Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phuwin thấy những cánh hoa chưa được dọn đi ở trên mặt đất, cười lạnh một tiếng nói: "Tôi đã tận mắt thấy bó hoa hồng kia bị cậu ta xé ra ném vào thùng rác, thế thì là người tốt chỗ nào? Tôi đã từng nhắc nhở cậu rồi."

Nani nhớ lại giữa trưa Phuwin nói đến Sky với vẻ mặt ghét bỏ kia, may không phải là ghét bỏ mình...

Nani mạnh miệng, nhìn dáng vẻ này của Phuwin, cậu sẽ không nói chuyện đàng hoàng, cũng không nhìn Phuwin, chỉ mờ mịt trợn trắng mắt: "Không sao cả, làm một lần mà thôi."

Phuwin tức đến mức đạp một phát lên tủ đầu giường làm nó rung lạch cạch: "Cậu không giả vờ như vậy thì chết à, chết vì sĩ diện, cứ chờ chịu khổ đi."

Nani bị cậu chọc vào điểm đau, cũng cười lạnh: "Chết vì sĩ diện thì sao?"

Nhưng chết vì sĩ diện giày vò đến mức nào!

Chimon nói: "Được rồi Phú Thắng, đừng nói nữa. Trong lòng Nini cũng không chịu nổi."

Phuwin nổi giận: "Đừng gọi tôi là Phú Thắng!" Thở hổn hển mấy hơi, cậu ta lại nhận ra được điều gì đó: "Chờ đã, không phải Sky ?"

Dunk vội vàng đẩy cửa bước vào, chỉ nghe được hai chữ cuối cùng, anh khẽ sửng sốt, không thể tin nổi: "Là Sky làm?"

Nani: "Không phải." Dù giống như do hắn ta làm ra.

Nani trực tiếp che mặt: "Đừng hỏi, em không muốn nói đâu.

Chimon cho Dunk một ánh mắt, rồi nắm lấy tay cậu: "Được, bọn tôi không hỏi nữa. Cậu để chúng tôi kiểm tra xem có bị thương không được không?"

Những lời này Chimon đã hỏi rất nhiều lần, Nani vẫn là một câu: "Không cần!"

Phuwin lại lần nữa mặt lạnh với cậu: "Hoặc là bọn tôi kiểm tra, hoặc là bảo bác sĩ trường tới kiểm tra."

Nani kêu rên: "Aaaaaa...!"

Chimon khá có kinh nghiệm, dù sao cậu ta cũng có một người chị Omega.

Cậu ta nhẹ giọng thỉnh cầu: "Nini, mở chân ra một chút đi."

Nani nhắm mắt, hơi hơi tách chân ra một chút.

Phuwin có lẽ không nhìn thấy, nên trực tiếp lên giường bẻ hai chân cậu ra, Nani a một tiếng, kinh ngạc mở to mắt.

Dunk ở bên cạnh lập tức nắm tay cậu

Chimon trấn an cậu: "Cậu hãy thả lỏng, tôi chỉ nhìn xem có chảy máu không thôi."

Chimon hồi hộp rửa sạch sẽ hai ngón tay, sau đó cắm vào đằng sau Nani, hơi tách hai ngón tay, mở ra hậu huyệt mềm mại.

Bên trong rất ấm áp, căng ra màu đỏ tươi, nhìn kỹ có thể thấy trong lớp thịt hồng phấn cất giấu hai cái miệng.

Chimon đỏ mặt, lúc này đây cậu đang nhìn trong cơ thể của người ta.

Thịt non ở hậu huyệt Nani hơi đỏ, hẳn là do động tác cắm vào làm ra, miệng trên của khoang sinh sản có hơi sưng to, tựa như đóa hoa thẹn thùng, không biết bên trong thế nào.

Chimon đưa ngón tay vào dò xét, bên trong nóng hầm hập.

"Hừ...!" Nani muốn kẹp chặt hai chân, lại bị Phuwin ngăn cản, cậu nắm chặt tay Dunk.

Chimon cố gắng dịu dàng hết mức mà đưa cả ngón tay vào, khuấy đảo một trận, đến khi Nani sắp không nhịn được kêu rên thì rút tay ra.

Nhìn kỹ, mặc dù trên ngón tay ướt nhẹp, nhưng không có vết máu.

Chimon thở phào một hơi.

Đối diện với ánh mắt nước mắt lưng tròng và xấu hổ của Nani, mặt Chimon càng đỏ hơn: "Không, không bị thương."

Nani nhanh chóng hất tay Phuwin, vội vàng mặc quần lại, rồi bọc cả thân mình trong chăn.

Cứ vài lần như vậy, cậu sẽ thật sự nhảy lầu đấy.

Bị nhóm O thân là bạn cùng phòng vây xem khoang sinh sản có bị thương không, chuyện này tuyệt đối sẽ là sỉ nhục cả đời.

Nani rống giận trong lòng, khoang sinh sản cút mẹ đi! Omega cút mẹ đi!

Dù đã bị làm một lần, Nani vẫn không muốn tiếp nhận bản thân chính là mang một cơ thể O.

Bác sĩ trường hiển nhiên dồi dào kinh nghiệm, nhìn qua đã thấy được biến hóa của Nani.

Hẳn bình tĩnh hỏi: "Ngại quá, ngày đó có người nhốt tôi ở trong phòng. Khụ, em đừng nói với lãnh đạo, tôi sẽ kê thuốc miễn phí cho em."

Nani đánh giá hẳn là Sky làm.

Cậu suy yếu mà lắc đầu: "Em thật sự sẽ không mang thai sao?"

Bác sĩ trường gật đầu: "Không bắn vào khoang sinh sản thì tuyệt đối không mang thai."

Bác sĩ trường kiểm tra tuyến thể của cậu một chút, lúc kiến nghị kiểm tra qua khoang sinh sản đã bị Nani nghiêm khắc từ chối.

Cuối cùng, bác sĩ trường nhắc nhở Nani: "Khụ, sau khi quan hệ, kỳ động dục sẽ ổn định hơn nhiều, cũng coi như là chuyện tốt. Nhưng dưới tình huống cơ thể vẫn chưa ổn định mà có hành vi tình dục thì giống như bạn em nói, hẳn là sẽ có biến chứng hơi kỳ lạ, bản thân em phải chú ý hơn một chút. Đừng coi thường."

Nani thất thần gật đầu.

Vài ngày sau, cậu đã ổn định lại, vòng ức chế mua trên mạng cũng tới rồi, sau khi đeo lên cậu lại đi học trở lại.

Kết quả ngày hôm đó, cậu lại bị thế giới ác ý đánh bại.

Cậu vạn lần không ngờ tới biến chứng kỳ quái mà bác sĩ trường nói, thực sự "kỳ quái", không hề nói quá một chút nào.

Cậu trực tiếp mất khống chế.

Cũng không phải không có điềm báo, lúc đang học cậu cảm thấy buồn tiểu, song cũng giống như mọi khi nên cậu cảm thấy nhịn một vài phút nữa là tan học rồi, không có để ý.

Kết quả đang ghi bài, Nani càng ngày càng bồn chồn, cảm giác trướng đau ở bàng quang đã không thể xem nhẹ. Cảm giác mỏng manh ở vài phút trước bấy giờ đã làm cậu đứng ngồi không yên, thậm chí đằng trước hình như đã chảy ra chút nước tiểu.

Cậu nhịn đỏ cả mặt, nôn nóng chờ tan học.

Lại trước khi hết tiết, nhận thấy dấu hiệu sắp vỡ.

Cậu không màng đến ánh mắt của mọi người, không kịp giải thích trực tiếp đứng lên chạy ra khỏi lớp học, mới vừa chạy đến WC, sắc mặt cậu đã biến đổi.

Một dòng nước ấm áp chảy xuống theo đùi.

Nani cắn răng dựa vào ván cửa, thân mình không khỏi run rẩy.

Cậu đã không còn tiểu ra quần từ khi sáu tuổi, lớn như vậy thế mà lại bị mất khống chế.

Nước mắt rơi xuống tầm mắt nhèo đi, dấu vết ướt nhẹp dưới thân như đang cười nhạo cậu.

Nani đấm vào cửa một chút, ván cửa phát ra tiếng cành cạch yếu ớt.

Cút mẹ mi đi Omega!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro