Giấc mơ (RenTan)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: silverynight
( đã beta )

1.
Đây thực sự là một thời điểm rất tồi tệ để nhớ những điều như thế. Bây giờ anh có Tanjirou trên đùi và anh chính thức trở lại vùng đất của người sống sau trận chiến chống lại Akaza.

Mặc dù Kyojuro thực sự đánh giá cao và thích việc Tanjirou liên tục quấy rầy mình, ở trong dinh thự Rengoku và dành tình cảm và chăm sóc anh, anh biết đó chỉ là vì Tanjirou sợ mất anh và cảm thấy tội lỗi vì Kyojuro đã bảo vệ cậu cho đến cuối cùng.

"Anh có muốn em bón cho anh ăn không, Kyojuro-san?" Tanjirou hỏi, mỉm cười tử tế với anh ấy.

Vấn đề là... Mặc dù anh là viêm trụ, Kyojuro thực sự rất yếu.

"Vâng, chàng trai của anh", anh lầm bầm, chiến đấu để kìm lại má đỏ.

Kyojuro nghĩ rằng anh ấy đã yêu Tanjirou một chút trước khi chiến đấu với Akaza, nhưng bây giờ giấc mơ đầu tiên anh có trên chuyến tàu đó xuất hiện trong tâm trí mình, bây giờ anh ấy nhớ... Anh nhận ra rằng có lẽ anh đã yêu ngay sau khi nhìn thấy cậu lần thứ hai.

Khoảnh khắc chàng trai đó bắt đầu nói chuyện với anh.

"Anh ổn chứ, Kyojuro-san?" Tanjirou lầm bầm, lo lắng, ôm khuôn mặt của trụ cột trong tay, khiến anh ta tan chảy ngay khi chạm vào.

"Anh chưa bao giờ tốt hơn, chàng trai của anh" anh ấy nói và có ý đó; anh chưa bao giờ hạnh phúc như vậy trước đây, anh tận hưởng từng giây phút cậu dành cho anh ấy mặc dù Tanjirou chỉ coi anh là cấp trên của cậu hoặc có thể là bạn của cậu bây giờ.

Tanjirou rạng rỡ, để khay thức ăn trên bàn để cậu có thể nghiêng người gần hơn với Kyojuro và vòng tay ôm lấy anh; chàng trai đã trở nên trìu mến hơn về thể chất sau khi Kyojuro tỉnh dậy sau khi bất tỉnh trong hai tuần.

Kyojuro thích nó và anh ấy sẽ không bao giờ bảo Tanjirou dừng lại mặc dù điều đó khiến tim của anh đập nhanh hơn không thể tưởng tượng được mỗi lần.

Đó là lý do tại sao anh không nên nghĩ về giấc mơ đầu tiên đó bởi vì giấc mơ đó bắt đầu như thế này... sự khác biệt duy nhất là họ đang ở trên tàu.

Trong giấc mơ của mình, Tanjirou rất phấn khích, cậu đã nói với Kyojuro rằng anh ấy tuyệt vời như thế nào ngay trước khi leo lên đùi. Kyojuro đã rất bối rối và ngạc nhiên nhưng cùng lúc lại vô cùng hạnh phúc.

Tanjirou trông thật xinh đẹp Kyojuro không thể tự giúp mình và nắm lấy gáy cậu để kéo cậu lại gần hơn và hôn lên môi của cậu. Họ rất đói và tuyệt vọng; Kyojuro nhớ đã nắm lấy hông của Tanjirou trước khi hôn sâu hơn...

Có lẽ đó là lý do giấc mơ của anh thay đổi nhanh chóng... Nó quá hoàn hảo và hạnh phúc, anh có thể đoán nó không có thật... Anh sẽ thức dậy trước Tanjirou...

Anh không nên nghĩ về nụ hôn khi Tanjirou đang ở trong vòng tay của mình, bởi vì Kyojuro rất muốn xem liệu thứ thật có mùi vị giống như trong giấc mơ của mình không.

Anh biết Tanjirou sẽ nói có nếu anh yêu cầu một nụ hôn, nhưng Kyojuro không muốn nhận được một nụ hôn vì thương hại hoặc vì Tanjirou lo lắng cho anh hoặc vì cậu nghĩ rằng mình nợ Kyojuro điều gì đó vì đã cứu họ cả ngày hôm đó trên tàu.

Kyojuro muốn Tanjirou đau đớn vì điều này nhiều như đau đớn vì nó.

"Anh không còn đói nữa, chàng trai của anh", anh lầm bầm, đặt Tanjirou cẩn thận bên cạnh mình trước khi đứng dậy khỏi mặt đất. "Anh sẽ xem Senjuro đang làm như thế nào..."

Anh cần đặt một khoảng cách giữa họ, ít nhất là bây giờ trước khi anh nghĩ ra cách tốt nhất để tán tỉnh Tanjirou.

Kyojuro quyết tâm khiến cậu ấy yêu mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro