44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Skip to content

|| Bạch Mộng ||

MENU

Search

Âm khách – chương 44

ON NOVEMBER 19, 2021 BY YUKARI

 · mục lục · 

Chương này không xem trên reader được, các bạn đọc trên trình duyệt nhé.

byakumu.wordpress.com

Chương 44

Mèo con này tính giặt áo choàng cho ta đấy ư?

Ân Vô Thư rฒ?a tay nhẹ nhàng v动bô cùng, nh花vưnฅ度g cơ thể Tạ Bạᄨvch đã phải chịu một小a chuỗih实7 những vấn đề từ trr突ฅước, suốt dọc đường còn bôn baถn đánh nhau không道 s được chăm nom nghỉ ngơi mà còn phả花vi chs$:ịu xơđ乙êựng thêm chuyện vừ入ia rồi nữa, xơᅉ.“chẳđ高;ng khácᄱa nào h实7bệ花vnh筽ผึ้ cũ chư花va lành đã gánh t实ohêm thương tổn mới. Cơ thể进ụ 發lhắn đúngđ高; là ผึ้ạ“không chốngăm木 I看chịu nổi, vừa r【巾út van ra lจุeà 吉nxᄨvẹp ฏัผึ้hẳn xuốnxơg, bᆘáᆍuผất t比bỉnh hoàn0角 toàn khônᄱag biết trời trăng mây nước gì nữa.

Dì Lâu và giao n吉nhân giật bắn mình ผmnhưng thật ra Tạ Bạch vẫn không vấn uผđề gì, hฏัผึ้ắn không chịu道 s đau đớn hay kh乙ê动bó chịu về thể xác, chẳng qua chỉ bị 入ixoay vầ错qhn 電utr?h黑ong nhr突ฅững uผs三tฐcơnฎ色绳d mơ入i ùn 心v:ùฒ?n kéo tới và không tỉnh lại được.

จุeHắn mơ về dieฏัs$:ịp thanh minh năm lên sáu.

TrI看ong trí nhr突ฅớ c进ụủa hắn, hôᄨvm ấy ieฏัcũng không khác gì những lễ thanh minh khác, trời nᅇâm u từ rạng sáng, chẳng mấy chốc màᅉ.“ mưa đã lất phất ngoài kโs道 sᄨผึ้ia song nhẹ nhàng đến ᅉọđộ&有 rơixơ trên áo cũngnᅇ khôᄨúieฏัng ướt. kôVới nuผgᄱaười thưᄨvờ道 sngᄱa, thờ電ui ti实oết đ電uầu thán错qhg ᄱatư đã thậtㅠị ôn hoà, nhưng hắn vẫn cảm thấy se lạnh.

Gió r突ฅtrên lầu hai thổi mạnh hơnᅉọ bên dưới một chút, Tạs三 Bạch sợ lฏัผึ้an hơi ”饭ฅẩm vào phòng nên không dám m吉nở hết cử筽ผึ้a sổ,ㅠị 进ụchỉ hé nó ra gần một nửㅠị&有吉na ฅ度r步àồi 实oyên lặng nằm dựa lưng s三trên gᅉ.“hế, ngắ?h黑m những cánh s心v:ơᄱan trà đỏ 厶rthắm ngoài sân.

Cửa ษี.chính小a cửa hàng cầm đồ Đào Hoa错qh Ổ ở đối diện đang đóng kín nhưฒ?ng vẫn có người qua lại ở những căh实7n nhà kề bên, h乙êọ ghim cành liễu ngฒ?oài khung cửa. Nhữ0角ngI看 ฅ度n筽ผึ้gư電uời số【巾ng ăm木tro0角ng nhà0角โs bên 动bôiㅥcạnh đa花vng đốt giấy t错qhiền vàngs三 bạc tronăm木g”饭ฅ sân, tro乙ê giấy tản 绳dr饿%a cùng hơi ẩm dưới éᄨmưa bốc lên mkôùi khói mơ hồ khe khẽ.

Suốt năm năm tuổiéᄨ, Tạ Bạch vẫn chưaI看 th”饭ฅích nghixơ với trậถnn Bách quỷ dư小aỡng thi trên cơ t比bhể nên thường đau đớn đến không còn biết gì, cᄨvả người hắn lạnh căm ᄱatựa băng vụn. Rất nhiều đê心v:m hắn b【巾uốt đến run rẩy đár突ฅnh ᆘáᆍrăng bần bậtăm木 mà không cách nàโstฐo ㆌcchìm vào gᄨผึ้iấieฏัđ高;c ngủ步à, cᄨผึ้hᄨú【巾ỉ k&有hi心v: cuฒ?ộn mình 绳dtronㅠịg lòng 發lÂn Vô ฏัผึ้Thư ”饭ฅᄨúmới giúp hắnผึ้ạ“ c厶rảm thấy ấm h实7áp 筽ผึ้được đôitฐ ฒ?chieฏัút, thế là dᅉọần dà hắn trở thành em bé I看乙êngư小aời tuyết lẽo đẽtฐo điฎ色 theo Ân Vô Thư 筽ผึ้khắp nơi mà không nói tiếng nào. Kể cả về đêmฅ度 c電uũng”饭ฅ thế, chỉ khi实o hắnผึ้ạ“ ôm chฏัผึ้ặt vạt áo của Ân Vô Th厶rưkô, được bao trùm trong hơi吉n ấm cơ thể mới mong ngủ được đôi chút.

Thói quen發l nàyᆘáᆍ步à tiếp tụcᅉọ như thế hơn một năm.

Thanh ăm木minh hôm ấy là lần đầs$:u tiên hắn có thể thả lỏng gân c?h黑ốt mà ngủ sa花vy sưa mộ【巾t lần, ”饭ฅsáng thức dậy trên cơ thể khônᄱag lạnh cũng khô吉nn道 sg có ฎ色v进ụết kôthโsương nên hắnผึ้ạ“ rấtxơ ㅠị动bvui vẻ,&有 thành thnᅇử mới 错qhcó จุetâm trฅ度ạng ngồi ngắm mưa bên cửa sổ.

C?h黑on nít có vui hᄨúay không cũ厶rng rất dễ thấy, dù có là Tạ Bạđ高;ch nghiêm mặt từ bé cũng kᄱahông nr突ฅgoại lệ. Hắn ngồi bên cㆌcửa sổ ngắm cảnh một hồi thì khó花v nén lòng muốn chạy v小aผmề giường gọi ผmÂn Vôㅠị Tnᅇᅉọ乙êhư ăm木cถnùng đến 【巾ngắm c绳dhunจุeg, hoặc饿% 步àđể Âโsn V进ụôuผ Thưr突ฅ 厶rnói cho hắđ高;n ᅉ.“nghe vì sao những người ngoài kia lại phả绳di cắm liễu, vì花v sao họ phải đốt vàng mã.

Dù đãtฐ sống chung hơn mộ管gt năm, Tạ Bạch c饿%huyển từ cr突ฅhống đối sang ỷ lại vào 进ụÂn Vô Thจุeư, nhưng hắn vẫn chưa đến độ có thể chẳng nềᅉ.“ hà chút gì. Hắn đứng bên giผmường nhìn Ân Vô Thư đang nằm ngủ với quần áo chỉnh tề, ckôhần chờ nᅇ道 shh实7ết ăm木ᅉọcả进ụ buổi mới duỗ错qhi m【巾ộ饿%t đầu nkôgón taieฏัy ra chọt nhẹ乙ê 0角trên mu ”饭ฅbàn tay Ân Vô Thư xieฏั乙ê電uem sao rồs$:iI看ᆘáᆍ tức thì绳d r0角út t電uay绳d lại,ᄨผึ้ ngoan ngo饿%ãn đứng chờ bên cạnh.

Ngờ đâ乙êu Ân Vô Thư实oจุe không tỉnh.

ㆌcTạ Bạch mấp máyI看 đôi môi không có chút máuᅉ.“, do dự một chút rồi ᅉ.“đ高;khẽI看 khàng ôฅ度m r突ฅngón tay tฐlay lay tฐcánhษี. tay Ân Vô Thư.

Vẫn không c比bó phษี.ản ứng.

Tạ Bạ动bch: …

Chạm hai lầ吉nn rồi mà không có phản ứng, hᅉọắn bèn lớn 小agan hơn, nằm xuống ᄨผึ้小abên giườ”饭ฅng吉n ctฐhọt cฎ色họt 花vlên 比bmặt Ân Vô Thư.

Bấy giờ Ân Vô ”饭ฅThư mớiᄨv hơi nhíu mày một chút, 心v:ᄨผึ้xor突ฅng 比blạษี.i tiếp tục bất động.

Tạ Bạch:ษี. …

?h黑Thuở đóđ高; hắn còn bé tí, có biết gì gọi là khác花v thường bất thường đâu, tฐhắn chỉ thấy Ân绳d Vô Thư có hơi là lạ. Thườฅ度ng ngày T吉nạ 进ụษี.B心v:ạch chưa mở mắt t饿%hìฏัผึ้ผm Ân Vô Thư đã sớm tỉnh và rời giฒ?ườngkôถn rồi, có bao比b &有giờ t绳drời sáng s三tỏ thế néᄨày mà vẫn动b 饿%chưa 绳dt筽ผึ้ỉnh,電u thậm c吉nhí gọi rồi còn không có phản ứng.

Hắn ngoái đầu nhìn rauผ cửa sổ, rồi lại ngor突ฅái nhìn Ân Vô xơThư tᄱarên giường, rốt cuộc không éᄨจุenhịn được จุenữa bèn b道 sòᄨv 【巾厶rlên厶r g吉niường, quỳ bên cạnh người Ân Vô T比bhư vᄱaà ㅠịđẩy đẩy vai y.

Dướฅ度i cái tiết厶r trời như thế, ผmÂn Vô Thư đã đổi sang áo 0角mỏng入i từ lâu, 步ày vẫn luôn knᅇhông thích ăn mặc quá rưᅉọᄱaờm rà, ᄨvtr&有ướโsc gkôiờ cũ乙êng t道 soàn mặc áo bàăm木o tay rộng được buộc lỏng lẻo. Bị Tạ Bạchs三 đẩy n步àhư vậy, vạt tฐáo trước của 实oy liềđ高;n t入irượt sang道 s một bên, 进ụᅉ.“để lộ ra比b phần da bên步à dưới cổ gần bả vai.

Tษี.ạ Bạch vừa thxơấy đã ngẩn cả người không dám đẩy tiếp nữa. Hắnถn thấy tr突ฅㆌcrên mảnh da ấy đột ngộ電ut xuất hi乙êệnuผ错qh hađ高;i lỗผm máu.

Hắn trợnkô to mắt, len lén nhìn lên Ân Vô Thư ᄨúvẫn chưa tỉnh吉n lại, kế đó nhấc nửa ผmthân bị lộ小a khỏi vạt áo lên โsnhìn kỹ một chút thì thấy ở nơi ㆌcđó không ฒ?chỉ có hai lỗ 动b管gผm道 smᄨผึ้áu, mà lẩn ฒ?bên dưới vạt áo 花v实o进ụcòn ᅉ.“bจุea lỗ khác nữa吉n小a. Tổng cᅉọ饿%ộng có năm lỗ乙ê, theo hìnI看h dạng thì ษี.đoán chừng bị mộtฒ? loᆘáᆍài yêu ”饭ฅquéᄨái 【巾nào đó d管gùng vuốt khoét thẳng vào trong.

错qhLoại vết tถnhươngᅉọ như thế này một số trẻ nhỏ nhìn vào không hir突ฅểu rõ đưผmợc, nhưng Tạ Bạch ieฏั厶rlại thấu tỏ vô cùng, bởฏัผึ้i hắ绳dn 心v:có thể đ入iếm troᅉ.“nᅉ.“g m错qhฅ度ột bàn饿% tay số thươngs三 tổn trong đ筽ผึ้ời gây đ吉nau đớn sâu đậm đến thế.

Đấy là là lần đầu tiênăm木 hnᅇắn thấy trên người Ân ถnVô Thư có vết thผึ้ạ“ươn小ag, nhưng lạ lùng nhấtuผ chí吉nnh là khi vào đêm vết thương hãy còn绳d chưa xuất hiện, hắn chốc tỉᄨผึ้n【巾饿%h chốc ng花vủ乙ê cả một đêm 小avà管g Ân&有 Vôs$: Thư vẫn luôn bên cạnh ch道 sứ k步àh步àô&有ng hềถn r?h黑a đ高;khỏi cửa.電u Dùng mạch sษี.uy nghĩ cieฏัủa một đ小aứa kôtrẻ, hắn không lโsàm sao ngđ高;hĩ rieฏัa được 筽ผึ้rốt cuộc vếtฒ? th小aương kia từ đâu mà 心v:r厶ra nên càng kinh ”饭ฅhoảng mấy động máu kỳ dị kia.

ᅉ.“Hắn sợ đến độ kh入iông dám hít thở mạăm木nh, làm gì còn 管gtâm trạng đóng éᄨcửa sổ lại nữa mà ieฏัchỉ ngồi ᄨúchăm chăm nhìn vào mtฐấ错qhy cái lỗ máu kia. Có lᆘáᆍẽ vì Ân Vô?h黑 Thh实7ư nằm ng筽ผึ้ửa nᄱaên 道 smá步àu không hề ch道 skôảy ra ms$:àㆌc dường nhđ高;&有ư chỉ nằm yên trong vết thương.

Hắn 厶rnhìn lỗ máu โsrồi lại nhìI看比bn Ân Vô r突ฅ厶rTh發lư vẫn không tỉnh lại, khó kìm lòng sờ lᄱaên ngực y.

Khi đóI看 Ân Vô Thư khoé【巾t tim chưa được mấy năm nên bên dưới da thịt không có thứโs gì cả, tất nhiên Tạ Bạch sờ mà không thấys三 nhịp tim. Hắ0角n hoảng sợ”饭ฅ饿% tr”饭ฅฏัผึ้ผึ้ạ“ợn厶r trừnผmg ᆘáᆍhaôiㅥuผi m&有ắt,绳d mím môiI看 mà nướcéᄨ mắt动b đổ trào tanh tách.

Bởi còn nhỏ nên Tạ Bạch rấ電ut dễ bị doạ giผึ้ạ“ống những trẻ em 0角đồng lứa, đâm ra hắn ㆌckhông h进ụᄨผึ้ề道 s để ý t进ụhấy?h黑 mấ比by lỗtฐ máu kia đang ㆌcchầm kôchậm khép lại.

Gᅉ.“iữa khi hắn ᅉ.“cuộr突ฅn người lại nhผึ้ạ“ư một chú mèo nhỏ và cúi gằm đầu khóc sướt mướt chẳng筽ผึ้ còn biết trời trăngᆘáᆍ gì, một cánh tay ấm吉n ieฏั乙êuผáp โschợt la入iu đi viền cằm đẫm 入inư電uớ0角c จุemắt uผcủa hắn.

Tฅ度ạ Bạch khóc thút thít một chốc rồi ngẩng đầu, nước mắt còs$:n đọng trong mi吉n thuận đường trào ra, nhờ đó mà t”饭ฅầm mắt h入iắn trở nên réᄨõ ràng hơn. Hắn thᄨผึ้ấy Âㆌc入in Vô Thư【巾 gᆘáᆍọixơ sao 吉ncũngᄨú khôᄱangᄱa tỉnh giờ đã mở mắt, nhìㆌcn h饿%ắn kôvới nᅉọxơét mặ乙êt héᄨơi bấts三 đắc dĩ,ᆘáᆍ ngón tay thon gầᄨvy nhéo nhẹ mxơặt hắn mà nói:

–ㆌc Mèo hoa nhᄨúr突ฅà ai lจุeẻn vào phòng ta thế này?

Tạ Bạs$:ch ngây ngốc n?h黑hìn y một hồi mới phá入it giác y ᅉ.“đã tỉnh thật rồixơ. Không biết chỉ do n动bhẹ nhõm hay còn厶r lý do gì khác mà發l hắn bh实7错qh错qhผึ้ạ“ấtㆌc道 s ㆌcchợtéᄨ mím chặt môi, nướ吉nc măm木ắt lạis三 giàn giụa0角 rơi xuống&有 mãnh liăm木ệt hơn道 s, hắn níu chặt tay ᄨváo Ân Vᄨúô 乙êTs$:hư rồi vùixơ cả mặt vào người Ân Vô Thư, nằm im reéᄨ không động đậᅉọy hệฅ度t như một r突ฅchú mèo con cuộn trong ổ.

kôMãi một lúc lâu sau, hắn mới nức nở lầmᄨú bầm v绳dà發lođ高; vạt áo y:

r突ฅ– Ngài đừng chết.

Â吉nn Vô Thư t電uhấy thế thật乙ê buồn cฅ度ười, bèn thấp gI看i”饭ฅọng cườᅉọi mkôột 道 stiếng, đoạn vỗ vỗ tah实7y sau đầu hắn mà bảo:

– Mèo con tฐnày tính giặt áo choà动bᄨผึ้&有ng cho ta đấy ư?

Tạ Bạจุech vẫn nín thinh chôn mìnhㆌcᄨผึ้ trong vạt kôáo.

Ân Vô Tᄱahư để yêᄨún c小aho hắn chôn một hồi, sau đóôiㅥr突ฅ โslại vỗ đầu hắn:

– Còn khóc nữa thì hỏngถn áo choàn乙êieฏัg mất.

Tạ Bạch vẫnăm木 không nhฅ度动búc nhích.

Â动bn Vô Thư:

– … Tiểu tổ tôn管gg đừng kxơᅉọhóc nữa.

Thật ra Tạ Bạăm木ch đã ngừng khóc rồi,จุe trẻ con nói khóc là khóc nói 步àcười là cười ngay, cảm 进ụxúc đến rồi ”饭ฅđi đều rất nhanh, hắn nhìn t入ihấy Ân V發lô Thư tỉnh lại v【巾à còn nói chuyện vớ道 si hắn thì吉n đã chẳng &有đ高;còn ủ rũ trong lòng, kkôh道 sónᅇcᄨผึ้厶r héᄨết管gฅ度 nưผึ้ạ“ớc厶r mắㅠịt rồi th道 sôi. T步àhế nhưng nghĩ đến chuyệnᅉọ mình khócéᄨ bù lu bù loa như 管gvậy kฒ?hiến hắn cảmผm thấy错qh n实ogượng ngùnI看g nê”饭ฅn chôn小a luôn道 s m厶rặt mình tieฏัrong đấy&有 chứ không chịu ngẩng đầu lên.

Nghe thấy Ânᄨv Vô Thư gọi tổ發l tông, 饿%cuối cùn筽ผึ้g hắn ăm木vẫn không nhịn nổ吉niᆘáᆍ, bèn chốieฏัng lên gươnฅ度g m電u饿%ặt thẫn thờ còn hằn nước mắt và ngóc 入iđầu lษี.错qhên trong im lặng.

Thấy hắᄨún vẫn còn lo lắng, Ân Vㆌcô Thư chỉ vào làn da bêđ高;ᄨún dưới vai mìnhs$: v吉nà 绳dnói:

错qh– Ban nãy h实7làm 比bcậu sợ à? Để ta l花vจุeàm phép ผึ้ạ“thuật chđ高;o ถncậu xem nhé, cậu nhìn lại xem có còn vết t?h黑huผương入i gì không nào?

Tạ Bạch实o nhìnจุe theo đầr突ฅu ngón tay y thì thấy đㆌcúng là乙ê năm lỗ máu kia đềuฎ色 biến mất cả rồi, giờ chỉ còn lại dấu vết rất【巾 mờ. Vừa rồi hắn khóc quá nhiều rồi入i còn vùi mặt ฎ色ieฏัvào áo hết cảผm buổฏัผึ้iuผ ถnnên nhoè 动bhết ฒ?cả mắt,”饭ฅ phả電ui ᆘáᆍchờ 筽ผึ้một chútจุe mới lấyăm木 lạ道 si小a tiê管gu cự r?h黑õ ràng, đến ษี.khs$:i đó trên 花vngười Â小an Vô Thư đã kh吉nông còn một chút dấu tích nào.

Tạ Bạch chớp ᄨvchớp mắt, có hơi入i小a ngẩn ngh实7ười.

Ân Vô Thᄨvư nói:

– Thấ乙êy không, ta c道 só sao đâu, &有không đ高;b比bị thương một tẹo nào.

Tạ Bạ厶rch bối rốis三ᅉọ một hồi rㆌcồi ngây ngô đáp:

– Tim 筽ผึ้ngài không 花vđập…

Ân Vô Tnᅇhư khoát tar突ฅy:

– 小aTim không đập ta 步àᄱacũng sẽ không chết.

Tạ Bạch vẫn ngơ ng筽ผึ้ác nhìn y, 饿%vẫn tiếp tục đr突ฅèᄨผึ้ tay lên ngực y 道 svㅠịới dáng vẻ không cáchôiㅥ nào hᄱaiểuuผ được.

Ân Vô Thư ắt là sợ hắn sau này lại r突ฅbị doạ sợs三 khóc còn hơn diễn viên tuồng nữa nkôên trự花vษี.ᅉ.“c tiếp liệt ᄨผึ้kê绳d thẳฅ度ng kômột 吉nloạt:

– B筽ผึ้ị thương cũngฎ色 không chết,éᄨ tim không đập cũng không chết, ngủ khôngผึ้ạ“ tỉnh cũng không chết小a. Ta ấy à, xương cốt mà không m發lụcr突ฅ nát hếh实7tษี. thì ta&有 sẽ kผm道 shônuผg chฒ?ết厶r, n比b小aếu khô绳dng muốn chết thì厶r ta sẽ không c厶rhết. Đừng比b khóc nữa nào.

Tạkô Bạch nén n0角hịn mộtᆘáᆍ hồi lâu mới nói 管ggh实7iọng buồn bã:

– éᄨNát hết xương thì sẽ chết 【巾ôiㅥđấy thôi?

Ân Vô Th饿%ư cười, chỉnh đốnผm lại áo chI看oàng rồi xuống giườผึ้ạ“ng管g,s三 v管gừa bế Tạ Bạchs$: xu入iống lầu vừa nói:

– Đi比b nào, dắt cậu đis三 心v:rửa mặt, vằn vện đến độ ᄨúnày đ高;thi筽ผึ้ếถnu đtฐiều đi nhận anh em với con hổ trước cửa nhàs$: Lạ乙êc Trúc Thaโsnh đượᆘáᆍc luôđ高;n rồi đấy.

– Hết chương 44 –

Truyện được chia sẻ phi lợi nhuận.
Nếu bạn có điều kiện xin hãy ủng hộ tác giả.
This is a non-profit fan translation.
Please consider supporting the author if you like the story.

Tác phẩm || Tác giả || JJWXC

 · mục lục · 

Share this:

Twitter

Facebook

Loading...

♦ Mộc Tô Lý ♦ Âm kháchNovember 14, 2021In "Âm Khách"

Âm khách – chương 16November 15, 2021In "Âm Khách"

Âm khách – chương 7November 14, 2021In "Âm Khách"

ÂM KHÁCHMỘC TÔ LÝĐAM MỸ

Post navigation

PREVIOUS

Âm khách – chương 43

NEXT

Âm khách – chương 45

7 thoughts on “Âm khách – chương 44”

XS

dễ thương quá đi mất (๑>ᴗ<๑)

 NOVEMBER 19, 2021 AT 8:13 PMREPLY

Eirlys Meir

Hồi còn bé dễ dỗ quá đi à (o´▽'o)

 NOVEMBER 25, 2021 AT 1:57 PMREPLY

meiyinswag

Trời ơi thích kiểu dưỡng thành này quá đi à ( ≧Д≦) cụ Thư ơi nuôi em với =))))))

 DECEMBER 3, 2021 AT 3:32 AMREPLY

Cô độc

Ui hồi còn bé thì chiều chuộng thấy thương ghê, nhưng cũng hồi còn bé đó toàn chọc ảnh xoay mòng mòng ┐(´ー`)┌

 JANUARY 30, 2022 AT 5:58 AMREPLY

Ai biết gì đâu

Aaaa tui chết vì sự dễ thương nầy mất

 APRIL 30, 2022 AT 12:27 PMREPLY

yingfan

tưởng tưởng nước mắt rơi lã chã 🥺🥺 eo cuteeeeee

 FEBRUARY 22, 2022 AT 12:38 AMREPLY

IPIN

Thấy em bé khóc nhè mà tui cũng khóc theooooo π~π

 SEPTEMBER 30, 2022 AT 11:48 AMREPLY

Leave a comment

♦ ĐAM MỸ ♦

♦ Án treo linh hồn ♦

♦ Âm khách ♦

RECENT POSTS

Thi Đại Học Toàn Cầu – Phỏng vấn Mộc Tô Lý

[DJ][Mộc Tô Lý] Thượng Tiên – Cấm địa

Bạn trai của NPC – 01

[TKT] Mộc Tô Lý – Valentine

Mộc Tô Lý – Ngoài lề

GIỚI THIỆU

YUKARI
:::::::::::::::::
fb.com/yukarinoyume

Senza amore, la verità non si vede!
Without love, the truth cannot be seen!
- Umineko no Naku Koro ni -

BLOG AT WORDPRESS.COM.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#reup