Part 0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chị là người thế nào?"

"Sao chị khó chịu vậy"

"Tỷ tỷ, chị hận em..."

"Không"

"Vậy thì chị thích em"

"Không biết xấu hổ là gì..."

Viên Nhất Kỳ ôm Thẩm Mộng Dao vào lòng, em biết chị gái mình đang ngại ngùng thôi.

"Quách Sảng, giúp em với, thật ngọt quá"

"Tớ không thể giúp cậu"

Hứa Dương Ngọc Trác quay đầu lại và hỏi Trương Hân

"A Hân, có chuyện gì vậy?"

"Làm sao tớ biết được ... em hỏi Tôn Trân Ny, em ấy đã nhìn thấy chuyện xảy ra vào đêm qua"

Lúc này, nhóm người phía sau bức tường không hề nhận ra rằng họ sẽ từ cửa đi ra vào lúc này, ngay cả ngựa quen đường cũ cũng không nhận ra.

"Mọi người ... đang làm gì vậy ⊙∀⊙?"

"Ây da, ​​làm em hết hồn"

"Không, tại sao mọi người lại nghe trộm cuộc nói chuyện của chúng em?"

"Này không phải nghe lén, đây là quan tâm đội trưởng đúng không Quách Sảng?"

"Đúng, mọi người đang quan tâm đến đội trưởng"

"Uhm, uhm, quan tâm đội trưởng"

"Dao Dao, nói đi, có chuyện gì vậy"

"Đúng, đúng, chuyện gì đang ra, hãy cho mọi người biết"

Lúc này, nhìn họ như những người thẩm vấn tội phạm.

[Mã lão sư cứu em] Giao tiếp bằng mắt giữa Dao Dao và Mã lão sư

[Không thể, tôi cũng muốn nghe nó] Phản hồi bằng mắt từ Mã lão sư

"Ôi mọi người thật nhàm chán a"

"Ừ, tại sao hôm qua em không thấy mặt chị đỏ như vậy khi chị không muốn nói với em, Viên Nhất Kỳ " câu hỏi từ Tôn Trân Ny

"Đội trưởng, cứ nói với tiểu Tình, tiểu Tình cầu xin chị, có được không"

" Viên Nhất Kỳ, bạn nói"

"Hả? Ô Ô"

Viên Nhất Kỳ nghĩ rằng đây là một cơ hội tốt cho các thông báo chính thức, và em ấy phải nắm bắt lấy nó

"Tất cả những chuyện này đều bắt nguồn từ Vương Dịch tốt bụng của chúng ta, Hôm qua cô ấy đã đưa Thẩm Mộng Dao đi uống rượu, Thẩm Mộng Dao của chúng ta cũng không chịu thua kém, kết quả là say rượu, Vương Dịch tốt bụng của chúng ta không gọi cho A Hân mà em ấy chỉ gọi cho em. Chuyện xảy ra là tối hôm đó em đang ở trung tâm nên em đến đón chị ấy về, ai ngờ chị ấy say quá đến mức không thể đi bộ sau đó em ôm chị ấy đi vào thang máy, vì vậy đây là những gì Quách Sảng và Tôn Trân Ny đã thấy."

"Vương Dịch, trâu a ⊙∀⊙!"

"Này ... chuyện nhỏ, chuyện nhỏ, thật ra tối hôm qua em cố ý cho Dao Dao uống say, sau đó gọi cho Nhất Kỳ, nói thế nào đây ... Thật ra em không muốn gọi Kỳ Kỳ, nhưng Dao Dao say quá nên em tiếp tục gọi Viên Nhất Kỳ, vì vậy ... mọi người hiểu đấy. "

"Có ý nghĩa"

"A Dao, chị có muốn nói cho người hâm mộ biết không?"

"Hả? Không cần."

"Tôi sợ rằng họ sẽ không thể chấp nhận nó trong một thời gian"

"Câu chuyện kết thúc, chúng ta bắt đầu diễn tập."

Bốn tiếng đồng hồ diễn tập ngắn ngủi nói không dài không ngắn, nhưng Yuan Yiqi đã gọi tỷ tỷ hơn 20 lần cho đến khi buổi tập kết thúc.

"Viên Nhất Kỳ, không phải đã nói rồi sao, em không được phép gọi chị là tỷ tỷ trước mặt mọi người."

"Dù sao thì mọi người cũng biết rồi, có gọi thì cũng không có vấn đề gì"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro