Chapter 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Andree...?

- Thằng nào nữa vậy? Má nó, sao hết thằng này tới thằng khác phá tao vậy?

- Bỏ ra.

Chắc có nhiều người bất ngờ khi Thế Anh đang ở đây nhỉ?

Thế Anh là một con người có điều kiện, không điều gì là hắn không làm được. Chiều hôm nay hắn được xuất viện sớm, không biết trời sui đất khiến như nào mà hắn lại có hẹn với một người bạn để trao đổi công việc ở chính nơi mà cậu với cô ăn tối. Thế Anh ngồi cách Thanh Bảo 3 bàn nhưng hắn vẫn có thể nhìn rõ cậu. Thấy cậu nghe điện thoại xong lại vội vã chạy đi ngay, lòng hắn có chút lo lắng nên tò mò chạy theo mà bỏ lại một người đàn ông ngồi đối diện đang ngơ người khuân mặt hiện lên ngàn dấu chấm hỏi..
_______________

- Tao không bỏ đấy?

Gã nhếch mép khiêu khích hắn.

*...................

____________

- Thôi!

- Em bỏ tay tôi ra! Tôi phải giết nó!

- Andree! Em không sao..bỏ đi anh!

Hắn thẳng tay túm cổ gã vật ra sau rồi giơ nắm đấm lên. Đụng vào người hắn yêu là gã không xong rồi. Mất quyền kiểm soát! Mất quyền kiểm soát=))

- M..ẹ th..ằn..g điê..n!

- Mẹ nó! Thả tôi ra!

- THẾ ANH!

.........

- Anh nghe em nói! Bình tĩnh lại! Em không sao, bỏ đi anh. Em không muốn người khác nhìn thấy, sẽ phiền cho anh lắm! Báo chí không để yên đâu. Em ổn, đi thôi anh.

- ..........

- Được

Định tha rồi mà gã còn nhếch mép lên khiêu khích hắn, nhìn cái miệng đầy máu đó hình như là vẫn thiếu đòn. Thế Anh đi lại xách cổ áo gã lên.

- Tao nói cho mày biết. Lần này là em ấy xin tha cho mày, không có lần sau đâu.-
_____________

Thanh Bảo cố che cho hắn, nhưng vẫn có thể nhìn thấy chiếc áo trắng dính đầy máu của Thế Anh, mong là không ai nhận ra 2 người là ai.

Vừa bước vào xe, hắn đã giật lấy tay cậu, trưng ra bộ mặt lo lắng rồi hỏi tới tấp.

- Em có sao không? Nó làm gì em rồi? Có bị thương không? Cổ có đau lắm không? Em...

- EM HỎI ANH MỚI ĐÚNG!

-...........

Thanh Bảo hít thật sâu rồi thở ra nhẹ nhàng, hạ tone giọng xuống rồi cầm lấy đôi bàn tay đang run rẩy vì lo lắng cho cậu, trấn an.

- Em không sao. Cảm ơn anh đã bảo vệ em. Nhưng em không muốn anh phải dính vào, chuyện này mà đến tai truyền thông thì sẽ phức tạp lắm, ít nhiều gì anh cũng sẽ chịu thiệt thòi.

- Sao? Đối với anh nó không quan trọng. Em không sao là được rồi.

Hắn ôm cậu, cậu cho phép điều đó vì có thể đây là lần cuối mà cậu được ôm hắn như thế này. Thế Anh vùi đầu vào ngực cậu, như tìm kiếm hơi ấm mà đã lâu hắn chưa cảm nhận được, trông Thế Anh bây giờ thật yếu đuối, không giống như khi nãy. Một Thế Anh sẵn sàng chịu đựng những phức tạp và miệng đời thị phi, chỉ cần cậu không sao, chỉ cần được ở bên cậu, được bảo vệ người mà hắn yêu thì có như thế nào hắn cũng chịu hết.

...............

...............

...............

- " Eh hèm"

- Trên xe vẫn còn có người đó, anh hai à.

Cô gái nhỏ đang lái xe đành phải lên tiếng, cô không thể tập trung được vì mỗi lần nhìn qua kính chiếu hậu trong xe ô tô thì đập vào mắt cô là 1 đôi.....đang ôm nhau say đắm. Ngán thật, trên cương vị là bạn gái giả thì cô cũng hơi ghen tị=))

-..........

Nghe vậy theo bản năng cậu đẩy hắn ra ngay lập tức, nhìn sang thì thấy mặt người đàn ông kia tối sầm lại. Cậu thấy có gì đó cấn cấn. Không phải vì cậu đẩy hắn ra nên Thế Anh mới bực tức đâu.. Hắn liếc cô một khiến cô lạnh sống lưng rồi nhìn về phía Thanh Bảo.

- ? Sao..vậy?

- Giải thích.

- Giải thích cái gì?

Hắn cười trừ một cái rồi thẩy đầu về phía cô.

- Người yêu gọi em là " anh hai " à?

- Ôi thôi chết!

Cô giật mình nhìn xuống thằng anh đang tai déo của mình. Trông anh hơi hoảng, chả hoảng thì sao? Lộ hết.

- À..à ừ thì..ờ...

- Sao?

- Thì... Thì nó là vậy.

- ????

- Ôi thôi, lộ rồi thì giải thích đại cho anh ấy nghe đi. Anh cứ vòng vo mãi.

- Đáng ra tao đáng suy nghĩ được cách trả lời chính đáng để ổng tin rồi đấy, ai mượn mày nói ra hết vậy?

- Em còn muốn lừa tôi nữa à?

- Đâu=)) đâu có đâu..

Giải thích xong thì hắn chả phản ứng gì, thật sự trong lòng thì rất vui vì biết bản thân vẫn còn cơ hội, ít ra bên trong trái tim cậu vẫn có một chỗ chứa cho hắn.

Thế Anh cầm điện thoại lên làm gì đó rồi chỉ tay vào máy của cậu. Cậu khó hiểu, không biết ý hắn đây là đang muốn gì nữa.

- Sao?

- Vô Instagram của anh mà coi.

?

____________________

@andreerighthand
" Lừa dối "

Justatee, BigDaddy và 992 người khác đã thích

Justatee Dụ gì vậy🙀

Andree
=> @justatee Vừa biết được một bí mật động trời.
Ns9638888
=> @andreerighthand Kể nghe chơi anh=))
Ns0095111
=> @andreerighthand Nghe GAY cấn quá anh??🥰

BigDaddy Đi đâu vui vậy, gửi địa chỉ qua làm tí=)
Andree
=>@bigdaddy Về rồi
Ns12568000
=>@bigdaddy Cha này hề🤦
Ns45789002
=>@ns12568000 Diễn viên "sắp" hài mà=))

Tammy Tha🙆‍♂️
Ns48904322
=>@tammy Dụ jz ny anh Bảo=)?
Ns58899431
=>@tammy Chị nhà đi đâu đây?=)

Ns3480085577 Giỡn quài ní=)

Ns3368000726 Nay Bâus suy v

Tải thêm bình luận ..
______________

Đọc xong cái cap với vài bình luận thì cậu tái mặt nhìn sang con người đang cười đắc thắng kia.

- Anh? Anh đừng nói là..

- Không- tôi không xấu xa như em nghĩ.

- Anh sẽ không tiết lộ chuyện của em ra đâu đúng không..?

- Em nhìn tôi như này mà lại đi khai bí mật của em ra à?

- Thì..ý là. Đừng làm vậy..

- Có thể đấy?

Nói chuyện một hồi thì cũng đến nhà hắn. Cậu lẽo đẽo theo sau hắn đến trước cửa rồi giật giật tay áo hắn.

- Anh đừng nói.

Thế Anh im lặng, chỉ đứng đó rồi nhìn cậu. Thấy vậy cậu liền hiểu ý của con người kia.

- Cái gì em cũng cho anh hết, chỉ cần anh đừng cho ai biết..

Có được cái mình muốn hắn gật đầu khoái chí.

- Cũng được

...........

- Vậy giờ em về nha.

Ngay lúc Thanh Bảo quay người đi thì một bàn tay giữ cậu lại.

- Ở lại với tôi.

_________________

Xin lỗi vì chap bị thiếu muối👽 t cần gấp 1 id hay và mặn mòi, sắp ngọt nữa rồi, cố lên đi mấy bar=)( t viết ngọt rất là chán, hầu như chỉ có ngược mới ok hơn 1 tý. Mấy chap sau sẽ hơi xàm với tiểu đường 1 chút=)))👽



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro