Phần 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cẩu Hưng Tri mời Tiền Bảo Sơn uống rượu là vì việc này. Hắn ta kể hết đầu đuôi sự việc cho Tiền Bảo Sơn nghe, sau đó lại lấy cả xấp một trăm nghìn đồng tiền mặt (nhân dân tệ cũ, tương đương với mười nhân dân tệ mới) ra, nói: "Lão Tiền anh cân nhắc một chút xem có chịu làm hay không, nếu làm thì tôi sẽ trả cho anh hai trăm nghìn xem như thù lao, đây là tiền đặt cọc. Nửa còn lại thì chờ sau khi làm xong tôi sẽ trả nốt."


Đối với Tiền Bảo Sơn thì đây là vụ làm ăn mà gã cầu còn không được, vừa kiếm được cả đống tiền (Ở Trấn Giang khi ấy hai trăm nghìn đồng tương đương với tiền lương một tháng của người bình thường), lại không cần gánh nguy hiểm gì nhiều. Dù có bị phát hiện và tống vào cục cảnh sát thì cũng chỉ ăn cơm tù vài ngày, chính phủ còn cho ăn cơm, còn tốt hơn gã lê lết ăn xin ngoài đường rồi ngủ trong miếu cũ ấy chứ, nên lập tức nhận lời và cầm tiền đặt cọc.

Cẩu Hưng Tri nói chuyện này với Tiền Bảo Sơn vào ngày 5 tháng 10, lúc hai người chia tay Cẩu Hưng Tri đã dặn dò Tiền Bảo Sơn một ngày ba buổi sáng trưa chiều đều phải đi ngang qua cửa nhà Hoàng Kim Xuân xem lão già dê đó đã chết hay chưa.

Tiền Bảo Sơn đi suốt từ ngày 6 tháng 10 đến ngày 16 tháng 10, sáng sớm hôm đó đã kích động chạy đi tìm Cẩu Hưng Tri, báo cho hắn ta biết là 5 giờ rưỡi sáng hôm nay Hoàng Kim Xuân đã tắt thở. Cẩu Hưng Tri hay tin thì thở phào một hơi, móc ra một xấp tiền mặt năm nghìn đồng đưa cho Tiền Bảo Sơn, nói: "Lão Tiền anh vất vả rồi, chắc vẫn chưa ăn gì đúng không? Cầm lấy chỗ này đi ăn sáng đi. Mấy hôm nữa anh còn phải vất vả một phen, nhớ để ý xem nhà họ Hoàng đưa tang lúc nò rồi đi theo đến từ đường nhà họ, xem rõ quan tài của Hoàng Kim Xuân đặt ở chỗ nào. Tôi nghe nói trong từ đường nhà họ Hoàng có đặt hơn hai mươi cái quan tài, đừng có nhìn sai kẻo đốt nhầm người khác."

Ngày 20 tháng 10, Tiền Bảo Sơn báo cho Cẩu Hưng Tri biết là chiều hôm qua chiếc quan tài chứa Hoàng Kim Xuân đã dùng thuyền chuyển đến Hoàng gia trang, gã đã đi bộ đến nơi đó, còn nhân lúc đông người hỗn loạn mà lẻn vào từ đường, tận mắt nhìn rõ nơi đặt chiếc quan tài đó. Cẩu Hưng Tri nghe xong bèn nói: "Vậy anh chờ khi nào tôi gọi thì ra tay nhé."

Tiền Bảo Sơn vốn còn tưởng là qua hôm sau sẽ ra tay, nhưng chờ suốt hai ngày vẫn không có tin tức gì. Gã lại là người tích cực, trong lòng cứ nhớ mãi đến mười ngàn đồng khác, sợ Cẩu Hưng Tri đổi ý. Tối hôm đó gã lại nhịn không được mà đến trước cửa nhà Cẩu Hưng Tri đảo quanh, nhưng lại thấy cửa đã khóa. Với thân phận ăn mày như gã thì đương nhiên không tiện hỏi hàng xóm xem Cẩu Hưng Tri đã đi đâu nên đành thấp thỏm quay về.

Trưa ngày 23 tháng 10 thì Cẩu Hưng Tri xuất hiện, hắn ta mới hỏi Tiền Bảo Sơn: "Lão Tiền à, đêm nay ra tay nhé, anh có nắm chắc không?"

Tiền Bảo Sơn đáp: "Đây cũng không phải giết người nên anh Cẩu cứ việc yên tâm, sáng mai chờ nghe tin tốt của tôi đi!"

Cẩu Hưng Tri nghe vậy thì hẹn chiều tối hôm sau gặp nhau ở cửa tiệm mì Chánh Hương bên cổng nam.

Đêm đó Tiền Bảo Sơn bèn lẻn vào Hoàng gia trang, trèo tường leo vào hậu viện từ đường nhà họ Hoàng phóng hỏa, sau khi xong xuôi thì quay về miếu thổ địa mà mình đang ở tạm trong thành.

Chiều hôm nay, Tiền Bảo Sơn đúng hẹn đến cổng nam gặp Cẩu Hưng Tri ở cửa tiệm mì Chánh Hương. Gã vốn còn tưởng là Cẩu Hưng Tri định mời mình ăn mì nên đặc biệt mặc một bộ đồ tương đối sạch sẽ, dù cũng vá chằng vá đụp. Nào ngờ Cẩu Hưng Tri vừa gặp đã xụ mặt, lạnh lùng bảo: "Lão Tiền à, anh đốt sai quan tài rồi!"

Tiền Bảo Sơn giật mình, thầm nghĩ chắc chắn không thể có chuyện này được, phái biết là lúc trước gã đã từng đến từ đường nhà họ Hoàng xem rất kỹ, tuy không biết chữ nên không đọc được tên người chết viết ở tấm gỗ trên đầu quan tài, nhưng gã đã nhớ rõ chỗ đặt quan tài kia mà.

Cẩu Hưng Tri nhìn ra ý này trong mắt gã nên nói thêm: "Sáng hôm nay tôi đã chạy đến Hoàng gia trang xem rồi, đúng là đã đốt sai rồi. Cái quan tài bị anh đốt là một người vừa mới chết bên nhà họ Hoàng, trưa hôm qua mới vừa chuyển đến đó."

Tiền Bảo Sơn nghe xong thì lầm bầm: "Aiz, không ngờ lại còn chuyện này."

Cẩu Hưng Tri lại đưa cho gã thêm năm nghìn đồng rồi nói: "Lão Tiền anh ăn bát mì đi, tôi còn có việc, đêm nay lại làm phiền anh đi thêm một chuyến vậy."

Cẩu Hưng Tri sợ lại có thêm sự cố nên mới lấy một tờ giấy ram bên trên có một chữ "Kim" viết bằng bút lông to cỡ cái bát ăn cơm rồi dặn dò: "Lần này trước khi anh đốt thì quẹt một que diêm nhìn cho rõ ba chữ viết ở tấm gỗ trên đầu quan tài, xem cái nào có chữ này ở giữa thì đúng là nó đấy."

Nói đoạn, lại lấy một bình nước quân dụng trong giỏ xe đạp ra đưa cho Tiền Bảo Sơn: "Nhặt thêm chút giấy lộn hay gỗ vụn mang theo rồi rưới hết dầu hỏa trong này để đốt, đợi bắt lửa hết hãy rời khỏi hiện trường nhé."

Tiền Bảo Sơn lại đến Hoàng gia trang một chuyến. Nào ngờ chuyến này lại rơi vào trong tay Diêu đầu to.

Tổ chuyên án đưa Tiền Bảo Sơn quay về thành phố, Mục Dung Hán lập tức sai điều tra viên Hồ Chân Lực và Tống Bỉnh Quân mời Cẩu Hưng Tri đến cơ quan.

Ban đầu Cẩu Hưng Tri còn chống chế, đợi đến khi điều tra viên nói tên Tiền Bảo Sơn ra thì hắn ta mới đành thừa nhận là mình sai Tiền Bảo Sơn đi đốt thi thể.

Nội dung khai báo của Cẩu Hưng Tri cũng giống như Tiền Bảo Sơn đã kể. Bởi vì một trong những thi thể mà Tiền Bảo Sơn đã đốt là nạn nhân Hoàng Kế Sĩ trong vụ án giết người ở ngõ Tiên Hà, nên bắt đầu từ ngày 25 tháng 10 tổ chuyên án bắt đầu điều tra nội dung mà hai người bọn họ đã khai. Những điểm cần điều tra bao gồm: Một, tình hình hoạt động của Cẩu Hưng Tri và Tiền Bảo Sơn trong ngày Hoàng Kế Sĩ bị hại (tức ngày 20 tháng 10). Hai, Cẩu Hưng Tri có phải là "người quen lâu năm" với ăn mày Tiền Bảo Sơn đúng như lời họ đã khai hay không. Ba, có đúng là cô vợ Quách Quế Trân của Cẩu Hưng Tri bị lão trung y Hoàng Kim Xuân dụ dỗ, sau đó lại bị Hoàng Kim Xuân hãm hại hay không. Bốn, trong mấy năm vượt ngục Cẩu Hưng Tri đã đi đâu, làm những nghề gì, tại sao gần đây lại quay về Trấn Giang định cư.

Bốn điều tra viên chia nhau điều tra, cuối cùng xác nhận lời khai của Tiền Bảo Sơn và Cẩu Hưng Tri là thật. Hai người bọn họ quen nhau từ trước kháng chiến khi Cẩu Hưng Tri đang làm cảnh sát của đảng quốc dân. Bởi vì Cẩu Hưng Tri thường xuyên nhận lệnh điều tra manh mối của mấy vụ án hình sự, có khi lại phải nghe ngóng tin tức từ chỗ ăn mày, thậm chí là nhờ ăn mày giúp đỡ theo dõi gì đó, Tiền Bảo Sơn khá không minh nên được Cẩu Hưng Tri xem trọng. Thời kỳ Nhật Ngụy, Cẩu Hưng Tri làm đặc vụ cho Nhật Ngụy ở thành phố Tô Châu, tỉnh lị Giang Tô lúc bấy giờ nên không liên lạc gì với Tiền Bảo Sơn. Về sau Cẩu Hưng Tri quay về Trấn Giang làm nha sỹ nên hay gặp lại Tiền Bảo Sơn hay đi ăn xin trên phố. Hắn ta vẫn nhớ tình xưa nên mỗi khi Tiền Bảo Sơn không xin được gì thì sẽ mời gã ăn bát mỳ, cho ít tiền lẻ, mấy lần Tiền Bảo Sơn bị đau răng cũng nhờ Cẩu Hưng Tri chữa miễn phí cho. Nên Tiền Bảo Sơn cũng mang lòng biết ơn Cẩu Hưng Tri.

Năm đó, sau khi Cẩu Hưng Tri vượt ngục thì đầu tiên là trốn về Nam Kinh nương nhờ một người bạn tên Triệu X, giữ chức nho nhỏ ở cục cảnh sát Nhật Ngụy Tô Châu. Triệu và Cẩu cùng rời khỏi Tô Châu quay về quê nhà Nam Kinh để làm ăn, lúc này đã mở một hiệu bán gạp. Nghe kể hoàn cảnh của Cẩu Hưng Tri thì Triệu X mới chứa chấp hắn ta, để hắn ta làm công ở hiệu gạo. Mấy tháng sau, một người anh em cột chèo của Triệu X mở cửa hàng đồ tre trúc là ông chủ Kỷ từ Vu Hồ đến Nam Kinh có ghé qua thăm, sau khi nói chuyện với Cẩu thì cảm thấy hắn ta cũng được, mà đúng lúc họ Kỷ cũng cần một người trông coi sổ sách nên mới mời Cẩu Hưng Tri đi theo. Triệu X bèn kể chuyện Cẩu Hưng Tri vượt ngục trốn đến đây cho người anh em cột chèo này nghe, ông chủ Kỷ mới nói: "Tôi không quan tâm, người như thế mới hết lòng làm việc cho tôi ấy chứ."

Sau khi đến Vu Hồ làm quản lý ở hiệu đồ trúc Hòa Thuận, quan hệ giữa Cẩu Hưng Tri và ông chủ Kỷ rất tốt. Thậm chí ông chủ Kỷ còn làm mai cho Cẩu Hưng Tri. Không đến hai năm thì Vu Hồ giải phóng, vợ chồng Kỷ Thắng – tức ông chủ của hiệu mới thương lượng một phen, quyết định đóng cửa về quê dưỡng già, Cẩu Hưng Tri đành phải tìm cách khác.

Trước đó ông chủ Kỷ từng chuyển hộ khẩu cho Cẩu Hưng Tri đến hiệu trúc này, cũng có hộ tịch đàng hoàng trong cục dân chính của thành phố Vu Hồ thuộc chính quyền đảng quốc dân. Sau khi chính quyền mới tiếp quản thì tài liệu hộ tịch đều được chuyển đến cục công an, Cẩu Hưng Tri bèn đến cục công an hỏi thăm xem tình huống của mình phải xử lý ra sao. Đồng chí trong cục công an nghe hắn nói lúc ở Trấn Giang từng bị người ta hãm hại nhốt vào cục cảnh sát, lại vượt ngục chạy đến Vu Hồ mưu sinh các kiểu thì mới nói: "Nay Trấn Giang cũng đã giải phóng, nếu như lời anh nói là thật thì tin chắc là chính phủ địa phương sẽ không xem anh như đào phạm đâu. Anh có thể quay về Trấn Giang, Vu Hồ bên này sẽ đưa ra chứng minh cụ thể cho anh. Đương nhiên, chúng tôi phải điều tra tình huống cụ thể của anh ở Vu Hồ trong hai năm nay, sau khi xác nhận không có vấn đề gì thì mới xuất chứng minh cụ thể được."

(1) Chỉ quần thể lớn bao gồm: Công nhân, nông dân, quân nhân, học sinh và thương nhân!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro