Chương 1: "Anh biết."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Có nhiều người nói về việc nhà Andree Right Hand treo những bức tranh rất đẹp, rất chất. Nhưng người rõ nhất điều đó chính là Bray.

Và bây giờ cũng chỉ có anh biết là nhà Andree đã thêm một chiếc cốc, một đôi dép, một người khác cùng sống nữa.

Họ không thường ở cùng nhau, hắn đi đi lại lại giữa các thành phố để diễn và Bray cũng vậy, cả trong nước, ngoài nước. Họ ít có những cuối tuần bên nhau, nhưng sẽ luôn bù lại bằng số thời gian rảnh mà đối phương có. Như một hôm thứ tư, giữa tuần, cùng ăn tối tại nhà hàng, cùng ngồi trên xe băng băng trong màn đêm của Sài Gòn phồn hoa, hay những khi hôn vội trong góc quán bar vào thứ sáu.

Ánh đèn làm người khác khó thấy họ; ngay lúc ấy, trong mắt họ chỉ còn là đối phương.

Nói về vẽ tranh, Bray ngạc nhiên khi biết được sở thích này của hắn, trước cả khi chương trình phát sóng, trước cả khi họ quay hình vòng hai. Thời gian họ chịu nhìn nhau là ở vòng một.

Ngày đầu khi thông báo chính thức đội hình huấn luyện viên làm Bray có chút do dự, lần đầu anh cảm thấy do dự đến vậy, anh không ngại đối mặt với Andree Right Hand. Anh ngại phải đối mặt sao cho trông không miễn cưỡng, khi những ánh mắt, người xem và camera cứ chĩa thẳng vào họ.

Thứ mà mãi về sau là trung thực nhất, biểu cảm của Bray và Andree đều thay đổi khi nhìn đối phương.

Ngày họp lại làm theme song không tệ lắm, vì mọi người trò chuyện trên group chat riêng trước, Andree sẽ luôn dành thời gian xem tin nhắn, hắn hiếm khi gửi tin vào, Bray lại năng động hơn, anh làm quen với Karik, anh Thái, Suboi rất nhanh, Bigdaddy cùng Justatee chậm hơn một chút và chậm nhất với Andree Right Hand.

Bray từng coi Andree là một chủ đề để viết (dù không theo chiều hướng tốt). Nhưng cái cách Andree phản ứng lại thấy quá đỗi bao dung, hoặc hắn đã quá quen với việc mình bị réo tên như thế. Hắn chọn làm anh lớn, lớn đến tận tám năm. Để đến lúc những lời không hay của Bray trôi theo thời gian lắng xuống.

Họ không thật sự ghét nhau, cả hai biết điều đó.

Bray một lượt gửi lời mời kết bạn cho tất cả mọi người, đến Andree làm anh do dự mới bấm vào Facebook đó. Dù sao thì không ai thấy trạng thái bạn bè của anh, cũng thoải mái hơn một chút. Mà biết đâu sau chương trình, họ lại đường ai nấy đi.

Sau ngày phỏng vấn riêng họ mới cùng nhau quay cho bài hát chủ đề, sau đó mới bắt đầu duyệt chương trình cho vòng một.

Bray cứ theo lịch trình đó gặp hắn.

Andree ít nói, sẽ tương tác với những người hắn quen trược, mà trong số đó chỉ còn lại Bray. Hắn dễ dàng nói đùa với Bigdaddy, tinh tế để ý mọi thứ trong phim trường, đôi khi còn làm phiên dịch giúp anh Thái.

Chỉ là Bray đã lầm, qua lớp kính đen đó thỉnh thoảng vẫn đánh mắt nhìn sang phía anh.

Video thô của buổi phỏng vấn riêng được gửi cho group chung để mọi người cùng kiểm tra, mà mãi đến lúc này Bray mới xem tới, anh xem một lượt của tất cả mọi người và chỉ dừng lại vài lần để nghe rõ Andree Right Hand nói gì về mình.

Và khi anh ngước lên ấy, Andree đã đứng bên anh từ bao giờ, hắn nhìn từ trên cao, bắt gọn số lần Bray dừng lại hay tua, hắn không đeo tai nghe của Bray để biết bản thân trong video đã nói gì, hắn cũng chỉ lờ mờ đoán nội dung.

"Đây cũng không ghét Andree như trong lời bài diss."

Bray đối mặt, mở lời trước.

"Anh biết."

Andree nhìn vào đôi mắt anh, như xác nhận sự thật. Hắn dừng rồi lại nói thêm.

"Anh cũng có ghét em đâu."






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro