Chương 2: Cấm nuôi thú cưng!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi họp vừa kết thúc, America đã bị vây lấy trò chuyện về việc UN vừa thông báo.

"Cậu biết chuyện này chứ?" China hỏi với vẻ mặt hờ hững.

"Không biết." America nhún vai đáp.

"Các cậu có định dọn đến đó không?" Janpa từ phía trước đi đến hỏi.

"Oh, cậu nhớ lại xem những gì UN nói đi. Có vẻ như không đến đó là không được." Germany.

"Đúng vậy! Tất cả là để bảo vệ chúng ta." Italia nhại lại câu nói của UN.

America nhân lúc mọi người đang 'nấu xói' UN, làm giảm sự chú ý của mình xuống rồi nhanh chóng lẻn ra khỏi đám đông. Chợt một bàn tay kéo lấy cánh tay cậu.

"Canada? Có chuyện gì vậy?"

"Đi thôi, đi xem chung cư mới xây cùng bọn em nào!" Canada hào hứng kéo tay America ra khỏi phòng họp. New Zealand và Australia đứng cách đó không xa vẫy tay với hai người

"Ở đây!"

America đang rất muốn về nhà để hàng gắn tình cha con với hamburger thì lại mấy đứa em kéo đi. Thầm nghĩ thôi kệ, tình anh em cũng cần phải hàng gắn.

Trước kia tình cảm bốn anh em rất tốt. Nhưng công việc cậu khá bận rộn và lâu dần mấy đứa em của cậu cũng đã trưởng thành, nên cậu cũng ít khi ở cùng với chúng. Nếu đến đây ở thì có lẽ cũng tốt.

Bất giác America đã đến trước cổng chung cư. Vì các nhân viên không cho phép vào bên trong nên cậu cùng những người đến xem chỉ có thể đứng bên ngoài. Nhưng có thể nhìn được tổng quát bên trong đó.

Khuôn viên khá rộng rãi, thoáng mát. Các dãy chung cư xây quanh nhau tạo thành hình chữ 'U'. Giữa chữ 'U' là khoảng đất rộng lớn trồng cây xanh, hoa cỏ; giữ mảnh đất trống là một cái hồ. Mảnh đất đấy giống như một công viên.

"Woww!" Những người đến xem hô lên, họ xì xầm bàn tán về nơi ở tương lai.

America thấy không vào bên trong được nên nói với mấy đứa em "Chút anh còn một cuộc họp quan trọng nên anh sẽ về trước."

Australia có chút tiếc nuối, vì cậu chàng định rủ các anh em cùng nhau đi ăn. America nhìn thấy vẻ tiếc nuối trên mặt em trai mình.

"Lần sau chúng ta cùng nhau dùng một bữa ăn nhé?"

"Ok/ không ý kiến/ tuyệt vời!" Ba người còn lại lên tiếng.

America nhanh chóng đi đến nơi khác lấy điện thoại, nhập vị trí nhà mình vào. Một cánh cổng không gian xuất hiện trước mặt cậu bước vào bên trong đấy. Cậu đặt chân xuống trước cửa nhà, mở cửa nhưng không được. Có lẽ Washington đã ra ngoài rồi, cậu không có mang theo chìa khóa nhà. Cậu cầm điện thoại lên gọi cho Washington. Vài giây sau đầu bên kia bắt máy.

<Alo?>

<Cậu đang ở đâu đấy?>

<Tôi đang đi dạo cùng hamburger.>

<Về nhà gấp! Họp gia đình!>

<?>

Sau 30' tất cả thành viên trong nhà đã có mặt ở phòng khách. America ngồi ở ghế sofa dài, Washington ngồi ở chiếc ghế đơn bên cạnh, Hamburger thì ngồi trên bàn. America mở lời bắt đầu buổi họp gia đình.

"E hèm, sáng nay UN đã thông báo về việc để các countryhumans chuyển đến trang viên sinh sống."

"Nó sớm hơn chúng ta dự tính." Washington trầm ngâm nói.

"Meoww" Hamburger góp vui.

Về việc này cậu và Washington đã đoán trước được từ lúc nghe tin có một số countryhumans bị nhân loại công kích. Nhưng họ không nghĩ UN lại giải quyết nó nhanh như thế.

"Ngài dự định như thế nào?" Washington hỏi.

"Tôi sẽ không đến đấy. Chút tôi sẽ nhắn tin với UN." America kiên định nói.

"Ừm, nhưng tôi nghĩ sẽ không thể. Nếu ngài sống một mình ở đó thì tôi chẳng biết ngài có chịu ăn uống đầy đủ không nữa."

Washington tỏ vẻ không chắc với quyết định của America, rồi đi vào bếp làm bữa trưa. Còn America thì nằm trên sofa nhắn tin với UN.

《UN, tôi có chút chuyện cần bàn với ông.》

《Tôi cũng định tìm cậu đây, về vấn đề buồng hồi sinh. Tầm 15 giờ cậu ghé qua xem, nó có chút lỗi.》

《Ok. Chuyện ông thông báo lúc sáng, tôi sẽ ở nhà tôi.》

《Tôi biết, tôi sẽ sắp xếp cho cậu ở gần với gia đình cậu.》

《Không! Không phải! Ý tôi là tôi sẽ không đến trang viên. Bởi vì tôi không có bị lệch múi giờ và cuộc sống tôi rất an toàn.》

《Cậu vui lòng vào trang chính thức của trang viên và đọc bài viết chúng tôi vừa đăng.》

America ngồi bật dậy, mở bài đăng mới nhất của trang viên lên xem. Hamburger tò mò trèo lên đùi cậu tìm một vị trí thoải mái nằm xuống.

Trang viên: THÔNG BÁO! Việc các countryhumans chuyện đến trang viên sinh sống...

America bỏ qua những vấn đề không mấy quan trọng trong bài viết. Cậu kéo đến cuối bài, là một dòng chữ in đậm 'yêu cầu tất cả các countryhumans phải dọn đến trang viên và thực hiện đúng các quy định trong chung cư.'

"Không được rồi Washington..." America thở dài.

"Haizz... được rồi dù gì thì chúng ta cũng đã đoán đúng. Tôi đã giúp ngài soạn trước một ít đồ dùng sinh hoạt rồi." Washington vừa cắt thịt vừa nói.

"Cậu thực sự để tôi đi à?" America dùng ánh mắt long lanh hướng về phía bếp.

"Chứ còn cách nào nữa, tôi sẽ thường xuyên ghé thăm ngài. Ngài có muốn đem theo Hamburger không?"

"Có chứ!" America ôm con mèo đang nằm trên đùi cậu vào lòng. Cậu nằm lại trên sofa tiếp tục lướt mạng.

Cậu lướt xuống phía bài đăng vừa rồi của trang viên. Thấy bình luận của Egypt và Janpa ngay trên đầu cùng với rất nhiều lượt tương tác.

Egypt: Khoan đã! Cái luật thứ 13 kia là saooo? Tại sai lại cấm nuôi thú cưng chứ!
Janpa: Đúng vậy! Cần lời giải thích.
Italia: Lập hội anti ổng đi! Quá đáng quá!
Russia: Đây nhé "link"
Canada: Còn cái luật thứ 21 nữa! Tại sao không được ra ngoài sau 23 giờ. Tụi này không phải con nít nhé!
...

Janpa: Nếu cấm nuôi thú cưng thì tui xin phép cho ông UN không ngủ cho đến khi cái luật này được bỏ!
Germany: Tôi giúp cậu!
Indonesia: Dù không nuôi thú cưng. Nhưng tới bến đi các bạn ơiii!
...

America nhấn like cho các bình luận liên quan đến những điều luật ngớ ngẩn, sau đó là thả phẫn nộ cho bài đăng này. Cậu liền nhấn vào đường link anti UN của Russia. Tiện tay viết bài phốt UN rồi đăng lên đấy.

_________________

Đôi lời của vải:

Lịch ra chương sẽ không cố định nhé! Vì mạng nhà tui không ổn lắm và tui sắp phải đi học lại ròi.

Tui sẽ cố 2 chương 1 tuần, khi nào viết xong sẽ đăng. Và bộ này nhất định sẽ end trong hè.

Tui mới vẽ xong ảnh bìa nên=)

Khoe ảnh bìa nhà làm thôii =)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro