Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bước trên đường, tay phải được Hinata nắm, tay trái bị Emma ôm lấy, phía trước còn có Naoto và Yuzuha vui vẻ trò chuyện với cậu. Takemichi cảm thấy có chút vi diệu.

Đứng ở giữa các cô gái(và một chàng trai) cậu có cảm giác bản thân có sức hút kinh khủng, vả lại đây còn thuộc loại nhan sắc.

Đi trên đường ai ai cũng phải quay đầu nhìn về phía bọn cậu, Takemichi lúc đầu còn khó chịu, sợ hãi nhưng một lát sau cũng bắt đầu quen.

Mặc kệ các ánh mắt đó đi... miễn là họ không giết mình là được!

"Takemichi-kun, anh muốn xem phim nào"_Hinata lay lay tay cậu

Takemichi nhìn hàng loạt tên phim trước mặt cảm thấy lung túng. Trước giờ phim chỉ có Yamagishi và Takuya xem, cậu có xem đâu? Giờ hỏi cậu muốn xem phim nào thì khác gì hỏi cậu muốn chết kiểu nào?

Naoto thấy vẻ mặt của cậu cứng đờ liền hiểu ra vấn đề, hắn nhìn một lượt tất cả các tên rồi chỉ vào một cái

"Takemichi, anh thấy cái này được không? Bộ phim này thuộc thể loại tình yêu học đường, nam nữ chính là thanh mai trúc mã, em nghe giới thiệu cũng hay lắm"

Emma nghe vậy vỗ vai hắn khen:"Có mắt chọn lắm nhóc! Bộ này hot lắm đó"

"Hừm... thanh xuân vườn trường à! Được đấy"_Yuzuha cũng gật đầu

Takemichi thấy mọi người đều thích bộ này nên cũng thuận theo mà chọn nó.

"Được, tớ cũng muốn xem bộ này"

"Hina biết rồi!"_Hinata nói xong liền đi mua vé, mua xong lại hỏi

"Mọi người muốn ăn gì không?"

"Xem phim thì bắp rang bơ là quá chuẩn rồi!"

"Cho tớ thêm ly nước nha Hina-chan"_Emma

"Được, đợi Hina xíu nha"

"Em đi với chị"_Naoto

Trong lúc đang đứng chờ hai chị em Hinata đi mua đồ cùng với Emma và Yuzuha, Takemichi bỗng nhìn thấy hình bóng quen thuộc lướt qua giữa dòng người.

"Đó là...."

"Sao thế Takemichi?"_Yuzuha

"À không ạ, chắc em nhìn nhầm"

Đúng vậy chắc nhầm thôi, làm sao anh ấy có thể ở đây được? Không phải đã nói là đang công tác ở tỉnh khác sao?

"Hina mua xong rồi kìa, nhanh qua đó thôi"

"Vâng"

Ngay lúc cậu bước vào rạp, người thanh niên kia mới dừng lại, ánh mắt nhìn về hướng của cậu, trên môi nở một nụ cười nhẹ

"Đúng là em ấy rồi..."

Người đi phía trước thấy bạn mình đứng ngây ngốc một chỗ như vậy liền lên tiếng nhắc nhở

"Sao đấy"

Người kia mỉm cười:"Tao vừa thấy em ấy"

"Ai?"

"Takemichi"

"Takemichi? Sao em ấy lại ở đây?"

Đối phương nhún vai sau đó hất cằm về phía một người khác bên cạnh:"Thế nào? Mày thấy em ấy phải không?"

"Ờ"_người kia trả lời một câu, đôi mắt vẫn luôn hướng về phía cửa phòng chiếu

Lúc này Mikey cùng Draken đi xa đi tới trước mặt bọn họ, vừa nhìn liền hiểu cả hai đứa này đang không vui.

Mikey đứng trước mặt chàng thanh niên tóc đen nói:"Anh về lúc nào? Sao không báo 1 tiếng?"

"Vài tháng rồi, anh mày bận không kịp nói cho mày"

"Shinichiro! Mừng anh quay về"

"Ừ, nhóc cũng lớn ngầu hơn rồi nhỉ Draken"

"Bộ tứ Hắc Long đời đầu đã tập hợp đủ rồi, anh đi cướp lại Hắc Long đi?"_Mikey tức tối nói

Mạ kiếp Hắc Long đời 10! Dành Takemicchi với bọn này? Còn lâu đi!!

"Ai trong Hắc Long chọc trúng tổng trưởng của Toman vậy?"_Takeomi đứng một bên khẽ cười châm chọc

Mikey nghe vậy càng tức hơn, mạ kiếp! Nếu không phải Hắc Long là do anh trai hắn một tay lập nên thì hắn đã sớm phá nát nó rồi! Tức chết đi mà! Hắc Long dành người thì thôi đi? Đến Takemicchi bây giờ cũng càng ít dành thời gian cho bọn hắn hơn!

Mikey giận!!

"Nhìn biểu cảm của nhóc đi? Làm như mới bị cướp vợ không bằng"_Benkei

Shinichiro cười trong lòng, thằng em trai này của anh từ nhỏ giờ không có đầu óc yêu đương, đẹp trai đấy, nhiều gái theo đấy! Mỗi tội thằng nhóc này không có não, cô nào đến là đá. Riết rồi cũng chẳng ai thèm nó luôn

Thằng em anh thẳng như trụ bê tông, không thích gái càng không hứng thú với con trai, Shinichiro thậm chí còn nghĩ đến viễn cảnh Mikey đầu tóc bạc trắng ngồi cô đơn uống trà trong ngôi nhà trống trãi.

Vốn Shinichiro định mở miệng phản bác lại lời nói của thằng bạn giúp em trai, nhưng nào ngờ lời anh còn chưa nói thì em trai đã nói trước

"Bị cướp rồi!"

Hả?

Gì cơ?

Bọn anh đang nghe cái gì đâý?

Vợ?

Thằng nhóc này cuối cùng cũng thông não biết yêu rồi hả?

Shinichiro nhanh chóng khoác tay lên vai em trai, vui vẻ hỏi

"Nói xem, thiếu nữ nào đã khiến em rung động vậy?"

Mikey nghe xong không nói gì chỉ liếc nhìn sang anh trai khẽ mím môi

Thiếu nam được không?

"Kể xem cô gái ấy là người thế nào vậy?"_Benkei cũng tò mò hỏi

Mikey im lặng một lúc rồi nói:"Mắt xanh...rất đẹp!"

Mắt xanh sao....

Shinichiro bất giác nhớ đến Takemichi, cậu cũng có đôi mắt màu xanh....

Đúng là rất đẹp

Anh nở một nụ cười ôn nhu, không ngờ anh em hắn vậy mà có cùng một gu cùng bị thu hút bởi một thứ!

"Mắt xanh sao? Còn gì nữa không"_Takeomi hỏi

"Hay cười, toả sáng tựa Mặt trời vậy"_nói đến đây khuôn mặt của Mikey hiện lên vẻ dịu dàng hiếm thấy

Draken đứng ở bên cũng không nghe nổi nữa, cái gì mà vợ mày? Tao cũng thích Takemichi ok?

Không phải đã nói cạnh tranh công bằng sao? Trước mặt anh em ăn nói hùng hổ lắm, vậy mà lúc không có ai thì liền quay mặt nhận vợ?

Ủa bạn? Chơi công bằng đi!

"Mikey chưa có bạn gái hay vợ gì đấy đâu! Thằng này chỉ đang đơn phương người ta thôi"_Draken tiến tới chỉ vào Mikey nói

Hai chữ đơn phương này như một tia sét đánh vào tim mỗi người.

Shinichiro càng hạnh phúc hơn, không hổ là em trai ta!

Cứ tưởng chỉ có anh là chưa thể theo đuổi crush thôi chứ? Ai ngờ thằng em ruột này cũng vậy hhaha không uổng công sinh ra chung một dòng máu!!

Mà cái từ đơn phương ấy cũng ảnh hưởng đến Takeomi, Wakasa và cả Benkei.

Haizz, hội anh già bọn hắn cũng đơn phương hẳn 3 năm rồi đấy được chưa? Còn là cùng một người...

Đừng nói nữa, đều là người chung thuyền....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro