút dịu dàng với em, bọn hắn sợ em đau nên chẳng bao giờ dám vội động dù cho bản thân của đang rất gấp, chỉ chờ khi hậu huyệt của em giãn nỡ đủ và em đã sẵn sàng thì họ mới dám luật động.

' Reeng.'

Đúng lúc này chuông từ chiếc điện thoại đặt trên bàn kế bên của em vang lên, nó làm tim em hẫng một nhịp vì sợ hãi. Em muốn trốn tránh không muốn bắt máy, nhưng hai tên ác ma này lại chẳng phải thiên sứ mà thực hiện ước muốn của em. Trước sự sợ hãi của em, Ran đã thay em bắt máy, bọn hắn nhìn nhau một cái rồi cùng nhìn em nở lên nụ cười xảo trá, Lúc đó em biết bản thân trốn không được rồi.

" A-Alo?"

Takemichi có chút sợ sệt lên tiếng, em mím môi phòng hờ hai anh em kia chơi đánh lén khiến em kêu dâm. Nhưng em có lẽ không biết, vì hồi hộp và sợ hãi, nên vòng ba của em đã vô thức ép chặt lại, khiến hai tên kia hít phải một ngụm khí lạnh. Trong lòng đều thầm mắng em là thật là một tên điếm lẳng lơ.

" A Mikey hả ? Mày-"- Chưa kịp dứt câu, bên dưới hai tên kia đã luật động, tuy là chỉ mới đung đưa nhẹ nhưng với cơ thể mẫn cảm của mình, Takemichi đã hứng lên rồi.

Em đưa tay bịt miệng mình, run rẩy kìm lại những tiếng rên tục tĩu. Em bặm môi, dùng cặp mắt giận dữ đầy ủy khuất lườm đến hai tên đang càn quấy trên người mình.

" M-Mày gọi có chuyện gì ?"

Cả người của Takemichi xụi lơ được Ran đỡ lấy, cái sự ngứa ngáy khi hai dương vật bên dưới của hai anh em chỉ chậm rãi ra vào mà không mạnh bạo như mỗi khi khiến em khó chịu không thôi.Em biết với tình huống như hiện tại em không thể cầu thao bọn hắn như mọi khi, nhất là khi em còn đang nói chuyện với người khác, việc này làm em rất khó chịu. Và bằng một cách cố ý, Takemichi nhẹ nhàng đung đưa eo của mình, phối hợp với động tác luật động bên dưới của hai anh em. Em thỏa mãn thở hắc ra, cả người run cả lên, em rất muốn nói gì đó về cơn kích thích hiện tại, nhưng đầu dây bên kia vẫn còn đang nói chuyện, em nghe rõ tiếng cãi vã giữa Thiên Trúc với Touman, trước cuộc điện thoại từ nhiều người như thế, em không thể phát ra những âm thanh dâm ô được.

Nhưng em tính là như thế, còn việc làm gì là do hai tên ác ma kia định đoạt. Bọn hắn đã chẳng chịu đựng được nổi trước cái mông dâm đãng của em rồi. Cả hai túm lấy mông em, mạnh bạo thúc mạnh vào bên trong khiến em la lên một tiếng thất thanh, người giật nảy một cái mạnh khiến cả cái điện thoại trên tay rơi xuống sàn nhà, nhưng em nào có tâm trạng để ý tình trạng điện thoại mình, những cú thúc thô bạo của hai tên kia đã thu hút sự chú ý của em.

" Ah..hức..nhanh..nhanh quá...chậm lại đi mà..."

Tiếng da thịt va nhau ' bạch bạch' vang vọng khắp trong căn phòng đầy dâm mỹ. Cả hai không ngừng thúc hông đem dương vật của mình đâm sâu vào bên trong chèn ép lấy điểm nhạy cảm của em, nó khiến em sướng đến phát điên, em muốn nữa, muốn bọn họ đút em thật no, muốn họ làm cho tới khi bụng em căng tròn vì chứa con của họ.

" Ưm...nữa...cho em nữa..."

Takemichi ưỡn ngực, đem nó vùi vào miệng của Rindou và mặc cho hắn thỏa sức cắn mút tùy ý. Em muốn được nhận khoái cảm nhiều hơn, muốn được cả hai âu yếm nhiều hơn nữa.

" Chà, bé cưng của chúng ta thật háu ăn mà..."- Ran cười cười rải những vết hôn lên tấm lưng trần của Takemichi, bên dưới không ngừng thúc hông, mỗi cú thúc đều đem cả thằng em của mình chôn sâu vào trong huyệt động của Takemichi.

" Sớm thôi, cưng sẽ được lấp đầy bởi con của bọn anh."

Rindou đặt những dấu hickey đầy trên khuôn ngực của em, tay thì không rỗi mà xoa nắn lấy đầu vú của em, hết kéo rồi se, đến khi đầu vú cũng cương cứng và trướng đến phát đau hắn mới chịu dừng lại mà đổi sang bên còn lại.

Cả hai người bọn hắn rong ruổi trên người em, thay phiên nhau ra vào bên trong cơ thể em khiến huyệt động giãn nở không ngừng co thắt. Trên chiến trường hai anh em Haitani có những màn phối hợp thật tuyệt, nhưng trên giường chiếu với em, sự phối hợp của hai anh em nhà này với Takemichi lại càng tuyệt vời hơn cả. Ran và Rindou thay phiên nhau ra vào và thay nhau để lại những dấu ấn đầy chiếm hữu ở cả trước và sau của em, cho đến khi cả người em chi chít vết đỏ bọn hắn mới chịu ngừng lại và mãi một lúc lâu sau, sau cả hơn chục cú thúc khác bọn hắn mới chịu bắn ra, đem dòng tinh nóng bơm đầy trong người em.

" Ưm..."

Takemichi mệt mỏi nằm phịch ra, ánh mắt có chút lờ đờ vì dục vọng và sự mệt mỏi làm em mê man. Đối với em như này là đủ rồi, nhưng đối với hai tên kia thì lại không, chúng tiếp tục lăn em qua lại, đụ em từ phòng khách cho đến phòng bếp, phòng ngủ rồi cuối cùng là phòng tắm, đến khi em ngất đi đủ hai lần, chúng mới thỏa mãn mà buông tha.

Còn về cuộc điện thoại đang dở, em chẳng còn đủ hơi sức để để ý nữa rồi, mọi chuyện em sẽ tìm cách giải thích sau với đám đó vậy.

.

.

.

.

.

.

.

.

Cùng lúc đó tại nơi khác, có một đám bất lương ngồi vây lại với nhau, mặt mày hầm hầm nhìn vào chiếc điện thoại ở giữa, sẽ chẳng có gì bất thường nếu giữa đũng quần mỗi tên không nhô lên một gò nho nhỏ. Bọn chúng không ai khác chúng là những tên đứng đầu hai băng đảng lớn ở Tokyo, qua cuộc gọi điện thoại ngoài ý muốn kia, bọn hắn thật sự tức giận muốn đem tóc hai tên anh em nhà Haitani cắt trụi, nhưng đồng thời cũng thấy phấn khích không thôi vì những tiếng rên rỉ đầy dâm đãng từ người bọn hắn thương kia. Và lần đầu tiên trong lịch sử giới bất lương, Touman và Thiên Trúc có cùng một mục tiêu để truy sát, đồng thời cũng có chung một đối tượng để theo đuổi và đem lên giường.

- End -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro