Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Win bước ra từ trong phòng tắm ngập sương mù, thấy Bright đeo kính, ôm máy tính mày mò cái gì đó.

Win làm tư thế bơi lội, hai tay hướng về trước nhảy lên giưởng mình, hỏi:
"Làm gì thế?"

Bright trả lời: "Tra tư liệu của Nani."

Win nghe vậy thì khẽ nhảy dựng lên, quỳ gối ở trên giường hỏi: "Cái này cũng tra được á!?"

Mắt kính Bright ánh lên màu xanh do ánh sáng màn hình máy tính phản xạ: "Mấy hôm nay chơi bóng quen được người của trường học này, tôi mượn tài khoản trường học của cậu ấy."

Win nghe vậy lập tức trèo lên giường anh, chen đầu thăm dò màn hình máy tính.

Trên màn hình toàn là tên người, như thể là trang web trường nào đó.
Bright nhập tên Nani, ra vài cái tên.

Anh đi vào trang cá nhân của từng người xem.

Ở cái thứ tư thì tìm được.

Win kích động chỉ chỉ:

"Chính là cái này, chính là cái này, ảnh chụp tốt nghiệp cấp ba của cậu ấy! Mau mau mau xem, có thể tra được thời khóa biểu không? Ngày mai trực tiếp tới lớp học tìm cậu ấy."

Bright lộ ra nụ cười đắc ý, kéo xuống, nụ cười lập tức cứng đờ

Win đọc từng dòng: "Số báo danh, dân tộc, giới tính, đảng phái chính trị, chắc là đúng hết rồi đấy..."

Trong ánh mắt thoáng qua một ký hiệu rất chi là không hài hòa, Win xem lại, dí gần vào nhìn ra xa

"Giới tính Omega?!"

Win nhanh chóng quay đầu, khuôn mặt chấn động nhìn Bright

Beight cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, anh nhìn kỹ ảnh chụp, đúng là Nani.

Win hít hà một hơi, bỗng nhiên nhớ tới điều gì ngơ ngác nói:"Vậy, vậy mùi chất dẫn dụ tôi ngửi thấy ở chiều hôm qua chính là... chính là... chính là..."

"Chính là" một hồi lâu hắn vẫn chưa thể nói ra được gì.

Vẫn là Bright thay hắn nói"Chính là chất dẫn dụ của Nani."

Win hóa đá hồi lâu, sau đó không biết nghĩ lên trông thấy nó điều gì, mặt hắn đỏ bừng , hắn phát ra tiếng kêu kỳ lạ rồi lập tức nhảy về giường mình, vừa hét vừa đập chăn.

"Sao lại như vậy, sao lại như vậy, sao lại như vậy!!"

Rõ ràng lúc cấp ba Nani thường xuyên dạy hắn trêu đùa người ta, bóng rổ cũng chơi cực tốt, siêu cấp mạnh mẽ A đó dù O hay B theo đuổi đều không từ chối, tại sao lại biến thành... O

Bright cũng rất ngoài ý muốn, trong nháy mắt nhìn thấy từ Omega ấy, trái tim anh ngay lập tức nhảy lên.

Hai người liếc nhau, lập tức ra cửa tìm Dew ở phòng bên.

"Dew! Mau mở cửa!! Chuyện lớn rồi!!!"

Dew mở cửa rất nhanh, cậu cũng đã tắm, mái tóc ướt dầm dề, trên người mặc áo tắm dài, đến khi họ bước vào, Dew ngồi lên sô pha hỏi: "Làm sao vậy?"

Win: "Nani ấy! Biến thành O rồi!"

Con ngươi Dew co rụt lại.

Sao họ đã phát hiện rồi?

Dew nhất thời nghẹn lời, bỗng nhiên phát hiện Bright đang nhìn hắn, hắn mở miệng kinh ngạc nói: "Cái gì?"

Win nói: "Bọn tôi cũng choáng váng đây! Bảo sao Nani đột nhiên chạy mất. Mẹ kiếp, cậu ta không coi chúng ta là anh em hay sao, O thì O, chạy cái gì, sợ chúng ta xem thường cậu ta hay cưỡng gian cậu ta à?"

Dew nghe vậy thì nhìn hắn một cái, nhếch miệng gượng cười.

Bright bỗng nhiên nói: "Buổi chiều hôm qua cậu làm gì?"

Tim Dew nhảy lên, hẳn mạnh mẽ giả vờ bình tĩnh trả lời: "Còn không phải đi lấy thẻ ở phòng nghỉ."

Bright cười cười: "Tôi vừa mới bất chợt nhớ tới một chuyện. Hôm đó lúc cậu chơi bóng đã để thẻ trong ví rồi, sau đó chưa từng lấy ra."

Dew mặt không đổi sắc: "Không có đâu, lúc nghỉ ngơi tôi đã lấy ra rồi..."

Bright nghe vậy, bỗng chốc trầm mặt xuống: "Dew, ví của cậu là do tôi thay cậu bảo quản."

Dew lập tức không nói được nữa, hắn quá hồi hộp cho nên đã bị Bright đưa vào tròng.

Win ngây thơ đứng cạnh nhìn Bright, rồi lại nhìn Dew, như cái trống bỏi quay qua quay lại. Hai người này đang làm cái chi vậy?

Bright lại đột nhiên đứng dậy nhấc Dew lên khỏi ghế sô pha, gằn giọng hỏi:"Cậu làm cái gì?!"

Dew ngậm chặt môi không nói.

Bright nhớ tới chiều hôm đó nhìn thấy hắn trở về khách sạn từ phía xa, chuyện đầu tiên làm không phải là đi ăn cơm, mà là nhốt mình ở trong phòng thật lâu.

Một suy nghĩ vớ vẩn làm mắt Bright bốc lên ánh lửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro