CHƯƠNG 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Mon

Một giấc mơ tương tự đang xuất hiện trong đầu Mạn Vân, hai mắt vẫn nhắm, tay thuần thục cởi bỏ đồ vướng víu trên người. Một bên ngực trắng nõn lộ ra, lõa lồ trong không khí, nụ hoa rất nhanh cứng rắn. Ngón tay nhẹ nhàng vân vê, từ miệng cô tràn ra âm thanh mị ngọt. Bởi vì là mộng, cô lớn mật lại không có điểm gò bó, nghe thấy tiếng rên của mình càng ngày càng dâm lãng, thân thể càng phấn khởi.

Động tác không kiêng nể gì cùng tiếng rên phá lệ làm cô gái đang mộng càng thêm xinh đẹp quyến rũ, dâm đãng thấu tận xương tủy, khiến người đang ngồi im lặng một bên quan sát kia, khó lòng giữ nổi đầu óc tỉnh táo. Gạt tàn trên bàn đã đầy ắp tàn thuốc. Sương khói lượn lờ sau lưng, trong mắt người đàn ông hiện lên vẻ sắc dục ngập tràn, song vẫn như cũ bình tĩnh ngồi đó.

"Ưm, a a. Chịu không nổi, Tần Dịch mau cắm vào, mau lên, a..." Mạn Vân để lộ nửa thân trên, quần ngủ cũng bị cô nửa túm nửa đá cởi xuống dưới, quần lót mỏng tang gần như trong suốt. Hai chân mở lớn Tần Dịch có thể dễ dàng nhìn thấy lông mu bên rìa quần lót, cùng màu hồng nhạt thấp thoáng bên trong.

"Mau tiến vào, thao ta, thao ta, Tần Dịch thao ta." Ngón tay trắng trẻo thon dài chui vào quần lót mỏng ướt át, mô phỏng hoạt động xấu hổ nào đó, sờ đến huyệt khẩu, không nửa khắc do dự, lần theo hoạt dịch nhớp nháp, một ngón tay chọc tiến vào "Ưm, vào rồi, thật thoải mái, a a, Tần Dịch, Tần Dịch, lại sâu một chút, sâu thêm một chút."

Tần Dịch nhìn thân hình xinh đẹp vặn vẹo, không ngừng dùng ngữ điệu mềm mềm mại mại khẽ gọi tên mình, âm sắc dụ người, không hề có điểm do dự hay ngượng ngùng. Không giống như lần đầu tiên mơ vậy.

Cô ấy thường xuyên ở trong mộng ý dâm mình?

Rít sâu thêm một hơi, chậm rãi nhả khói dày đặc. Buông chân dài đang bắt chéo xuống, ngồi thẳng người. Nhìn chằm chằm "nụ hoa" kiềm diễm ửng hồng kia một lát, sau đó đứng lên đi tới mép giường.

Mạn Vân một tay vuốt ve bên vú lộ ra ngoài, một tay khác thong thả "dạo chơi" quần lót, vẻ mặt Tần Dịch vô cảm đứng bên cạnh nhìn. Mạn Vân nhéo nhũ căn, vốn bầu sữa tròn trịa căng đầy bị nhéo đến cao ngất, "nụ hồng" hơi run run đứng giữa không trung như chờ người ta đến ngắt. Bên kia vẫn nằm trong áo ngủ, nhưng nhìn ra được nụ hoa cũng đã sớm vươn thẳng, hằn lên tầng vải dệt mỏng một điểm tròn nho nhỏ.

Tần Dịch nhìn một hồi, duỗi tay kéo rớt luôn bên áo ngủ còn lại, hai bầu vú căng mọng mềm mại, cứ thế đánh mạnh vào thị giác anh.

Bàn tay to lớn vô thức sờ lên làn da trắng nõn nơi cổ cô. Trong lúc vuốt ve, thậm chí lòng bàn tay có thể cảm giác được mạch đập nhảy lên. Chậm rãi đi xuống phía dưới, xúc cảm trơn mượt nhu nhuận. Làn da non mịn tựa như chỉ cần hơi nặng tay sẽ lưu lại dấu vết. Trượt từ xương quai xanh đi xuống ngực, khẽ cầm một "nụ hoa" doay doay. Mạn Vân mị kêu một tiếng, thân thể càng vặn vẹo.

Tần Dịch nhìn thân thể mềm mại dưới tay mình càng thêm mị hoặc vô tận, cảm giác thỏa mãn trong lòng được thổi bùng lên. Nửa híp mắt có chút hưởng thụ quá trình này, dục căn giữa hai chân đã sớm sưng to, một tay khác lần mò tới vị trí kia, cách vải quần niết côn thịt đồng thời ánh mắt bỗng trở lên lạnh lùng.

Đã từng có kẻ khác như vậy sờ qua thân thể này, đồng dạng "chơi" nụ hoa xinh xắn, rồi bộ ngực no đủ kia, hơn nữa đã có tên đàn ông cắm dương vật vào, thậm chí là từ trên xuống dưới đều dính tinh dịch của hắn ta.

Tần Dịch cau mày, nhéo chặt thêm nụ hoa, màu hồng nhạt lập tức biến thành đỏ thẫm, Mạn Vân cảm giác ngực đau đớn lại không cách nào tỉnh lại: "Đừng cắn, Tần Dịch đừng cắn nơi này, đau..." Trong mộng là cảnh tượng Tần Dịch đang hôn đầu vú bỗng nhiên hạ miệng cắn phát thật mạnh, cô đau đến hít sâu một hơi, song không hiểu sao, đau đớn rất nhanh biến thành khoái cảm, còn muốn bị đối đãi như vậy, chờ mong lần thứ hai bị người chà đạp.

Tần Dịch thu hồi ngón tay, cầm tờ khăn giấy, thái độ ghét bỏ xoa xoa tay lại ngồi trở lại trên sô pha. Đã hút xong một bao thuốc lá, anh bực bội lạ thường, gọi điện thoại cho người đưa thêm đến. Mới cúp điện thoại, nhìn thoáng qua thân thể trên giường vẫn như cũ đang uốn éo, lại ấn nút gọi điện, bảo mang tới cửa thang máy, tự anh sẽ ra lấy.

Chẳng thể lý giải, tính chiếm hữu dục đã đánh sâu vào tâm Tần Dịch. Một ghét bỏ toàn thân trên dưới cô đều dơ, mặt khác lại không kìm chế được muốn tới gần cô, muốn đè cô dưới thân hung hăng "ra vào". Suy nghĩ chợt nảy ra không có cách nào dừng lại, dục vọng kêu gào, vô pháp bình ổn, từ ngày có tri giác tới nay, bản thân chưa bao giờ hưng phấn như bây giờ. Anh cho rằng chắc do bản thân hằng năm cấm dục, hơn nữa lâu rồi không nổi lên dục vọng.

Giống như một loại bản năng, Mạn Vân tuy rằng không hề có kinh nghiệm, nhưng là thủ pháp tinh chuẩn, sờ đến huyệt khẩu cách chỗ nhục bích không xa không ngừng đâm thọc.

"A a a, muốn tới, nhanh một chút, nhanh thêm một chút Tần Dịch." Mạn Vân lúc này cả người ửng hồng, mạch máu ẩn hiện dưới da, nhuộm màu sắc mỹ lệ cho toàn thân cô.

Bầu không khí cực độ dâm mỹ, bộ dáng quyến rũ dâm đãng của cô gái không chút che dấu hoàn toàn nở rộ mị hoặc nhân tâm; giọng nói lay động lòng người, ngấm tận xương tủy, khiến người ta không thể kiềm chế.

Nhìn thấy hình ảnh khiến máu nóng phun trào như vậy, Tần Dịch vẫn giữ vẻ lạnh lùng, thịt căn giữa háng đã sưng to đến phát đau, quần sắp căng đến cực hạn, vô cùng khó chịu. Tần Dịch giải phóng nó khỏi quần tây, cứ như thế trần trụi lộ ra, rồi không để ý thêm đến nó. Tựa như căn tục vật không giống bản thân mình, vô luận nó kêu gào muốn phát tiết thế nào, chủ nhân nó vẫn như cũ trầm tĩnh đạm mạc quan sát cảnh tượng hương diễm mà khiến nó càng thêm hưng phấn.

Mạn Vân không biết tự khi nào đã cởi xong đồ cuối cùng trên người, quần lót mỏng bị ném dưới đuôi giường, hai đùi mở ra lớn nhất có thể, nhục huyệt phấn nộn không hề che đậy bại lộ trước mắt Tần Dịch.

Ngón tay thon dài vuốt ve qua lại giữa vùng lông đen cùng cánh thịt hồng nhạt, chất lỏng ướt át dính vào đầu ngón tay hình thành sợi chỉ bạc, thậm chí nhỏ xuống đệm trắng trên giường. Hình ảnh đẹp đến độ có thể làm người đình trệ hô hấp. Giờ phút này, Tần Dịch chính là như thế, măc việc lý trí anh luôn nhắc nhở mình, đây là một thân thể từng bị tên đàn ông khác hoen ố qua, đây là một thân thể đã bị kẻ khác ngoài hắn đùa bỡn, nhưng anh vẫn không thể khống chế bản thân trầm luân trong đó.

Tuy rằng Tần Dịch dục niệm không nặng, nhưng lăn lộn trong thương trường nhiều năm như vậy, đặc biệt khi mới thành lập công ty, những thứ tục tĩu anh đã thấy nhiều. Nhục động nữ nhân cũng từng gặp qua, song trong khi những người khác đều động dục, đặc biệt sau khi uống xong rượu, bất cứ lúc nào chỗ nào cũng muốn "làm", những nữ bồi rượu phóng đãng lập tức mở chân "phục vụ". Bất kỳ là chỗ nào, là ai, bao nhiêu người, chỉ cần đưa đủ tiền là được. Mỗi khi nhìn thấy chỉ cảm thấy dơ đến ghê tởm. Dục vọng đối phái nữ cũng càng lúc càng mờ nhạt.

Chưa bao giờ giống như hôm nay, một thân thể trần truồng đã có thể kích động mình. Không! Là một cái âm hộ đã khiến dục vọng của mình bùng lên.

Si ngốc nhìn nhục huyệt trước mắt, nhan sắc kia, hồng hào xinh đẹp động lòng người, hơi hơi mấp máy cũng đủ cào ngứa tâm can. Chậm rãi phun dịch, tác động khiến máu toàn thân sôi trào.

Trong đầu Tần Dịch bỗng nhảy ra ý nghĩ không thể tưởng tượng được. Nộn huyệt này, mặc dù bị tên đàn ông khác từng tiến vào, nhưng anh vẫn muốn cắm vào để cảm thụ sự khẩn trí ướt át của nó.

Song mới lóe lên chưa đến một giây đã bị lý trí đánh nát. Không thể cho loại suy nghĩ bất chấp lý trí này tồn tại được, anh đứng bật dậy đi vào phòng tắm mở vòi hoa sen xả nước lạnh lên người. Nước lạnh băng giội khắp thân, giảm nhiệt làn da, ngấm vào từng lỗ chân lông, hy vọng sự lạnh buốt này nhanh làm mình bình tĩnh. Nhưng giọng nữ ngoài phòng tắm như thể xuyên thấu vách tường, ngữ điệu tao lãng đâm mạnh vào lỗ tai anh, xâp nhập vào trong lòng anh, vứt đi không được.

Sau khi tắm rửa xong thêm lần nữa, quay ra ngồi xuống trên sô pha, thân thể trắng nõn trần trụi trên giường vẫn chưa ngừng nghỉ, đang vào lúc cao trào Mạn Vân càng thêm kích động. Tiếng kêu cũng lớn hơn, du dương hơn: "Ưm a, bắn cho em, Tần Dịch, a a, bắn trong em đi, bắn cho em, a, a. Tần Dịch mau bắn cho em. ưm a."

Nghe được lời này, Tần Dịch rốt cuộc không có cách nào tiếp tục bảo trì bình tĩnh, mặc dù phóng đi tắm nước lạnh cũng không thể tiêu trừ dục vọng, nó đã sưng to như muốn phát nổ, kéo khăn tắm che phần dưới, cứ như vậy trần truồng đứng trước hai chân Mạn Vân đang mở rộng trên giường, nhìn ngón tay không ngừng thọc vào rút ra nhục huyệt phấn nộn, cầm dục vọng cương cứng, bắt đầu loát động.

Cảm giác sảng khoái lập tức truyền khắp toàn thân, thoải mái đến nỗi anh không nhịn được kêu lên một tiếng. Anh thật sự đã rất lâu không "tự an ủi". Không đến mức không thể chịu đựng được, anh sẽ trực tiếp bỏ qua nó. Anh đối với thân thể mình luôn có tự tin có thể khống chế. Mât kiểm soát giống hôm là lần đầu tiên.

Trên giường một cô gái trần trụi thủ dâm, mép giường là một người đàn ong nhìn thân thể ấy mà tự an ủi, hình ảnh thực không hài hòa, song cũng hài hòa bất thường.

"A, a, a, tới rồi, em tới rồi, Tần Dịch em tới rồi, ân a......" Sau tiếng rên rỉ thật dài, là tiếng thở dốc cực mạnh, Mạn Vân một bên thở hổn hển, một bên huyệt thịt co rút, bài trừ càng nhiều chất lỏng trắng trong. Khăn trải giường vốn ướt đẫm bây lại càng thêm ướt át

Tần Dịch nhìn, lạnh lùng tiếp tục loát hạ thân. Quy đầu đỏ tươi chưa muốn phun dịch, bàn tay chậm rãi loát động. Kỳ thật với tình trạng tự loát mà không có gì bôi trơn sẽ rất đau. Tần Dịch cũng không định tìm thứ gì giảm bớt ma sát, muốn mượn điểm đau đớn bảo trì lý trí của bản thân.

Sau tiếng gầm thấp, dịch trắng đặc sệt bị Tần Dịch bắn tới bên cạnh thùng rác, vốn anh muốn bắn tới trên người cô, nhưng cường đại lý trí nói cho anh biết nhất định không thể, không thể làm vậy. Loại xúc động mất khống chế chỉ cho phép phát sinh lần này. Không thể tiếp tục xảy ra.

Đêm dài trầm mặc, đen nhánh một mảnh, tựa như vực sâu vô hạn, dụ dỗ người ta sa đoạn trầm luân. Vài ngôi sao lấp lánh treo giữa không trung, mỹ lệ lại mộng ảo, ánh sáng mờ ảo như muốn nhắn nhủ để làm bạn cùng nó, chỉ có thể trầm luân trong bóng tối này.

Sau khi Tần Dịch phát tiết, lại dị thường bình tĩnh, không tiếp tục hút thuốc, mà đứng trước cửa sổ nhìn phố xá ven biển, trầm tư hồi lâu. Ở lại phòng Mạn Vân mãi đến lúc phía chân trời bắt đầu rạng sáng mới rời đi. Hiện trường "gây án" được thu dọn sạch sẽ, phảng phất hết thảy đều không từng xảy ra. Chỉ để lại cô gái đã ngủ say hô hấp nhẹ nhàng, sạch sẽ trên giường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro