Chương 110: (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Izana say mê trong nụ hôn ngắn ngủi bởi người phía dưới chẳng đủ hơi để cùng gã triền miên. Gã gặm nhắm bờ môi đầy máu, gã chỉ tận hưởng nó.

"Chậc..."

Kisaki bỗng bỏ giữa chừng đi ra ngoài. Như thế cũng tốt, gã cũng định đuổi lũ người này đi. Gã trao đôi mắt với Kakuchou, anh hiểu ý.

"Ran, Rindou tụi mày đi ra được rồi đó" Kakuchou nắm đấu hai tên đó kéo ra khỏi phòng. Chính mình cũng rời đi nhưng lại bị Izana ngoắc tay ở lại. 

"Ơ? Ác quá đó boss" Ran bên ngoài đập cửa. Thằng nhỏ của gã đã cương cứng tới vậy rồi, nỡ lòng nào.

"Đ*t, kiếm đại đứa nào thôi" Rindou buồn bực vò đầu, hắn đang nghiệm cảm giác sex qua quần áo mà lại bị lôi đầu đi như vậy.

"À a em nóng vội quá đấy. Chơi gái hay trai?" Ran thông thả hướng phía trước, phải tìm một nơi nhiều "hàng" chất lượng một chút. Một cực phẩm như vậy khó ai thay thế được.

Bên ngoài căn phòng, tiếng trò đùa đồi bại của anh em dần mất đi. Để lại căn phòng đầy tiếng thở dốc cùng ướt át. Kakuchou nuốt nước bọt, anh không muốn phải thấy cảnh này...

"Kakuchou, mày lại đây giúp tao đi. Chân nó bị thằng Rindou bẻ khớp rồi" Izana dâm tà cười, bế cậu lên chiếc giường ở gần đó.

"Kaku-chan...đừng" Takemichi cực lực lắc đầu, cậu không muốn làm chuyện này.

"Xin lỗi... Takemichi à"

Kakuchou cúi gầm mặt xuống, bao trọn cậu trong lòng anh. Thân hình nhỏ nhắn như hòa nhập vào người anh. Mùi thơm thoang thoảng từ người phía dưới chiếm trọn tinh thần anh. Như bị ma lực thu hút, anh đặt một nụ hôn sâu vào hõm cổ, để lại vết đỏ độc tôn.

"Ư...Kaku-chan..mày lạ lắm" Bàn tay cố gắng đẩy đầu anh ra, lại bị anh chụp được. Chiếc lưỡi tinh quái liếm ra từng khe ngón tay, rồi bị nuốt lấy trong miệng anh.

"Xin..lỗi...Baka" Kakuchou chau mày, cơn dục vọng luôn bị kiềm nén nay lại bộc phát kệ chính người bàn thuở nhỏ. Mày cảm nhận gì không? Cơn dục vọng của tao đang muốn chiếm lấy mày đấy.

Takemichi khẽ run người bởi thứ đang muốn chọt vào bên trong. Hơi thở nóng phả vào đôi tai cậu, chiếc tai hưởng ứng mà nóng theo. Liếc nhẹ đôi mắt nhìn rõ biểu cảm của người phía sau, nó khiến cậu sợ hãi... Thật vậy, sợ chính bạn mình...

"Kakuchou, nhìn mày rất tuyệt đấy"

Izana có chút biểu dương tinh thần, nhưng gã mới là người chơi trước.

"Banh chân nó ra"

Takemichi giật mình nghe lấy, Kakuchou như một người máy làm theo chỉ thị. Hai bàn chân không cảm giác một lần banh ra.

Izana tựa con báo bước đi nhanh nhẹn trên người cậu. Gã khẽ đưa mắt, bàn tay Kakuchou linh hoạt cởi từng chiếc nút trên người, lộ ra phần trên trắng mền cùng hai điểm sáng rực trên da. Đến cả chiếc quân bảo hộ duy nhất cũng bị cướp lấy mất.

Takemichi cắn lấy tay Kakuchou, anh chẳng phản ứng gì hết. Cậu cắn mạnh hơn nữa, anh chút giật mi, đến cuối vẫn chẳng làm gì, chẳng thả ra vì đau.

Cảm giác lạnh lẽo từ phía dưới dọc thẳng lên sóng lưng.

Nhìn người phía dưới run rẩy, anh có chút mềm lòng "Bakamichi... Chịu đựng tí nữa thôi"

"Tao không muốn" Takemichi mím môi khẩn cầu nhìn Kakuchou, bàn tay anh che đi đôi mắt.

Izana có chút ngứa mắt, cắn thẳng vào đầu vú coi như trừng phạt. Mùi vị thực sự không tồi, nó có mùi thơm nhẹ khiến người ta có chút đắm chìm. Gã cắn lấy, kéo dài ra đến khi người khẽ rên, thả ra nhìn "thành tích". Quả không sai, nó đỏ lên tựa ai ức hiếp, khóc như người chủ.

Izana nhiệt tình miết lấy thằng em của Takemichi, bóp chặt lấy nó mặt kệ nó chẳng có chút hứng thú. Gã đặt nó vào trong miệng "Rột" cắn lấy nó

"Aaa" Tiếng la thất thanh dùng toàn bộ lực tay loạn xạ đánh vào đầu người phía dưới.

Kakuchou cầm lấy hai tay mặc kệ sự phản kháng vô nghĩa. Tại sao mày lại không nghe lời tao? Tao đã bảo là chịu đựng đi...thêm tí nữa thôi.

"Phạch"

Dương vật gã đâm thẳng vào lỗ hậu, ma sát với vách thịt non bên trong. Thuận theo sự chuyển động đâm vào rút ra, tinh dịch từ dương vật bị thương yếu ớt rỉ ra.

Kakuchou nhìn tình dịch từ từ rỉ ra có chút hưng phấn, bàn tay không biết tại sao lại vệt đi tinh dịch liếm mút. Một bàn tay thả tự do, sức mạnh vốn không lúc đầu, dù đẩy bao cũng vô dụng.

"Im lặng nào"

Kakuchou dùng hai bàn tay có vết chai sạn, uyển chuyển nâng đầu cậu lên. Trao nhau một nụ hôn đơn thuần, nhìn vẻ mặt Takemichi làm anh có chút bất dĩ. Bóp mạnh hai bên má, chiếc lưỡi anh linh hoạt luồn vào bên trong. Anh muốn dùng đôi môi này an ủi cho sự thô bạo bên dưới. Anh tìm kiếm lấy chiếc lưỡi nhỏ trốn bên trong, khẽ chạm vào nó. Nó như thân thuộc anh, mở lòng ra chạm lại vào anh, anh liền thô bạo cuỗm lấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro