Quá khứ tội lỗi p3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế Anh đi xuống gara ôtô để lấy xe , nhưng đi ngang qua phòng ba mẹ . Anh bỗng cảm giác rằng cuộc đi chơi này với Phương Nhi không phải là một chuyện bình thường . Lúc hai người còn qua lại trước mặt Thế Anh thì ả là một con mèo ngoan ngoãn luôn nghe lời chủ , một con mèo hay bám chân chủ . Nhưng dù sao thì anh với Phương Nhi cũng chỉ là mối quan hệ qua đường không ngờ ả lại vì anh mà điên tình như vậy .

Thế Anh dùng một chiếc chìa khoá rồi đi lên tầng trên cao của căn nhà . Anh bước vào trong , căn phòng này mặc dù không ai ở nhưng nó rộng rãi và được anh lau chùi thường xuyên . Đây chính xác hơn là nơi để lưu trữ bộ sưu tầm súng đủ loại của ba anh . Tất nhiên là món nào cũng là hàng thật . Không những có súng mà còn có cả những món đồ phòng thân ẩn ở ngoài là một món đồ bình thường .

Mặc dù bản thân không muốn mang những thứ này trong người nhưng linh cảm của anh bây giờ rất mãnh liệt , nó cứ thôi thúc anh rằng phải đem theo súng hoặc thứ gì đó để bảo đảm tính mạng cho bản thân . Thế Anh cầm theo một khẩu súng ngắn nhỏ để vào bên trong túi áo . Nhìn đồng hồ , thời gian đã không còn nhiều nên anh cũng đi xuống gara ôtô để lấy xe đi đón ả .

Thế Anh tới trước nhà Phương Nhi , vẫn là căn nhà ấy . Những kỉ niệm của anh và cô ả tự dưng hiện về trong đầu của anh . Khác một chút là người ta thường hoài niệm vì quý những kí ức cũ tươi đẹp còn Thế Anh thì lại chán ghét những kí ức ấy .

Phương Nhi đứng trên lầu nhìn xuống , thấy một người đàn ông ăn mặc gọn gàng đang hút điếu thuốc đứng trước cửa nhà . Cô ả vui mừng không thể đợi hơn mà chạy xuống mở cửa rồi ôm chầm lấy Thế Anh .

" Em biết anh sẽ đến mà! Anh còn yêu em lắm đúng không?" Phương Nhi ôm chầm lấy anh rồi lẩm bẩm .

Thế Anh chán nản mà nhìn Phương Nhi với ánh mắt khó chịu ra mặt . Dù không nói với cô ả câu nào nhưng thấy cái mặt không mấy ưa của Thế Anh thì Phương Nhi cũng sượng sượng mà tự giác bỏ Thế Anh ra .

Hai người lên xe , trên đường đi tới nhà hàng mà hồi xưa anh hay dẫn ả đi ăn . Cả hai chẳng nói với nhau câu nào , đúng hơn là chỉ có một mình Phương Nhi ngồi tự biên tự diễn câu chuyện tình hồi xưa của hai người . Thế Anh thì chỉ nghe tai này lọt tai kia chứ không hề có ý định đáp trả lại những cuộc nói chuyện của ả . 

" Thế Anh hay chúng ta đổi nhà hàng đi" Phương Nhi vừa nói vừa cầm nắm tay của anh đang đặt trên cần gạt xe .

Thế Anh nhanh chóng bỏ tay mình ra khỏi cần gạt , mặt anh lạnh lùng đáp :" Thế muốn đi đâu?"

Phương Nhi nghe được câu trả lời này thì cũng khá hài lòng . Nãy giờ ngồi nói một mình như con tự kỉ thì cuối cùng anh cũng chịu đáp lại .

" Sao lạnh lùng quá vậy?" Phương Nhi tròn xoe mắt mà nhìn Thế Anh .

" Nói đi! Muốn đi đâu?" Thế Anh vẫn kinh định với câu hỏi của mình .

Phương Nhi thấy anh lạnh còn hơn cả những tản băng ở nam cực nữa . Ả thấy có vẻ anh đang cố lơ ả đi nhưng ả làm sao cho anh được cái cơ hội đó chứ .

" Thế Anh à~!" Phương Nhi vừa kêu anh với một tông giọng dẹo chảy nước . Cùng với hành động dùng tay anh đặt lên đùi mình .

Thế Anh vội bỏ tay ra khỏi đùi của ả , anh cảm thấy rùn mình khi nghe cái tông giọng ấy của Phương Nhi . Nói thật là nếu không phải là Thanh Bảo thì ai nhõng nhẽo với Bùi Thế Anh này thì xin chê ra mặt nhe!

Thấy được gương mặt hiện rõ chữ "Chê" của Bùi Thế Anh . Ả lúc này hơi quê nhẹ nhưng không sao! Thua keo này ta bày keo khác! Ả khá tự tin về tài năng có thể cua lại được Bùi Thế Anh của bản thân . Sau khi chia tay Thế Anh , ả đã qua lại với biết bao nhiêu người đàn ông nhưng về sau ả vẫn không thể quên được Thế Anh . Nhưng thật chất thì bảo là chưa quên được Thế Anh vậy thôi nhưng cũng một phần là do đống tài sản chất như núi của ba mẹ Thế Anh .

" Hay là chúng ta đi công viên giải trí đi!" Phương Nhi quay sang nhìn Thế Anh , mắt long lanh như một cô bé đang đòi bố mình mua kẹo .

Thế Anh nghe vậy thì cũng gật đầu rồi tiếp tục tập trung lái xe tới khu vui chơi .

Tới nơi thì Thế Anh thả tạm Phương Nhi ở cửa ra vào công viên còn anh thì sẽ đi kiếm chỗ đậu xe . Cũng đang cuối tuần nên công viên có vẻ khá đông , đa số là các gia đình dắt con cái của họ đi chơi để xua tan đi một tuần học hành mệt mỏi . Phương Nhi nhanh chóng chạy vội vào nhà wc của công viên . Ả vừa vào đã lục lọi trong chiếc túi mình mang theo một ít phấn và dậm lại khuôn mặt .

Thế Anh vừa mới kiếm được một chỗ đỗ xe , anh nhìn quanh mãi mà không thấy Phương Nhi đâu . Tự dưng anh có cảm giác như bản thân mình đang bị ai đó theo giõi. Trước giờ Thế Anh khá tin vào những linh cảm không mấy tốt đẹp của bản thân . Nhưng đang không biết nên như nào thì Phương Nhi chạy tới ôm anh từ đằng sau .

Thế Anh suýt nữa thì ngã xuống vì mất thăng bằng . Nhưng sau khi đứng lại thì Phương Nhi cứ như bị dính với cái cổ của anh . Một hai đòi anh cõng đi tới gần đó mua kẹo bông .

" Ứ chịu đâu!! Thế Anh phải cõng bé cơ" Phương Nhi chu chu môi rồi làm nũng phải ép Thế Anh phải cõng ả .

Thế Anh càng nói thì Phương Nhi càng ôm chặt vai và cổ anh hơn . Hết cách , anh đành phải cõng cô tới chỗ hội chợ gần đó đang bán đồ ăn .

Đi quanh cái hội chợ , ai ai cũng nhìn Thế Anh với Phương Nhi , nhìn hai người họ cũng không khác mấy những cặp đôi ở công viên cả . Nhưng chỉ khác là một số người họ nhìn Thế Anh với ánh mắt ngưỡng mộ . Không biết như nào nhưng một số người còn nhìn rồi tự vẽ ra một chuyện tình vừa đẹp vừa có cái kết có hậu cho đôi này . Tới mức mà cả chú bán kẹo bông còn tặng lun cho 2 cây kẹo bông vì thấy cảnh này chú lại nhớ chú và vợ chú lúc còn trẻ .

Tất Nhiên là vụ này chỉ có Phương Nhi khoái thôi chứ Thế Anh thề là nếu méo phải ả đang cầm trong tay Thanh Bảo cute của anh thì trời có sập xuống thì anh cũng méo bao giờ đi chơi với Phương Nhi .

Nhưng bây giờ phải vì người ấy nên Thế Anh đành im lặng cho qua những hành động của ả .

" Thế Anh này!"

" Sao?"

" anh lại đó đi! Chúng ta chụp vài tấm hình làm kỉ niệm đi!!"

Thế Anh nhìn theo hướng tay của Phương Nhi , một căn phòng nhỏ  ngoài ghi chữ " Chụp ảnh lấy liền " . Ban đầu Thế Anh không có ý định đi nhưng không hiểu sao con ả cứ dùng hai tay véo lấy véo để cái má của anh . Ả còn làm nũng và ăn vạ rằng nếu không chụp thì ả sẽ bám lấy anh cả ngày .

Tất Nhiên Thế Anh sợ rồi , anh lo cho cái lưng và vai của mình . Mặc dù không muốn nhưng anh vẫn phải đành chiều theo thứ yêu nghiệt đang trên vai mình .

Vừa vào thì Phương Nhi đã nhanh chân mà nhảy xuống . Cô ả bắt Thế Anh tạo cả một đồng ảnh để chụp . Thế Anh thì mặt cứ như nghễnh ý . Anh vô thức làm theo những động tác mà Phương Nhi chỉ dạy để có được bộ ảnh đẹp . Nhưng Thế Anh càng nghễnh hơn . Anh khó hiểu thật sự , chụp ảnh bình thường được rồi mà sao Phương Nhi cứ lấy trên kệ mấy cái cài tóc hình động vật rồi đội cho anh hết cái này tới cái khác .

" Thôi không chụp nữa! Nhìn tôi trong ảnh như thằng đần ý" Thế Anh bày ra vẻ mặt hoài nghi với cuộc đời mà nói với Phương Nhi .

" còn một tấm nữa thui mà!! Một tấm nữa nhe Bùi Thế Anh!!!"

Vì sợ ả lại ăn vạ làm gì đó nên Thế Anh đành tuổi nhục mà đội chiếc cài hình hello kitty mà Phương Nhi đưa cho . Mặc dù Phương Nhi đã bảo anh cười lên nhưng Thế Anh nhìn bản thân đang đội chiếc cài mà không ngừng hoài nghi nhân sinh về cuộc đời .

Lúc máy sắp chụp , cứ tưởng sẽ thoát nạn nhưng ai ngờ Phương Nhi bỗng chồm lên rồi hôn vào má của Thế Anh . Tất nhiên là chơi cái kiểu mất dậy đấy thì ai mà đỡ cho kịp . Thế Anh đơ cả cái mặt ra mà nhìn Phương Nhi , cùng lúc đó chiếc máy in ra tấm ảnh mà nãy giờ hai người đã chụp . Tấm hình Phương Nhi hun anh được phóng to ra nhất và là trung tâm của tấm ảnh .

Thế Anh nhìn tấm ảnh với gương mặt khó chịu . Không quen dùng một ít giấy ước mà lau lên chỗ nãy ả đã hun .

" Đẹp không anh?" Phương Nhi giật tấm ảnh từ tay Thế Anh rồi nói .

Thế Anh chẳng trả lời gì , anh chỉ đứng nhìn ả rồi trơ một bộ mặt không thể nghễnh hơn .

Phương Nhi thấy anh cứ đơ đơ như mấy pho tượng thì tự dưng đầu nhảy số thế éo nào lại tiến gần lại Thế Anh hơn .

" Chụt "

Thế Anh đang trên mây bỗng hoàng hồn lại sau tiếng hun môi chạm môi đầy tình tứ của Phương Nhi . Nhưng khác với việc rằng Thế Anh sẽ hun chụt lại một cái thì không . Nếu mà Phương Nhi không phải con gái thì chắc Thế Anh đã dậy cho cô ả biết thế nào là tác động vật lý lên cơ mặt của người khác rồi .

______________________________________

Dạo này hơi bận nên ít ra được chap mới mong mấy bà thông cảm nhe:<

Sẵn tiện cho tui pr Fic mới! Fic này ủ lâu rồi mà chừ mới đăng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro