Sự trùng hợp ngẫu nhiên (MuiTan)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: silverynight
( đã beta )
Tóm tắt:

Sau khi cậu trở về từ một nhiệm vụ và thức dậy trong một căn phòng của điệp phủ, Tanjirou nhận thấy rằng có ai đó đang ngồi ở một bên giường của cậu.

"Tokito-san!" Cậu rạng rỡ, bỏ lỡ hoàn toàn cách Aoi lắc đầu sau hà trụ.

"Làm ơn gọi tớ là Muichiro", Trụ cột nói, mỉm cười nhẹ nhàng với Tanjirou đến nỗi chàng trai tóc đỏ không thể tin rằng cậu ta là người mà mình gặp ở làng rèn kiếm.
1.
Sau khi cậu trở về từ một nhiệm vụ và thức dậy trong một căn phòng của điệp phủ, Tanjirou nhận thấy rằng có ai đó đang ngồi ở một bên giường của cậu.

"Tokito-san!" Cậu rạng rỡ, bỏ lỡ hoàn toàn cách Aoi lắc đầu sau hà trụ.

"Làm ơn gọi tớ là Muichiro", Trụ cột nói, mỉm cười nhẹ nhàng với Tanjirou đến nỗi chàng trai tóc đỏ không thể tin rằng cậu ta là người mà mình gặp ở làng rèn kiếm.

"Cậu đang làm gì ở đây vậy?" Cậu hỏi, rất vui khi thấy hà trụ hoàn toàn ổn.

"Tớ vừa đi ngang qua, Tanjirou", Muichiro đảm bảo với cậu, nghiêng người vuốt má chàng trai kia, đó chính xác là lúc Aoi đảo mắt và thở dài trước khi rời khỏi phòng. "Và tớ đã mang trà cho cậu!"

"Cảm ơn, cậu rất tốt bụng", chàng trai tóc đỏ mỉm cười, chuyển sang tư thế ngồi để cậu có thể lấy khay mà Muichiro đang đưa cho mình. "Có cả đồ ăn nữa!"

Lần tới khi Tanjirou nhìn lên, cậu nhận thấy rằng Muichirou đã đến gần hơn rất nhiều; nụ cười của cậu không thể to hơn và đôi mắt của cậu gần như lấp lánh vì vui sướng. Tanjirou rất vui khi thấy Muichiro bây giờ rất hạnh phúc, chắc hẳn cậu ta đã có rất nhiều bạn bè.

"Cậu có muốn tớ đút cho cậu ăn không?

"Không cần thiết!" Tanjirou cười khúc khích. "Đây chỉ là những vết thương nhẹ và tay tớ hoàn toàn ổn".

Cậu bé với mái tóc dài trông hơi thất vọng về điều đó, nhưng Tanjirou không nghĩ quá nhiều về điều đó.

Muichiro bắt đầu ngân nga vui vẻ trong khi Tanjirou ăn và chàng trai tóc đỏ nhận ra rằng cậu ấy thích sự có mặt của mình khá nhiều. Sau khi cậu ăn xong, hà trụ mang khay trở lại bàn cạnh giường ngủ và nghiêng về phía Tanjirou hơn.

"Tớ có thể nằm cạnh cậu một lúc được không?

"Chắc chắn rồi!

Và đó là cách Tanjirou kết thúc việc âu yếm với hà trụ, người liên tục ôm ấp tựa má nhau cho đến khi cả hai ngủ thiếp đi.

***

Hóa ra Muichiro luôn ở trong khu điệp phủ cùng lúc với Tanjirou, điều đó thật tuyệt vì theo cách đó họ có thể đi chơi cùng nhau.

Đôi khi Muichiro giúp cậu tập luyện, những người khác cậu ấy chỉ mang thức ăn và đồ ăn vặt cho Tanjirou và đôi khi cậu ta tham gia cùng chàng trai tóc đỏ ở sân sau, tựa đầu vào lòng Tanjirou và yêu cầu cậu bé lướt ngón tay qua tóc.

Cậu thường thấy Trụ cột đang nhìn chằm chằm vào mình với rất nhiều hạnh phúc trong mắt cậu ấy và một nụ cười yêu thương trên khuôn mặt khiến đôi khi Tanjirou ngạc nhiên.

Mặc dù, với tính cách của cậu ta, có lẽ Muichiro thậm chí không thực sự nhìn Tanjirou khi cậu làm điều đó, có lẽ cậu ấy chỉ đang nghĩ về điều gì đó khác.

"Cậu rất xinh đẹp, Tanjirou".

Chàng tóc đỏ bị nghẹn vì trà và cảm thấy má mình hơi hồng khi được khen ngợi. Muichiro cười khúc khích, làm một việc gì đó với đôi mắt của cậu mà Tanjirou thường thấy mẹ mình làm xung quanh cha mình đôi khi, giống như cậu ấy đang chớp mắt nhanh chóng với cậu.

Tanjirou không hoàn toàn hiểu nó.

"Cảm ơn, Muichiro-san! Tớ nghĩ cậu cũng rất xinh đẹp! "

"Thật sao?" Hà trụ thở dài mơ màng, trước khi kéo cậu vào vòng tay và vuốt ve má cậu. "Hãy nói cho tớ biết tớ xinh đẹp đến nhường nào một lần nữa! Cậu thích điều gì ở tớ? "

Khuôn mặt của Tanjirou cảm thấy như đang cháy, nhưng cậu tin rằng mọi người đều xứng đáng được nghe những điều đó đôi lúc nên cậu bắt đầu nói với Muichiro về đôi mắt và mái tóc của cậu ấy ấy đẹp như thế nào.

"Tớ cũng yêu đôi mắt của cậu, Tanjirou!" Muichiro cười khúc khích, ấn một vài nụ hôn vào má chàng trai kia. "Nhưng tớ cũng thấy cơ thể của cậu khá cuốn hút".

Tanjirou nghẹn ngào trong không khí, trước khi che mặt bằng cả hai tay.

"Tanjirou! Tớ không thể tìm thấy Nezuko ở bất cứ đâu! "

Cảm thấy nhẹ nhõm một chút khi Zenitsu đến, cậu di chuyển tay ra xa chỉ để thấy Muichiro nhìn chằm chằm vào cậu bé tóc vàng.

"Tớ sẽ gặp lại cậu sau, Tanjirou", Muichiro mỉm cười ngọt ngào với cậu và ấn một nụ hôn khác vào má cậu trước khi rời đi.

"Em ấy ở bên trong, nhưng tớ sẽ đi với bạn vì tớ phải-

"Cậu biết rằng cậu ấy đang rơi vào lưới tình với cậu, phải không?"

"Cái gì? Không, tất nhiên là không! "

"Tanjirou, cậu ấy đang theo dõi bạn!

"Ý bạn là gì khi theo dõi tớ?" Chàng trai tóc đỏ hỏi, hoàn toàn bối rối trước những lời của Zenitsu. "Đúng là chúng tớ đi chơi rất nhiều, nhưng đó là bởi vì cả hai chúng tớ đều ở đây cùng một lúc! Đó chỉ là một sự trùng hợp hạnh phúc..."

"Không có sự trùng hợp ngẫu nhiên! Zenitsu đảo mắt, như thể anh ấy không thể tin những gì Tanjirou đang nói. "Cậu ta đảm bảo luôn ở đây bất cứ khi nào cậu trở về từ một nhiệm vụ". Nghe này, các cô gái nói với tớ, con quạ của cậu và cậu ấy đang tán tỉnh nên đó là nơi cậu ta lấy thông tin của cậu! "

"Họ đang tán tỉnh?" Tanjirou chớp mắt vài lần. "Ồ, tớ cần chúc mừng cậu ấy ngay khi–

"Tập trung vào vấn đề chính, làm ơn!" Cậu bé tóc vàng cắt đứt lời cậu, trở nên cáu giận."cậu cần phải làm gì đó về điều này".

"Tớ sẽ nói chuyện với cậu ấy", Tanjirou hứa. "Nhưng tớ nghĩ cậu đã nhầm...

"Chúng ta sẽ xem...

***

"Muichiro-san... Tanjirou rất lo lắng, cậu không muốn hủy hoại tình bạn mà họ có bằng cách mang lại điều gì đó mà Zenitsu đã nói, nhưng đồng thời cậu cần biết. "Cậu có phải là một n-người thích thầm tớ không? Bởi vì một trong những người bạn của tớ dường như nghĩ như vậy... Và không sao nếu cậu không-"

"Không, tớ không",Muichiro nói, ngồi dậy từ lòng Tanjirou để nhìn thẳng vào cạu.

"Không sao đâu, tớ xin lỗi vì đã hỏi, nó chỉ là-"

"Đó không phải là thích, tớ yêu cậu! Trụ cột rạng rỡ ngay trước khi trao cho Tanjirou một nụ hôn nhanh lên môi. "Hãy kết hôn nào!

"Tớ nghĩ chúng ta nên tán tỉnh nhau trước", Tanjirou lắp bắp, đỏ mặt đến chóp tai, một phần trong cậu không thể tin được điều này đang xảy ra.

"Được rồi, chúng mình sẽ bắt đầu tán tỉnh trước", Muichiro đồng ý trước khi trao cho Tanjirou một nụ hôn lên môi. "Chúng ta sẽ ra tòa trong vài tháng và sau đó chúng ta sẽ kết hôn!"

"Được rồi.

Vậy... Tanjirou hiện đang tán tỉnh ai đó, một Trụ cột không hơn không kém.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro