Tổn thương qua rồi, mạnh mẽ lên!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh ơi, anh biết không?
Có những ngày em nghỉ
"Hay là bỏ cả đi..."
Người chẳng trở về nữa
Sao tim cứ hoài trông?
- Tại sao đã trải qua nhiều tổn thương như thế mà mày vẫn có thể bình thản như không có gì vậy? Tại sao mày lại có thể mạnh mẽ được như thế?
- Rồi thì tao phải làm gì đây? Đau khổ, khóc lóc thảm thiết? Hay là giày vò bản thân mình? Hay là cứ sống mãi trong lối mòn cũ đau thương ấy? Tao cũng mệt mỏi lắm chứ, đau lòng lắm chứ, nhưng thời gian qua đi thì tao cũng nhận ra rằng điều mình có thể làm và phải làm chính là phải gắng mạnh mẽ và sống thật tốt. Tao muốn dùng thời gian che lấp đi, hoặc là xóa bỏ đi những ký ức ấy, bởi đối với tao, giờ nó cũng chỉ là quá khứ, có buồn có đau đớn đến thế nào đi nữa thì vẫn phải sống thôi. Khóc chán rồi thì cũng phải lau thật khô rồi lại phải xinh đẹp.  Tổn thương nhiều bao nhiêu thì cũng phải chấp nhận rồi quên đi. Biết làm thế nào được? Cuộc sống vốn đã vậy rồi, chịu thôi! Cố gắng mạnh mẽ và sống thật tốt mới chính là món quà lớn nhất mà tao dành cho bản thân mình, còn lại, kệ đi...
- Rồi mày đã quên được người cũ chưa?
- Người cũ, cũ rồi thì chỉ còn là quá khứ mà thôi. Có những người từng đến bên cuộc đời tao, đối xử tốt với tao, làm cho tao rung động, rồi sau đó, họ rời đi...Cứ như thể là mây gió thoáng qua trong cuộc đời, người cũ, hai từ mà mỗi khi nhắc lại là khiến cho người ta cảm thấy xót xa vô cùng. Những người, vốn là tất cả, giờ chỉ còn là ký ức, là mảnh vỡ vụn trong tim, vẫn ở đó, không muốn nhớ đến nhưng vạn lần lại chẳng muốn quên đi. Có những người, chỉ xuất hiện để góp phần làm tổn thương mình thôi, nhớ không muốn nhớ mà quên thì không đành.
Mà thôi, quá khứ, cũ rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro