Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đỗ Minh thực thương tâm.

Cậu cảm thấy ảnh đế không thích chính mình.

Đỗ Minh năm nay 25 tuổi, là giới giải trí tiểu thịt tươi, có được phần lớn là fangirl, thường ở Weibo lăn lộn bán manh, có 3000 vạn fans.

Một tháng trước, cậu đi Mỹ tham gia tuần lễ thời trang, ngày hôm qua mới vừa kết thúc công tác liền đặt vé máy bay buổi tối, gấp không chờ nổi mà bay trở về Trung Quốc. Trước cất cánh liền gọi điện thoại cho bạn trai -- Hạ Lập Khắc, mặt mày hớn hở nói: " Mười hai tiếng đồng hồ sau em liền đến a, anh mau tắm rửa sạch sẽ ở trên giường chờ a!" Một bên nói chuyện một bên run chân, phảng phất cái thổ phỉ đầu lĩnh cường đoạt dân nữ.

Hạ Lập Khắc ở điện thoại kia đầu nhíu mày không tán đồng: "Sớm như vậy trở về? Em có thể nghỉ ngơi một đêm."

Oa, cái kẻ lỗ mãng này!

Đỗ Minh chán nản: "Chính là em nhớ anh a, có nghe được không," cậu kéo dài âm điệu, "Em -- nhớ -- anh!"

"Anh biết, vậy được rồi, anh ở nhà chờ em."

Cái gì, Đỗ Minh cắt đứt điện thoại, liền cái "Anh cũng nhớ em" đều không có!

A, người nam nhân này!

Người đại diện Đỗ Minh vây quanh cậu xoay quanh, quay lại một mặt quở trách: "Sớm như vậy trở về làm gì, anh đều nghĩ tốt đi đâu chơi."

Đỗ Minh bị chân dài của người đại diện hoảng đến quáng mắt, "Lần sau tới có thể chơi."

"Còn có lần sau sao!" Tề Mặc -- Đỗ Minh người đại diện -- không chỉ có thân cao dài, cả người cũng rất có khí tràng, y vỗ đầu Đỗ Minh một cái, "Tuần lễ thời trang thượng hướng cậu vươn cành ôliu làm đại ngôn, cậu cư nhiên cự tuyệt!"

"Ai nha," Đỗ Minh mềm mại mà ngã vào trên người y làm nũng, "Nơi này quá xa, đại ngôn nhiều phiền toái."

"Kia đạo diễn Wilson muốn cậu thử kịch bản mới của y, cậu như thế nào lại cự tuyệt?"

"Nghe nói Wilson là cái yêu thích tiềm / quy / tắc / đại dâm / ma, em mới không vào miệng cọp."

Tề Mặc lạnh lùng nhìn cậu: "Cậu yên tâm, trừ bỏ Hạ ảnh đế, không ai nhìn trúng cậu này đóa phân heo."

Đỗ Minh: "......"

Đỗ Minh mắt trợn trắng: "Anh đối em quá không tự tin." Cậu mở ra Weibo, tìm account marketing văn chương cấp Tề Mặc xem, "Trong giới đối em đánh giá đều là soái đến rớt tra!"

"Cậu tỉnh tỉnh, cậu cái này lùn mướp hương."

(你这个矮丝瓜: gốc)

Đỗ Minh trong nháy mắt bị chọc đến chỗ đau. Cậu là cái thịt tươi, nhưng là thân cao chỉ có 1m75, ở giới giải trí nam thần khắp nơi liền chỉ có thể ở mức trung. Cố tình cậu có cái người đại diện vóc dáng cao, Tề Mặc thân cao thẳng bức 1m90, Đỗ Minh cùng hắn đứng chung một chỗ, tựa như suy dinh dưỡng.

Đỗ Minh gầy như cái xương sườn dài, Tề Mặc tức lên đã kêu cậu lùn mướp hương, thời điểm xấu xa liền gọi cậu đoản mướp hương.

(矮 và 短 nghĩa là dài, 矮: miêu tả chiều cao người, 短 miêu tả chiều dài vật)

Thật là quá không tôn trọng Đỗ - sự nghiệp như mặt trời ban trưa - thịt tươi. (sự nghiệp như mặt trời ban trưa: đang hot )

Đỗ Minh thực oán niệm.

Bất quá tưởng tượng đến chính mình bạn trai Hạ Lập Khắc, Đỗ Minh lại vui vẻ lên.

Hạ ảnh đế tuổi nhỏ xuất đạo, hiện tại 28 tuổi, đã lấy mấy hạng mục giải thưởng lớn trong nước, trên sân khấu chưa bao giờ thất bại, hắn bản nhân lại khốc lại ít lời, quả thực chính là bông hoa cao lãnh.

Tề Mặc là Hạ ảnh đế fan trung thành, hai năm trước y nghe nói Hạ Lập Khắc muốn đóng Bọt biển hoa nam 1, liền liều mạng, hối hả ngược xuôi chắp nối, lại cấp Đỗ Minh đăng kí vài khóa kỹ thuật diễn, rốt cuộc vì cậu tranh thủ tới Bọt biển hoa nam số 3.

Khi đó y kích động ba ngày, mỗi ngày xách theo Đỗ Minh lỗ tai, tận tình khuyên bảo dạy dỗ: "Nhất định phải cùng Hạ ảnh đế hảo quan hệ, bước đầu tiên: Lĩnh giáo kỹ thuật diễn!"

Đỗ Minh nhìn y cái tú bà : "Đã biết." Buổi tối liền ở người đại diện vừa đe dọa vừa dụ dỗ đi xuống gõ cửa phòng Hạ ảnh đế, căng da đầu cùng hắn diễn thử cảnh diễn ngày hôm sau.

Kết quả ngày hôm sau đạo diễn vung tay lên, đem cảnh diễn luyện tập cả đêm cắt bỏ.

Trương đạo vui tươi hớn hở: "Đỗ Minh a, cậu này nhân vật chính là một pháo hôi, không cần cùng nam 1 có vai diễn phối hợp."

Đỗ Minh bất đắc dĩ mà cùng người đại diện nói: "Cái này không còn cớ gõ cửa."

Tề Mặc hận sắt không thành thép mà nhìn cậu: "Tên ngốc này!"

Đỗ Minh nghĩ thầm anh mới ngốc, em sẽ giặt quần áo nấu cơm gấp chăn, so với đóa hoa giải trí kia tốt hơn bao nhiêu!

Tề Mặc buổi tối ngày hôm sau mua tới một phần trái cây lớn, dưa hấu cắt, xoài đóng hộp thơm ngọt, đem Đỗ Minh thèm đến nước miếng chảy ròng.

"Anh không hạn chế em buổi tối ăn cái gì?" Đỗ Minh duỗi tay mở hộp.

"Bớt mơ mộng!" Tề Mặc đem hộp nhét vào tay Đỗ Minh, chỉ chỉ cửa, "Hiện tại, đi mời Hạ ảnh đế ăn trái cây."

Đỗ Minh cảm thấy người đại diện thật sự giống như bảo mẫu: "Anh là tính toán đem em đưa đến trên giường Hạ Lập Khắc sao?"

"Cậu quá đen tối a" Tề Mặc run run thân mình, "Hạ ảnh đế cũng sẽ không coi trọng cậu, khó được cùng Hạ ảnh đế có liên quan, cậu đến tranh thủ theo dõi Weibo lẫn nhau!"

Đỗ Minh mang kỳ vọng của người đại diện, quyết đoán gõ cửa phòng Hạ ảnh đế.

Không thể không nói Hạ Lập Khắc lớn lên thật sự quá soái, mày kiếm mắt sáng, ngũ quan lập thể, Đỗ Minh trước chỉ xem qua phim chiếu trên mạng, trăm triệu không nghĩ tới người thật so ảnh chụp còn soái hơn!

Hạ ảnh đế dựa vào trên cửa nhìn cậu: "Ngày mai không có cảnh diễn."

Đỗ Minh tâm nói ta đương nhiên biết, cậu đem trái cây đưa qua: "Mời anh ăn." Ánh mắt ở trái cây lưu liền không rời, oa, tâm hảo đau, tâm đang nhỏ máu, muốn ăn xoài.

Hạ Lập Khắc nhận lấy trái cây, nhìn đến Đỗ Minh ngây ngốc mà đứng không đi: "Còn có việc?"

A, người nam nhân này, cư nhiên không mời mình vào cửa!

Vào không được cửa mình liền không thể ăn trái cây!

Không ăn trái cây mình liền sẽ suy dinh dưỡng!

Đỗ Minh kiên định quyết tâm, nắm tay: "Không bằng ảnh đế mời tôi vào phòng ngồi đi."

Hạ Lập Khắc thật sâu liếc cậu một cái, nghiêng người để cậu vào.

Phòng ảnh đế cùng chính mình không có gì bất đồng, Đỗ Minh hứng thú nhìn quanh một vòng, ngồi ở trên sô pha xoa tay, ánh mắt tỏa sáng: "Ảnh đế ăn trái cây sao?"

Hạ Lập Khắc cầm bình nước khoáng cho cậu: "Cậu muốn ăn liền ăn đi."

Ngao ô, ảnh đế là người tốt! Đỗ Minh mở hộp ra, hướng trong miệng ném vài khối, hạnh phúc mà nheo lại mắt.

A, hảo ngọt!

Đỗ Minh ăn thời điểm không quên sứ mệnh, cậu cực có đạo đức mà chỉ ăn một nửa, đem dư lại một nửa đẩy cho ảnh đế đối diện, sau đó lấy ra chính mình di động, phát hiện Tề Mặc nhắn tin liên tục cho cậu.

"Cậu đang đâu???"

"Cậu nghênh ngang đi vào phòng???"

"Bộ dáng này của cậu, anh đã đánh giá thấp cậu rồi."

"Ảnh đế có ăn trái cây không? Có cùng ảnh đế nói chuyện không? Có theo dõi (Weibo) lẫn nhau không?"

......

Lời nói người đại diện tỷ lệ thuận với chiều cao y.

Đỗ Minh click mở WeChat nhắn: "Anh cái này người không văn hóa, nghênh ngang vào phòng không thể dùng được!" Đóng WeChat, cậu mở ra Weibo: "Ảnh đế, có thể cùng anh theo dõi Weibo lẫn nhau không?" Cậu sớm tại mới vừa vào giới giải trí ngày đó liền chú ý Hạ Lập Khắc, nhưng là Hạ Lập Khắc đến bây giờ còn không có chú ý cậu.

Bột biển hoa đều quay được một nửa!

Ảnh đế bị yêu cầu của cậu làm cho dở khóc dở cười: "Cậu là vì cái này mới muốn vào phòng?"

"Không thì sao?" Đỗ Minh liếc hắn một cái.

Ảnh đế ngừng lại một chút, không trả lời, đem điện thoại móc ra tới: "Cậu tên gì?"

"Bụng bụng đốc đốc đỗ đỗ"

(Gốc: 肚肚笃笃杜杜 )

"......"

Đỗ Minh lúc đăng kí Weibo, bởi vì tên thật đã bị đăng ký, Đỗ Đỗ Minh cùng Đỗ Minh Minh đều đã đăng ký, cậu liền lấy cái tên như vậy.

Ban đầu còn cảm thấy rất khốc, rất cá tính.

Hôm nay ở trước mặt ảnh đế vừa nói, cảm thấy thật ngu ngốc.

Đỗ Minh gương mặt ửng đỏ, cùng ảnh đế giải thích một chút mấy cái chữ "du".

Ảnh đế tìm thấy cậu trong tìm kiếm, nhấn theo dõi: "Được rồi."

Hoàn thành nhiệm vụ! Đỗ Minh cảm thấy quả nhiên vẫn là nói thẳng tốt a, ảnh đế không ăn trái cây đã đáp ứng thỉnh cầu chính mình rồi.

A! Ảnh đế không ăn trái cây!

Đỗ Minh đem nửa hộp trái cây lại hướng Hạ Lập Khắc đẩy đẩy: "Ảnh đế anh ăn a."

Hạ Lập Khắc nhìn trái cây cắm nĩa Đỗ Minh đã ăn: "Cảm ơn, tôi từ từ ăn."

Đỗ Minh cảm thấy ảnh đế đại khái là mệt mỏi, yêu cầu nghỉ ngơi, cậu tung tăng nhảy nhót nói: "Vậy thì tôi đây đi."

Tề Mặc đang ở trong phòng Đỗ Minh chờ cậu, nghe nói theo dõi lẫn nhau thành công sau không nhịn được mà xoa đầu Đỗ Minh: "Không tồi không tồi."

Đỗ Minh sợ Tề Mặc ngửi được vị ngọt của trái cây vừa ăn, che miệng đi đánh răng: "Em ngày mai có thể trực tiếp ngủ?"

"Đương nhiên không được!" Tề Mặc lấy ra kế hoạch đã sớm chuẩn bị tốt "Ngày mai cậu đi theo ảnh đế tìm phương thức liện hệ!"

Đỗ Minh cả kinh nuốt một ngụm nước lã.

Vì vậy trong mười ngày tiếp theo, Đỗ Minh mỗi ngày cầm đồ vật đi đến cửa phòng ảnh đế, ngày hôm sau một hộp trái cây, cách ngày lại một bữa ăn khuya, tất cả đều vào bụng Đỗ Minh, làm cậu thành công béo lên.

Rồi một ngày, Đỗ Minh nhận được cuốn sách "The Utopia" của Plato Tề Mặc mua .

Đỗ Minh: "???"

Tề Mặc: "Ảnh đế khẳng định rất có học, cùng hắn thảo luận về những giá trị tinh thần đi."

"Vì cái gì muốn em cùng hắn thảo luận chuyện này?"

"Để có được chữ ký mới nhất của hắn." Tề Mặc từ trong bao lấy ra một chồng tư liệu, "Đây là anh thu thập được tư liệu về ảnh đế, các trang tạp chí, trang bìa, còn có tin giải trí, thậm chí các bài báo trên Weibo anh đều đã in, cậu tìm một cơ hội để hắn ký tên ở túi văn kiện."

Đỗ Minh vẻ mặt bội phục mà nhìn y, cảm thấy được tình cảm của người đại diện, chính mình nhất định phải trợ giúp y.

Đỗ Minh mang cuốn sách triết học do người đại diện mua đi tán gẫu với ảnh đế.

Đảo mắt tới trước một ngày Đỗ Minh đóng máy, cậu cầm bao văn kiện đi tìm ảnh đế muốn ký tên.

Ảnh đế tiêu sái mà viết tên của mình lên, sau đó lấy một tờ giấy trắng: "Tôi có cái vấn đề muốn hỏi cậu."

"Hả?" Đỗ Minh nghiêng đầu xem, "Là vấn đề triết học sao?"

"Không sai biệt lắm."

Hạ Lập Khắc dùng tay che hai hàng chữ, sau đó đưa cho Đỗ Minh nhìn.

"Anh thích em, có thể cùng anh kết giao sao?"

Đỗ Minh:????

Đỗ Minh:!!!!!

Vấn đề này siêu nghiêm trọng a!!!!

Đỗ Minh ngốc, cậu nhìn giấy trắng lại nhìn ảnh đế soái khí: "Cái gì, có ý tứ gì?"

"Chính là mặt chữ ý tứ," ảnh đế cười nhìn cậu, "Nguyện ý sao?"

Đỗ Minh ở trong lòng tự hỏi một chút tình thế phát triển, thứ nhất, ảnh đế thích mình, thứ hai, ảnh đế muốn cùng mình kết giao.

Trước mắt đã biết đến điều kiện đối phương là, một, ảnh đế rất tuấn tú, hai, ảnh đế rất lợi hại và ba, ảnh đế là nam nhân tốt.

Trước mắt đã biết điều kiện chính mình là, một, Đỗ Minh cũng rất tuấn tú, hai, Đỗ Minh cũng không lợi hại và ba, Đỗ Minh hẳn là sẽ làm lão bà tốt, rốt cuộc sẽ nấu cơm sẽ giặt quần áo.

Thấy thế nào đều là song soái kết hợp, cậu chiếm tiện nghi.

"Kia, vậy được rồi." Đỗ Minh phi thường hàm súc gật gật đầu.

Vì thế, Đỗ Minh không chỉ có cùng Hạ Lập Khắc Weibo theo dõi lẫn nhau, còn cảm tình cũng follow lẫn nhau!

Cậu về phòng đem kết giao sự tình nói cho Tề Mặc, Tề Mặc ngũ lôi oanh đỉnh, tan nát cõi lòng không thôi: "Hạ ảnh đế cái gì ánh mắt, cư nhiên coi trọng cậu này đóa phân heo!"

"Lăn lăn lăn." Đỗ Minh đem bao văn kiện ký tên ném trên đất, mệt chính mình còn giúp y lấy chữ ký kèm lời chúc, không nghĩ tới Tề Mặc độc miệng như vậy.

"Tung bông, tung bông." Tề Mặc từ trên mặt đất nhặt văn kiện lên, trái lương tâm khen nghệ sĩ nhà mình "Lão tử xem trọng cậu."

~~~ Hết chương 1 ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro