C10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 10.

Hoa Thì xem như phục sát đất, thật không nghĩ ra làm sao để phản bác: "Được. Hai người các cậu đúng là trời sinh một đôi. Chúc các cậu trăm năm hảo hợp!"

Du Chiêu làm bộ không nghe ra Hoa Thì đang giễu cợt, nhân tiện nói: "Được. Tớ không nói với cậu, chút nữa còn muốn gặp khách hàng."

Hoa Thì lắc đầu nói: "Lão cha alpha kia của cậu căn bản không đáng tin. Ông ta kì thị omega, sẽ không để cậu thừa kế gia nghiệp. Cậu kết hôn rồi lại càng không để cho cậu quyền thừa kề. Cậu sao lại cố gắng làm việc cho ông ta như vậy?"

"Tớ không phải vì ông ta." Du Chiêu hờ hững trả lời.

Trên thực tế, khách hàng lần này của Du Chiêu không hề liên quan tới sinh ý của Du thị. Người y muốn gặp chính là Cao Bá Hoa. Thời điểm Du Chiêu gặp Cao Bá Hoa tại Mỹ dự định thông qua gã giúp Khuất Kinh lôi kéo sinh ý, hiện tại y vẫn tính toán như vậy.

Bởi vậy, khi Du Chiêu từ Phùng Đình Vệ biết được Cao Bá Hoa trở lại Trung Quốc liền lập tứ liên lạc với gã, hẹn thời gian ăn cơm. Điểm hẹn ở tại một nhà hàng xa hoa, Du Chiêu tới tương đối sớm ___ nhưng y cảm thấy nên làm, bởi vì đối phương là khách hàng a.

Cao Bá Hoa cũng không làm cao, đúng giờ liền xuất hiện. Lần này gã không có diện áo sơ mi đính kim cương, chỉ mặc áo len dệt cổ tròn, chân mang giày thể thao, thoạt nhìn như một thanh niên đang chạy bộ chứ không phải đại lão bản gì đó.

"Cao tiên sinh, mời ngồi." Du Chiêu đứng dậy muốn giúp gã kéo ghế.

Cao Bá Hoa nở nụ cười: "Không được, anh đứng đó, đừng nhúc nhích!"

Du Chiêu ngẩn ra, nhưng vẫn theo lời đứng im không nhúc nhích.

Cao Bá Hoa liền giúp y kéo ghế, nói: "Hẳn là A nên giúp O kéo ghế mới đúng."

Du Chiêu đáp: "Cảm ơn Cao tổng, nhưng tôi không cần đặc biệt chăm sóc như vậy."

"Không sao." Cao Bá Hoa nói, "Tôi có thói quen chăm sóc O mà thôi, cũng không phải đặc biệt đối đãi với anh."

Du Chiêu cũng cười, gật đầu nói: "Cao tổng thực sự là một vị thân sĩ."

"Coi là vậy đi." Cao Bá Hoa nhún vai, "Được rồi, anh nói đi, tìm tôi có chuyện gì?"

Du Chiêu nói: "Cao tổng quả nhiên là người sảng khoái, vậy tôi cũng nói thẳng, tôi là vì chuyện quý công ty cùng tập đoàn Kinh Môn góp vốn."

"Há, là việc này sao." Cao Bá Hoa gật gật đầu, nói, "Nhưng anh không phải người Du thị sao? Làm sao lại giúp Kinh Môn nói chuyện làm ăn?"

"Tôi cùng Khuất tổng của Kinh Môn..." Trong lòng Du Chiêu lắc lắc, ngoài miệng chỉ đơn giản nói, "Là bạn bè."

"Ồ." Cao Bá Hoa gật đầu, "Vậy anh thật sự là một người bạn tốt."

Lưỡi Du Chiêu cảm thấy đắng chát nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười: "Tất nhiên cũng sẽ có tiền hoa hồng."

Cao Bá Hoa cùng Du Chiêu chạm ly, cười nói: "Chiêu tổng nói chuyện thật là sảng khoái a!"

Du Chiêu cùng Cao Bá Hoa nâng ly, chạm cốc, uống rượu. Hai người đàm luận vui vẻ, hẹn lần sau gặp mặt sẽ hẹn Khuất Kinh, hảo hảo bàn luận chuyện làm ăn.

Du Chiêu cảm thấy tự tin, bất giác có chút cao hứng. Sau khi từ biệt Cao Bá Hoa cũng không muốn về nhà, liền tới nhà Hoa Thì.

Hoa Thì nhìn y một thân toàn mùi rượu, bóp mũi lại nói: "Làm ăn đều phải uống rượu?"

Du Chiêu lạnh nhạt nói: "Chỉ cần bên A* nói, uống cái gì cũng có thể."

(*) Bên A (bản gốc: Giáp phương): Chỉ bên A trong hợp đồng, bên mua hàng

Nói rồi Du Chiêu liền thuận tiện tại nhà Hoa Thì tắm rửa sạch sẽ, gột đi một thân toàn mùi rượu. Tắm rửa xong, Du Chiêu đổi sang quần áo sạch đến phòng khách ngồi xuống. Hoa Thì đang ở phòng khách chơi game, nhìn Du Chiêu đi ra liền liếc mắt một cái, nói: "Đàm luận thế nào rồi?"

"Rất tốt." Du Chiêu nói, "Đây là đại sinh ý a, đều dùng trăm triệu làm đơn vị tính."

Hoa Thì lại cười: "Kia cũng không có quan hệ gì tới cậu a."

"..." Du Chiêu còn thực sự không tìm ra chỗ phản bác.

Đúng vậy, này cùng y có quan hệ gì đâu?

Y ngay cả đàm luận sinh ý giúp cha cũng không có quan hệ, huống chi giúp đỡ một đối tượng không có thân phận rõ ràng?

Du Chiêu lại cầm lên xem tin nhắn của Khuất Kinh "Hội quán Lâm Thủy, A788".

Du Chiêu có chút khổ não, nói: "Tớ nếu là đi tới hội quán Lâm Thủy A788, có thể hay không liền bị coi thành bạn chịch?"

"Vậy phải xem cậu có bản lĩnh không. Bạn chịch 'thăng cấp' cũng không có gì lạ." Hoa Thì đơn giản phân tích nói, "Hơn nữa hai người độ phù hợp cao, tỷ lệ thành công chắc chắn vẫn có. Rất nhiều lúc alpha đều là loài động vật dễ bị kích động, cậu khiến hắn nổi lên thú tính, nhất thời kích động đánh dấu cậu, vậy không phải là chuyển biến tốt sao?"

Phương diện này Hoa Thì dày dạn kinh nghiệm, lại nói đến rõ ràng mạch lạc, Du Chiêu cảm thấy khá có đạo lý, liền nói: "Vậy cậu nghĩ tớ nên làm như thế nào?"

"Chịch a!" Hoa Thì dũng cảm nói, "Lừa chịch!"

Hoa Thì suy nghĩ một chút, dứt khoát vứt trò chơi sang một bên, nói: "Tớ đề cử cho cậu một cái chiến y!"

Nói xong Hoa Thì liền từ trong phòng ngủ lấy ra một bộ áo lót tình thú còn mới tinh: "Tớ còn chưa được mặc đâu! Trước tiên cho cậu! Hy vọng có thể giúp cậu phát huy."

Du Chiêu nghe Hoa Thì ba hoa chích chòe, có chút hiếu kì liền mở ra, nhìn chằm chằm bộ đồ lót kia, nhíu chặt lông mày nói: "Cái này đã hư rồi."

Hoa Thì sách một tiếng: "Đây là hàng thiết kế, có hiểu hay không?"

"Vì cái quái gì mà nơi đó của O có điểm nổi lên?" Du Chiêu đối với thiết kế phản nhân tính này rất nghi ngờ.

Hoa Thì nói: "Cái này là tình thú!"

Du Chiêu lại nói: "Tớ cảm thấy nó trái ngược với cấu tạo cơ thể."

Hoa Thì tức giận nói: "Cậu nghiêm túc nhàm chán như vậy làm sao có thể khiến alpha đối với cậu muốn mà không ngừng được hả!"

Lời uy hiếp này ngược lại chọt trúng tử huyệt của Du Chiêu.

Du Chiêu nhận lấy "chiến y".

Chỉ là, đến ngày thứ hai, Du Chiêu mặc thử một chút, phát hiện "chiến y" cực kì không thoải mái, có ý muốn thoái lui. Y gửi tin nhắn cho Hoa Thì: "Cậu thật sự cảm thấy loại y phục này có thể mặc được sao?"

"Không có chuyện gì nha, cậu nhịn một chút, chẳng mấy chốc sẽ cởi." Hoa Thì an ủi nói.

Du Chiêu chỉ còn cách nghe theo, bên ngoài mặc âu phục, bên trong mặc thứ đồ lót kì kì quái quái kia mà lái xe tới hội quán Lâm Thủy.

Dọc đường, dù ngồi trên ghế nệm êm ái Du Chiêu vẫn cứ cảm thấy cái mông như muốn nở hoa, phi thường khó chịu: "Không biết là tình thú hay hình cụ?"

Thật vất vả mới tới hội quán Lâm Thủy. Nơi này ra vào cần có thẻ hội viên, cho nên Du Chiêu vừa vào cửa giám đốc hội quán liền tiến đến cười nói: "Xin hỏi, ngài có hẹn trước không?"

Du Chiêu nói: "Hẹn trước. Khuất Kinh, A788."

"Được, mời ngài theo tôi." Giám đốc hội quán liền dẫn y vào cửa.

Du Chiêu vừa theo phía sau giám đốc hội quán vừa oán hận cái quần lót kia thật sự là tiểu yêu tinh giết chết người, đợi vào trong phòng nhất định phải cởi ra. Khuất Kinh không muốn cởi thì chính y tự cởi, quá khổ.

Nhưng chưa từng nghĩ ___ A788 không phải phòng nghỉ mà là phòng ăn riêng.

Ngồi cùng với Khuất Kinh tại A788 còn có hai vị trưởng bối đang cười thật tươi nhìn y.

Vừa nhìn thấy Du Chiêu vào cửa, Khuất Kinh đứng lên, giới thiệu: "Cha, mẹ, đây chính là Du Chiêu, đối tượng mà con đã nhắc tới."

Du Chiêu giật mình, trên mặt không biểu tình, lại không nói ra lời. Đúng lúc này điện thoại di động lại vang lên một tiếng.

"Xin lỗi, có thể là khách hàng nhắn tới... Cháu muốn nhìn một chút."

Du Chiêu lúng túng ho khan hai tiếng, cầm điện thoại di động lên, là Hoa Thì gửi tin nhắn tới: Thế nào? Bắt đầu chưa? Kích thích không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abo