Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


                                   
                                         

Thế Anh đã bảo thanh tẩy trên dưới Bùi thị thì liền hành động, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, phần lớn những kẻ ăn không ngồi rồi trong Bùi thị. Có kẻ bị đuổi, có kẻ còn bị khởi tố tội tham ô, trong âm thầm đã nhanh chóng giải quyết trong im lặng.
                     

Không những vậy, thông tin chấn động nhất trong giới truyền thông lẫn kinh doanh hiện nay là chuyện về người đứng đầu Bùi thị - Bùi Thế Anh.Vào cuối năm nay, anh sẽ kết hôn, nhưng đối tượng lại là người mà ít ai ngờ tới, hơn nữa lại là đàn ông. Mặc dù, người cùng Thế Anh kết hôn chưa được công khai ra mặt, nhưng vẫn là một tin hot nhất hiện nay.
                     

Bên ngoài, có nhiều phản ứng trái chiều, gây ảnh hưởng đến việc kinh doanh của Bùi thị. Nhưng mặt khác, cũng không ít người lên tiếng ủng hộ cùng chúc mừng cho Bùi tổng cùng người yêu của mình. Nhưng, đám sâu bọ trong Bùi thị, cứ nhất quyết làm lớn chuyện, dẫn đến cuộc họp hội đồng về quyền lãnh đạo trong Bùi thị vào ngày mai.
                     

Thanh Bảo dù có thấy vui khi được đường đường chính chính sóng vai cùng Thế Anh. Nhưng cậu vẫn cảm thấy lo lắng lắm "Ngày mai liệu có ổn không? Hay em cùng anh đến đó nha?". Gối đầu trên tay anh, nằm trong lòng anh, Thanh Bảo nhỏ giọng nói.

                     

"Không được, em xem, bảo bối của chúng ta cũng đã hơn 8 tháng rồi, anh sợ, em sẽ khó chịu. Ngoan, em ở nhà, anh sẽ yên tâm hơn".

Thế Anh xoa mái tóc mềm của cậu, ôn nhu bảo.

                     

"Nhưng mà... Em muốn đi, em ở văn phòng của anh, không cùng vào họp. Anh mang em đi..."

Thanh Bảo lắc đầu, nhất định muốn theo.

                     

Thế Anh lo lắng thì lo lắng, nhưng người trong lòng thì vẫn xứng đầu muốn theo. Nếu anh không cho, chắc Thanh Bảo sẽ lại giận dỗi mà không cho anh lại gần mất. Thế Anh nghĩ nghĩ cho phúc lợi sau này của mình, vẫn là đồng ý thỏa hiệp.

—————————

                     

Sáng hôm sau, Thanh Bảo đã tự tỉnh, lựa chọn mặc một bộ trang phức rộng rải thoải mái, mặc dù nhìn có hơi không cân xứng lắm với dáng cậu, nhưng chỉ cần bão bảo không bị chèn ép. Có làm tâm điểm cho người khác thì cậu vẫn mặc, dù sao cũng chẳng cần để ý.

                     

Thế Anh thì hết mực chiều theo, cậu nói đông chưa bao giờ theo tây, dâng trà rót nước. Người trong nhà, còn tưởng Thế Anh bị bệnh rồi, rõ ràng là một Bùi tổng cao ngạo, chưa từng quyết định sai chuyện gì, cũng chưa từng chừa đường lui cho đối thủ cạnh tranh của mình. Vậy mà, hôm nay lại phải cúi mình, làm theo mà không một lần cau có. Thú dữ cũng đã bị thuần hóa thành thú cưng rồi.

                     

Thế Hùng một bên thật sự cảm thán, hôm nay cậu cũng đến dự buổi họp kia, ba cậu Bùi Mặc Cẩn cũng đến. Gia Khánh là người ngoài, cùng Nhã Quân và Thanh Bảo ở phòng làm việc riêng của Thế Anh chờ. Thông qua camera trong phòng họp mà quan sát tình hình diễn biến.

                     

"Bùi tổng, cậu có biết việc riêng của cậu, đã ảnh hưởng bao nhiêu đến cổ phiếu của Bùi thị không?"

Một lão đầu bạc có vẻ lớn tuổi lên tiếng.

                     

Có kẻ phất cờ, đương nhiên cũng có người hưởng ứng, nối tiếp nhau mà nêu lên suy nghĩ.

                     

"Bùi tổng, chúng tôi cũng biết cậu là sắp kết hôn, nhưng lại là đàn ông, việc này cũng trái với tự nhiên quá".                                 
             
                   

"Nếu như cổ phiếu cứ rớt giá như vậy, mà lí do lại là từ Bùi tổng, chúng tôi thật không thể ủng hộ tiếp việc cậu sẽ lãnh đạo Bùi thị nữa".

Thế Hùng nghe mà tức vô cùng, việc thúc thúc nhà cậu kết hôn thì sao, cưới đàn ông thì sao, này rõ ràng là đang làm khó thúc của cậu mà

"Các người đừng tưởng là tiền bối ở đây, thì mạnh miệng...".

"Con im miệng, chỗ này là nơi con muốn nói là nói sao?"

Bùi Mặc Cẩn nghiêm giọng.

"Ba..."

Thế Hùng nhăn nhó, nhưng lại bị cái trừng mắt kia làm cho sợ hẳn. Cậu vẫn còn nợ ba cậu chuyện kia nha.

"Vậy các vị đây là muốn như thế nào?"

Thế Anh vẫn trầm tĩnh, không nặng không nhẹ từ tốn mà hỏi.

"Chúng tôi muốn bầu lại người lãnh đạo, cứ như vậy, Bùi thị sẽ sụp đổ mất!".

Một lão già lên tiếng.

"Vậy các người muốn bầu ai?"

Thế Anh mỉm cười hỏi.

"Tôi!"

Cửa phòng họp tự dưng bị mở ra, người vừa nói kia cũng nhanh chóng hiện rõ trước mắt tất cả mọi người, cả phòng họp lẫn đám Thanh Bảo trong phòng.

Sở Kiệt!!???

"Bùi tổng lại gặp nhau rồi!"

Sở Kiệt bước vào trong, đi bên cạnh còn có luật sư riêng theo cùng.

"Xem ra đã chuẩn bị ổn thỏa cả rồi đi, Sở tổng đúng thật quá cao tay"

Thế Anh vẫn bình tĩnh đáp lời.

"Không hổ là Bùi tổng, đúng vậy, lần này đến là để tranh với cậu nha!"

Sở Kiệt ngồi đối diện Thế Anh cười nhạt.

"Nếu đã vậy, chúng ta làm theo cách cũ đi, ai nắm nhiều cổ phần nhất, sẽ trở thành lãnh đạo. Mọi người có ý kiến gì không?"

Có người lại lên tiếng.

"Tôi không thành vấn đề, còn Bùi tổng?" Sở Kiệt môi nhếch rõ cao, vô cùng hưng phấn mà hướng Lãnh Phong.

"Được!" Thế Anh gật đầu.

Sở Kiệt gật đầu với luật sư, bảo hắn tới. Gã luật sư kia, để một sấp tài liệu lên bàn, thong thả nói

"Sở tổng của chúng tôi có trong tay 30% cổ phần của Bùi thị, hơn nữa gần đây lại mua thêm được 10% cổ phần của các cổ đông khác, hiện tại có 40% cổ phần. Nghe nói Bùi tổng trong tay cũng có 30% cổ phần, anh của ngài cũng nắm trong tay 5%, như vậy là có 35% cổ phần, 25% của một số người khác, Sở tổng của chúng tôi, danh chính ngôn thuận là cổ đông lớn nhất của Bùi thị".

Thế Anh lúc này cũng có chút bất ngờ, từ đâu mà hắn ta có nhiều cổ phần như vậy. Lúc này thật sự trở tay không kịp, không phải là anh rồi thua chứ?

Trong lúc Sở Kiệt đang cười vô cùng đắc ý, cửa phòng họp lại một lần nữa mở ra

"Ai nói, Bùi tổng trong tay chỉ có 35% cổ phần? Vợ anh ấy, trong tay cũng có 10% cổ phần Bùi thị, nghĩa là Bùi tổng có 45% cổ phần, Bùi Thế Anh mới là người có tư cách lãnh đạo Bùi thị!".

Thanh Bảo tay cầm giấy xác nhận, mỉm cười đến đứng cạnh bên Thế Anh.

Phần lớn người trong phòng tự dưng ngây ra, như này là sao? Ánh mắt đa số đều là khó tin mà nhìn vào Thanh Bảo, cậu ta lại là ai vậy?

Thanh Bảo cũng hiểu rõ, liền hướng tên luật sư kia,

"Không tin, có thể mời ngài luật sư đây kiểm chứng".

Sở Kiệt miệng không còn cười, nhìn Thanh Bảo rồi gật đầu với luật sư. Gã nhận tài liệu, nhìn khoảng hơn 10 phút mới run run mà trả lại. Nhìn Sở Kiệt mà gật đầu,

"Cậu ta thật sự có 10% cổ phần".

Thế Anh thật sự cũng có phần dại ra mà nhìn người bên cạnh, còn bao nhiêu chuyện anh chưa biết nữa đây? Cứ tưởng người ta là một người sống không được tốt, không ngờ rằng này thật quá bất ngờ rồi đi.

Sở Kiệt cũng không ngờ được chuyện sẽ như vậy, đã chuẩn bị nhiều như vậy mà, cuối cùng vẫn là kẻ thua cuộc. Sở Kiệt lúc này, trong lòng tự dưng bạo phát, mà nổi điên lên. Vừa đứng dậy, đập mạnh vào bàn, liền bị còng lại.

"Sở tổng, ngài bị tố cáo dùng thủ đoạn bỉ ổi ép buộc người khác bán cổ phần, mua chuộc lấy thông tin của Bùi thị gây sức ép. Mời ngài về sở, phối hợp điều tra".

Sở Kiệt cứ vậy được mang đi trong vẻ mặt không hiểu gì của đám đông. Trên đường đi, Sở Kiệt luôn la lối, không chịu phối họp. Này thật quá vượt xa tầm kiểm soát rồi. Sở tổng trẻ tuổi tài cao, tiền đồ vô lượng, chỉ sau một ngày liền thành bại danh liệt, bị người người tẩy chay.

Còn Bùi tổng trước bị chỉ trỏ như nào, hôm nay liền được người ủng hộ, Bùi thị vẫn thuộc về anh, anh là người thắng cuộc.

—————————

"Sao cơ? Bỏ trốn?".

"Cái gì? Bị bắt đi? Sao lại như vậy....".







           

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro