45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Skip to content

|| Bạch Mộng ||

MENU

Search

Âm khách – chương 45

ON NOVEMBER 19, 2021 BY YUKARI

 · mục lục · 

Chương này không xem trên reader được, các bạn đọc trên trình duyệt nhé.

byakumu.wordpress.com

Chương 45

Lúc ngắm cảnh cũng không được nói chuyện.

Mới gnᅇiây trước Tạ Bạch còn dụ小ai mắt vào vaiฎ色 Ân Vô Thư, mà saôiㅥng giây tiếp theo hắn đã thấy?h黑 thân thể mình cao vọt lêถnn, giờ đaฎ色ng đứng trước I看dòng sông chảy ngI看ang qua sân sau, 入iฏัผึ้tựs$:a vai ᄱavà發lo cửa ษี.và ngắm比b tinษี.ᅉ.“hฒ? tú trผmên cao. Dường như đh实7ó là tháng tátฐmr突ฅ của mộôiㅥt năm nào đấy, cái nóᄨvng oi bผmức 0角cㅠịủa banᄱa ngày I看ho【巾àn tฅ度oàn tan bi0角ến kผmhi về đêm, tôiㅥhấp tฐthoáng dáng dấp mát dịu của trời thu.

Bโsan đêm không cI看ó nhiều ánh đèn, hàng tinh tú trên cao sáng心v: rõ đến lạ,管gถn nối nhkôau mênh mtฐaฎ色nnᅇg và vô tận thành จุemột ”饭ฅdòโsng sông dài.

Tính tìnhuผ Tạ Bạch vốn trจุeầm tĩn厶rh, ᅉ.“có lẳng lặng nhìn trời cả đêm cũngr突ฅㅠị khôn【巾g thấy buồn chán, thế nhưᅉ.“ngđ高;道 s có n实ogười步à hết lần này đến lần khác c筽ผึ้ứ muốn ăm木trêu đ發lùa hắn.

– Thiếu niên ấy mà, nhất là th进ụiếu niên ở lôiㅥứa tuổi của cậu người ta đ【巾ều rộn ràng căng tràn sứcㆌc sống, tฐhổ báo cáo chồn đều không ngại gặp. Sao đến lượt cậu lại biến thành b动bộ&有ôiㅥ ᄨผึ้dôiㅥáng mr突ฅh实7ái ㆌc比b绳d?h黑乙ênhà xơ管gcũr突ฅng chkôẳng lên nổi thế này?

Ân V入iô Thư đang ngồ比bi trên mái hiên trên đầu hắn,&有 một châᅉ.“n vắt bên trên比b, một 动b心v:chân men筽ผึ้ theo bờ hiê小an 实omà buông xuống, đanᄨúg hữㆌcng h比bờ đung đưs三a. Ch”饭ฅânᅉọ ngưđ高;ời n饿%ày lại ctฐòn dàiᄱa, rất gây sự chú ý, chướng mắt cực độ.

Tieฏัạ Bạch liếc xéo cái chถnân kia, chẳng hiểu sao thấy ngứa tay muốn 0角nắm lấy mắt cá chân cái người nh动bàn nhã thong donᄱag tr绳dᄱaên动b n?h黑óc进ụ nhà花v ném thẳng xuốngᆘáᆍ sônᅉ.“đ高;g để tẩy sạch 電unão r动bᄨúa饿%, khốnđ高; nỗi… đánh không lại.

จุeKhi nฎ色ày hắn hãy còn đs三ang học cáuผch luyện hoá khí âm thi, Ân 0角Vô Tuผhư muốn hắn rèn luyện võ nghệ một tí發l nên chả biết tᄱaìm đâu ra một thanh kᅉ.“iếm cho hắn chơi. Tạ ᆘáᆍBạch rất thích thanh kผึ้ạ“iếm nà乙êy, thật绳d ra hắnᅇnถn trân trọnr突ฅg tất cả m【巾ọ绳di ăm木thứ Ân Vô ㅠịThư th实7rao cho, chẳng乙ê ᄨúqua khô花vn比bg thể hiện ra bên ngoài, cũng bởi cái người Ân Vô Thư này s三đ電uã rỗi th&有道 sì chớ còn 【巾ᅉọthích gây sự, bắ心v:t đư乙êợ發lc0角 một ch比bút cảฒ?mจุe xúc nào của hắôiㅥn c动bũᄨús三ng sẽ khuếch đại lêh实7發ln vạn phần rồi trưngs三 cái vẻ đắc ý khôn cùng.

Mỗi 吉nlần trông thấy dáng vẻ như vậy, Tạ Bạch đều muăm木ốn thọt y ha乙ê管g發li道 s kI看iếm.

Ân Vô Thư lắc lư cẳnㆌcg chânผm, tay vỗ vỗ trên mái ngóixơ, ?h黑tặc lưỡi hai cái饿% ฎ色gọi hắn như&有 đanถngผm guผọi cún con:

ᆘáᆍ– Lên đây nào?

Tạ B筽ผึ้ạch: … Số tuổi cᅉ.“ủa người này còn lớnᄨv hơn tám ng&有àn【巾厶r 發lthiếu ni管gên cộng lại mà sao hổ báo cáo chồn gì cũ道 s错qhng 进ụkhôxơng ng吉nại ngần thế này.

ษี.Hắn búng ngón éᄨcái, thanh kiếm trong ngực lướt ra đ高;kh吉nỏi vฏัผึ้ỏnᅇ, s$:I看hắnᅉ.“ chọt khẽ mũi kiếm lên chân Ân Vô Thư实o vào nói:

– Ngài cản đㅠịường.

Ân Vô Th比bư “Ha” một tiจุeếng rồi tức giận kiễng chân nhất tᅉ.“hanh kiếm lên,&有ฒ? vươn ngư發lờ0角实otฐi kผmẹp lưỡi kiếm giữa hai ngฅ度ón tay rồiษี. kéo ?h黑nó tớ筽ผึ้i trước mặt mình.

Tạ Bạch tay cầm chu进ụôi kiếm bấtieฏั管g đắc ฏัผึ้d0角ĩ bị y dắt đ厶rến bên chân.

Sau kh花vi tra kiếm vàoฎ色 vỏ, Ân Vô Thư bèn rút chân éᄨlại, b吉nước nhẹ hai bước trên ngói rồi thăng bằng ở 【巾mái hiên b比bkôxơên cạnh với tư thế nửa ngồi. YI看饿% dᄨผึ้uỗi một ng进ụón t进ụay raôiㅥ choผmㆌc Tạ Bạ厶rch đứnxơg dưới hโsàng hiên:

– Đi nieฏัào, đứng nhìn dướiโsăm木 đấy làm gì.

Tạ Bạch道 s trơ mr突ฅặt ngước đầu nhìn y rồi nhìn sang ngón t厶r小aay kia, จุemiệng đ高;lẩs三m bẩm:

– Tㅠịôi mười lăm, không phải năm t管gᆘáᆍuổi.

S0角au đó bắt lấy ngón tay kia một cách v筽ผึ้ô cùng I看miđ高;ễผึ้ạ“n cưỡng.

Ân Vô Thư nh吉nấc một ngón tay lên, Tạ Bạch thuận饿% thế xoay người một cách nhẹ n进ụhà筽ผึ้ng, áo trắng tung bay như cánh ưng. Hắn đ發lạp hᄨผึ้ai bước chân, canh đúnxơg thời điểmᅉọ buông tay ra, nhảy l&有ên nóc n管g小ah發là 【巾ᄨvcauผo hơn nᅇmộฒ?t 实otầng, đứng từ bê步àn trênᄨú nhìn xuống Ân”饭ฅ Vô Tr突ฅhư, đôi éᄨmắt hắn cong &有lên tผึ้ạ“hoáng hữ比bs$:ng發l hờ mangtฐ จุeᆘáᆍchút ý cười tจุeᅉ.“h花voả mãn của người厶r thiếu niên vừa đạt được mong muốn.

Ân V發lô Thư thuận miện發lฒ?g chò吉nng ghẹo một câu:

– Ồ, còn đ高;có thể lên đkôượcㆌc trên đấy进ụ, không biết จุer突ฅcᅉọòn tưởng rằn電ug cieฏัậu có 乙êthể lên đến tận trời không chừng.

Nói đoạn, y vòn绳dg qua mái hinᅇên nhảy lên rồi đ管g错qháp xuđ高;ốᄱang吉n nhẹ nhàng trên mái tầh实7ng cao hơn.

Tạ Bạch lúc nàieฏัy còn chưa mở được cs$:ổng Linh Â【巾m, cách xa trình độ di chuyển cực nhanh, lướt tuyết không lưu dấu. Tr0角ái lại電u, Ân Vô Thᅉ.“ư sinh r实o小a道 sa từ dươnăm木g 花vฏัผึ้khí, khởi nguồn từ đất trời, ynᅇ đếnuผ ieฏัđi tự nhiên&有 như ᄱamh实7ฒ?uผieฏัột áng 动bmâ动by tuần hoàn giữa thiên địa.

Y nắผึ้ạ“m tay kéo Tạ Bạch, dắt hắn tăm木an vào màn đêm tựa sương mùnᅇ【巾xơ lãng管g đㆌcãng.

Tạ Bạch cảm thấy hoa cả 步àmắt, vừa绳d ổn định lại thầฎ色n trí thì phát?h黑 giác mình đang đứngฏัผึ้ giữa không trung进ụ nghìn thước, dưới chân hắn lieฏัà phố xá trải nơi nơ0角i, là ánh đèn của muôn nhà, ฒ?kôvà trên ถnđỉnh đầu là d动bảđ高;iôiㅥ ngânᅇn hà乙ê hùng vĩ”饭ฅ. Hh实7ắn b饿%ị s$:Ân Vô s三Thư dắt 实ođi, còผmn ôiㅥÂn Vô Thư r突ฅđkôaฅ度nxơg đứng ฏัผึ้lơ lxơửng giữa ฏัผึ้thinh không chẳng một điểm tựa.

Tạ Bạch: … Đây qโsuả thật là lên trờiᅉọ动b.

Đó là lần đầu t小aiên hắn nhìn th进ụấy vùng trời花v trên cao và mặt đất dưới chân tถnừ góc độ như vậy, và入i cũnᅉ.“gs$: là ฏัผึ้lần โsđᅉ.“ầuăm木 nhìn 花v厶rÂn Vôxơ Thư từ góc độ như vậy.

Bất giác, Tạ Bạc错qhh cảm ths三ấy người sống cùng hắn suốt mผึ้ạ“ười lăm năm hoá ra không giốฅ度ng v比bới người bìnr突ฅh thường, y cũng tương tự dảฎ色i ng步àđ高;âโsn hà trải rộng tᅉ.“rên đỉnh đầu kia,花v tᄨvư进ụởéᄨng 電u动bch动bừng éᄨngay t饿%rong tầm 厶rtay nhưngโs thực tế xa xôi muôn 發lv小aạn trượng绳d, 步àkhông cách nào chạm đến được.

Tạ Bkôạch đứng ở nơi thôiㅥuận lợi n错qhhᅉ.“ất ᆘáᆍstฐong chẳng có tâm tình nhìn ngắm trờ道 si sao, hắn tᄱahốt?h黑动b nhiên bật hỏi:

– Vì?h黑 sao hai ngày trước ngài lạieฏัโsi bị r突ฅthương?

管gÂn Vô Thư ngẩn người, tựa hồkô không nhớ ra mình bị thương khi nào電u错qh,h实7 sau 花vđó花v nói:

– Chuyện khi nnᅇào mà sao ta ?h黑ktฐhông b厶riㆌcết? Cậu cóᄨผึ้ hoa mắt không đấy?

比bTạ Bạch: …

Ân Vô Thư thấy nét ㆌcmặt lặng thinᄨผึ้h của hắn, cuối cᄨú饿%ùng 心v:cũng小a cđ高;hịu nể mặt nhớ ra:

– À… cậu nói vết绳d phỏng trên 动bᄱaษี.cánh tay ấy à?

Tạ Bạchษี. ôiㅥgật nhẹ đầu.

Ân Vô Thư không thèmxơ nghĩ đã bắᄱaโst đầuđ高; 绳dnói nhăng nói cuội:

– Rản【巾h rỗi q乙ê入iuá nên tự đốt mình 花vchơi ấy mà.

Tạ Bạch:

– ᄱaNgxơài nghĩ tôi bị ngốc à?

Ân Vô Tᄨúhư giả bộ ngỡ nษี.gàng:

ᄱa– Cậu không ngốcᅉ.“ à?

Tăm木ạ Bạch giơ tay tính rút kiếm,ㅠị Ân Vô?h黑ᅉ.“ Th電uư thấy được bèn nhanh taㆌcy xơđè hắn lại:

ᅉọ– Được được đượᄨผึ้ᄨvc, cậu có kiếm cậu là nh管gất.

Ân 进ụVô Thư nhoẻn miệng bật cư心v:ời, cò筽ผึ้ăm木n đặc biệt thở dài s$:một筽ผึ้ cs$:ách khó xử:

– Thiếu nถniên à, cậu khôiㅥá khẩm quá, cr突ฅòn học đ花vược cả thói khi sưᆘáᆍ 饿%đ高;diệt tổ đại nghịch bฏัผึ้ất ฎ色đạo thế này.

Tạ Bạch liếc ms$:ắt:

– … Ngà小ai nói chuyện bị phỏng trước điôiㅥผm.

Âuผn Vô Thư cong mắt, nén cười mᄨvᄨúà hỏi:

心v:– Cậu có biết ผึ้ạ“ㆌcta hơn cᄨúậu mấy đời không?

Tạ xơBạch ngỡ rằng y cậ發ly già muốn hấ乙êt 入im错qhặt, bèn thờ ơ đáp:

– Ônieฏัg tổ của ông nội cũng k發l發lhông bᆘáᆍằng ngài.

Ân Vô 入iThư: …

Tạ Bạ错qhch nói vậy khiến Ân Vô Thư nguผhẹn lời, chẳng hiểu sao làm y lษี.iên tưởđ高;ng đến h错qhình ảnh lưngéᄨ gù ㆌc?h黑rᆘáᆍnᅇăngฎ色 móm比b ts三rông ㆌcchả đẹp mắt 管gtẹo nào,ฅ度 thế nh吉nưng vẫn bị buộc phải thừa nhận:

–ผm Ông cố nội cũng chưa 小achắc bằnฒ?g một进ụ 乙êsố lẻ tuổi ta.

Tạ Bạch:

– Rùa già ngàn tuổi c0角ũng chưa chắc bằng ㅠịms三ộs三t【巾 số lẻ củaᆘáᆍ ngài.

ᅉ.“Ân Vô Thư: …

Tạ Bạch d乙êù kiệm lờiᄨú, nhìn chung l?h黑à ngoan nr突ฅgoãn, nᅉ.“hưng suốt ngày lẽo đẽ吉nฒ?o theo 绳dᄱahạ实ong lẻo mép kém &有giữ kẽㆌc nhưđ高; Ân Vô T小ahư lâu thì s$:cũng b心v:道 sị mưa dầm thấm đất, miệng lưỡi hẳn nhiên cũng bén 实onh错qhọn độckô địa vô cùng.

Ân Vô Thư mặ管gc nhiên n?h黑ói:

– Được rồi, mau t心v:hu mấy suy ngษี.hĩ ông cố nội với rùa già lạ动bi, ta nói tiếpxơ. Người bình thường trên thế gian ai cũng thỉnh th筽ผึ้oảng phải đau ốm, các thầy thuốc nổi s$:tiếng đều nói thế còn จุegì? Âm hoá khíษี., dương hoá hình, 乙êâm 实ob饿%ìฅ度ᄨผึ้nh d道 sươn入ig bí筽ผึ้,错qh côiㅥ动bhฒ?ữaᆘáᆍ tr&有ị tinh thầnnᅇ, từ比b bỏ âs三m dương, tính khí ắt tuyệt. Mà 错qhnhìn ᄱachᄨv發lutฐng ฅ度ở đời âmnᅇ dฅ度ương thắng phục, cần…

xơTạ Bạch lạnhㆌc發l nét mặt, ngắt lời y:

– Nói tiếng người, 饿%vào đề đi心v:ㅠị.

Ân Vô ษี.Thư lập tức ngậm miệng, nkô吉nói:

– Việc xảy ra với ieฏัta cũng tương t绳dự ngườiieฏั thườngéᄨ吉n ôiㅥmắc bㅠịệnh, âm dươkông xơthắng phục, trừ độc định kỳ.

花vTạ Bạch lặng th吉n厶rinh suy ng乙êhĩ một hồi mới hỏi:

– Không ”饭ฅphải s$:ngài hoá thân từ t错qhI看huần dương chi khí à? Lấy动bผึ้ạ“ â乙êm ở đâu ra…

Ân Vô Thư nhoẻn cườI看iᄱa, nói:

ᆘáᆍ– Ta làm một phép sᅉọo sánh ngẫu nhiên vậy thᆘáᆍôi. Dầu错qh sao vạn vật trêns$: đời đều luôn c&有ó tương s乙êinh tương khắc, có xơđen mới có ผึ้ạ“trắng, v心v:ô thiện tất vô ác, vòng 实osinh tử âm dương”饭ฅ tuần hoàn lặp lại mới có thể khônผm饿%g ngผึ้ạ“ừI看ng sinh sôi và tiếp di比bễn, bᄨผึ้ằns$:gᄨú không hết thảyㅠị đềผึ้ạ“u 实otrở thành hỗn độn. Tจุerong【巾 tiuผđ高;ểu hỗn đ吉nộn là nhđ高;ữnฎ色g sự chấp c实otฐhới tăng bên này giảm b?h黑ên花v kia để tìm管g l步àại cân bằéᄨng như比b lâm bệnh, còn đại hỗn độn xảy r动ba 筽ผึ้khi không tìm đ0角ược动b sự cân bằng發l ấ吉ny và nᅇcần phảᄨผึ้i thiết ᅉọlậ心v:pᄨผึ้ lại từ đầu, đó chính ㅠịlà sinh tử, cậu hiểu không?

Y ngoắc tay kéo Tạฒ? Bạch đi vòผึ้ạ“ng vòng vớㆌci những câu n0角0角ói hào nhoáng bề ngoài, kế đó ngẩng đầu nhìn ฏัผึ้l?h黑ênôiㅥ心v: ngân动b hà 【巾hùntฐg vĩ mà nói:

– Cậu ᄨvcò”饭ฅn nhỏ, học gì không ษี.học lจุeại thích họ”饭ฅc cách làm mấtieฏั hฏัผึ้ứuผng thế kia, ngắm ฎ色nhìผmn 实ođ管gi nào, xong rồi tauผ 0角dẫn uผcậu tới chỗ khác, đứng ngây người ở đây mộtkô hồi là心v: hoá đần luôn đấy.

ㅠịTạ 筽ผึ้Bạch lặng thinh không bị lay đ”饭ฅộng, hắn chéถnm thẳng vào đ高;n饿%hững l饿%ờ?h黑i x筽ผึ้ằng xiêr突ฅn thật giả lẫn lộn của y mà rằng:

– Đã hiểu, nhưng lời&有 từ miệng入i ngài thìᄱa 厶rt花vôi không tin lắm.

Ân éᄨVô Thư thẳng thừng bịt tay lên miệng hắn心v:, vẻ mặt cực kỳ kh管géᄨônkôg biㆌcết”饭ฅ xấu hổ, cưᅉ.“ời bảo:

– Gió lộôiㅥng ồn quá, không ngheᄨú rõ cậu nói gì cả. Hơn nữa, ăn kᆘáᆍhông nhiều lời ngủ không rộn rã, lúc n電ugắm ษี.小acผmảnhฎ色 cũnguผ kᄱahㆌcông ôiㅥđược 入inói chuyện.

T绳dhế nhưng Tạ Bạch đã gặh实7p mấy thủ 花vđoạn mặt dày khôngđ高; biết xấu hổ này 比bquá ถnnhiều nên动b ᄨúquen từ sớm éᄨrồi, bị bịt miệng厶r cũผึ้ạ“ng không bối rối mà làu bàu dướ绳di lòng b步ààn t动bผึ้ạ“a心v:y của步à Ân Vô Thư:

– Hỏi ngài một chuys三ệs三n cuối.

Ân Vô Thư tฐkhẽ cửษี. động n?h黑gón tay, đáp “Ừm” mộㅠịt ti绳dế步àng rồi rúᄨút tay lại để ra sau lư饿%ng 绳dvà nói:

小a– Tạm thời cho cậu thêm một cơ r突ฅI看發lhội, nói đi.

Tạ Bạch ngẩng ษี.mặt nhìn dải ngân hà, suy nghĩ m实oột hồi rồi quayéᄨᄨผึ้ s动ba比bnฏัผึ้gᄨú hỏi Ân Vô Thư:

– Ngài吉n sẽ chết à?

Ân Vô Thư tᆘáᆍặc lưỡi một ㆌctiếng, bẹo má จุe道 sTạ Bạch bằng hai ngón tay,r突ฅ giật g花viᅉọậkôt rồi bảo:

– Nói gì thế… khô0角ng phải lúc trước ta实o đã từng nói rồᄱai à, bị th管gương cũng kh饿%ôieฏัจุenᄱag chết, không có tim ษี.uผcũn错qhg không chết, có ?h黑thấy trên trán ta khắc ba chữ ㆌc“l筽ผึ้ão ieฏัbất tถnử” hay ผึ้ạ“không hở?

Tạ Bạch thản nh0角iê【巾n đáp:

– À thế à? Mớ小ai rồi ngài còn bảo筽ผึ้ vạn I看vật đều có sinh tử, phải tuần hoàn q發lᄱaua lại mớih实7 s$:câจุenᅇn bằng, nếu khôผึ้ạ“ng sđ高;ẽ厶r sinh hỗn độn đấy thôi.

Ân 绳dVô Thư: …

Bị T&有ạ Bạch bắh实7t bẻ chặn họng, Ân Vô Thư không cách nào chối được bèn giận入i dỗi kéo Tạ Bạch xuyên qโsua thành thđ高;ษี.ị入i vưăm木ợtᅉ.“ qua จุer道 sừng 【巾núi, đᄱai thẳng săm木动bang nơᅉọi khác xong mới thở dài:

动b– Chắc tᄱaa uống nhầm thuốc chuột rồi nêᄱan mới dắถnt cậu lên trời ngắm sao, nhìn mấy thứ đó nhiều ᄨผึ้dễ biến người ta thành xơ筽ผึ้đồ ngốc lắm, cứ電u發l n动bgẫm nghĩ chuyệㆌcᄨvn g吉nì步à动b đâฎ色u 吉nđâu hoá không tฐthành cóᆘáᆍ, đổi chỗ thôi.

……

Có lẽษี. bị Ân Vô Thư kíchㅠị thích tᄨผึ้rên đỉnh Thiên S错qhơn nên Tạ Bạch &有lại mơ thấy những đoạn ngắn nghᄨúe 绳dy nói nhảm về sự sống và cฅ度á【巾i chết hết lần này đ绳dến lần khác, tái hiện ᅉọmột吉nᄱa饿% thời心v: qu动bá khᄨผึ้ứ đen tᄱaối đầy dố步ài进ụ จุelừa từ Âโsn đại bịp bợm.

Đến t【巾ận sáng sớ乙êm ng比bày thứ ba, Tạr突ฅ 厶rBạch mới道 s mở mắt tỉnh giấc.

– Hết chương 45 –

Truyện được chia sẻ phi lợi nhuận.
Nếu bạn có điều kiện xin hãy ủng hộ tác giả.
This is a non-profit fan translation.
Please consider supporting the author if you like the story.

Tác phẩm || Tác giả || JJWXC

 · mục lục · 

Share this:

Twitter

Facebook

Loading...

♦ Mộc Tô Lý ♦ Âm kháchNovember 14, 2021In "Âm Khách"

Âm khách – chương 16November 15, 2021In "Âm Khách"

Âm khách – chương 7November 14, 2021In "Âm Khách"

ÂM KHÁCHMỘC TÔ LÝĐAM MỸ

Post navigation

PREVIOUS

Âm khách – chương 44

NEXT

Âm khách – chương 46

9 thoughts on “Âm khách – chương 45”

XS

“…một thời quá khứ đen tối đầy dối lừa từ Ân đại lừa đảo.”
=)) chương trước đáng iu bao nhiêu thì chương này hề hước bấy nhiêu.

 NOVEMBER 19, 2021 AT 8:26 PMREPLY

YUKARI

tội Tiểu Bạch, yêu phải đồ lừa đảo ;-;

 NOVEMBER 20, 2021 AT 12:54 AMREPLY

XS

hí hí hí, nhưng mà tui cũng thích đồ lừa đảo này lắm á (▰˘◡˘▰)

 NOVEMBER 20, 2021 AT 7:52 AM

YUKARI

ngộ cũng thích anh ta lắm, iêu thương ko hết lỡ làm gì sai cũng đành nhắm mắt bỏ qua hết hà

 NOVEMBER 20, 2021 AT 1:23 PM

XS

bó tay chấm cơm luôn ¯\_(ツ)_/¯

 NOVEMBER 20, 2021 AT 8:22 PM

YUKARI

tui sửa lại comment chút nha 😉

 NOVEMBER 21, 2021 AT 1:25 AM

XS

Ok ok cô cứ thoải mái đi, này cũng coi như spoil trước nội dung truyện rồi. Lúc đó tui không nghĩ nhiều như vậy, giờ mới cảm thấy mình đúng là hơi bị ngu người xíuu. Muối mặt quá đi mất (*`へ´*)
p/s: tui mới biết wordpress cũng có chức năng này luôn đó, xịn ghê. Có thể đổi trắng thay đen như cụ Ân rồi (´ヮ') mai mốt tui nói chuyện phải mang theo não mới được, nói lung tung có ngày người ta vả cho sấp mặt. Hong phải ai cũng được như cô (˘︶˘).。.:*♡

 NOVEMBER 21, 2021 AT 2:43 AM

YUKARI

Ko có gì đâu cô. Tui cũng hay comment dạo như thế lắm hê hê.

 NOVEMBER 21, 2021 AT 9:30 PM

Eirlys Meir

“niễng chân nhất” –> kiễng chân nhấc

Mơ gì chứ tui toàn thấy phục bút thôi _(:3 」∠)_

 NOVEMBER 25, 2021 AT 3:22 PMREPLY

Leave a comment

♦ ĐAM MỸ ♦

♦ Án treo linh hồn ♦

♦ Âm khách ♦

RECENT POSTS

Thi Đại Học Toàn Cầu – Phỏng vấn Mộc Tô Lý

[DJ][Mộc Tô Lý] Thượng Tiên – Cấm địa

Bạn trai của NPC – 01

[TKT] Mộc Tô Lý – Valentine

Mộc Tô Lý – Ngoài lề

GIỚI THIỆU

YUKARI
:::::::::::::::::
fb.com/yukarinoyume

Senza amore, la verità non si vede!
Without love, the truth cannot be seen!
- Umineko no Naku Koro ni -

BLOG AT WORDPRESS.COM.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#reup