chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Tôi xin vào làm bưng bê trong nhà hàng ăn, được 2 ngày vì họ không nhận vì tóc tôi ngắn quá với lại người nhỏ con. Thời đấy tóc tomboy hot, nhìn tôi đằng sau ai cũng nghĩ là con giaiii chứ không phải con gái. Mặt thì đúng kiểu ở nhà quê mới lên, ngu nga ngu ngơ. Tôi ở nhà người quen nên cũng đỡ lo, căn phòng trọ cấp 4 khu ổ chuột mạn hà đông, chuột còn to hơn cả mèo. Ở đấy lại gần sông nên đêm nào tôi cũng nghe thấy tiếng hát ghê rợn lắm, giọng kiểu vọng cổ thời xưa, cứ đúng 1h đêm lại hát, bi thương, ai oán não hết cả ruột.
    Ở được chục hôm thì tôi tìm được chỗ làm mới, nuôi ăn ở, lương hẵn 1tr5 tháng, tôi được bà chủ ưu tiên cho cái phòng ngủ kê được đúng 1 cái giường nhỏ chỗ làm ấy là 1 khu công nghiệp sản xuất giấy, bước ra cửa đập vào mắt là một cái nghĩa trang dài dằng dặc và cánh đồng bỏ hoang bao la bát ngát. Bao nhiêu chuyện bắt đầu từ đoạn này...
----------------------------------------------
     Ban ngày thì không sao, ban đêm đến tiếng côn trùng ếch nhái kêu cũng đủ làm con người ta rùng mình. Tôi làm mệt nên cứ đến 10h là tôi ngủ, tôi ngủ cùng với 1 chị nữa sinh năm 90 ở hòa bình. Đợt đấy mùa đông, rét mướt lắm... 2 chị em ôm nhau mà ngủ ngon lành, cùng cảnh đi làm thuê nên cũng dễ thân thiện, có hôm tôi đang ngủ thì giựt bắn mình bới cái dáng người ngồi co ro phía góc giường , tóc tai rũ rượi... tôi hoảng quá bật điện sáng choang thì lại chả nhìn thấy đâu nữa. Bà kia bảo chắc do tôi đi làm mệt nên bị ảo giác, đêm đó tôi sợ thúc trắng đêm, cứ tưởng tượng cảnh khi tôi nhắm mắt ngủ cái người tóc rũ rượi đó sẽ lao đến bóp cổ tôi. Tôi bị yêu bóng vía, đầu óc lại hay nghĩ đến những trường hợp xấu nhất, thần hồn nát thần tính rõ khổ.
      Từ hôm làm ở đấy chả ngày nào tôi được yên, đêm nào cũng gặp ác mộng xong bị giật mình bởi tiếng cót két cửa... khi thì nghe thấy tiếng khóc. Tôi sợ đến nỗi tỏi để kín mít giường. Toàn vào nhà bếp lấy trộm tỏi xong chỗ nào gài được là gài ấy vậy mà cũng chẳng ăn thua, cứ đêm trước khi đi ngủ tôi lại lẩm bẩm:" tôi trẻ người non dạ, từ quê xa lên đây làm ăn chưa đắc tội với ai, xin đừng trêu tôi." Tôi nghĩ bụng làm cố 1 tháng lấy lương rồi đi chứ ở đây có ngày bị nhồi máu cơ tim mà chết. Đợt đó muốn đi xem bói lắm mà tiền ăn còn chả có, cũng chẳng biết ở đâu xem nên đành ngậm ngùi chờ ngày lấy lương rồi phắn. Thế rồi chưa kịp đi thì cái gì đến cũng phải đến. Lần đầu tiên tôi bị bóng đè trong cuộc đời. Biết mình bị trêu mà chẳng thể tỉnh được, tôi thấy mình đang đứng, bên cạnh là tôi là 1 người con gái còn rất trẻ cứ ôm mặt khóc. Tôi muốn mở miệng ra nói lắm mà không thể cử động được. Cô gái đó chắc ngoài 20t , khuôn mặt hiền hiền, mái tóc dài đen nhánh, cô ấy nói với tôi :" xin hãy giúp chị thoát khỏi nơi đây, chị vẫn ở đây xin hãy giúp chị" xong cánh tay đầy máu của cô ấy vươn dài ra với lấy tay tôi, đôi mắt vô hồn như muốn cầu cứu.
    Giọng thều thào nghe đáng thương lắm, tôi chưa kịp phản ứng gì thì đã bị bà chị 90 kia lay dậy. Bảo:" mày mơ thấy gì mà ú ớ kinh khủng thế, lay mãi mới dậy, mồ hôi ướt đầm rồi kìa" tôi mới hỏi chị 90 là ở đây có ai có hình dạng như người tôi gặp ở trong giấc mơ không?? Lúc ấy thì chị ấy không nói luôn nhưng khuôn mặt tái nhợt đi. Bảo ngủ đi, mai chị kể 2 chị em bật điện sáng chưng, không ai nói với ai câu nào. Đêm đấy tôi có cảm giác dài bất tận... hôm sau nghe chị ấy kể thì chị kia tên là Hoa người hòa bình" sinh năm 92.mới lên làm được mấy tháng thì bị ngã từ trên tầng xuống, đầu bị đập xuống đất nên bị chấn thương năngk không cứu được. Bà chủ đã mời thầy về làm lễ tinh tươm rồi, dặn không được nói với ai mới chuyển đến về truyện này kẻo người ta sợ
     Đợt đó cũng có bao nhiêu người sợ quá mà xin nghỉ việc. Còn những người ở lại di bà chủ hứa hẹn tăng lương nên cố gắng làm vì miếng cơm manh áo. Kể xong thì chị goin điện cho bà chủ để nói rõ chuyện. Chiều hôm ấy gia đình nhà chị Hoa kia cũng lên để làm lễ gọi hồn, chắc bả chủ gọi. Còn tôi thì cũng chả đủ can đảm để làm hết tháng , xin nữa tháng lương rồi đi thuê nhà trọ tìm việc khác. Chị 90 cũng nghỉ việc, 2 chị em về thuê chung cái nhà 400k đợi xin việc. Tôi sau vụ đó thì mơ thấy chị Hoa kia 1 lần nữa, trong mơ chị ấy cười tươi lắm bảo" chị sinh năm 92" Hôm sau em đánh 100k tiền đền con 92 thì về thật. Mừng rơi nước mắt, lần đầu tiên trong cuộc đời được cầm nhiều tiền như vậy, nghĩ bụng biết thế đánh nhièu nhiều tí, nhưng thôi tham thì thâm. Baud bở gì cầm 7 củ trong tay, rủ bà kia đi ăn 1 bữa xả láng xong tôi về quê. Đưa cho ông bà 3tr, tôi mua điện thoạn hơn 1tr, còn lại giữ lại để tiêu vắt. Tiền hồi đó có giá ghê gớm chứ không như bây giờ.
--------------------------------------------
      Mời các bạn xem tiếp chap3 nhé!! Thanks you ♡♡
               #HyunSan
                      -260317-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro