HaitaniTake - Quyến Rũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở phố Shibuya có một club rất nổi tiếng có tên ' Trăng Non'. Quán tọa lạc ngay ở con hẻm đầu phố, với cách bày biện có phần theo hướng cổ điển và bầu không khí thoải mái mà nơi đây mang lại, quán đã thành công thu hút được một lượng khách nhất định ngay từ những ngày đầu mở cửa. Và vài trong vài tháng trở lại gần đây thì số lượng khách ghé đến trăng non tăng đáng kể, ấy là nhờ vào nhan sắc và tài pha chế rượu của một bông hồng mới nổi lên của quán – Hanagaki Takemichi. Về tài pha chế rượu thì không cần bàn rồi, cái tên Takemichi của em đã vang rộng khắp giới Bartender, với vị giác nhạy cảm của mình, em đã sáng tạo ra những ly cocktail mang sức hút mê ly với những hương vị đầy mới mẻ và sáng tạo khiến ai nấy đều phải tán dương em. Nói đến nhan sắc thì em tuy không phải là người đẹp nhất so với các host trong club này nhưng lại là người mang đến luồng gió tươi mới cho club với vẻ đẹp được pha trộn bởi hai loại phong cách tưởng chừng như đối lập là sự năng động và sự quyến rũ nhưng kỳ lạ thay em lại vận dụng cả hai cá tính ấy một cách tài tình, lúc trò chuyện ấn tượng đầu của khách đối với em sẽ là cái tinh thần lạc quan có phần năng động mà em mang lại nhưng khi trò chuyện sâu hai bên có nói qua lại những câu dirty talk thì ai nấy đều phải mắng thầm em hai tiếng ' lẳng lơ' và hơn hết là cái phong cách ăn mặc của em dạo gần đây đã có những sự biến hóa lớn, nó ngày càng trở sexy với chiếc áo sơ mi hờ hững không cài ba cúc hay combo những chiếc quần ngắn bo lấy bắp đùi non mịn của em được phối với những chiếc tất lưới, style ăn mặc nửa kín nửa hở của em là vũ khí chết người đã đốn gục biết bao trái tim của những vị khách ghé quán. Ấy thế nhưng Takemichi chỉ là nhân viên làm tại quầy bar với công việc pha chế và trò chuyện cùng khách mà thôi, em không phải host không thể cùng qua đêm được với họ đó là luật của quán, điều này khiến cho ai nấy đều phải tặc lưỡi tiếc nuổi không thôi.

Và hôm nay em đón tiếp hai vị khách đặc biệt, vừa là người quen cũ vừa là hai tên máu mặt trong giới hắc đạo của Nhật Bản, hai anh em nhà Haitani – Haitani Ran và Haitani Rindou. Ấn tượng của em với bọn chúng cũng không có gì quá đặc biệt ngoài trừ cái thái độ hay nhếch môi khinh khỉnh đối thủ khá là đáng ghét ra, ngược lại đối với bọn chúng thì khác, lần gặp lại em bọn chúng bất ngờ không thôi. Cả hai đều không thể ngờ được rằng cái cậu nhóc tóc vàng hay cười cười một cách ngốc nghếch và liều lĩnh dám đương đầu với Izana ngày xưa lại có một mặt quyến rũ đến thế. Từ lúc bước vào quán đến lúc đi tới quầy bar của em – nơi bọn hắn phải đặt trước cả tuần thì đôi mắt bọn chúng không thể rời khỏi em. Ran nhìn chăm chăm vào đôi chân thon gọn được bó bởi chiếc quần da căng bóng, chiếc cổ gầy được tô điểm bởi một chiếc choker, Ran nhận định rằng em và choker chính là một cặp bài trùng hoàn hảo có thể hạ gục bất cứ ai ngay từ lần đầu gặp. Bên cạnh Ran thì Rindou lại dán chặt mắt vào khuôn ngực gầy được phô bày sau chiếc áo áo sơ mi đen được cài một cách lỏng lẻo, làn da trắng nõn của em đối chọi với sắc trầm của áo khiến cho nó càng thêm thu hút. Đáng ghét hơn nữa là hai nụ hoa trên ngực em cứ thoắt ẩn thoắt hiện khiến bọn hắn căng mắt nhìn trực chờ không thôi, và ngay lúc bắt gặp được nhũ hoa nhỏ hồng, chúa mới biết bọn hắn phải kiềm chế đến cỡ nào để không phải tru lên như một con sói đến kì động dục.

Takemichi thật con mẹ nó quá lẳng lơ mà !!!

Hai anh em nhà Haitani cũng như bao vị khách khác, không nhịn được mà phải mắng lên hai tiếng ' lẳng lơ' trong lòng. Ran và Rindou nghĩ, nếu như đè được cái tên nhóc dâm này xuống giường, cả hai thề sẽ phang cho cái mông căng tròn nảy nở kia rộng đến không thể khép được vì bị nhồi đầy tinh dịch của, đồng thời rải trên cái cần cổ thanh mảnh và khuôn ngực trắng nõn những dấu hôn đỏ chói để đánh dấu chủ quyền. Đặc biệt, hai anh em bọn hắn sẽ ra sức yêu thương hai nhũ hoa hư hỏng kia. Chỉ nghĩ đến hình ảnh em nằm ngữa với đôi chân giang mở rộng không kẹp được, dâm dịch dưới mông ồ ạt trào ra cùng hai đầu nhũ ửng đỏ thôi mà máu mũi cả hai đã không nhịn được muốn phun trào.

" Cocktail của hai vị đây."

Takemichi đặt hai ly cocktail đẹp mắt lên bàn đưa cho cả hai người. Tuy có chạm mặt nhau vài lần nhưng chưa bao giờ nói chuyện với nhau bao giờ nên giờ em có chút ngượng khi phải đối mặt với cả hai, nhưng với sự chuyên nghiệp của mình thì Takemichi rất nhanh đã điều chỉnh tâm tình, tìm lý do bắt chuyện.

" Sao hôm nay hai vị đại gia lại có nhã hứng ghé đây vậy ?"- Em bắt đầu với một câu hỏi thông thường.

" Nghe nói Trăng Non mới nổi lên một bông hồng nên bọn này ghé qua chiêm ngưỡng thôi."- Ran nhận lấy ly cocktail từ em trả lời từ tốn, nhưng ánh mắt của hắn vẫn chung quy vẫn chưa rời khỏi cơ thể em bao giờ.

" Tao nổi đến nỗi thế sao ?"- Em hơi nghệch đầu sang một bên, khó hiểu hỏi lại.

Takemichi chỉ đến quán làm vì người bạn Chifuyu nhờ thôi, em cũng không có ý định trở thành bông hồng gì gì đó đâu, nhưng kì lạ thay càng không muốn nó lại trở thành thật, em hiện tại lại trở thành bông hồng nổi danh bậc nhất của phố Shibuya. Điều này khiến em sầu muộn không thôi.

" Mày không biết chứ, để gặp được mày ngay cả là anh em tụi tao cũng phải chờ vé cả một tuần đấy."- Rindou nhấp môi thử ly cocktail có màu như màu mắt của hắn, đuôi lông mày hơi nhếch lên biểu lộ sự hài lòng trước mùi vị đặc biệt của thứ thức uống mới lạ này,

" Oh wow !"- Takemichi trợn mắt cảm thán.-" Mọi khách của tao đều do trợ lý của tao xếp nên tao không biết có bọn mày. Nếu biết thì tao đã ưu tiên cho bọn mày rồi."

" Tiếc thật nhỉ !"- Em tặc lưỡi như rất tiếc nuối.

"Không sao, lần sau bọn tao ghé thì mày ưu tiên cho cũng không muộn."- Ran nhìn em cười cười.

Không hiểu sao nhưng nụ cười này khiến em rợn tóc gáy.

Cứ dự cảm có gì không ổn sắp xảy đến...

Nhưng rồi em cũng nhanh chóng quăng cái suy nghĩ ấy ra sau đầu, chỉ trách bản thân em đã nghĩ nhiều quá thôi. Mới gặp lại, còn chẳng thân gì nhau thì cả hai làm gì được em cơ chứ.

Và cứ thế em bỏ qua tất cả những hồi chuông cảnh giác đang rung lên liên hồi trong lòng mình mà cùng hai người đó trò chuyện rất hăng say. Phải nói hai gã này nói chuyện hợp với em kinh khủng, Ran thì rất biết nương theo những câu chuyện của em trong khi Rindou lâu lâu lại có những góp ý thêm rất tốt khiến em cũng phải trầm trồ. Hai gã cũng rất đáng ghét khi cứ thích hùa với nhau trêu em, thế nhưng em lại thích mới chết vì nó khiến cuộc nói chuyện rất thú vị. Thêm nữa là dù em đã cùng rất nhiều vị khách sexjoke và dirty talk thế nhưng em cũng phải đỏ mặt tía tai trước những câu mà hai anh em này buông ra, nó tục nhưng kì lạ thay lại nghe rất cưng chiều, em yêu chết đi được cái chất giọng trầm của cả hai, nó khiến không chỉ mặt mà cả người em đều nó phừng phừng. Cuộc trò chuyện này không chỉ khiến mỗi em nhộn nhạo đâu, hai tên ác ma bên đây cũng vậy, bọn chúng chết ngây ngất trước những câu đùa khêu gợi của em, mỗi khi em lướt tay tinh nghịch lên trên yết hầu hoặc bất kì vị trí nào trên cơ thể chúng đều khiến chúng phát điên lên đi được, cả hai phải cấu hay đạp chân khịa nhau mới hòng giữ nổi bình tĩnh mà không đè em ra đụ ngay tại quán.

Cả hai đều dư sức lo liệu nếu có lỡ đè em ra tại đây, nhưng ăn vội một món ăn nóng hổi sẽ rất dễ bị phỏng vì vậy cả hai con sói này chỉ có thể chờ đợi thời cơ. Tin bọn hắn đi, bọn hắn nhắm em rồi thì sẽ chẳng có việc để em thoát ra khỏi lòng bàn tay bọn chúng đâu, một khi đã vào tròng thì việc em làm chỉ có thể là một con mồi đợi chúng xơi sạch.

Cả hai đều vẽ lên trên môi nụ cười gian xảo sau khi đặt lên má em hai nụ hôn tạm biệt.

...

" Chết đi cái tên khốn này !"

Takemichi mắt đỏ ngầu cầm lấy bình hoa trên bàn không nhân nhượng mà đập thẳng lên đầu của một gã cao nhòng ốm nhách đang không ngừng sờ soạng trên người mình.

Hôm nay xui cho em làm sao, vì quán vắng khách và có chút lơ là do đọc tin nhắn với hai anh em nhà Haitani mà em đã không chú ý đến vị khách của mình. Gã ta nhân lúc em không chú ý liền bỏ thuốc vào của mình và bắt em uống. Bình thường em sẽ rất cảnh giác mà chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà em đã cầm lấy và thản nhiên uống vào. Kết quả là em đã trúng thuốc của tên đó mà vật vờ lên xuống. Cái tên đó đợi em ra vào phòng nghỉ ngơi tìm thuốc liền nhào đến, đè em xuống làm ngay. Vì phòng em biệt lập và cách âm nên em chẳng thể gọi bảo an vì vậy em chỉ còn cách cố chống cự và đẩy cái tên công tử đó ra, liên tục đạp vào hạ bộ của hắn hòng làm hắn đau mà buông, thế nhưng tên này chuẩn bị rất kỹ, hắn còn mang cả quần bảo hộ chỗ hiểm khiến đòn của em trở nên vô dụng hoàn toàn. Takemichi kiên quyết vật lộn với gã ta đến cùng, may sao cuối cùng em với tay lấy được bình hoa Chifuyu thường hay trưng trên quầy của em, em từng chê cái chậu hoa cúc ấy rất giống để thờ nhưn giờ đây em rất đội ơn Chifuyu vì nó đã trở thành cứu cánh cho em.

Đập được tên biến thái ấy bất tỉnh em liền ba chân bốn cẳng chạy đi ngay. Mặc cho có rất nhiều ánh mắt đổ dồn lên chiếc áo croptop trễ của em nhưng em nào có thời gian để quan tâm, em chỉ biết vật lộn với dục vọng đang trào dâng trên cơ thể mình và cắm đầu chạy về nhà, tìm đến những món đồ chơi quen thuộc để xoa dịu cái cơn nứng đang cồn cào trong từng tế bào cơ thể em.

' Bụp'

Đang chạy thì em va phải người nào đó, sợ lại gặp biến thái với đang gấp muốn chết nên em chẳng thèm nói lời xin lỗi mà toang chạy tiếp, thế nhưng cổ tay em đã bị một lực đạo mạnh mẽ nắm lại, lúc đấy tim em muốn vọt ra ngoài vì sợ, thế nhưng tông giọng trầm quen thuộc vang lên đã xoa dịu nỗi bất an của Takemichi.

" Michi ?"

Takemichi ngước mặt lên nhìn người đang nắm tay mình, thấy đối phương đúng là Ran và Rindou nước mắt em liền trực trào.

Em được cứu rồi...

Không đợi đôi môi mỏng của Ran kịp nói ra bất cứ lời thắc mắc hay an ủi nào, em đã nhào đến ghì lấy cổ của hắn và áp môi mình lên hắn mạnh bạo ngấu nghiến lấy. Thịt dâng đến miệng thì Ran chỉ có thể cong môi cười và chấp nhận thôi chứ chẳng nghĩ nhiều làm gì, hắn phẩy tay ra hiệu cho người em có chút hậm hực của mình đi lấy xe, tay còn lại thì bế thóc bé cưng lên, để cặp mông tròn được bó bởi chiếc quần bóng ngắn ngồi vững vàng trên tay mình rồi cùng em quyện vào nụ hôn nóng bỏng. Takemichi bị hôn đến quên cả trời đất, kỹ thuật hôn của Ran khiến em phát điên lên đi được, lưỡi hắn cứ luồn lách rồi khuấy đảo cả khuôn miệng em, nó khiến cả miệng em trở nên tê dại em chẳng biết mình đã ngồi lên xe bằng cách nào nữa, chỉ biết là khi nụ hôn kết thúc thì em đã ngồi dựa vào lưng của Rindou trên con xe mô tô của cả hai người bọn họ.

" Giờ đi đâu ?"- Em hỏi trong những đợt thở mạnh gấp rút.

Đôi mắt xanh biếc như ngọc của em giờ đây lại phủ một tầng sương mờ đầy khao khát, nhìn vào đôi mắt ấy Ran không khỏi kìm được sự thích thú. Hắn cưng chiều xoa má em và dịu dàng trả lời.

" Về nhà bọn tao."

Takemichi ậm ừ đã rõ, em kéo mặt Rindou lại và đặt lên đôi môi đang hờn dỗi ấy một nụ hôn nhẹ kèm theo một cái mút nhẹ an ủi. Em thì thào với hắn.

" Nhanh nhé, em đang nứng chết đi được rồi."

" Sẽ cố gắng."- Rindou đáp lại em bằng một nụ hôn nhẹ.

Rồi hắn xoay người lại dựng xe đứng lên gạt chống trong khi Ran giúp Takemichi leo lên chiếc mô tô cao nhòng của hai bọn hắn rồi ngồi ép phía sau em. Chỉ chờ Ran và cả Takemichi lên đủ, Rindou liền rồ ga phóng vèo đi. Mới lúc đầu do chưa quen với tốc độ nên Takemichi chỉ biết ôm chặt lấy eo của Rindou và nhắm chặt mắt, nhưng sau đó khi đã quen dần thì em lại giở trò trêu chọc cả hai người. Với Rindou thì em không ngừng cạ đầu ngực lên trên lưng hắn, và làm hắn mất tập trung khi không ngừng di đôi bàn tay khắp nơi trên người hắn, đôi khi như có như không còn ấn nhẹ xuống hạ bộ của hắn khiến hắn cũng nóng máu không thôi, nhưng vì Rindou đang chạy xe nên chỉ có thể cắn răng mà nhịn xuống. Chọc Rindou chán chê và cũng sợ hắn lạc tay lái nên em liền chuyển sang Ran, Takemichi nắm lấy bàn tay thon dài đầy vết chai của hắn đặt lên đôi eo hở ra do độ ngắn của chiếc áo croptop rồi cầm lấy nó luồn sâu vào bên trong áo, làm động tác vuốt ve.

" Ưm..."

Em khẽ rên nhẹ khi cầm tay Ran chạm lấy đầu ngực của mình. Nó khiến em tê dại vì đầu ngực sau khi bấm khuyên trở nên rất mẫn cảm, nhưng thế vẫn còn chưa đủ, Takemichi muốn một cái gì đó mạnh bạo hơn. Vì thế em tự kéo núm vú của mình, nó mang đến nỗi đau, nhưng kèm theo đó nhiều hơn là sự sung sướng.

" Ah, thật sướng quá..."

Em không ngại ngùng mà rên lên. Vì đường khuya nên chẳng ai để ý đến đâu, chỉ có hai tên trước và sau em là nghe thấy và dù không uống một liều thuốc kích dục nào nhưng cả hai đều trở nên rất kích thích trước những tiếng kêu dâm của người ngồi giữa. Rindou phải nhịn vì hắn đang lái xe, còn Ran tưởng như rảnh rỗi thì lại phải gồng mình giữ lấy Takemichi đang giao phó tất cả trọng lượng của bản thân cho mình, hắn sợ chỉ cần hắn buông lỏng hay không chú ý thì cả xe sẽ lập tức bị lật.

" Michi ngoan nào, cưng không thể để cái bản tính dâm dục bộc lộ ở ngoài thế này được chứ."- Ran nhéo nhẹ lên chiếc eo thon của Takemichi mà gầm nhẹ.

" Chịu một chút rồi bọn anh đây sẽ đụ cưng đến khóc."

Takemichi không trả lời, mà em lại chồm lên ôm lấy eo của Rindou, đầu nhỏ xù màu đen cọ cọ lên cổ của hắn.

" Rindou~ bao giờ mới đến thế, tao gấp muốn chết rồi đây này."

" Sắp rồi. Qua một con phố nữa thôi."- Rindou nghiến răng trả lời.

Tiểu yêu tinh này thật khiến hắn điên chết mất. Hắn đang tập trung phóng xe với tốc độ cao mà cái tên nhóc này cứ thích cọ lửa lung tung khiến hắn không thể tập trung vào lái xe được nên tốc độ có chậm lại một chút. Rindou thề chút nữa hắn không phạt cái tên yêu tinh dâm đãng kia đến không khép háng được thì hắn không mang họ Haitani.

Sau hồi lâu thì cả ba cũng đến được nhà của hai anh em Haitani ở vùng ngoại ô của phố Shibuya. Ngay lúc xe vừa dừng thì Ran đã bế Takemichi xuống và lao thẳng vào nhà còn Rindou thì tắt máy xong thì liền để chiếc xe moto mắc tiền ngã sõng soài nằm trước cửa nhà và lao ngay vào nhà theo anh mình không quên khóa trái cửa nhà mình.

Ran quăng Takemichi lên giường của mình và vỗ lên mông em một tiếng thật kêu, nó khiến em đau nhưng theo đó cũng có sự sung sướng khó tả.

" Mau dâng cái mông đang nứng của cưng lên đây để bọn anh phang nó nào."

Takemichi rất ngoan vì vậy em nghe lời Ran mà xoay người lại, em cúi thấp phần thân trên và đẩy cao phần thân dưới của mình lên trước Ran. Tư thế này khiến em xấu hổ, nhưng mà chính sự xấu hổ mới tạo ra khoái cảm trong việc làm tình.

" Giúp anh chăm sóc cậu nhỏ này đi điếm cưng."- Trong khi Ran ở phía sau thì Rindou lại tiến tới và ngồi trước mặt em, hắn kéo mặt em chúi vào hạ thân đang phồng lên của mình.

Takemichi quàng tay ôm lấy hông của Rindou và cúi xuống cọ nhẹ mũi lên vật đang giương cao sau hai lớp quần, dù cách tận mấy lớp nhưng em vẫn có thể cảm nhận được sức nóng và sự vĩ đại của cậu em Rindou. Em định dùng tay kéo khóa thì cằm em đã bị miết lại, em nghe thấy tiếng gầm gừ bất mãn của Rindou.

" Hãy dùng cái miệng nhỏ dâm đãng này ấy, anh không muốn cưng dùng tay."

Takemichi có chút bất mãn vì miệng của em rất nhỏ hay bị rách khi khẩu giao nên em rất ít giúp người khác bằng miệng, cả Chifuyu cũng chưa có vinh dự này đâu, nhưng nể tình vì hai anh em này đã giúp em nên lần này em sẽ chiều lòng họ vậy. Em dùng miệng của mình kéo lưng quần thun của Rindou xuống, xong lớp thứ nhất lại tới lớp thứ hai, khi lớp quần lót bên trong được tụt xuống dương vật của hắn bật ra đập lên má em, chiều dài của nó khiến em có chút ngạc nhiên và hoảng sợ. Em đã gặp ra rất nhiều cây hàng của những gã đàn ông khác nhau, nhưng chưa bao giờ gặp ai có chiều dài vĩ đại như thế này, ngay cả với gã khổng lồ South, hắn ta rộng về chiều ngang nhưng chiều dài lại còn kém một chút so với Rindou. Takemichi muốn mở miệng ca thán gì đó về chiều dài của Rindou nhưng những ngón tay vuốt ve nếp nhăn của khe mông em đã khiến tiếng rên bật ra thay vào đó, ngón tay Ran rất dài, chỉ cần tưởng tượng nó cắm sâu vào bên trong thôi cũng đã khiến em rùng mình vì sướng.

" Anh làm bé cưng mất tập trung rồi này."

Rindou thở dài, bàn tay để trên đầu em nhấn em xuống sâu hơn, vùi khuôn mặt nhỏ nhắn của em vào hạ bộ tanh nồng của hắn.

" Trách sao đươc, bé cưng vốn là một tên điếm đói khát mà"- Ran cười cười, ngón tay vẫn còn lướt bên ngoài huyệt động nhầy nhụa gel bôi trơn trêu đùa, nụ cười của hắn càng sâu hơn khi hang động nhỏ ấy trước sự luân chuyển của hắn không ngừng co rút.

" Anh nói đúng chứ, hm ? Cái tên điếm thèm khát dương vật này."

Ran ác ý nhấn nhẹ vào huyệt khẩu khiến Takemichi run rẩy một trận.

Em biết hai cái tên này đang trả thù vụ trên xe máy nên chẳng chịu đâm thẳng vô mà, thật đúng là quả báo.

" Ah ! Vâng..."- Em thút thít vừa di lưỡi theo dọc chiều dài dương vật của Rindou, vừa khó khăn trả lời Ran

" Làm ơn..ưm...xin hai anh đấy, hãy thỏa mãn cơn nứng của tên điếm này..."

Em cầu xin tha thiết. Nhưng hai kẻ ngồi đây chẳng phải là những thợ săn hiền lành, những điều mà em bắt chúng chịu, chúng chỉ đợi cơ hội này để trả đũa lại. Những lời cầu xin của em rất chân thành và đủ để khiến bọn hắn ngứa ngáy, nhưng mồi ngon là phải gặm nhắm từ từ, vì vậy Ran trực tiếp bỏ qua những lời ngon ngọt ấy, hắn không hề đút tay vào chỉ chầm chậm ma sát và đôi khi tách nhẹ huyệt khẩu ra để trêu chọc. Hành động của Ran khiến Takemichi khó chịu không thôi, em uất hận vì hắn cứ chầm chậm trêu mình, nhưng không thể van xin hay mắng mỏ vì giờ đây miệng của em đã bị lấp đầy bởi dương vật của Rindou, thứ giờ đây thoát ra khỏi khuôn miệng xinh đẹp của em chỉ là những tiếng rên " ưm" nghẹn ngào.

Takemichi không biết làm gì hơn nên chỉ đành làm cậu bé ngoan chăm chỉ liếm lộng trên dương vật của Rindou. Thứ của hắn đúng dài, cuống họng em lại rất nhỏ nên chỉ có thể thể vào được phân nửa, nhưng điều này cũng mang đến khoái cảm cho Rindou khi cuống họng nhỏ bé của em liên tục hóp lấy cậu bé anh, nó không khác gì huyệt khẩu nên cũng đem lại kích thích không kém cạnh. Lên xuống được một chút Takemichi lại nhả ra, em rê lưỡi dọc phần thân, vì cũng là nam nên em biết phần thân chính là nơi tập trung nhiều dây thần kinh nhất và là nhạy cảm nhất trên dương vật nên em tấn công chủ yếu lên đấy, và đúng như em nghĩ, mỗi khi lưỡi em quét qua từng đường gân trên phần thâm thì Rindou lại thở hắt ra và rên lên vụn vặt. Rê xuống gốc của dương vật, em mút nhẹ lấy hai hòn đang căng cứng của hắn khiến hắn gầm gừ, tiếng gầm của hắn chính là động lực thúc đẩy em, em cứ thế tiếp tục trêu đùa, đưa lưỡi của mình nhảy múa trên dương vật của hắn.

Đang hăng say với công việc của mình thì sự xâm nhập dị vật từ phía sau khiến Takemichi phải giật nảy người. Ran Haitani, cái tên ác ma ấy đã đem trứng rung nhét vào huyệt khẩu của em mà chẳng hề cảnh báo hay khuếch trương gì cả. Takemichi muốn chửi thề, nhưng sau đó cơn kích thích từ độ rung của trứng từ đằng sau đã khiến em phải nuốt lại ý định đó của mình.

" Sướng không bé cưng ?"- Ran tặng hai má đào căng nảy của em hai cú đánh khiến nó ửng đỏ.

" Ưm...hah..."- Takemichi đã bị thứ dị vật ấy làm cho điên đảo, nào có chú ý đến lời mà hắn hỏi ?

" Nhìn cái gương mặt dâm đãng này phản ứng là đủ hiểu rồi,anh trai."- Rindou nhếch môi nâng cằm của em lên, hắn khẽ cười khi thấy vẻ mặt của em đê mê trong dục vọng.

" Thật là một tên điếm nhỏ dâm dật."- Ran khẽ cười, ngón tay men theo huyệt động đi sâu vào trong.

Huyệt khẩu trống rỗng cùng dục vọng ngứa ngáy trong phút chốc được lấp đầy giải tỏa khiến Takemichi phải hét lên vì sung sưởng. Lúc đói thì đúng là ăn cái gì cũng ngon, lúc thèm khát thì chỉ cần lấp đầy một chút thôi là em đã điên lên rồi. Một trứng rung bình thường chẳng làm em thoải mãn nhưng trong cơn phát dục thì nó cùng một ngón tay của Ran lúc này chính là món ăn ngon nhất thỏa mãn em.

Rindou muốn nghe em kêu dâm nên chẳng hành hạ khuôn miệng nhỏ xinh ấy nữa. Vì thế hắn liền luồng tay xuống xoa nắn lấy hai đầu vú của em. Hai ngón tay hắn kẹp lấy đầu nhũ của em và kéo mạnh chúng ra và cấu mạnh, nó khiến em lần nữa hét lên vì sung sướng. Trong khi Rindou chăm sóc đầu nhũ bằng cách nắm kéo thì Ran phía sau đã đưa ngón thứ hai vào và bắt đầu khuấy động bên trong, trêu đùa với trứng rung. Trứng rung đã tạo ra xung động khuyến huyệt khẩu của em nhận được kích thích, nhưng sự khuấy động của Ran khiến huyệt động bị xuyên xỏ mạnh hơn, hắn ta không ngừng đưa trứng rung vào sâu bên trong chạm lấy điểm nhạy cảm của em. Dưới sự phối hợp từ hai phía từ Ran và Rindou, Takemichi nhận được kích thích lớn mà rên rỉ không ngừng, em giờ muốn nhiều hơn nữa, muốn dương vật, kích thích từ trứng rung và tay lại không đủ với em rồi.

" Ran, Rindou...ưm..hức...làm ơn cho em dương vật của hai người đi...mà."- Em rướn người hôn lên cằm Rindou nũng nịu.

" Em muốn được hai anh..hức...lấp đầy...ah..nhanh nhanh, ưm...em muốn được xiên xỏ...Đừng trêu em nữa mà..."

Rindou có chút đau lòng hôn lên khóe môi em, hắn trao đổi ánh mắt với anh mình, thấy Ran gật đầu hắn mới lôi em dậy để em ngồi lên người hắn, Ran thì vẫn ép sát theo sau.

" Được, theo ý của cưng."

Bọn hắn cũng chịu hết nổi rồi, mặc dù muốn nhét thêm đồ để trêu em nhưng giờ trước hết phải thỏa mãn lấy hai phân thân đang trướng đau của mình cái đã. Rindou đưa hai ngón vào trong huyệt khẩu của em, vì em đã quen với sự xâm nhập của ngón tay Ran nên giờ cảm thấy bình thường trước Rindou, em nâng cao người lên, hai tay bẻ má mông ra hai bên để hắn dễ dàng hành động. Rindou tách ngón tay mở huyệt khẩu rộng ra, Takemichi những tưởng hắn hành động tiếp theo là hắn sẽ lôi trứng rung ra, nhưng ai ngờ tên xấu xa này lại trong lúc gấp gáp này còn đưa ra yêu cầu với em.

" Rặng ra nào điếm cưng. Giống như đẻ trứng ấy."

Takemichi tức giận không thôi.

Nhưng em vẫn làm theo lời hắn. Em linh hoạt co thắt huyệt động của mình, nhờ những nếp gấp trên thành huyệt để di chuyển trứng. Trứng rung va đập với thành huyệt chỉ với biên độ nhỏ khiến em ngứa ngáy nên càng thêm gấp rút, em muốn làm nhanh nhanh để còn bị đụ nhưng khổ nỗi tên Ran ấy đẩy trứng đi quá sâu nên em chỉ có thể cắn răng làm từ từ, chịu đựng cơn ngứa ngáy từ sâu bên trong.

' phụt'

Khoảnh khắc cái trứng rớt ra mang theo nước dâm nhầy nhụa em có chút vui mừng, đồng thời mang theo xấu hổ. Em chôn mặt vào cổ Rindou cọ cọ làm nũng.

" Nhanh đi...ngài ơi. Em thèm dương vật của ngài lắm rồi."

Rindou cười cười không đáp. Hắn chỉ cần có vậy, không nói nhiều tiếp làm gì, liền đem dương vật của mình cắm sâu vào bên trong em.

" Ahh.."

Takemichi la thất thanh lên. Đúng, chính là cái cảm giác xỏ xuyên mạnh bạo mà em hằng mong muốn này, nó đau nhưng nó mang lại rất nhiều kích thích. Em cần thời gian để thích nghi với cái chiều dài khủng bố của hắn và Rindou dường như hiểu điều đó nên không hề vội luật động.

Nhưng tên ác ma ấy không hề dễ dãi như em nghĩ. Hắn không phải chờ em thích nghi để rồi mới xuyên xỏ mà hắn là chờ đợi anh trai hắn. Ran phía sau lần mò đến nơi giao hợp của cả hai trong sự ngạc nhiên và rùng mình của em, hắn không hề báo trước mà đút thêm hai ngón tay vào khiến huyệt khẩu của em căng cứng lên, đến giờ em mới nhận ra, hóa ra hai tên quỷ quái này là muốn chơi song long nhập động với em !

" Hức... đừng Ran...đầy lắm !"- Em lắc đầu nguầy nguậy đáng thương

" Ngoan không sao !"- Ran hôn lên gò đôi má ửng đỏ ngập nước mắt sinh lý của em nhẹ nhàng an ủi.

" Đừng mà... ưm..rách mất."- Em cố van nài với hắn, nhưng dường như chẳng có tác dụng khi em thấy đầu khấc của hắn đã chọt vào mông của em.

Takemichi cố thít chặt mông không muốn chừa chỗ cho Ran vào, nhưng Rindou đã dùng hai tay banh rộng mông em ra trong khi hai ngón tay của Ran lại giữ cho huyệt khẩu luôn rộng mở vì vậy sự phản kháng của em không hề có tác dụng. Tuy hơi khó khăn nhưng Ran đã thành công chen dương vật của mình vào huyệt động của em cùng với Rindou, sự căng tràn nơi huyệt khiến em phải khấc nấc, chưa bao giờ em bị đút no đến không thể co thắt được thế nào, nó mới lạ nhưng nó khiến em sợ không thôi.

" Đầy...đầy quá !"- Takemichi đáng thương co rút huyệt khẩu đầy ấp của mình.

Hành động này của em chính là khiêu khích đối với hai con quái thú kia. Ran đánh và mông em mộng cái khiến nó đã đỏ càng thêm đỏ, hắn gầm gừ mắng.

" Cái mông đĩ thỏa này của cưng siết chặt bọn anh quá rồi đó !"

' Ba' ' ba'

Hắn lại đánh thêm vài cái lên mông em cảnh cáo.

" Hức hức..."- Em sụt sùi trên vai của Rindou.

Rồi chẳng đợi em kịp thích nghi, Rindou và Ran đã thay phiên nhau ra vào bên dưới. Không phải là kiểu cùng nhau đâm vào hay rút ra mà là thay phiên nhau ra vào huyệt động của em, chúng nhắm thẳng vào điểm nhạy cảm bên trong em thay nhau xiên xỏ. Em không muốn thừa nhận nhưng nó thật sự quá sướng với em. Sự đầy ấp trong huyệt khẩu cùng việc liên tục bị dập vào điểm nhạy cảm tạo nên sự kích thích lan tràn mơn man khắp thần kinh của em, bây giờ em chỉ biết kêu dâm rên rỉ mà thôi, không thể thốt ra bất kì lời dư thừa nào nữa.

" Ah...hức...Sướng quá, nữa đi...ahhh...đâm con điếm này.."

" Ưm...quá đã...ngài ơi..."

" Ahh..."

Những lời kêu dâm không ngừng phát ra khỏi miệng của em, em ưỡn ngực đón nhận kích thích từ bên dưới và Rindou nhân cơ hội đó ngậm lấy đầu ngực của em mà liếm mút, hắn cắn kéo ra đổi lại là tiếng la của Takemichi. Em đau nhưng mà thích, lý do vì sao em mang khuyên nhũ chỉ vì mong có ngày có người mạnh bạo chơi đùa như thế với hai đầu ngực của em mà thôi.

" Vừa nãy còn sợ giờ coi cái động dâm nào đang ra sức cắn thằng cu của anh nè."- Ran ngậm lấy vành tai em hết liếm rồi lại cắn, tay chẳng rảnh rỗi mà sốc lấy cậu bé đang dựng cao của em.

" Nói xem ai là con điếm của bọn anh nào ~"- Rindou hai tay chăm sóc hai bên đầu nhũ của em, hết kéo rồi lại ấn, đến khi cả hai đỏ ửng như tôm luộc hắn mới hài lòng mà dừng lại.

" Hức...ah...Là Takemichi...ưm, chậm...chậm lại chút."

" Takemichi là gì nào ?"- Ran mạnh bạo thúc hông vào em, tay hắn đặt hờ trên vùng eo của em, thỏa mãn khi thấy nơi đó gồ lên hình dương vật của cả hai bọn hắn.

" Takemichi...ah...là con điếm của...của hai ngài..,hức...Haitani"

" Ngoan quá !"- Ran và Rindou hôn lên gò má em như cái lần đầu tạm biệt, nhưng khác là giờ đây thức em nuốt không phải là viên kẹo ngọt bọn hắn tặng mà là dương vật dài của cả hai.

Cứ như thế cả hai đè em ra làm đủ tư thế trong một buổi tối. Chắc có lẽ vì thuốc nên sức Takemichi dai hơn hẳn, cùng hai anh em đại chiến chục hiệp em vẫn chưa ngất đi như thường lệ, hoặc có thể do vì khoái cảm hai người mang đến cho em quá mới lạ nên em chẳng thể nào không tận hưởng lấy nó. Nhưng dù là gì thì hôm đấy cũng là đêm làm tình dài nhất của cuộc đời em, cả ba chơi nhau đến tận sáng, đến khi động huyệt của em không thể chứa nổi tinh dịch và dương vật chẳng thể ngóc đầu cao lên được nữa thì hai tên kia mới chịu buông tha và bế em đi tắm.

...

Trái với bầu không khí đầy sắc xuân ở bên kia thì bên này có một con người đã không biết bao lần giơ nắm đấm lên định đấm vỡ màn hình nhưng cuối cùng lại buông xuống vì tiếc nuối hình ảnh người con trai đang không ngừng rên rỉ bên kia. Người đó là Mikey, hắn đã lén cài máy theo dõi lên người em để có thể quan sát môi trường làm việc xung quanh em, lúc em xém bị cái tên công tử nào cưỡng hiếp hắn đã điên lên đi được. Nhưng buồn thay ngay lúc hắn định xông ra khỏi nhà chạy đến giải cứu em thì em đã thoát được và chủ động quấn lấy hai anh em nhà Haitani.

Hắn đau lắm khi em hết lần này đến lần khác chọn người lên giường là người này người nọ, nhưng chưa bao giờ em chọn hắn là bạn giường của em. Mikey không hiểu sao, nhưng hắn đã từng là người rất thân thiết với em cơ mà ? Hà cớ nào mọi chuyện lại thành ra như thế này cơ chứ ?

" Takemichi...Takemichi..."

Mikey ôm đầu đau khổ, miệng không ngừng nỉ non gọi lấy tên em.

Hắn biết giờ hắn không có quyền để độc chiếm em, nhưng mà xin em đấy, hãy cho hắn được ở bên cạnh được không ?

Hắn hứa hắn sẽ ngoan mà...

Chỉ cần em cho hắn ở bên cạnh...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro