C9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



CHƯƠNG 9.

Du Chiêu trở về nước.

Sáng sớm xuống sân bay y liền đến thẳng công ty.

Đây cũng đúng tác phong trước sau như một của y.

Vừa đến công ty, y liền thấy Du Hải cùng một omega trò chuyện rất vui vẻ. Omega kia một thân mùi mật đào, ngọt ngào dính nị, lớn lên cũng rất đáng yêu, trong lúc nhất thời khiến Du Chiêu nhớ tới Hạ Lăng.

Hoa Thì căn dặn Du Chiêu: "Cái tên Hạ Lăng kia là một omega rất tao ạ. Tớ cảm giác tên kia sẽ không dễ dàng buông tha... khách hàng của cậu."

Du Chiêu lại nói: "Tớ không lo lắng cái này."

"Tại sao a?" Hoa Thì kinh ngạc hỏi, "Tuy rằng tớ không thích Hạ Lăng, nhưng cũng phải thừa nhận tên kia là một omega rất có mị lực."

Du Chiêu lại nói: "Nhưng tên kia thoạt nhìn rất ngu."

Hoa Thì bất đắc dĩ nói: "Alpha muốn chọn Omega mới không để ý chuyện thông minh hay không! Có lúc, alpha thích mấy kẻ ngu ngốc quấn hắn, cậu đừng quá tự tin."

Du Chiêu bình tĩnh mà nói: "Nhưng Khuất Kinh bỏ rơi Hạ Lăng tới phòng của tớ."

"Kia..." Hoa Thì ngơ ngác nói, "Nói không chừng trước đó anh ta chịch Hạ Lăng sau đó mới hẹn chịch với cậu thì sao?"

Du Chiêu giật mình, nửa ngày mới nói: "Này, điều này có thể sao?"

Hoa Thì vội nói: "Anh ta là một alpha có tin tức tố rất nồng, hoàn toàn có thể a."

Du Chiêu ngược lại không phản đối.

Qua nửa ngày, Hoa Thì đành phải nói: "Xã hội này quá ưu đãi alpha, đối với omega lại khắt khe, cậu cẩn thận một chút cũng không sai!"

Du Chiêu cũng cho là như vậy.

Giống như cha và đệ đệ alpha của y, được trời cao chăm sóc.

Du Hải tuổi không ít, nhưng bảo dưỡng tốt, thoạt nhìn còn rất trẻ, tin tức tố cũng không tổn hao, cùng cái tên omega vị đào mật kia cười nói, đẩy đưa.

Du Chiêu nhíu nhíu mày nhưng vẫn giả vờ ung dung đi tới, đối Du Hải nói: "Chào cha."

Du Hải nhìn thấy con trai đi tới cũng không tị hiềm*, cười nói: "Con đã trở lại?"

(*) Tị hiềm: sợ bị hiểu lầm / không làm việc gì đó vì sợ bị nghi ngờ

"Ừm." Du Chiêu gật đầu, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua tên omega kia, tựa như nhìn một gốc cây, không chút cảm xúc.

"Xin chào Du tổng." Omega đào mật khom lưng với Du Chiêu, nói, "Tôi là Hạ Đào, thực tập sinh mới tới."

"Hạ Đào?" Du Chiêu lập tức nghĩ tới Hạ Lăng.

Hạ Đào thấy Du Chiêu giống như kinh ngạc, liền hỏi: "Danh tự này có vấn đề gì sao?"

"Không có gì." Du Chiêu nói, "Rất hợp với cậu."

"Đúng vậy, ta cũng cảm thấy như thế." Du Hải cười nói, "Tiểu Đào có mùi đào, nghe rất hay."

Du Chiêu gật đầu, hàn huyên vào câu liền về phòng làm việc riêng. Du Chiêu dùng quyền hạn của mình nhìn camera giám sát của công ty, nhanh chóng định vị vị trí của Hạ Đào và Du Hải. Hai người bọn họ đi dạo, dạo tới tận văn phòng riêng của Du Hải, nửa giờ cũng không thèm đi ra.

Phòng làm việc của Du Hải tự nhiên sẽ không có camera giám sát, mà Du Chiêu cũng không cần xem cũng biết bọn họ ở bên trong làm gì.

Du Chiêu trong lòng rõ ràng, lập tức gọi điện thoại tới phòng hành chính, nói: "Chuyển lời bảo Ung tổng tới văn phòng của Hải tổng một chuyến."

Vì vậy, Du Chiêu từ camera nhìn Du Ung xuất hiện trước cửa phòng làm việc của Du Hải.

"Ai nói alpha cũng rất thông minh?" Du Chiêu cười lạnh một tiếng, tắt cửa sổ màn hình giám sát.

Qua nửa ngày, Tiểu Thích gõ cửa tiến vào văn phòng của Du Chiêu, hí ha hí hửng nói: "Du Ung bị Hải tổng mắng!"

"Có đúng không?" Du Chiêu làm như việc không liên quan tới mình, "Nghe được là chuyện gì xảy ra?"

"Cái này còn thật là không nghe được." Tiểu Thích đáp, "Hình như lúc Du Ung báo cáo với Hải tổng mắc sai lầm a."

Du Chiêu nở nụ cười: "Phải không? Hắn phạm sai lầm cũng không phải lần đầu tiên, vì sao lần này lại bị mắng?"

"Đúng vậy." Tiểu Thích cũng không tìm được manh mối, "Rất kì quái."

Du Chiêu vung vung tay, nói: "Cũng đừng đồn bậy, đều là chuyện nhỏ."

Tiểu Thích cũng không để ý chuyện này, lại hỏi: "Chiêu tổng đi Mỹ có thu hoạch được gì không?"

Du Chiêu cũng không biết có thu hoạch được hay không, suy nghĩ một chút, nói: "Được đi. Ta và Khuất tổng đều có hiểu biết tương đối sâu về đối phương."

Tiểu Thích nghe đúng là tiếng phổ thông, nhưng lại không rõ ràng lắm.

Du Chiêu cũng không nhiều lời chuyện y cùng Khuất Kinh làm sao hiểu rõ nhau, cúi đầu tiếp tục làm việc.

Qua nửa ngày, bên hành chính liền dẫn Hạ Đào tới, nói sau này hắn sẽ trở thành thực tập sinh dưới trướng Du Chiêu.

Du Chiêu nhíu mày, liếc mắt nhìn Hạ Đào, đã thấy khóe mắt hắn hồng hồng, tin tức tố trên người dẫn theo mùi vị biến hóa vi diệu ____ Nếu là trước kia Du Chiêu sẽ không lưu ý tới điểm này, hiện giờ y xem ra là minh bạch. Y xoa xoa cái trán, nghĩ thầm: Xem ra cha và Hạ Đào xác thực "làm", cũng bị Du Ung phá ngang. Không nghĩ tới phát sinh tình huống lúng túng như vậy cha vẫn muốn đem Hạ Đào lưu ở công ty.

Du Ung phá hư chuyện của Du Hải cùng Hạ Đào, mà Du Hải vẫn cưỡng ép đem Hạ Đào giữ lại công ty, đây không phải là khiến Du Ung ngột ngạt? Ai là người thích hợp nhất khiến Du Ung ngột ngạt?

Đương nhiên là Du Chiêu.

Không trách cha muốn đem Hạ Đào nhét tới đây.

Du Chiêu gật đầu, ngữ khí bình thản nói: "Được. Tiểu Thích, cậu mang Tiểu Đào đi làm quen hoàn cảnh công việc một chút."

Tiểu Thích cũng không biết cái gì là "nội bộ càn khôn", coi Hạ Đào giống như các thực tập sinh khác mà mang đi.

Trong phòng làm việc chỉ còn lại một mình Du Chiêu. Y xử lý xong một văn kiện, trong lòng lại nổi lên vài tia tâm tình khó tả, không tự chủ cầm điện thoại di động, muốn nhắn tin cho Khuất Kinh.

Nhưng lại sợ bản thân quá dồn dập.

Không nghĩ tới điện thoại di động run lên, có người gửi tin nhắn cho y.

Khuất Kinh: 9h tối nay cậu có rảnh không?

Tâm Du Chiêu nhảy một cái, trả lời lại một câu: Tôi rảnh.

Hội quán Lâm Thủy, A788.

Tim Du Chiêu đập thình thịch, y không biết phải nói như thế nào, hết cách liền gọi điện thỉnh giáo Hoa Thì: "Đây là hẹn chịch sao?"

Hoa Thì nói: "Đương nhiên là hẹn chịch, không thì là cái gì?"

"Chuyện này..."

"Hơn nữa còn không phải hẹn hò, chính là hẹn chịch a." Hoa Thì nói, "Lời ngon tiếng ngọt không nói, ăn cơm mời xem phim cũng lược bỏ, trực tiếp gửi số phòng, chính là hẹn chịch."

Trong nháy mắt tâm tình Du Chiêu trở nên phức tạp, nửa ngày mới nói: "Nhưng anh ta nói mình không phải là người tùy tiện."

Hoa Thì cười lạnh nói: "Cậu thấy qua người nào không tùy tiện mà mới gặp mặt ba lần liền lăn giường?"

"Tớ." Du Chiêu đáp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abo