Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mikey nhảy xuống khỏi người Baji liền đi đến chỗ Takemichi, theo sau là Draken không quên đá thẳng bụng tên Kiyomasa khiến hắn quằn quại ôm lấy bụng mình vì cơn đau , còn Baji mặt bất cần đời nối bước theo sau, ánh mắt dò xét dán chặt vào thân thể nhỏ bé bầm tím vương chút bụi bẩn sau trận đánh với Kiyomasa.

- Tên mày là gì ? - Mikey vươn người đến gần sát mặt cậu.

Takemichi giật nảy mất đà nên loạng choạng ngã xuống. Cho dù đã trải qua tình huống này nhưng cậu vẫn không thể ứng phó được.

- Hanagaki Takemichi.

Mikey cúi xuống, tay siết chặt lấy mái tóc vàng lấp lánh xinh đẹp dưới ánh chiều, khuôn mặt điển trai lộ rõ vẻ hứng thú.

- Mày thật sự là học sinh sơ trung à ? Takemichi, kể từ hôm nay, mày là bạn của tao! Biết chưa ?

- Không. - Takemichi thẳng thừng từ chối, đừng mơ mộng nữa. Cậu đã quyết tâm không dính dáng gì tới Touman rồi, giờ tất cả có xông vào hội đồng cậu cũng chẳng thay đổi được gì đâu.

Mọi người xung quanh mắt chữ O mồm chữ A trố mắt nhìn tình cảnh trước mắt. Có người sốc đến nỗi hai con ngươi còn sắp rơi khỏi mắt. Tất cả đều đồng suy nghĩ.

" Má ơi , tổng trưởng bị từ chối kìa... "

Mikey lập tức đứng hình, thề với trời, đây là lần đầu tiên có người dám cự tuyệt hắn. Lấy lại phong độ, Mikey mới ngơ ngác hỏi.

- Tại sao ? Làm bạn với tao sẽ không ai dám bắt nạt mày nữa. Vì sao lại không đồng ý ?

- Tao không thích, chỉ vậy thôi. - Cậu nhàn nhạt đáp trả, khuôn mặt khó ở hiện rõ khiến Mikey đơ người.

Draken với Baji ở bên coi kịch hay, không chê trò vui, cười sặc sụa vỗ tay bôm bốp hưởng ứng.

Thật vinh hạnh khi được chứng kiến vẻ mặt ngu ngơ hiếm hoi này của tổng trưởng.

Takemichi chống tay xuống nền đất làm điểm tựa để đứng dậy. Cậu phủi bụi bẩn loang lổ khắp quần áo liền tiêu sái bỏ đi, bỏ mặc cái con người đang sốc tinh thần nặng nề kia.

Draken cười ra nước mắt đặt tay lên vai Mikey nhằm đánh thức hắn. Mà tỉnh rồi hắn bơ luôn Draken, nhanh chóng chạy lại đu trên người Baji khóc lóc ăn vạ cầu an ủi.

- Baji, cậu ta dám cự tuyệt tao kìa, không chịu đâu ... Tao muốn làm bạn với cậu ta cơ.

Baji bất lực nhìn vị tổng trưởng lớn đầu tính khí trẻ con, dùng sức gỡ con sam dính như keo năm linh hai khỏi người mình.

- Thả ra coi, Mikey.

Nhưng lôi mãi chẳng ra nên đành để mặc hắn thích làm gì thì làm.

Draken trán chảy hắc tuyến lườm nguýt Mikey như muốn ăn tươi nuốt sống hắn. Chỉ vì có lũ đàn em ở đây nên tạm thời Draken sẽ không tính toán với hắn. Ai lại để đàn em thấy tổng trưởng với phó tổng trưởng đánh nhau giành trai bao giờ.

Quá nhục nhã...

Tự dưng Mikey như nghĩ ra cái gì đó liền thả tay khỏi người Baji, đi về phía Kiyomasa nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lẽo không chút cảm xúc, giáng cho hắn một cú đá mạnh mẽ vào đầu, chất vấn hắn.

- Có phải do mày bắt nạt Takemichi nên cậu ấy mới từ chối làm bạn với tao đúng chứ ? Thằng chó.

Chưa thỏa mãn Mikey còn dùng lực đấm vài cú vào mặt hắn đến khi máu chảy thịt rách mới buông tha.

- Về thôi Baji, Kenchin. Mai chúng ta sẽ đến thăm trường Takemichi một chuyến.

Ở phía Takemichi, cậu run rẩy tưởng tượng ra hình ảnh mai Mikey rủ đồng bọn đứng trước cổng trường úp sọt rồi đánh cậu tơi bời vì dám đắc tội với tổng trưởng Touman.

Cậu chắp tay cầu trời khấn phật, mong mai sẽ là một ngày bình yên.

Takemichi không biết rằng sau này Mikey không chỉ muốn làm bạn mà còn muốn đè cậu dưới thân hắn.

Đương nhiên không phải mỗi mình Mikey...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro