Chương 2 : Vận động gân cốt (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cô lúng túng , gương mặt đỏ bừng không dám nhìn thẳng vào mắt anh . Tuy đã kết hôn một thời gian và đây cũng không phải lần đầu nhưng đối với người nghiêm túc như cô mà nói chuyện này hết sức tế nhị , trước giờ đều là anh chủ động trêu chọc dụ dỗ cô .
- Xem nào , quý cô sao thế ? Muốn anh giúp em sao ? ... Không thành vấn đề!
Ngón tay thon dài từ từ cởi từng chiếc cúc áo , cô ngượng ngùng nắm lấy tay anh , gương mặt vẫn né tránh
- Em tự làm.... , để em tự cởi.
Anh cười , chống hai tay lên thành bồn , chăm chú nhìn cô . Hạ Điềm đối với trò trêu đùa này của anh lần nào cũng hết sức ngại ngùng . Cô từ từ cởi bỏ từng chiếc cúc áo cuối cùng , để lộ ra gò bồng đào trắng hồng còn ẩn sau chiếc áo ngực màu da . Thấy cô ngừng lại như thế , người đàn ông không dấu nổi sự buồn cười xen với đó là sự hứng thú , thì thầm vào tai cô
- Đừng ngại , chúng ta không phải lần đầu ! Cứ thoải mái , anh rất hoan nghênh !
Rồi vòng tay ra phía sau cởi bỏ hàng khuy áo , gò bồng đào được giải phóng , hiện hữu trước mắt anh một cách hoàn chỉnh . Đối mặt với vẻ đẹp kiểu diễm ấy ,cảm giác khô nóng hừng hực trào dâng trong cơ thể, yết hầu anh trượt lên trượt xuống, bàn tay rắn chắc ôm lấy eo cô, không nhịn được liền ngẩng đầu chiếm lấy bờ môi ngọt ngào , tham lam ngấu nghiến .
Dưới sự mãnh liệt xâm chiếm của anh , đầu óc cô dần tê dại , ngồi không vững chỉ trực chờ ngã ra phía sau , cánh tay nhỏ câu lấy cổ anh làm chỗ dựa , toàn thân trước nương vào người anh .
Sự gần gũi cơ thể thật sự khiến anh không cách nào kìm được ham muốn của mình , vừa tham lam gặm nhấm cánh môi mềm vừa cởi bó chiếc áo sơ mi vướng víu để lộ cơ bụng săn chắc rắn rỏi , trên lưng có vô số vết thương lớn nhỏ , nông sâu khác nhau . Vì hòa bình và cuộc sống an yên của nhân dân anh đã hi sinh biết bao nhiêu máu thịt để lại trên mình những chiến công máu chẳng cách nào lu mờ .
Nụ hôn trượt dài xuống cần cổ trắng ngần , để lại khắp nơi dấu tích của mình, nữ nhân cất tiếng rên khe khẽ , anh nở nụ cười nhìn cô bằng đôi mắt sâu thẳm , tay không an phận cởi bỏ khóa váy của cô rồi cả chiếc quần nhỏ cũng bị anh cởi ra bằng hết . Cơ thể nhỏ nhắn trắng trẻo mịn màng chẳng chút che đậy trước mắt khiến anh rạo rực trào dâng .
-Điềm Điềm ... em thật đẹp !
Cô gái ngại ngùng vùi đầu vào vai anh , giọng điệu nỉ non mang ý dỗi hờn :
- Đồ lưu manh nhà anh !
Anh khẽ nhá nhẹ lên vành tai cô lòng bàn tay lướt qua bắp chân trắng như ngọc của cô rồi tiến vào trong , tìm được nơi mềm mại, ngón tay anh chạm vào giữa hai cánh hoa, chậm rãi xoa nắn... Sự kích thích về thể xác khiến cô không ngừng nỉ non bên tai anh , hơi thở Lâm Viễn dần trở nên nặng nề , động tác ngày càng nhanh hơn , anh hôn lên cổ cô . Đầu lưỡi nõng bỏng di chuyển đến gò bồng đào căng tròn , tham lam cắn mút . Ngón tay thô ráp từ từ tiến vào hoa huyệt ướt át . Đối với sự thâm nhập của anh , hoa huyệt mẫn cảm ngậm chặt lấy đầu ngón tay không cho tiến sâu vào bên trong . Rời khỏi gò bồng đào hồng hào đã bị gặm nhấm đến sưng đỏ , anh khẽ nhá lên má cô vài cái
- Bảo bối , em đừng căng thẳng , thả lỏng ra nào !
Trước sự kiên nhẫn dịu dàng của anh , cô ổn định hộ hấp từ từ thả lỏng , nhận thấy sự thay đổi rõ rệt , anh nhanh chóng tiến vào sâu bên trong , ngón tay khuấy đảo hoa dịch bên trong vách thịt ấm nóng không ngừng co rút , mãnh mẽ ra vào . Bên dưới anh đang hết sức nới lỏng , bên trên cô gái nhỏ không ngừng rên rỉ , dục vọng dần dần xâm chiếm lấy cô không tự chủ khẽ gọi tên anh " Lâm Viễn ..."
- Ừ , anh đây .
Ghì chặt gương mặt nhỏ nhắn trên vai anh , tiếng nức nở không ngừng , khó khăn lắm mới thốt ra một câu hoàn chỉnh " Ông xã , ... muốn anh "
Người đàn ông trước sự gọi mời này của cô , tuyến phòng thủ cuối cùng cũng hoàn toàn sụp đổ , nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần vướng víu để lộ cự vật cương cứng từ bao giờ . Tách hai chân trắng trẻo thon gọn , anh đưa quy đầu sưng đỏ đặt trước miệng huyệt đang rỉ nước từ từ đẩy vào trong .
"Ưm..."
Hơi thở anh nặng nề, tay giữ lấy eo nhỏ đang căng cứng của cô , dừng lại 2 giây sau đó đột nhiên mạnh bạo đâm thẳng vào thật sâu. Cơ thể mềm mại đột ngột bị vật thể cứng rẳn nóng hổi lấp đầy , cảm giác căng trướng , khó chịu kèm theo cả chút ngứa ngáy rõ rệt khiến cô nhăn mày nhăn mặt, đôi mắt nhắm nghiền , tay bóp chặt bả vai anh " Ư...Đau !"
Lâm Viễn hôn lên mặt cô , không dừng mấy câu trêu chọc
- Chắc chắn là xa anh lâu quá nên mới yếu ớt như này đúng không ?
Rồi mỉm cười , nhẹ nhàng hôn lên đôi môi hồng . Bên dưới không nhanh không chậm luân động trong đường hầm ẩm ướt . Cho đến khi cô gái nhỏ dần thích ứng , anh chẳng thể kìm nén ham muốn, tay giữ chặt eo nhỏ kịch liệt ra vào .
-Điềm Điềm ...
Anh nhấn nhá vành tai đỏ ửng của cô , cất tiếng khen ngợi :
- Tên hay , người đẹp,...thịt mềm , nước nhiều thật khiến anh muốn chết trên người em !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro