Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng ta vào quán này đi, tao thấy mới mở nè. - Yamagishi kéo Takemichi và đám vào một quán lẩu nướng.

Xin chào quý khách.- Nhân viên trong quán niềm nở chào hỏi.

Cho một suất lẩu cay nhé.- Takemichi và cả đám ngồi xuống một bàn gần đó.

Không ngờ chiều nay mày vậy mà lại giả làm người thân kêu bọn tao đấy.- Takuya nói.

Ai biết được bọn mày có thể đi được hay không nên tao cứ sang chủ động trước vậy.- Takemichi.

Mày đúng là người trong mộng của tao.- Takuya nói, giống như đang tôn thờ cậu vậy.

Haha, bọn mày cũng quá rồi đó. Nào đồ ra rồi, giờ ăn thôi.- Akkun cười cười.

Trong khi đó, ở trường của Takemichi, Mikey và Draken đang ra về, bọn họ có dò hỏi mấy tên có mặt ngày hôm qua và biết cậu tên Takemichi, có lẽ học trường này, nhưng khi ngó quanh, kết quả chỉ là công cốc.

Takemicchi không đi học sao?.- Mikey chán nản.

Mà người ta không có nhu cầu bạn bè thì mày cần bám dai người ta không? - Draken hơi thấy vô lí nói.

Nhưng tao thấy cậu ta thú vị mà, hình như còn rất mạnh nữa.- Mikey nhăn mày nhìn Draken.

Tùy mày.- Draken thở dài.

..Đến lúc đó đừng dành cậu ta đấy nhé.- Mikey cười gian nhìn hắn, Draken không nói gì, nhưng trong tâm có chút.. dao động? Hay là hối hận vì lời nói ban nãy nhỉ??....Tạm biệt bọn mày nhaa. - Takemichi vẫy tay, bọn họ đã ăn lẩu xong đã khoảng 7h 8h tối, bây giờ mỗi người một nhà mà về. Takemichi thì chưa, cậu lang thang một lúc, tiết trời cũng đang thay đổi, Takemichi không khỏi rùng mình một cái.

Aiya, chán quá, bây giờ muốn đi chơii. - Takemichi hò lên than thở, chẳng biết từ bao giờ đã thấy bản thân đứng trước một ngồi đền.

Ồ, nhìn vắng mà sạch sẽ phết đấy nhỉ? - Takemichi thích thú đi vào trong, mọi thứ quả thật khá sạch, đi ra sau đền, cậu thấy quang cảnh không quá tệ. Thấy nền sạch, Takemichi liền nằm bệt ra thưởng thức gió thu.

Không gian đang yên tĩnh thì Takemichi liền giật mình trước những tiếng rú ga ầm ầm ngoài kia, bấc giác bật dậy nghĩ.

Đua xe à? Hay đánh nhau? - Takemichi nghĩ.

Không chịu được sự tò mò và hứng thú, Takemichi bèn đứng dậy, lết xác đi ra cửa trước của đền. Trước cửa đang có hai con người, một đứng một ngồi, nhìn có chút quen mắt. Tiến gần một chút liền nhìn thấy một đám người mặc áo đen, trông như bang phục. Tiến gần một hai bức cậu liền nghe được điều người đang ngồi ở trước cửa đền nói.

Đến đã đông đủ rồi đúng không? - Mikey đứng dạy hò lên.

Là một băng xe sao? - Takemichi cúi người, mặt song song bên mặt Mikey. Chưa kịp để mọi người nhận ra, Mikey đã cảnh giác xoáy người đá ra sau, Takemichi hơi mình giơ tay đỡ.

Mikey!! - Mọi người ở bên dưới lẫn Draken ở ngay đó cũng sửng sốt.

Takemicchi?? - Mikey bàng hoàng nhìn người con trai ấy, ngạc nhiên hơn là có thể đỡ được cú đá của Mikey. Các thành viên ở bên dưới vừa ngạc nhiên vừa xì xào bàn tán.

Sao mày ở đây thế??- Mikey nhanh chóng rụt chân về, phấn khích đến gần Takemichi kéo cậu ngồi cùng.

Vô tình thôi. Đây là bang của mày sao? - Takemichi không lèm bèm gì chỉ hỏi.

Ừ, là Tokyo Manji. Hay còn gọi là Touman.- Mikey bỏ hết cảnh giác với con người này, chỉ chăm chăm giới thiệu mọi điều cho cậu.

Khụ khụ, Mikey. Mọi người đang nhìn.- Draken ở bên cạnh đã lấy được bình tĩnh, ho vài tiếng nhằm gọi Mikey.

À ừ. Tất cả im lặng.- Mikey lấy lại thái độ, hò lớn thu hút những kẻ phía dưới.

Cuộc gặp hôm nay là về vụ Mobius. Chúng ta sẽ có một cuộc giao chiến lớn với chúng .- Mikey.

Nó sẽ vào khoảng lễ hội Musashi. Hãy cho tao nghe ý kiến của mọi người.- Mikey nói tiếp.

Takemichi ngồi bên cạnh còn đang ngơ ngác thì Draken đã lên tiếng giải thích dùm cậu.

Biết Mobius không? - Draken cúi nhẹ người hỏi cậu.

Không biết. Là thứ gì thế? - Takemichi chống tay ra sau, duỗi chân thẳng ra nhìn Draken.

Chắc chắn ai cũng sẽ nghĩ tên nhóc tóc đen trên kia là ai?

Tại sao lại tỏ vẻ thoái mái như nhế? Chẳng lẽ không coi Tổng trưởng Touman ra gì sao?

Mobius là bang kiểm soát Shinjuku, một bang hơn Touman hai thế hệ.- Draken.

Ồ..Là đánh nhau à:³- Takemichi tỏ vẻ thích thú.

Tại sao Mikey lại nói sẽ có cuộc đánh nhau với Mobius vậy? - Takemichi hỏi tiếp, lần này Mikey đã trả lời.

Kẻ đứng đầu Mobius là Osanai, kẻ đó đã đánh người của Pa.- Mikey.

Pa? Là ai thế? - Takemichi lại hỏi, nhiều kẻ bên dưới đã thấy cậu chướng mắt.

Là một người trong bang, Takemichi hạn chế hỏi Mikey. Có gì cứ hỏi tao.- Draken đặt tay lên vai cậu. Chưa đợi gì đâu, một tên béo có sẹo cúi người trước Mikey.

Mày định làm gì? Pachin. Đánh chứ? - Mikey hỏi.

Chúng hơn ta hai thế hệ, và Touman không thể chỉ vì thế mà ra tay.Thực sự là làm phiền mọi người...Nhưng tao cay cú lắm Mikey..- Pachin, kẻ vẫn cúi người trước Mikey, giọng run run nói.

Đó không phải điều tao hỏi...- Mikey lạnh mặt.

Đánh! Hoặc không đánh!!- Mikey quát lớn, Takemichi bên giật mình mà bịt tai lại.

Đánh!! Tao muốn giết bọn nó.!! - Pachin cắn răng đáp lại. Mikey liền cười khì, hắn quay hỏi lại toàn bộ thành viên.

Có ai thấy phiền không? - Mikey nói. Quả nhiên, không một ai lên tiếng.

Thấy chưa, Pachin? Không một ai thấy phiền khi giúp mày cả.- Mikey lại nhìn Pachin sau đó tuyên bố.

Ngày 3/8 quyết chiến ở lễ hội musashi.- Mikey.

....Sau đó, tất cả mọi người đều giải tán. Ngoại trừ các đội trưởng và các phó. Mikey vẫn ngồi cạnh 

Takemichi, giới thiệu cho cậu với mọi người.

Yo, Takemichi hân hạnh gặp mọi người.- Takemichi nói.

Tao là Mitsuya Takashi, hân hạnh gặp mày.- Mitsuya tiến tới đầu tiên. Ngay sau đó, ai cũng lần lượt giới thiệu.

"Tao là Baji Keisuke."

"Tao là Matsuno Chifuyu."

"Tao là Shiba Hakkai."

"Cứ gọi tao là Smiley, còn đây là em tao Angry."

Này.- Pachin tiến tới trước mặt Takemichi đang ngồi.

Mày là đứa đánh người đội tao đúng không?- Pachin.

Người đội mày? Là thằng khỉ gió cò ho nào thế?- Takemichi híp mặt cười.

Kiyomasa.- Pa nhíu mày.

À..Kiyobasa sao? - Takemichi đập tay như đã nhớ ra.

Chuyện là sao vậy Pachin? - Chifuyu tiến tới hỏi.

Tao cũng không rõ, chỉ biết là người đội tao về thông báo với tao, Kiyomasa bị một thằng nhóc tên Takemichi đánh. - Pachin.

Chắc cũng chỉ bị đấm vài cái thôi. Chứ nhìn tên Takemichi kia bé xíu thì đánh nỗi gì??- Baji nhe nanh nói.

....Tình trạng tên đó là dở sống dở chết, quai hàm bị lệch, xương sườn bị nứt.- Pachin.

Nghe Pa nói xong, tất cả bỗng chốc im lặng, ai cũng nhìn Takemichi đang cười vô tội, chẳng ai tin một người bé nhỏ như kia lại đánh con người ta nửa sống nửa chết.

Vậy là chưa chết à? - Takemichi chống tay.

Câu nói của Takemichi càng khiến Bại muốn nuốt lại lời nói bãn nãy.

Cũn- Cũng không sai. Ban nãy khi Mikey đá cậu ấy, chẳng phải Takemichi đã đỡ dễ dàng sao? - 

Chifuyu.

Ừ nhỉ, lúc đấy tao sốc cực. Thế giờ quên luôn.- Hakkai tiếp lời.

Takemicchi.- Mikey bỗng khoác vai cậu.

Gia nhập Touman đi. Tao sẽ cho mày tùy ý chọn một địa vị ở trong Touman.- Mikey cười tít mắt. 

Mọi người hơi ngờ ngợ, vậy mà còn được Mikey chính thức ra mặt, lời mời gọi có điều kiện thơm ngọt như vậy chắc chắn không dám từ chối.

Hừm.. Tao cũng muốn đánh nhau thật đấy, nhưng tao không hề muốn dưới trướng bất kì ai đâu, mày cũng không thể nhường vị trí cho tao được. Nên tao từ chối.- Takemichi nhún vai giải thích. 

Ai nghe xong cũng bàng hoàng thêm, quả là một con người kì quái.

Hừm...Vậy thì ngoại lệ cho mày, mày có thể tham gia các trận chiến của Touman nếu mày muốn.- Mikey.

Này, Mikey, mày đang làm trò gì vậy? - Draken sửng sốt đến nỗi phải phản bác lại.

Tao đang cố giữ lấy người của tao thôi.- Mikey thản nhiên trả lời.

Cũng được nha, vậy 3/8 tao đi ngó chung vui vậy.- Takemichi xoa đầu Mikey, khiến mái tóc đang được buộc gọn bỗng xù lên chút. Mikey ngơ ra, bỗng thấy tim bản thân đập nhanh hơn thì phải..

Ừm.- Mikey run run nở một cười thỏa mãn.

Bọn mày cứ chơi với nhau ha, tao về trước đây.- Takemichi đứng dậy vươn vai, sau đó vẫy tay tạm biệt mọi người rồi rời đi.

----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro