Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm nhất... Lớp C... Ở đâu vậy ta..Ai za- Takemichi đang chổng mắt lên trên trời để nhìn biển lớp, nhưng đi hoài không thấy nó ở đâu, và rồi vô tình va phải ai đó.

Xin lỗi, cậu không sao chứ? - Thanh niên bị cậu đam vào vọi quay người xin lỗi.

A. Là cậu?? - Cả hai đồng thanh ngạc nhiên thốt lên.

Cậu là thanh niên mà tôi đỡ này?! - Takemichi.

Còn cậu là tên nhóc thiên sứ?!- Hắn ta nói.

Thiên sứ gì?? -Takemichi ngơ ngác khi nghe thấy lời hắn nói.

Không! Không có gì. Tôi là Kazutora Hanemiya. Còn nhóc làm gì ở đây? - Kazutora luống cuống lảng tránh đổi chủ đề.

Tôi vừa được thầy hiểu trưởng cho nhập học, giờ đang đi tìm lớp.- Takemichi khẽ nhún vai biểu lộ điều khó khăn đang gặp phải.

Lớp bao nhiêu? - Kazutora hỏi.

Năm nhất Lớp C.- Takemichi đưa thẻ lớp cho hắn xem.

Ồ, cùng lớp với tôi. A!! Quên mất, tôi đang bị muộn giờ vào tiết!1 Mau mau, chúng ta  phải đến nhanh nếu không sẽ bị lão chằn lửa đó đánh chết mất!!!- Kazutora sực nhớ ra, khuôn mặt cậu ta liền tái mét lại rồi vội vàng kéo tay cậu lôi đi.

Ấy?! Từ từ thôi. Tôi chân ngắn không nổi theo tên chân dài như cậu đâu!! - Takemichi phát hoảng la lên giữa hành lang yên tĩnh.

.....

Trò Kazutora?! Đây là lần thứ bao nhiêu trò đi vào tiết muộn rồi? Có phải trò ghét tiết của tôi lắm đúng không hả?? -  Thầy giáo la làng lên, khuôn mặt hằm hằm  sát khí như muốn thiến cả nòi lẫn giống của người trước mặt. Lão lia mắt nhìn đám học trò đang cúi gằm mặt đang xếp hàng thẳng lối ở phía sau, im phăng phắc không một tiếng động rồi lại nhìn tên tiểu nghịch Kazutora trước mắt, nhưng bỗng dừng lại khi thấy một thân ảnh nhỏ con đang núp đằng sau Kazutora.

Trò này? Là từ lớp nào đến, trốn tiết ra đây làm gì? - Lão bất giác nguôi giận, chỉ là giọng có chút đanh hỏi cậu.

Dạ! Em là Hanagaki Takemichi. Là học sinh mới, vừa được thầy hiệu trưởng đưa cho thẻ lớp ạ. Và cả lí do cậu này muộn một phần là do em thầy ạ. Em không biết lớp. - Takemichi khá rành rọt trả lời, ấy vậy mà lão ta không thấy bực bội nữa, nhẹ nhàng cầm thấy thẻ lớp của Takemichi rồi tha cho cả hai đứa về chỗ.

Hừ, được rồi. Về chỗ đi, lần này là tha cho cậu. - Lão phẩy tay.

Đám học sinh dưới kia chứng kiến được cảnh này thì sốc đến không nói lên lời nào. Kazutora cũng thế, may có Takemichi kéo đi về hàng và dần tỉnh táo lại. 

Giờ hãy chia đội và chuẩn bị bước vào chuyến thực chiến, nhóm nào không gom đủ 50 túy linh thì cứ việc nhịn bữa tối. - Lão nói như ra lệnh, lũ học sinh chỉ biết khóc trong lòng.

Là tên nhóc lúc trưa nay đấy à? Tao là Sano Manjirou, cứ gọi tao là Mikey. - Mikey tiến tới chỗ cậu và Kazutora đang đứng, đằng sau là tên cao khều.

Tao là Ryuguji Ken, gọi Draken là được. - Draken không mấy quan tâm.

Tao là đứa bị mày ngã vào người, tên Baji Keisuke. - Baji nói, nanh răng nhe ra trông râts cục súc.

Tôi là Hanagaki Takemichi. - Takemichi gật đầu cười trừ, cái này có coi là cách để ấn tượng lần đầu gặp mặt không vậy nè.

À, nói mới nhớ. Buổi trưa nay, tại sao mày lại xuất hiện khi mảnh vỡ không gian bùng vậy? - Mikey nói.

Tao không rõ nguyên nhân nên đừng hỏi :)- Takemichi cười trừ, tại thầy hiệu trưởng kêu cậu không nên tiết lộ nên cậu mới không nói đấy.

Yo, bọn mày còn muốn thêm người không? - Thanh niên đầu tím - Mitsuya Takashi tiến tới, bên cạnh hắn còn có một người mái tóc xanh dương khác.

Cũng được, đông người càng dễ có nhiều túy linh hơn. - Kazutora khẽ gật đầu nói.

Là người ban trưa này. Tao là Mitsuya Takashi.  -Mitsuya chìa tay tỏ ý muốn bắt tay, Takemichi cũng đáp lại.

Tôi là Hanagaki Takemichi, hân hạnh. - Takemichi nắm tay Mitsuya. Một xúc cảm ấm áp truyền qua da khiến Mitsuya có chút giật mình.

"Mềm quá.. Mịn nữa." Uừm.. - Mitsuya thả tay ra, khuôn mặt có chút đỏ nhẹ, nhưng may không ai để ý.

Thôi nào, giờ mau đi thôi. Lát nữa là muộn đấy. - Baji vò tóc lên tiếng. 

.....

Mikey!! Ở đây có hai con Lôi Thiết!! Mau tới đây, nó có thể giúp mày nâng cấp đấy. - Baji đứng sau lùm cây lên tiếng, vừa thu hút được hai con Lôi Thiết vừa có thể gọi cả thằng bạn chí cốt chuẩn bị tinh thần. Ngay lập tức Hai con Lôi Thiết cảm nhận được nguy hiểm đã lao về phía Baji, và ...

// Rầm//

Chà mày mạnh tay phết nhỉ? - Draken đi tới, tay còn cầm hai con Mộc Vân Hiên.

Haha, không mạnh tay sao có thể giết được, con này mà tấn công thì chỉ có chết, luồng điện của nó có thể khiến một người thuần hệ cấp 35 trong một đòn đấy. - Mitsuya cười trừ.

Mày kiếm được bao nhiêu rồi? - Baji tiến tới.

4 viên túy linh thôi, còn mày? - Mitsuya.

5. Mikey lấy được 7 viên rồi, thêm hai con này nữa là 9. May mà tìm được hồn thú trăm năm, có thể nâng cấp. - Baji cười khì.

Tao mới 8 viên thôi. - Draken.

Kazutora đang luyện hóa đằng bụi kia, nó vừa cuỗm được một Mạch Kim Hiên 150 năm, đang nâng cấp rồi. - Baji chỉ tay ra chỗ bụi hắn vừa đứng.

Ừ. Mà Takemichi đâu? Tao không thấy nó? - Mitsuya.

Nãy tao bảo tản đi tìm túy linh cho dễ rồi. Chắc đã tìm được hồn thú nào đó hợp với thuần hệ rồi chăng. - Baji.

..Nhưng tao hơi bất an nha mày? Chẳng phải nó chỉ là học sinh mới sao? Nãy tao hỏi qua nó thì kêu chưa thực chiến bao giờ mà.. - Mitsuya khẽ chau mày lo lắng.

Nó không nói tao biết. Tao kêu tản là cũng tản đi không chần chừ mà?? - Baji bỗng chốc giật mình.

... - All

Có lẽ tao nên đi tìm nó. Mikey cứ ở đây nâng cấp thuần hệ đi, thêm hai con này mày sẽ lên cấp 17, vừa đủ cho lần sau tham gia lễ nâng cấp võ hồn. - Draken vứt hai con Mộc Vân Hiên rồi quay người đi.

... Phía Takemichi, cậu đang đi dạo quanh khu này, tại sao lại đi dạo chứ không phải tìm hồn thú giết lấy túy linh á? Tại vì cậu đi dạo để lụm túy linh chứ sao? Chẳng hiểu sao trên đường cậu đi cứ có túy linh được "đặt" sẵn dưới nền  đất như thể đang muốn cậu nhặt đi ấy.

Chà, 23 cái rồi nè, nhưng liệu có phải túy linh thật không ta? Mình làm vậy có được không nhỉ? - Takemichi nhìn viên túy linh trắng trên tay rồi lại bỏ vào túi đựng túy linh.

Bỗng trong lùm cây phía đối diện, cách chỗ cậu khoảng trăm mét có động tĩnh. Cậu liền nâng cao cảnh giác nhìn về phía nó, khi chuẩn bị tiến vào rừng hồn thú, Mitsuya đã nhắc cậu phải cẩn thận xung quanh, các hồn thú có nhiều loại, nhưng chung nhất là đều có hại đối với con người.

//Graaaaoooo//
Không ngờ tới điều đáng sợ ấy, một con hồn thú to lớn lao ra với ý định tấn công cậu, Takemichi sửng sốt nhìn theo cái con hồn thú ấy, ăn quái gì mà to vậy??

[ Né đi!!Rồi mau rút Trượng Thần Chết!!] - Micchi thét lên trong tâm trí của Takemichi khiến Takemichi vội vàng hành động theo mà không kịp ý thức. Vừa né sang một một bên, hồn thú kia liền tỏ vẻ tức giận khi thấy không được như mong muốn. Trượng Thần Chết vừa rút ra, liền có một làn cuồng phong động quang đen ập tới, làm rừng cây nghiêng ngả, hồn thú kia cũng bị dọa sợ phải cắn răng giữ mình trước cơn cuồng phong đó.

[ Tập trung nguồn hồn lực vào Trượng Thần Chết, và chém!] - Micchi.

Takemichi cũng nghiêm túc làm theo, cậu nắm chặt Trượng Thần Chết, cảm nhận hồn lực đang truyền đến lưỡi Trượng và đến khi trận cuồng phong vừa dừng. Lập tức cậu đã vung lưỡi hái.

Yahhhh!!!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro