[Mitakesan] Bé mèo của Phạm Thiên - Chap 2 - R18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: KloiJaiThiPleWaMeo

Dịch: Me :333

Truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi đâu!

Link gốc: https://www.readawrite.com/a/53720b044856315fc0cbf377bf230d17

---

Thủ lĩnh Phạm Thiên đang rất lo lắng.

Vì dạo này bé mèo của hắn trông ỉu xìu hẳn xuống, mèo là động vật yêu tự do... có vẻ diện tích trong phòng không còn đủ để nuôi mèo.

...Koko góp ý rằng có thể mua đồ chơi cho bé.

Nhưng phải là đồ gì mới được, đồ cho mèo... hay đồ cho người...

Nếu đã không chọn được, Mikey quyết định kêu đàn em mua tất cả các món nằm trong phạm vi đồ chơi cho mèo.

"Thưa sếp, chỗ đồ chơi này đặt ở đâu ạ?"

"Để đâu thì để rồi mau ra khỏi phòng cho tao."

Mikey vội đuổi đàn em đi, hắn không muốn hình ảnh bé mèo của mình phản chiếu vào con mắt ai, việc bé thích ở cùng đàn em thân thiết - Sanzu - là đã quá đủ với hắn, dù chỉ duy nhất một người. Hắn còn muốn đá đít tên kia cho bầu không khí thêm thoáng đãng.

Nhưng vừa nghĩ tới cảnh mắt bé mèo ngấn lệ... có thể sẽ còn nói: "Em ghét Mikey." Là hắn đã cảm thấy chắc chắn bản thân không chịu đựng được, nên mới quyết định nhường nhịn tới mức này.

...Đâu ai ngờ thủ lĩnh Phạm Thiên lại nhường một con mèo đến mức đấy...

Mikey vui vẻ nghĩ rồi bóp nhẹ trán bé mèo đang nằm ngủ.

"Đừng làm phiền em, Mikey... Em vẫn còn buồn ngủ."

"Ngủ nhiều rồi, Takemichi."

"Hôm nay tôi mang đồ chơi đến cho em đấy... Em xem có thích không?" Nếu không thích thì để hắn mua món khác.

Hộp đồ chơi đàn em mang đến có tổng cộng hai hộp, một hộp cát tông to và một hộp nhựa màu đen nhỏ, không thể nhìn được bên trong có gì.

"Muốn mở hộp nào trước?"

"Hộp to ạ."

Bên trong hộp cát tông đựng rất nhiều đồ chơi cho mèo, món đầu tiên Mikey lấy là quả cầu mây to bằng nắm tay, còn có cái chuông ở trong.

...Có phải trẻ con đâu mà chơi cầu, Mikey ném sang một bên.

Nhưng giây phút quả cầu vừa đập xuống đất, phát ra tiếng leng keng, tai bé mèo lập tức dựng lên, mắt sáng long lanh, lao tới vồ lấy quả cầu trong vô thức, sau đó mang đến đặt vào tay thủ lĩnh Phạm Thiên. Em quay đầu nhìn sang chỗ khác vì thấy ngượng do có hành động như vậy với quả cầu. Cứ như bây giờ em đã thật sự biến thành mèo, việc đấy khiến Takemichi rất xấu hổ.

Nhưng tim Mikey... lại đập thình thịch.

Hắn không ngờ đối phương lại làm ra hành động đáng yêu như vậy với đồ chơi.

Lúc em vồ lấy quả cầu hay cả lúc em ngượng ngùng đưa cầu cho Mikey, khiến hắn gần như quên luôn cảnh bé mèo ngồi ỉu xìu.

...Nếu biết mọi chuyện sẽ như thế, hắn đã mua đồ chơi từ lâu rồi.

Món tiếp theo mà Mikey chọn là một cây gậy có lông chim dày màu hồng, ở đuôi gậy gắn một quả chuông, đó chính là cây trêu mèo.

Hắn vừa lấy ra, mắt bé mèo đã sáng lấp lánh... đáng yêu ơi là đáng yêu.

Em càng tỏ ra không quan tâm trong khi bản thân rất muốn được chạm vào, càng khiến hắn thấy em dễ thương. Mikey cầm gậy quơ đi quơ lại.

Bé mèo không nhịn được, đành nhảy lên vồ lấy cây gậy, lại bị đối phương lừa, tranh thủ ôm eo em.

...Eo của Takemichi rất nhỏ, không hề giống một người đàn ông 26 tuổi, hoặc do từ khi biến thành mèo, em dùng nhiều sức lực để chạy nhảy hơn nên người nhỏ xuống. Cũng không đúng, Takemichi suốt ngày chỉ biết ngủ.

Bị đối phương ôm lâu quá, em khó chịu cắn vào má Mikey, khiến má hắn đỏ ửng.

Nhận ra tâm trạng của em, Mikey buông tay, để yên cho bé mèo lôi đồ chơi trong hộp rồi nghịch một mình, hắn không trêu chọc em nữa. Tất nhiên hắn không đi đâu cả, mà chỉ ngồi trong phòng ngắm em chơi...

.

...Mikey không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.

Thủ lĩnh Phạm Thiên không biết mình ngủ quên từ lúc nào. Tới khi tỉnh dậy, bầu trời ngoài kia đã tối mịt.

...Và nửa đêm là thời điểm bé mèo của hắn nghịch ngợm nhất.

Ánh mắt hắn tìm kiếm bóng dáng bé, thấy em đang tò mò cầm thứ gì đó.

"Mikey dậy đúng lúc đấy. Đây là cái gì vậy?"

...Takemichi giơ đồ chơi trong tay cho Mikey xem. Đó là một cây "gậy" màu hồng làm bằng nhựa, trông tựa tựa cái chùy đồ chơi nhưng cũng không phải, mà lại giống... Mikey liếc nhìn chiếc hộp nhỏ đã được mở ra, hắn đoán cái chùy này ở trong chiếc hộp đấy... Có vẻ đàn em đã hiểu sai từ "đồ chơi" của hắn.

"Đây là đồ chơi dành cho người lớn, Takemichi."

"Người lớn?"

Bé mèo xoay xoay chân tò mò khiến Mikey nổi hứng muốn trêu chọc, hắn đập xuống đệm, kêu đối phương leo lên giường với mình.

"Muốn chơi thử không? Để tôi dạy em... người lớn chơi 'đồ chơi người lớn' như nào."

...Mikey đè cơ thể nhỏ nhắn của em xuống chiếc đệm mềm mại. Từ tốn cởi từng chiếc cúc áo, lộ ra bờ ngực trắng nõn mịn màng... tô điểm thêm ba vết sẹo do bị súng bắn. Dù nhìn vào khiến hắn cảm thấy tội lỗi, nhưng cũng là thứ để nhắc nhở rằng người trước mặt vẫn còn sống... nên hắn cảm thấy vui hơn cảm xúc tội lỗi kia.

Quần bị cởi rồi ném xuống đất một cách thô bạo khiến Takemichi bắt đầu hiểu "đồ chơi người lớn" là cái gì.

Nhưng bé mèo không hề cầu xin Mikey dừng lại... có lẽ là do cảm giác "muốn thử" của em, muốn thử một lần xem cảm giác đấy như nào.

Mikey bóp vòng eo thon gầy rồi hôn lên khắp ngực em, khiến đối phương thoải mái tới mức phải dùng tay bịt miệng lại. Takemichi không ngờ thủ lĩnh Phạm Thiên lại có khả năng làm em cảm thấy dễ chịu như này.

...Chỉ cần lòng bàn tay nóng rực ấy chạm lên da thịt đã khiến Takemichi sướng rồi, không cần nhắc đến những "hành động" khác.

Thấy bé mèo không từ chối, Mikey liếc xem chiếc hộp nhỏ có gì, vừa thấy thứ bên trong, khóe miệng hắn nhoẻn miệng cười, vì có thứ còn tốt hơn đồ chơi nữa.

Có cả cây bạc hà thì chứng tỏ không phải đàn em hiểu sai ý hắn mà là cố tình mua về...

"Chắc phải bonus chút tiền cho tên kia rồi."

.

.

"Hắt xì."

"Bị cảm à... Rindou?"

"Em cũng không biết, cứ như đang có ai nhắc đến chúng ta vậy."

Rindou xoa cánh tay đang nổi da gà... Không biết bây giờ sếp của bọn họ đã mở chiếc hộp mà họ khuyến mãi cho chưa...

.

.

.

"Mikey... S- sướng quá, thoải mái quá, dừng lại đi."

Takemichi nóng rực cả người... Sau khi bị lừa ăn cây bạc hà, khắp cơ thể em đều nóng bừng, cổ đeo chiếc vòng màu xanh biếc, trên vòng còn treo một quả chuông lớn, không biết đối phương đã đeo cho em từ lúc nào. Cơ thể nóng rực càng được Mikey mơn trớn, em càng thấy sướng, đành kêu hắn dừng trêu chọc em.

Lỗ nhỏ của Takemichi bị hắn "tra tấn" bằng cách cho món "đồ chơi" được bôi dầu trộn với bạc hà vào... Sướng tới mức cả người em giật giật.

"Nào, kêu meo cho tôi nghe đi, Takemichi."

"Làm ơn... Cho vào đi, muốn thứ đó của Manjiro, meo."

"Như em muốn, bé mèo của tôi."

Dương vật của Mikey đâm một phát lút cán vào lỗ nhỏ hồng nhạt... Mắt bé mèo ngấn lệ vì sướng, mang đến cho em trải nghiệm mới lạ mà em chưa từng trải qua. Em đặt tay lên bụng mình, xoa nhẹ...

"Vào sâu lắm đấy, Manjiro... Sâu tới tận đây luôn..."

Takemichi không chỉ nói, mà còn đặt tay lên bụng...

"Thoải mái quá... Meo."

"Fuck..." ...Đáng yêu tới mức này... Sao hắn nhịn nổi được.

.

...Ánh nắng chiếu vào phòng ngủ của bé mèo.

Có hai người nằm trên chiếc đệm mềm mại. Một người có cơ thể nhỏ nhắn với đôi tai và đuôi mèo màu trắng, em nằm co lại, dụi mặt vào bụng đối phương.... Còn người kia là một người đàn ông tóc trắng, hắn không nằm mà ngồi ngắm bé mèo vừa chìm vào giấc ngủ.

...Đúng là tới khuya em nghịch ngợm hơn bình thường, năng lượng tràn trề cả đêm. Khác hoàn toàn thủ lĩnh Phạm Thiên, hắn rất ít khi được ngủ, từ bây giờ hắn phải ngủ nhiều hơn, tốt nhất là uống cả thuốc bổ.

---

H không nhiều nhưng hỏny :> à mà anh Rindou hơi bị được à nha ">>

Đoạn cuối không phải Mikey yếu sinh lý nha, tác giả có nói thêm là Mikey ít khi ngủ và Take được ngủ cả ngày nên tới đêm sẽ quậy, khiến Mikey không được ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro