Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nani mơ màng, cả người khó chịu, Dew đi lúc nào cũng không biết.

Cậu chỉ nhớ rõ trên mặt được một đôi môi mềm mại hôn.

Còn nghe thấy Dew nói: "Xin lỗi, tôi phải đi trước."

Trên người cậu được rửa sạch qua loa một chút, sau đó được bọc trong chăn.

Nani giãy dụa sờ điện thoại, gọi cho Chimon.

"lô."
Giọng mũi dày đặc, âm thanh mơ hồ, Nani nghe mà tự thấy mình đáng thương.

Dew chết tiệt. Mấy năm không gặp càng ngày càng tra, rút chim phát biến luôn. Nani hung hăng đấm tên tiểu nhân này ở trong lòng.

"Sao đấy?" Chimon hỏi.

Nani nghe thấy bên kia hơi ồn ào, chắc là nghỉ giữa tiết, cậu hỏi: "Tan học cậu có thể tới chăm sóc tôi một chút được không? Tôi hơi khó chịu"

Chimon lập tức trả lời: "Ấy để tôi tới luôn!!" Cậu ta cúp điện thoại, ôm ngực, bị sự đáng yêu của Nani chọt mạnh vào tim rồi.

Nani cho rằng phải chờ đến lúc tan học chiều, kết quả chốc lát sau Chimon đã tới rồi.

Cuối cùng Chimon lại phát hiện bác sĩ trường bị nhốt trong phòng khám bệnh của mình.

Bác sĩ trường mặt đen sì đi theo sau, Chimon vừa mở cửa ra đã bị khiếp sợ.

Cậu lập tức đóng cửa lao vào.

Bác sĩ trường gọi từ bên ngoài: "Em làm gì đấy?"

Chimon ngửi thấy mùi chất dẫn dụ dây dưa vào nhau hẵng còn chưa tan đi trong không khí, chuyện gì đã phát sinh không cần nói cũng biết, phản ứng đầu tiên của cậu chính là: thôi xong, vườn dưa bị người ta trộm mất rồi.

Bác sĩ gõ gõ cửa nhưng không nhận được phản hồi, nhắc nhở vài câu thì đi.

Chimon không thể tin nổi, bịt mũi vội vàng chạy tới bên cạnh Nani, thấy khuôn mặt nhỏ của Nani đỏ bừng mà đong đầy nước mắt: "Cục cưng, cậu không sao chứ?"

Nani chưa kịp trả lời, Chimon đã vén chăn lên nhìn mông cậu, hai mắt cậu ta chằm chằm, thì thầm tự nói: "Thật là kịch liệt."

Chimon đỏ hồng mắt: "Tôi xin lỗi cậu nhiều lắm, Nini, tôi không chăm sóc tốt cho cậu."

Không liên quan mà !?

Nani vội vàng an ủi cậu ta: "Không phải, không liên quan đến cậu đâu, là tự tôi..." Nói được một nửa Nani lại lạc giọng nói: "Là do tôi, dù sao cũng là bản thân tôi xứng đáng."

Sau đó Nani kể lại mọi chuyện, cảm thấy Dew  khốn nạn lòng dạ hiểm độc như vậy chính là muốn theo đuổi cậu.

Tra ai cũng đừng tra đến anh em tốt của mình chứ! Tôi rõ ràng là thân O tâm hồn A!

Chimon phải gọi cho Phuwin và Dunk. Nani không cho, nhưng lại không chịu nổi cậu ta.

Bởi vì Chimon yếu ớt hô to về phía cậu: "Cậu đã thành cái dạng gì rồi! Nằm yên đi! Đừng động đậy!"

Chimon nắm tay cậu, nhìn dáng vẻ ốm yếu của cậu: "Cậu có gì không thoải mái thì nói với tôi, nói ra sẽ dễ chịu hơn chút đấy."

Thực ra so với thương tâm, cậu ta càng phẫn nộ nhiều hơn, dù sao cũng là người quen phạm án.

Nani bấy giờ chỉ muốn hỏi: "Tôi sẽ mang thai sao?"

Chimon thực cẩn thận hỏi: "Người kia, cậu ta bắn ở trong à?"

Nani lắc đầu. Nếu Dew mà dám, ngày mai cậu sẽ đánh gãy cái chân chó của hắn.

Không phải, nếu là tôi làm ra chuyện này, nhất định phải bị đánh gãy chân.

Chimon thở phào: "Cậu yên tâm, không bắn ở trong thì không sao đâu."

Chimin gọi điện thoại cho Phuwin tới trước.

Phuwin đeo cặp, thở hồng hộc tiến vào. Mặc dù Chimon đã mở cửa sổ cho thoáng khí, nhưng chất dẫn dụ quá kịch liệt và quá nồng, Phuwin vẫn bị chất dẫn dụ của siêu A làm cho ngẩn ra.

Mùi hương chất dẫn dụ dài lâu, ám chỉ các chủ nhân đã thân mật với nhau cả buổi chiều.

Chimon cũng đã bị ảnh hưởng mà sắc mặt hơi đỏ lên, vẻ mặt mất mát ngồi ở bên cạnh.

Phuwin về phòng ngủ cầm theo một bộ quần áo tới. Cậu ấy đóng cửa lại, rồi trực tiếp ném ba lô về phía Nani.

Chimon lập tức đứng lên, quát một tiếng: "Phuwin!"

Nani xua xua tay ý bảo không đau.

Phuwin sầm mặt nhìn Nani, nhìn đến mức Nani cũng thấy hơi chột dạ.

"Không phải đã nói cậu đừng có ở bên cạnh A sao!? Bảo cậu chú ý tên Sky kia! Mẹ nhà cậu có não hay không thế??!"

Phuwin rống giận đấm một quyền lên giường, dọa Nani sợ tới mức co rụt lại, suýt nữa nhảy dựng lên, rồi lại bởi vì đau eo nên lại nằm liệt về chỗ cũ một cách khó coi.

Nani vừa rồi đã giải thích sơ sơ cho Chimon một lần, đại khái là bạn cậu tới đây tìm cậu rồi phát sinh chuyện ngoài ý muốn như vậy, sau đó bị Chimon quở trách một lần.

Nhưng không có nghĩa cậu nguyện ý bị Phuwin nói như vậy.

Nani khó chịu mà cãi lại: "Lúc đó cậu đã biết Sky là người như nào rồi chắc? Mà cũng không phải Sky."

Nói đến đây, Nani bỗng nhiên ý thức được nếu không nhờ sự kiện ngoài ý muốn kia làm Sky đeo rọ mõm, chiều nay có lẽ...

Nani rùng mình một cái, bắt đầu nghĩ mà sợ.

Nếu thật là như vậy, cậu ngược lại tình nguyện trao lần đầu tiên cho Dew.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro