Ephemeral 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Mùi thuốc sát trùng thoang thoảng nơi chóp mũi mỗi lúc người đã từng là một nhà tiên tri tỉnh dậy. Dẫu cho cánh cửa sổ hầu như luôn mở tung đón không khí trong mát bên ngoài cũng chẳng thể xua đi cái mùi thuốc của nơi đây. Từ khi mất đi đôi mắt, khứu giác của Eli trở nên nhạy hơn rất nhiều. Anh nhớ được cái mùi dâu dại ngọt ngào mà thanh quý của Gertrude, mùi bông cồn của Emily - cô y tá luôn cùng với đứa trẻ anh nuôi chăm sóc cho anh mỗi ngày. À, phải, Trickster, Trickster với hương lily trắng, đã bao lâu rồi cậu ta không còn ghé thăm anh nữa? Có lẽ đã tròn một tuần chăng? Eli không còn ý thức về thời gian nữa bởi giờ đây đêm ngày với cựu tiên tri cũng chỉ như một.
       Lạ lùng làm sao, một kẻ bị sờ sờ móc đi đôi mắt khi đang còn sống, cảnh tượng cuối cùng anh nhìn được là xác của hôn thê cùng nụ cười man rợ đầy thỏa mãn của Apollo, Eli nghĩ mình sẽ sớm phát điên, đã tự sát và lại được Trickster cứu. Và để rồi, giờ nó cũng bỏ anh lại một mình trong cô đơn. Ai rồi cũng bỏ đi cả, không ai cần một gánh nặng ngay cả việc nhìn còn không thể. Nhà tiên tri chẳng còn muốn chết nữa. Aesop đã trả đủ tiền để Emily vớt lại cái mạng anh từ bàn tay tử thần bất cứ khi nào anh có ý định tự sát. Eli cứu mạng cậu, và giờ như một cỗ máy vô tình, nó bắt anh sống, sống trong cô độc vĩnh viễn. Quả là một cách "trả ơn" tốt đẹp.

      "Ư... hưm...ọc.... ọe.. ọe.."
      Mái tóc pha trộn hai màu đen trắng quỳ xuống ôm bụng trông đến thảm hại mà nôn hết ra những gì mà dạ dày còn chứa được. Bữa tối, nước, rồi đến dịch mật, và loang lổ thêm chút máu. Apollo đặc biệt rất thích đánh vào bụng, làm tổn thương nội tạng gây xuất huyết trong, chết sẽ lâu hơn nhiều và đặc biệt đau đớn. Aesop biết mình chỉ là con chuột, không, giống một bao cát trong mắt kẻ này. Hắn chỉ muốn nhìn người khác đau khổ để thấy bản thân mình mạnh, giống một vị thần hơn, để thấy những kẻ bẩm sinh với đôi mắt vàng khác không thể nào mạnh bằng hắn. Là một kẻ lừa đảo, cậu biết, biết rất rõ mình phải nhẫn nhịn, phải sống. Chỉ cần còn chút hơi tàn, Aesop cũng quyết tâm cướp về đôi mắt tiên tri, đây là cách duy nhất để có thể trả ơn người ấy.

     - Joseph, anh nghĩ đủ rồi đấy. Nếu em đánh nữa nó sẽ chết.

      - Anh tiếc sao, Claude? Dù sao cũng chỉ là Xác hồng vàng thôi mà. Cũng chỉ là thứ đồ trưng bày.....

      Không còn những lần xách lên, đánh, rồi lại bị ném xuống như con rối nữa. Hình như họ đang nói chuyện, Aesop nghe không rõ. Từ lúc thiếu điều nôn cả ruột của mình ra, cậu chỉ còn thấy đau đớn, mệt, và khó thở. Mắt bắt đầu hoa lên những sắc màu đen trắng và tai cũng ù dần. Hình như ai đó lại xách cậu lên, bế vào lòng như một đứa nhóc mặc kệ trên người Trickster giờ toàn bụi bẩn. Apollo ư? Không thể, kẻ đó chỉ biết treo thôi. Vậy Kẻ đấu giá? Không, không, làm sao kẻ ném cậu cho tên em trai điên của hắn có thể tự tay cướp đi món đồ của em trai mình. Vậy Eli? Chắc chắn không thể nhưng tại sao Aesop lại không khỏi hi vọng điều ấy là sự thật? Nếu có Nhà tiên tri ấy ở đây thì thật tốt, anh luôn biết nên làm gì, anh sẽ khen cậu vì cố gắng lấy lại đôi mắt cho anh chứ? Và rồi anh sẽ lại thấy được tương lai của bản thân và rồi tiếp tục sống, đau buồn rồi sẽ qua đi?

      - Ha... hahaha.... hahaha....

Trong cơn choáng váng, Kẻ lừa đảo cười như khóc, lồng ngực càng cố cười lại càng đau đớn phập phồng kịch liệt, dọa đến Claude còn tưởng thằng nhóc bị đánh đến phát điên thật. Cái viễn cảnh tươi đẹp quá, ngọt ngào quá, thật hạnh phúc, thật vô thực, thật khổ đau. Rồi bỗng dưng lại tắt hẳn, Aesop lại nằm yên trong lòng Kẻ đấu giá tựa như chưa hề có trận cười điên loạn lúc trước.

       Trái ngược hẳn với người em song sinh, có lẽ do sinh ra là một người bình thường, ở Claude có một điều gì đó ôn hòa hơn. Joseph giống như thần Apollo, quá mức mạnh mẽ chói lòa. Còn Claude lại giống như một hồ băng, lạnh lẽo và trầm lắng, song không có nghĩa là an toàn mà luôn ẩn chứa đầy rẫy nguy hiểm sau lớp băng mỏng. Nước lạnh nhẹ nhàng xua đi màn sương mù choáng váng của mái tóc nghịch sắc. Không còn là phòng giam nữa, chỉ là căn phòng bình thường, thậm chí còn có nhiều phần hoa lệ, có lẽ là phòng ngủ của Claude.

      - Trickster, đã lâu không gặp. Thật tốn thời gian mới nhận ra em.

      Nhận ra Aesop đã có dấu hiệu tỉnh khỏi dòng suy nghĩ của chính cậu, Claude dễ dàng mở lời. Đôi mắt vàng hơi mở ra bất ngờ, nhưng rồi nhanh chóng về lại bình thường. Kẻ đấu giá đây đương nhiên buôn cả người, nếu chưa từng tiếp xúc mới là điều kì lạ.

        - Tại sao tóc em lại thành màu đen? Tôi thích màu xám bạc lúc trước, nhìn chúng nhuộm trong máu rất đẹp.

Gã nói khi từng móng tay dài và nhọn luồn qua mái tóc đã sớm dính bết lại của Kẻ lừa đảo. Nhưng không phải giật tóc như Aesop đã sợ, chỉ là vuốt ve chăm chút rất nhẹ nhàng tựa tiếc nuối. Đôi tay ấy từ tóc dần chuyển xuống quần áo, lần lượt cởi từng nút trên trang phục đã bẩn, có chút khó chịu khi nhìn một ổ tím bầm quanh vụng sườn và bụng.

       - Tôi rất thích em Trickster. Ngay từ lần đầu nhìn thấy đã muốn mang em làm mẫu vật trưng bày. Vậy mà em lại biến mất, để rồi quay lại và còn trộm đồ thất bại nữa. - Hắn tự cười khi đang độc thoại - Em là mồi nhử, việc lén lút không hợp đâu.

       Thứ nước xối xuống gột đi bùn đất, và dường như cũng đang rửa sạch đi thứ sắc đen ô uế bám lên mái tóc của Trickster. Một mái tóc bạch kim, phải rồi, đó là câu chuyện từ lâu lắm. Mỗi khi Aesop tước đi năng lực của người khác tóc cậu sẽ dần chuyển sang đen, ngay chính cậu cũng chẳng nhớ mình từng có mái tóc màu xám bạc. Claude.... liệu cậu có thể tin tưởng người này được không?








_______________________________________
Tóm tắt qua góc nhìn chung cho dễ hiểu nhé:

- Đã 1 tuần kể từ khi kế hoạch thất bại. Eli tưởng rằng vì mình vô dụng rồi nên bị Aesop bỏ mặc. Vừa mệt mỏi vừa căm hận vì Aesop ép anh sống trong cô độc chứ nhất quyết không để anh chết. Eli nghĩ mình đã bị Aesop phản bội.

- Apollo đã giam và đánh đập Aesop suốt cả tuần vì hắn thích cảm giác mạnh hơn người khác và cực kì thỏa mãn khi thấy cậu đau đớn chật vật. Hoàn toàn có ý định đánh đến chết nếu Claude không ngăn cản lại. Đến lúc này Joseph không tò mò năng lực nữa mà chỉ muốn đánh người nên hắn chưa rõ việc Aesop và mình có năng lực đối lập, chỉ biết Aesop chống lại được mọi siêu năng lực nên rất khó chịu vì hành chưa đã tay.

- Claude thích Trickster từ rất lâu rồi, có thể coi là 1 lần thấy phải lòng luôn. Hắn biết Trickster là 1 món đồ, có thể mua được nhưng chưa kịp mua thì cậu đã trốn (theo Eli) mất. Về sau gặp lại nhưng do thay đổi nhiều nên chưa kịp nhận ra. Nhận ra rồi thì mau hốt về nối lại tình xưa chứ còn chờ gì nữa hjhj. Claude thích Aesop như thích 1 món đồ, muốn nuôi Aesop như 1 sủng vật chứ hem phải tình yêu lứa đôi như Eli Ger nha, mọi người đừng hi vọng.

- Bật mí klq nữa là Aesop Carl là tên do Eli và Gertrude đặt sau khi nhặt cậu về. Trước kia người ta chỉ gọi cậu là Trickster, kẻ lừa đảo, cò mồi,...

- Biệt danh của nhân vật gắn gần sát với năng lực của họ:
+ Eli - nhà tiên tri - tiên tri.

+ Aesop - Trickster/ Kẻ lừa đảo - Lừa/cướp đi năng lực người khác và biến nó thành của mình.

+ Joseph - Apollo - Tên 1 vị thần, ban cho người khác siêu năng lực, mạnh tựa thần thánh.

+ Claude - Auctioneer/ Kẻ đấu giá - Ngoài việc có khả năng tính toán sâu rộng, Kẻ đấu giá có khả năng áp dụng "Định luật trao đổi đồng giá", bất kì vết thương nào hắn gặp phải thì kẻ gây ra sát thương cũng chịu tương tự. Tôi chưa biết sẽ khai thác năng lực này ở đâu nhưng cứ viết ra cho khỏi quên đã.

+ Emily - Blossom of Rebirth - Cho phép cô có thể phục sinh bất cứ người gần chết nào, miễn là họ chưa trút hơi thở cuối cùng. Emily cũng là 1 cô nàng mắt vàng nhưng năng lực thiên về trị thương và gia đình trung lưu nên sống an toàn và bình lặng hơn rất nhiều so với Aesop.

- Định viết gangbang nên bộ này nội dung tình tiết vừa dài vừa loằng ngoằng. Hứa lần sau chỉ viết chịt thôi. Không kì công lập plot khủng như này nữa :((((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro