4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

warning: có cảnh 18+

-

căn phòng được nhắc tới nằm ở cuối dãy hành lang, nhưng khốn thay, cửa đã bị khoá chặt. lee sanghyeok không còn cách nào khác ngoài dùng súng bắn nát khe khoá rồi phá cửa xông vào. giây phút cánh cửa bung mở hoàn toàn, máu điên đang lưu chuyển ngang dọc bên trong lee sanghyeok như được đẩy tới chạm đỉnh.

han wangho đang cam chịu nằm dưới thân tên khốn béo mập kia vẫy đạp không ngừng, váy vóc xộc xệch vì chống đối mà bị tốc lên cao. bàn tay thối tha của gã ta cũng đã lần mò tới phần đùi trong của cậu. tất cả khung cảnh đều được lee sanghyeok ghim vào tròng mắt.

tiếng động lớn khiến hai con người bên trong không khỏi kinh vía. đặc biệt là gã jeong, khắp sóng lưng gã chẳng mấy chốc đã chảy cả một tầng mồ hôi lạnh.

"n-ngài faker."

"thằng chó chết!"

lee sanghyeok điên tiết xồng xộc đi tới, tay cuộn thành nắm đấm, dồn toàn bộ sức lực vào mu bàn tay và tặng cho gã ta một cú tới ngã nhào ra đất. lần này thì gã chính thức bất tỉnh, bên má tím bầm một mảng, răng thì cũng mất đi vài cái, hoặc nếu có may mắn tỉnh dậy lần nữa thì chắc chắn là ở một thế giới khác.

lee sanghyeok gấp đến run người chạy đến bên cạnh em cộng sự, nhanh tay bao bọc cả thân người nhỏ vào vòng tay ấm áp cùng với áo khoác của hắn để tránh hơi lạnh. sau đó, thân người nhẹ bâng liền được hắn nâng bế lên theo kiểu công chúa, mau chóng đưa ra xe để trở về căn cứ.

người đàn ông mang vẻ lãnh đạm thuở đầu lúc này đã không còn giữ được bình tĩnh. nhìn thoáng qua thấy sắc mặt của cậu không mấy dễ chịu, lee sanghyeok càng thêm cuống cuồng hỏi han.

"wangho! em không sao chứ? tên khốn đó có làm gì em không?"

"sanghyeok..."

cả người cậu mềm nhũn tựa vào lòng ngực rắn rỏi của hắn, trong lòng xúc động tới mức không tả thành lời. han wangho cậu chưa từng đặt nhầm lòng tin ở hắn. lee sanghyeok cũng chưa từng thất hứa với cậu điều gì, và lần này cũng thế.

"sanghyeokie...người tôi nóng quá."

sau khi tiếp nhận thứ thuốc không rõ tên kia, thân nhiệt của han wangho cứ nóng bức râm rang mãi, giờ khắc này nằm trong vòng tay mát lạnh của lee sanghyeok cứ như thể vớt được phao cứu sinh nên vặn vẹo không chịu yên. hai tay cậu bấu víu lên cổ hắn, nước mắt vì cơn khó chịu cồn cào trong người đã rấm rứt tuôn rơi.

"wangho ngoan, tôi xin lỗi, xin lỗi em vì đã đến trễ."

"không đâu...cảm ơn anh vì đã đến."

"hức...nóng lắm. sanghyeok...mau giúp tôi đi..."

người nhỏ hơn vùi cả gương mặt đỏ ửng vào hõm cổ người lớn, hít hà thứ mùi hương bạc hà thơm mát lành lạnh mà cậu luôn khao khát. giọng nói ngọt nị lí nhí văng vẳng, kèm theo đó là luồng hơi nóng hổi phảng phất bên tai khiến lòng hắn nhộn nhạo không yên. bạn nhỏ này chẳng biết vô tình hay hữu ý cứ chọc vào con quái vật nằm sâu bên trong hắn.

người đã được cứu, kẻ cần tóm cũng đã được giải đi, nhiệm vụ miễn cưỡng được xem như là hoàn tất. tình thế ngàn cân treo sợi tóc qua đi, bây giờ chỉ còn giải quyết rắc rối nhỏ này nữa là được. cho dù hiện tại han wangho đang bị tẩm thuốc, nhưng cậu không có vẻ gì là bài xích với hắn. ngược lại còn rất nhiệt tình nhờ hắn giúp một tay.

người đẹp đã có lòng ngỏ lời cầu giúp đỡ, huống chi sự tình lúc này như đang tiếp tay thêm cho hắn nhanh nhanh chóng chóng thu phục hổ nhỏ. tròng mắt sâu hút dán lên gương mặt yêu kiều của người nọ, nụ cười mãn nguyện nở rộ trên khuôn môi mèo càng rõ ràng hơn. lee sanghyeok gấp rút bế người ra nơi đỗ xe đã được cử đến.

cả hai cùng an vị nơi ghế ngồi sau xe, đằng trước vẫn là cậu em oner chờ sẵn. đôi mắt híp tinh ý nhìn ra điểm khác thường ở ngài phó ban điều hành. cùng lúc đó nhận được cái gật đầu từ boss, moon hyeonjoon không ngẫm nghĩ gì thêm liền nhấn vào nút điều khiển. một tấm màn ngăn cách dần được kéo lên, thuận đường trả lại không gian riêng tư cho cặp đôi quyền lực phía sau. cậu chàng còn tiện tay chọn một bài nhạc phát thật lớn để lấn át đi cuộc ái tình mờ ám kia.

"ưm~ sanghyeok...sanghyeokie."

"vâng vâng, tôi đây."

han wangho cuối cùng cũng chịu ló khuôn mặt ửng hồng ra, đôi mắt ươn ướt nước đã đục ngầu tia lửa tình, hơi thở phập phồng nóng hổi vì bị cơn khát dục xâm chiếm. cả người cậu ngứa ngáy không thôi, tay chân bắt đầu vùng vẫy muốn cởi ra lớp vải che thân, giải thoát cho thứ luồng nhiệt nóng bừng bừng đang dần dà xâm chiếm khắp tâm trí.

"tôi...tôi khó chịu quá...giúp tôi đi mà, sanghyeokie."

một câu sanghyeokie, hai câu cũng sanghyeokie. chẳng cần tới thứ vũ khí hay chất độc nào gây sát thương nào, chỉ bằng thứ giọng mũi dính nước nũng nịu này, han wangho thật sự đã rất đáo để trong việc lấy đi sinh mạng của quỷ vương.

"em muốn tôi giúp chỗ nào, hửm?"

"ưm...chỗ nào cũng muốn~"

trái tim đập rộn ràng, tâm trạng cũng hưng phấn không thôi. lee sanghyeok vươn tay vuốt ve lấy một bên gò má mịn màng, sau đó dời xuống mân mê làn môi bóng đỏ. han wangho giống như bị thôi miên, môi nhỏ dần hé mở, rê lưỡi ngậm mút lấy đầu ngón tay thon gầy của hắn.

lee sanghyeok nhìn một màn đầy khêu gợi này liền cao hứng muốn trêu chọc đôi chút. hắn cho thêm một ngón tay nữa chui tọt vào trong, thuận tiện bắt lấy chiếc lưỡi đỏ hỏn đang liếm láp tay hắn mà nhấn nhá.

han wangho chỉ đơn giản là vừa nhún nhảy trên đùi hắn để giảm bớt cơn ngứa ngáy phía dưới, vừa mút liếm ngón tay lấy lòng hắn phía trên. tay cậu cũng không nhàn rỗi mà mò mẫm tháo ra từng cái cúc áo trên thân của người đàn ông phía trước. bề ngoài nhìn vào thì lee sanghyeok gầy sọp cứ như cây sào, nhưng không có nghĩa là hắn không có cơ, đặc biệt còn có cả múi bụng nên sờ rất thích tay. thật đấy, hàng chất lượng đã được kiểm duyệt bởi han wangho, dĩ nhiên là mặt hàng này chỉ có một và duy nhất một mình cậu hưởng.

chú hổ nhỏ này sắp biến hoá cáo thành tinh rồi đây.

cho dù có là quý ngài quỷ vương trứ danh ăn chay thì cũng phải chịu trận quỳ rạp dưới chân mỹ nhân. gông xiềng bị phá huỷ, ngọn lửa dục rực cháy bên trong hắn bắt đầu toả lan ra khắp người, rồi cuối cùng là dồn tụ về một điểm nơi đũng quần. con cự long qua lớp vải quần tây nổi cộm lên thành một túp lều to sụ. tuyệt hơn nữa là nó đang được bờ mông mẩy thịt của han wangho nhắm trúng và thuần thục cọ xát tới lui.

"nóng a...muốn cởi~"

"vậy hôn tôi một cái đi."

đầu óc mơ màng cố gắng xâu chuỗi ý nghĩa câu nói của hắn, han wangho sáp người tới, từ trên cao cuối xuống áp môi mình lên bờ môi mỏng mát rượi kia. lee sanghyeok đắc ý vòng tay ra sau gáy người nọ, từng ngón tay luồn vào kẽ tóc rồi ghì chặt, ép cho nụ hôn chỉ mới va chạm da bên ngoài càng lúc thêm cuồng nhiệt lún sâu.

hắn hết điên cuồng hôn rồi lại thô bạo cắn mút, chiếc lưỡi tinh nhạy lợi dụng sơ hở mà luồn lách sang khoang miệng ấm nóng của người nọ, quấn lấy cái lưỡi nhỏ rụt rè rồi lôi kéo về bên vùng lãnh thổ của hắn. tiếng mút chùn chút cùng tiếng thở dốc từng hồi cứ thế ngân vang khắp buồng xe.

lee sanghyeok với tay kéo xuống dây khoá áo theo đúng như ý nguyện của han wangho, tiện thể tháo luôn thứ nịt ngực bí bách mà cậu than vãn khi nãy. bầu vú không còn thứ gì cản trở liền tưng nảy, và do bị ép quá lâu mà giờ đây cũng được nở ra không ít. ngón tay thô ráp của hắn từng bước ngao du khắp làn da trắng, nhưng bởi vì sức nóng từ cơn kích tình mà đã chuyển sang ửng hồng ngọt lịm.

ngực nhỏ thôi bị gò ép nên han wangho cũng thoải mái hơn phần nào. cậu cố vùng người muốn thoát khỏi nụ hôn như vũ bão của hắn nhưng rồi cũng vô ích, tên điên này sao mà mạnh kinh khủng. han wangho không còn cách nào khác ngoài việc thụi cho hắn vài cú đấm vào vai ra hiệu thì hắn mới chịu ngưng.

sau khi được hắn buông tha, han wangho ngưỡng người ra sau cố điều chỉnh lại khí thở, trái táo quyến rũ cũng vì thế mà được dịp hiện nguyên hình trên cần cổ trắng ngần.

tất cả mọi thứ lộ diện trên người của em cộng sự ngay lúc này, lee sanghyeok từ lâu đã chẳng thể ngừng ngày nhớ đêm mong. hắn rướn người tới, kỉnh cẩn đặt lên trái táo nhỏ một nụ hôn, rồi dần dà lả lướt đầu môi trượt xuống, từng tấc da thịt được hắn di môi qua đều để lại vệt đo đỏ ám muội. điểm dừng chân lần này là bờ ngực phập phồng với hai hạt đậu nhỏ phiếm hồng chào đón.

chiếc lưỡi gai điêu luyện đảo quanh quầng vú một vòng, sau đó há miệng hớp cả đầu vú vào trong mà hả hê bú mút như một đứa trẻ sơ sinh. bên hạt châu nhỏ còn lại cùng lúc được cả bàn tay lớn áp lên. ngón tay của hắn hết day day se tròn rồi lại kéo căng núm vú ra, kích thích cho nó phải dựng đứng cứng ngắc mới thôi.

"haa~"

cơn sướng dồn dập bủa vây khiến cho han wangho không tự chủ được tiếng rên thanh thoát của mình phát lớn. nhưng chỉ mới chừng ấy thứ thì vẫn chưa thoả mãn được phần nào ngọn lửa bên trong cậu. lỗ nhỏ bên dưới vừa ngứa vừa ẩm ướt khó chịu, mông vểnh có chà xát bao nhiêu vào đũng quần của lee sanghyeok vẫn không tài nào vơi bớt đi cơn nứng.

lee sanghyeok nhận thấy cậu bạn nhỏ có đôi chút mất kiên nhẫn nên cũng không còn ý định đùa bỡn thêm. hắn trườn tay vào tà áo dài, không đứng đắn mà xoa nắn phần thịt mông đàn hồi cách một lớp vải quần rồi mới chịu hất tung sang một bên. cặp đùi trắng mịn hiện ra, bất ngờ hơn cả là han wangho vậy mà chịu hợp tác tới mức diện hẳn chiếc quần lót ren đen huyền ảo, trông gợi dục vô cùng.

han wangho giương ánh mắt ứa nước mơ màng ra nhìn hắn. tay bé nắm lấy tay lớn đặt lên cậu em đang không ngừng giương cờ khóc lóc tớt ướt một vùng vải mà cầu hoan, mong muốn hắn mau mau xoa xoa giải toả cho mình.

"đã ướt thế này rồi hửm?"

"hông biết đâu~"

nếu han wangho tỉnh táo lại ngay lúc này, cá chắc rằng lee sanghyeok sẽ bị bổ mười cú vô đầu vì cái nết trêu ngươi gây khó dễ kia. người đẹp ngon nghẻ được mấy khi dễ tính ngọt ngào, vậy mà hắn chẳng thèm lanh lẹ một chút nào cả.

thấy được han wangho bất mãn tới mức sắp oà khóc đến nơi, lee sanghyeok mới chịu chạm vào vật bé xinh đã ngẩng đầu cương cứng ngắc trong tay để vuốt xoa theo như ý bạn nhỏ.

"em khó chiều thật đấy."

lee sanghyeok vạch ra chiếc quần lót, đầu nấm hồng nhuận đang run run rỉ dịch cuối cùng cũng được chào hỏi thế giới bên ngoài. lòng bàn tay với nhiều vết chai sạn bắt đầu bọc lấy cả thân gậy nhỏ mà vuốt ve lên xuống, hết dùng đầu ngón tay cái chì chiết nơi mã mắt, rồi lại đến xoa tròn đầu nấm. động tác không nhanh cũng không chậm, nhưng cũng đủ khiến cho han wangho phải ư a rên rỉ. cậu càng được nước lấn tới, thoả sức mà nhún nhảy theo nhất cử nhất động của hắn.

"ưm hức...tôi bắn, bắn mất...a!"

han wangho bấu chặt hai tay vào bả vai của người kia, nức nở rên lớn một tiếng. bụng dạ co thắt từng hồi, dương vật nhỏ tiếp nhận được luồng điện kích thích, lần thứ nhất xuất ra dòng tinh trắng đục, nhiều đến mức dính ướt cả vào tay hắn cùng với bộ đồ đắt tiền đang vận trên người.

"wangho bắn nhiều thật đó."

sau lần bắn đầu tiên, han wangho lấy lại được không ít sự tỉnh táo, thêm nữa còn nghe ra chất giọng ngả ngớn của người kia, cậu liền thẹn quá hoá giận thụi một cú nữa vào ngực hắn. thế nhưng với hiện trạng lúc này của han wangho thì sức lực cũng bằng không, thành ra cú đấm khi nãy cũng chỉ như mèo cào thoáng qua mà thôi. lee sanghyeok bắt lấy móng vuốt của người nhỏ mà đan chặt, khẽ đang giọng đe doạ.

"là em cầu hoan tôi giúp em trước, vậy mà bây giờ không những không cảm ơn tôi một tiếng còn quay sang chống đối à?"

"kh-không phải, anh lầm rồi."

"được, thế thì lần này em tự xử đi nhé."

lee sanghyeok thả lỏng tay, thản nhiên kéo người nọ sang ngồi phần ghế còn lại kế bên. gương mặt cứng đờ cùng giọng điệu lạnh nhạt đối chọi hoàn toàn với vẻ nhởn nhơ không đứng đắn ban nãy.

thấy hắn như vậy, tim han wangho như hẫng đi một nhịp. dường như lần xuất tinh vừa rồi khiến cậu có đôi ba phần nhạy cảm hơn mức bình thường. tay nhỏ rụt rè vươn ra túm lấy vạt áo của hắn, cậu quyết định cúi mặt để giấu đi vẻ xấu hổ đang hiện hữu trên hai gò má.

ấy thế mà đôi tai đang dần chuyền thành màu đỏ gay đã phản bội lại cậu. thành công tố cáo phạm nhân han wangho trước phiên toà mang tên lee sanghyeok.

ý định ban đầu của hắn chỉ là muốn ghẹo gan rồi xem phản ứng của cậu như thế nào thôi, căn bản là đằng nào lee sanghyeok cũng sẽ giúp. nhưng han wangho hành động như thế này thì vượt ngoài mong đợi của hắn gấp bội lần rồi.

"xin lỗi mà, t-tôi vẫn còn khó chịu lắm...vậy nên...sanghyeokie có thể giúp wangho thêm một chút nữa được không?"

chết tiệt, đúng là yêu nghiệt mà. lee sanghyeok hắn nguyện bị người này mê hoặc tới hết đời mất.

"nhiều chút cũng được. chỉ cần là em, tôi đều rất sẵn lòng."

-

cont.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro