C22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



CHƯƠNG 22.

Du Chiêu cúp điện thoại, gửi định vị cho Khuất Kinh. Cao Bá Hoa ở một bên nhìn Du Chiêu gọi điện thoại xong liền đi tới, cười đáng yêu nói: "Chị dâu cùng ai gọi điện thoại vậy?"

Du Chiêu đáp: "Không liên quan tới anh."

Nói xong, Du Chiêu liền ngồi xuống ghế đá bên đường. Cao Bá Hoa cũng ngồi xuống, sửa sang lại tay áo nạm kim cương, nói: "Khí trời thật không tệ, trời trong gió mát, thích hợp tản bộ."

Du Chiêu cảm giác kì quái: "Cao tổng, xin hỏi ngài muốn cùng tôi làm cái gì?"

Cao Bá Hoa cười cười: "Người một nhà, giao lưu tình cảm."

"Ngài rất muốn giao lưu tình cảm sao?" Du Chiêu hỏi.

Cao Bá Hoa gật đầu: "Đương nhiên! Đương nhiên!"

Du Chiêu nói: "Vậy anh lúc nào thì kí hợp đồng với Du thị?"

Cao Bá Hoa nở nụ cười: "Chị dâu thực sự là người làm ăn."

Cao Bá Hoa lại nói: "Nhưng mà tình cảm là tình cảm, làm ăn là làm ăn. Sinh ý thì không nên lẫn lộn tình cảm riêng tư..." Cao Bá Hoa lộ ra bộ dáng khôn khéo, "Về mặt giá cả, vẫn còn phải bàn lại."

Du Chiêu nói: "Vậy tôi và anh không có chút tình cảm nào có thể giao lưu."

Cao Bá Hoa nở nụ cười, nói: "Cái này từ từ nói chuyện mà! Khẳng định vẫn cùng anh kí hợp đồng, chỉ là chúng ta là người một nhà, anh cũng giảm giá chút chút đi mà!"

Hai người bàn luận tới vấn đề giá cả liền không thể dứt ra. Du Chiêu thoạt nhìn cao quý lãnh diễm, không dính khói bụi trần gian nhưng một đồng cũng không tha. Mà nhìn Cao Bá Hoa xa hoa hòa phóng, luôn miệng gọi "chị dâu" thực tế lại rất khôn khéo, nói sống thành chết. Ở phương diện này, hai người giằng co không ai nhường ai.

Hai người đang nói chuyện , chỉ thấy một chiếc ô tô phía trước sáng lên ánh đèn. Kim cương trên áo sơ mi của Cao Bá Hoa dưới ánh đèn phát sáng lấp lánh.

Cửa xe mở, Khuất Kinh bước ra.

Cao Bá Hoa đứng lên, cười nói: "Khuất tổng! Ngài làm sao cũng tới nha?"

Khuất Kinh cười như không cười nhìn gã: "Cao tổng, cậu cũng ở đây?"

Du Chiêu từ ghế đứng lên, nói: "Khuất tổng, chào buổi tối."

Khuất Kinh hướng Du Chiêu gật đầu, lôi kéo y đến bên cạnh minh: "Tôi đưa em về nhà."

Cao Bá Hoa cười nói: "Tôi thấy Chiêu tổng là omega ở chỗ này không yên tâm, vốn là định đưa về. Hiện tại Khuất tổng tới liền hảo, anh đưa đi đi."

Khuất Kinh cười cười: "Cao tổng có lòng."

Nói xong Khuất Kinh liền lôi kéo Du Chiêu lên xe.

Sau khi lên xe Du Chiêu liền hỏi: "Khuất tổng làm sao đến nhanh như vậy? Vừa vặn ở gần nơi này hay sao?"

Khuất Kinh cười nói: "Tôi phóng xe tới tìm em, em có tin hay không?"

Du Chiêu sờ sờ cằm, không tỏ rõ ý kiến.

Khuất Kinh cũng sờ sờ cằm Du Chiêu, hôn y.

Du Chiêu nhẹ nhàng đẩy Khuất Kinh: "Đừng đến, eo còn đau."

Khuất Kinh nở nụ cười, nói: "Tôi chỉ muốn hôn em, cũng không nhất định phải làm cái kia."

Du Chiêu nghĩ thầm: Tôi không tin.

Khuất Kinh nói: "Tôi đưa em về nhà?"

Du Chiêu gật gật đầu: "Cảm ơn Khuất tổng."

"Gọi chồng."

"Cảm ơn chồng." Du Chiêu rất nghe lời.

Tâm lí Khuất Kinh có chút buông lỏng: Xem ra vợ vẫn rất là nghe lời mà.

Khuất Kinh còn nói: "Mới vừa rồi Cao tổng nói đúng, em một omega tại sao lại chạy tới địa phương đó? Rất không an toàn."

"Tôi không đi một mình."' Du Chiêu đáp, "Tôi đi cùng Hoa Thì."

Khuất Kinh nói: "Đây không phải là một omega mà là hai, vẫn không an toàn."

Du Chiêu nở nụ cười, nói: "Trị an ở đây vẫn rất tốt."

Khuất Kinh từ tốn nói: "Cái này với trị an tốt hay không không liên quan. Tôi không thích em tới những nơi như vậy."

Du Chiêu ngây ngẩn cả người, đây là lần đầu tiên y nghe Khuất Kinh dừng ngữ khí như vậy nói chuyện.

Qua hồi lâu Du Chiêu mới nói: "Được. Nghe lời chồng. Lần sau sẽ không đi."

Lời này nói đến mức cứng ngắc.

Du Chiêu lấy tư thế "thỏa mãn nhu cầu khách hàng", không tình nguyện mà đưa ra cam kết.

Khuất Kinh nghe được Du Chiêu không quá vui, liền cầm tay y, nói: "Tôi cũng không đi."

Du Chiêu cảm nhận hơi ấm từ lòng bàn tay Khuất Kinh truyền tới, trong lòng hơi động: "Tại sao?"

"Người đã kết hôn phải tự giác một chút." Khuất Kinh nói, "Không phải tôi đã nói tôi không phải người tùy tiện sao?"

Du Chiêu suy nghĩ một chút: "Tôi cũng không phải."

Khuất Kinh buông tay Du Chiêu, tiếp tục lái xe.

Du Chiêu lại cảm thấy bàn tay trống trải lạnh lẽo, nghĩ tới hôn nhân của cha mình, lại nghĩ đến vài cuộc hôn nhân của họ hàng. Bọn họ sẽ không cấm bạn đời tìm người tình bên ngoài. Chỉ cần không liên quan tới tài sản, tất cả mọi người đều rất ân ái hòa thuận.

Đây cũng là nhận thức của Du Chiêu về hôn nhân: về tình cảm rất phóng túng, về tài sản rất cứng nhắc.

Du Chiêu mê man nhìn con đường phía trước, bất giác nghĩ: Mình và Khuất Kinh sẽ trở thành vợ chồng như thế nào?

Y mơ hồ cảm thấy được, hôn nhân của y và Khuất Kinh sẽ không giống những người kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abo