Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bi bế nó chạy nhanh ra ngoài đi về biệt thự gọi bác sĩ riêng ( vì từ trường về nhà Bi gần hơn đi viện )

- Tiểu thư chỉ bị xây xát nhẹ nhưng tinh thần bị hoảng loạn nên rơi vào tình trạng mê sảng muộn nhất là mai là tiểu thư sẽ tỉnh_ Bác sĩ Shin ( bác sĩ riêng của gia đình nó ) nói.

Bi lặng lẽ ngồi bên nó _ Đến giờ em vẵn chưa quên được sao._ Bi cầm tay nó nói.

Zen, hắn, Suny, Mun từ ngoài đi vào.- Mày đừng lo quá rồi Zoi sẽ ổn thôi._ Zen an ủi.

- Đúng đó nó mạnh mẽ lắm_ Mun mắt đỏ chót vì khóc thương nó.

- Bi! Mày có thể cho bọn tao pít vì sao Zoi lại hoảng loạn như thế được không?_hắn đề nghị.

- Bla...bla..._Bi thuật lại quá khứ - Lúc ba tao đến nơi thì đã quá trễ mẹ tao mất còn Zoi thì rơi vào tình trạng hoảng loạn hum nào cũng khóc rồi lẩm bẩm tự dốt mình trong nhà không gặp 1 ai. Ba tao nhìn nó xót xa ông cũng khóc nhìu lắm tao cũng không pít làm thế nào để giúp em tao nữa. Rồi 1 ngày nó tự nhiên ra ngoài mỉm cười với mọi người. Ba tao thấy thế mừng lắm nhưng hơi lo lo. Thế là ông đưa tao và nó xang Mĩ được 5 năm thì tao về Việt Nam còn Zoi thì ở lại không mún về. Đợt này nó về tao cũng không bít vì sao nhưng cũng không giám hỏi sợ nó lại pùn._Bi bùn bã kể.

- Thôi mày cũng mệt rồi về phòng nghỉ ngơi đi. 2 người cũng vậy_ Zen nói với Bi rồi quay xang Suny và Mun đang ngồi nhìn nó.

- Còn Vin mày gọi điện cho hiệu trưởng xin cho cả bọn nghỉ đi_ Zen nói với Vin

- Thôi để tao ở lại với Zoi mà mày điều tra được ai làm vậy với Zoi chưa?_Bi hỏi Zen.

- Tao cho người điều tra rồi chắc cũng sớm tìm ra thôi._ Zen trả lời.

- Mọi người đi nghỉ hết đi để tôi ở lại chăm sóc Zoi được rồi_ hắn đề nghị.

Bi và Zem thoáng ngạc nhiên rồi cũng gật đầu đi ra. hắn ngồi ngắm nhìn người con gái đang say giấc ngủ đôi má không còn hồng hào như mọi ngày mà lòng nhói đau..

Nó thấy trước mắt nó phủ toàn 1 màu trắng nó hoảng loạn nhìn xung quanh xem đây là đâu. Nó thấy 1 người phụ nữ quay lưng về phía nó bước đi. Mẹ đúng rồi là mẹ nó gọi to người phụ nữ đấy quay lại mỉm cười với nó và nói "" Đừng pùn con gái cười lên nha "" rồi lại bước đi nó vội vã vừa chạy vừa hét gọi người phụ nữ biến mất. Nó giật mình tỉnh dậy mồ hôi như tắm khóc nấc lên.

Hắn thấy nó hét vội vã ôm lấy nó chấn an - Ngoan! Đừng sợ có tôi ở đây mà._hắn dỗ dành, nó ôm chặt lấy hắn mà khóc, khóc như chưa bao giờ được khóc. Hắn cảm thấy người con gái này thật nhỏ bé mong manh rất cần được che trở bất giác hắn mún bảo vệ nó không để nó chịu bất kỳ tổn thương nào nữa 1 đứa bé 5 tuổi chứng kiến mẹ chết trước mặt mình đã là quá đủ, quá cay đắng rồi, giờ hắn sẽ xoa dịu nỗi đau trong lòng nó. Hắn bít là hắn đã iu nó mất rồi iu từ lúc nào hắn cũng không hay. Nó khóc 1 hồi chắc do mệt quá nó ngủ thiết đi trong lòng hắn. Từ từ đặt nó xuống nhìn nó 1 lượt rồi hắn xuống nhà tìm nước uống.

- Tìm được kẻ chủ mưu chưa?_ Bi hỏi Zen. 2 người đang ngồi ở ghế sô pha ngoài phòng khách.

- Thằng Ken ( Đàn em thân cận nhất của 3 chàng ) vừa gọi cho tao bảo là tìm được rồi là do con Lan với tụi đàn em nó làm._Zen trả lời.

- Xoảng... Bắt bọn nó về chưa_ Bi bóp nát ly rượu trên tay

- Bắt rồi đang dốt ở mật thất đợi bọn mình đến.

- Đi thôi_ hắn từ nhà bếp đi ra.

- Cho tụi tui đi với. Tụi tui mún pít kẻ nào giám cả gan động đến Zoi._ Suny tức giận

- Cho tôi xin 2 chữ bình yên, các cô đi chỉ tổ vướng chân tay_ Zen mỉa mai.

- Hix. Anh đừng có mà khinh thường đi mà Bi bọn em cũng mún bít thủ phạm là ai mà._ Mun năn nỉ

- Không là không mà_ Zen gắt

- Oaoa......huhuhu....hukhuk..._ Suny khóc rống lên ấm ức.

- Ơ này...cô đừng khóc nữa_ Zen thấy Suny khóc lúng túng.

- Thôi được rồi nhưng nhỡ Zoi tỉnh lại thì sao_ Bi nói

- Nhóc đó vừa tỉnh khóc 1 trận rồi ngủ chắc chưa tỉnh lun đâu đi nhanh còn về._ hắn nói rồi đi thẳng ra ngoài.

3 chiếc BMW của hắn Bi và Zen lao vun vút trên đường ( Đừng thắc mắc nhé vì 3 chàng ở chung khi được về phép nên xe của họ cũng ở đây ) 5' sau thì dừng tại 1 ngôi nhà hoang ở ngoại ô tất cả bước xuống tiến thẳng vào.

- Đại ca?_ Kan cúi đầu chào khi thấy tụi hắn.

- Người đâu?_ Bi hỏi.

- Dạ, đang ở trong đó_ Kan cung kính

Cả bọn vào trong thấy 3 con nhỏ bị trói mặt mày bầm tím nằm ngất dưới đất.

- Có 3 người này thôi sao?_ Suny thắc mắc

- Vâng ạ_ Kan trả lời

- Không thể. Với sức của 3 con nhỏ này không thể bắt nó được_ Mun và Suny kêu lên vì họ bít võ của nó cũng không phải dạng vừa.

- Tụi nó chốc thuốc mê rồi ném người qua lan can đưa về nhà kho ạ_ Kan giải thích.

- Ào.._1 chậu nước lạnh tạt thẳng vào 3 nhỏ.

- Anh Bi , anh Vin, anh Zen xin tha cho bọn em bọn em không cố ý làm vậy đâu. Chỉ tại nó không nghe lời bọn em cứ bám lấy bọn anh nên em chỉ định dậy cho nó 1 bài học thôi.huhuhuhuhu_3 nhỏ khóc lóc van xin.

- Bốp....Không cố ý chỉ cố tình thôi chứ gì. Vì trai mà mày hại nó ra nông nỗi này giờ mày còn xin tha sao?_Suny bất mãn nhảy vào tát cho Lan 1 cái đau điếng.

- Nếu nó nghe tao thì đâu bị như thế, tao cảnh cáo nó rồi chứ có phải không đâu đồ nhà quê chỉ pít bám theo zai_ Lan túc khí nói không nề hà.

- Bốp...cái thứ nhất tao tát vì tội hám trai...bốp....cái thứ 2 là mày không biết thân biết phận...bốp...cái thứ 3 vì mày ăn nói nhố nhăng....BỐP...cái thứ 4 là mày đã động đến Zoi em gái tao._ Bi tát Lan rồi đá 1 phát vào bụng khiến nhỏ lăn beo kêu la. Mắt Bi nổi gân đỏ vì giận dữ khiếp Zen và hắn thoáng chút rùng mình vì bộ dạng đó. Hắn nói nhỏ gì đấy với Kan rồi tiến lại gần Lan nâng cằm Lan lên nhếch mép cười khiến Lam run sợ.

- Alo. Rút hết cổ phần trong công ty họ Hoàng rồi thu thập hết chứng cứ phạm tội của giám đốc công ty đó cho tôi_Ns rồi Vin quay xang Lan.- Mày thích chơi chứ gì? Tao có trò chơi cho mày. Cắt đứt gân chân của 2 con nhỏ kia rồi ném nó ra ngoài. Còn dốt con này vào chuồng chó cho tao_ hắn nói trong điện thoại rồi way lại gia lệnh cho đàn em. Cả bọn ngồi ghế nhìn hành động của hắn cũng là để cho Bi chấn tĩnh lại. 1 lúc sau 1 tên đem vào 1 kái bao tải đang động đậy Lan nằm trong chuồng thấy như phát hiện ra điều gì sợ hãi khóc thét lên.

- Không....không...anh Bi em sai rồi anh bảo anh Vin tha cho em đi nếu em biết Zoi là em gái anh em đã không làm vậy.huhuhuhu._Lan khóc lóc van nài Bi.

- Giờ mày mới biết thì đã quá muộn rồi_ Bi nói.

Vin đổ hết chuột, gián, thằn lằn, rắn....ở trong bao tải vào người Lan nhếch mép - Game over_ rồi cả bọn đi ra ngoài trong tiếng thét của Lan. Vừa ra khỏi tiếng thét không còn vì được xây bởi kính chắn âm.

- Nãy nhìn mặt mày ghê quá đấy Bi_ Zen rùng mình.

- Nó giám động vào bảo bối của tao, tao không giết nó là may đấy._Bi nghiến răng kên két

- Mà Vin, nay mày lạ à nha có bao giờ mày nhúng tay vào chuyện này đâu._ Zen thắc mắc hắn chẳng nói gì lên xe phóng như bay về nhà Bi. Cả bọn bám theo.

�������Kh�1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro