Chạm mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yeah! Cuối cùng mình cũng được gặp mặt nam thần của mình rồi! Khà.. khà.. khà! Lần đầu tiên mình gặp cũng chỉ lướt qua thôi! Bây giờ nhất tận dụng cơ hội thật tốt! Mà có nhiều cô gái theo đuổi như thế thì đứa gái không ra gái, trai không ra trai như mình thì làm được gì chứ! Haiz!


- Ê nè! Lộ - Khiết! Đang tương tư hả? Bây giờ đang là giờ học đó!


"Lại cái tên này! Hắn lúc nào cũng trêu chọc mình là sao chứ!"


- Lý Cao Lãng! Cậu không bớt châm chọc người khác được hả?


- Không! Không! Không! Thì sao nào? Cậu muốn đấu tay đôi với mình trong lớp hả?


- Đồ đáng ghét!


Sao tôi lại lỡ lầm như thế này chứ! A.. thế là tôi đã ném giấy vào hắn và nó đập trúng vào cô giáo, thôi toang rồi! Toang rồi ông giáo ạ!


- Ai ném giấy vào tôi thế!


Ựa! Hắn ta chỉ tay vào tôi! Tôi chỉ tay vào hắn ta, chỉ qua chỉ lại một hồi, cô tức quá đuổi cả hai ra khỏi lớp!


- Nè Lộ Khiết! Chơi trò đuông dừa uốn éo không?


- Zui không?


- Yes!


Thật ra trò này cũng zui đó! Uốn qua uốn lại một hồi rồi..


Thanh niên nghiêm túc:


- Cô ơi! Hai bạn đang chơi trò uốn qua uốn lại kìa!


Mặt cô đỏ bừng lên vì tức giận


- Nè Cao Lãng! Chơi nhảy dây không?


Tui lấy cái dây nhảy ở trong túi quần ra


- No!


- Sao?


- Bà không sợ cô chửi hả?


- Vậy thì thôi! Ngồi xuống chơi xíu không?


- Ừm!


Chúng tôi lấy cái dép lót ở dưới, ngồi lên, y như mấy bà bán rau ở ngoài chợ. Một lúc sau lại có hai thanh niên ngu người nữa chọc giận cô và đứng cùng chúng tôi. Thật ra lúc này cũng vui hơn rồi!


- Nè Lộ Khiết! Cuối buổi bà rảnh không?


- Nope!


- Sao vậy? Có chuyện gì bận hả? Còn bận hơn cái việc tối nay đi ăn sinh nhật của cô nàng sáng nay tỏ tình với Cao Lãng hả?


- Ủa vậy hả? Tại sao cô ấy không nói với tui vậy? Mà ông cũng đừng nhắc cái chuyện đó nữa!


- Cậu ấy mời tôi với Cao Lãng hả?


- Ờ! Chắc cậu ấy ngại không dám gặp thằng này ý mà!


- Xin lỗi cậu ấy giúp tôi nhé! Hôm nay lớp mình đấu bóng rổ nên..


- Bà đúng là cái đồ hám trai! Nhất định là Việt Bân ở đó nên bà mới.. Mà thôi tôi sẽ chuyển lời giúp cô ấy!


- Ai bảo tui mê trai hả?


- Con gái mấy bà dễ hiểu quá mà! Mà tui cũng chẳng chắc bà có phải là con gái không nữa! Haha!


- Đồ đáng ghét!


* * *


Thanh niên nghiêm túc lại đứng lên:


- Thưa cô! Mấy bạn ở ngoài kia nói chuyện rôm rả lắm cô ạ!


- Hừ! Thật hết nói nổi!


Tiếng chuông tan học vang lên


- Dê! Đi thôi!


Tôi vào lớp kéo Hân Nghiên chạy ra sân bóng rổ. Khán đài lúc này đã chật ních người. Mà sao toàn là nữ thế!


- Hết chỗ rồi sao đây! Mấy nữ sinh này là thần hả? Sao đến nhanh thế nhỉ?


- Lộ Khiết còn chỗ ở bên kia kìa!


- Oa! Mắt cậu đúng là tinh thật đó!


- Ừm! Chúng ta qua đó thôi!


Ựa! Tại sao lại ngồi cạnh nữ hoa khôi của trường thế! Đúng là xui xẻo mà! Mắt cô ta cứ lườm lườm tôi với Hân Nghiên rồi lại quay sang nhìn Việt Bân, ánh mắt đắm đuối nhìn cậu ta.


- Oa! Đây là mơ sao?


- Không phải đâu Lộ Khiết! Đây là hiện thực đó!


Thật không uổng công đến đây! Việt Bân thật đẹp trai, cậu ấy còn cao to nữa, ánh mắt đó làm tan chảy bao trái tim thiếu nữ. Thân hình đó đúng là tuyệt phẩm. Làm cho tôi say mê. Ờ mà tôi chỉ nhìn có chút thôi mà sao cảm thấy có ám khí nặng đến như thế nhỉ?


- Lộ Khiết! Đỗ Kha Nguyệt đang nhìn cậu đó!


- Hả? Sao lại nhìn mình?


- Từ nãy giờ cậu cứ nhìn Việt Bân hoài nên cô ta mới ghét cậu đó!


- Cô nàng này đúng là ghê thật!


- Nè Hà Lộ Khiết! Tôi nói cho cô biết! Cậu đừng có mơ tưởng đến Việt Bân! Anh ấy chỉ yêu mình tôi thôi!


- Sao cô biết chắc được!


- Để xem! A.. a đau chân quá! Sao cậu lại đạp vào chân tôi thế!


- Tôi đâu có! Cô vu khống tôi hả?


(Xì xào bàn tán)


Bỗng đột nhiên Việt Bân đi lên, đỡ cô ta


- Việt Bân à! Em đau quá!


- Không sao đâu! Cô gái kia tại sao cô lại đạp Kha Nguyệt chứ!


Tôi rất dễ nổi nóng nên đã biện hộ, tôi cảm thấy như mình đã nhìn lầm Việt Bân.


- Anh còn chưa biết sự việc như thế nào mà đã vu khống tôi!


- Đúng đó! Chứng cứ rõ ràng như thế mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hài