Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kết quả là đến bây giờ, hai người đã kết giao đã hơn một năm .

Đỗ Minh ở trên máy bay nhớ lại quá trình kết giao một lần, mười hai giờ sau tới Trung Quốc, cậu đi xuống máy bay, bị một đám phóng viên giải trí vây quanh, đèn flash nháy liên tục, từng người lại từng người đặt câu hỏi.

"Lần này anh đến Mĩ đi thảm đỏ cảm thấy như thế nào?"

"Nghe nói trò chơi nổi tiếng ở Mĩ mời anh làm người phát ngôn, đây là thật vậy chăng?"

"Đỗ tiên sinh công tác an bài kế tiếp là cái gì a, có dự định nghỉ ngơi không?"

. . . . . .

Đỗ Minh không để ý tới mấy vấn đề này, cúi đầu đi.

Phóng viên càng ngày càng hướng tới gần Đỗ Minh, vây quanh thành một vòng tròn, hơn nữa còn có fan ra đón, trực tiếp đem sân bay chặn kín.

"Xin lỗi, nhường đường." Tề Mặc nghiêm mặt, bảo vệ Đỗ Minh sau lưng.

Phóng viên không được câu trả lời, đâu chịu nhường đường, giọng đặt câu hỏi ngày càng lớn, còn kèm theo tiếng gọi của các fangirl, làm cho tai Đỗ Minh ong ong đau.

"Đỗ tiên sinh trả lời một chút."

"Đỗ tiên sinh là đang đùa giỡn đại bài sao?"

Đùa giỡn em gái ngươi, Đỗ Minh ở trong lòng liếc xem thường, hắn dừng lại đẩy lại kính râm, mỉm cười mở miệng: "Chính là quá mệt mỏi, nhưng cũng hy vọng mọi người giơ cao đánh khẽ. 

Công tác an bài sẽ được công bố ở trên Weibo, fan bên kia cũng chú ý an toàn, về nhà sớm một chút." Cậu vẫy tay chào hỏi fan tại bên ngoài đám phóng viên.

Quan tâm nho nhỏ này làm cho nhóm fangirl thập phần kích động, các nàng xôn xao một phen, tách đám phóng viên vây quanh ra vọt tới chính giữa, tự phát kéo tay lên trở thành một cái dải phân cách, hộ tống Đỗ Minh ra khỏi sân bay, đem cậu đưa đến trên xe.

Đóng cửa lại, đem thanh âm cách trở bên ngoài, xe trong đám đông khó khăn rời khỏi, ra đến đường lớn mới thuận lợi lái xe. Đỗ Trà cùng người đại diện ngồi ở ghế sau, Tề Mặc xoa xoa cánh tay bị chen đến đau nhức: "Giải trí gần đây là ăn thuốc tăng lực hay sao, theo đuổi không bỏ như vậy?"

"Cuộc sống quá yên bình a, " Đỗ Minh thở dài cố ý giữ vẻ mặt bình tĩnh cảm thán, "Không có nữ minh tinh phá thai, không có nam minh tinh ngoại..., tất cả mọi người không có dưa ăn."

Xe chạy thực sự nhanh, dọc theo đường đi đều là đèn xanh. Hiện tại vừa mới đầu xuân ba tháng, ven đường hoa mộc lan nở đỏ rực như lửa, Đỗ Minh nhìn chằm chằm một hồi lâu: "Quả nhiên vẫn là Trung Quốc đẹp a."

"Được rồi, biết cậu yêu nước." Tề Mặc đưa ra lịch trình, "Hai ngày sau là quay chụp quảng cáo, buổi sáng bảy giờ xuất phát, anh đi đón cậu."

Đỗ Minh đau đầu: "Anh không thể nói với em những chuyện khác ngoài công việc sao!"

"Có thể a, trở về không được ăn đồ ngọt, không được ăn khuya, buổi tối không được thức đêm." Tề Mặc liên tiếp dặn dò.

"Vâng vâng, tề ma ma."

"Điều quan trọng nhất là " Tề ma ma thực nghiêm túc, " Không được dục túng quá độ!"

Đỗ Minh xù lông: "Là ai!"

"Trong lòng cậu biết rõ, nhìn quầng thâm mắt xem, trang điểm cũng che không được!" Tề Mặc từ lấy ra một chiếc gương nhỏ, tháo kính râm Đỗ Minh xuống.

Đỗ Minh nhìn thấy bọng mắt đen trong gương, chỉ cảm thấy thanh xuân không còn: "Em cũng đã 25, già rồi già rồi."

Tề Mặc vỗ đầu một phát : "Ít nói điều này cho anh, nhớ kỹ lời anh dặn, còn có chính là, nhớ đề phòng đám paparazzi." Đỗ Minh ở tiểu khu rất an toàn, nhưng là Tề Mặc vẫn là thực lo lắng, dù sao đối tượng yêu đương của nghệ sĩ nhà mình là Hạ Lập Khắc.

Vì trốn paparazzi, không cho chuyện yêu đương công khai ra ngoài, Tề Mặc hận không thể sinh ra ba đầu sáu tay.

Xe đến trong tiểu khu, Tề Mặc xuống xe trước, xác định không ai đi theo, mới mở cửa cho Đỗ Trà xuống : "Hai ngày sau anh tới đón cậu, không cho phép dậy trễ."

Trước kia, Đỗ Minh luôn ngoan ngoãn dậy sớm đi làm, nhưng sau yêu đương lại không chịu nổi sắc đẹp Hạ ảnh đế cám dỗ, lôi kéo không chịu để cậu rời giường, dưỡng cậu học được cách nằm nướng!

Tề Mặc không dám cùng Hạ Lập Khắc oán giận, chỉ có thể đối Đỗ Minh ân cần dạy bảo.

"Biết rồi a, anh yên tâm." Đỗ Minh kéo vali, tùy ý phất phất tay, vào biệt thự.

Này là căn biệt thự đơn Hạ Lập Khắc mua vào năm ngoái, sau kết giao nửa năm Đỗ Minh ấp úng đề nghị ở chung, bởi vì địa chỉ ban đầu của hai người bại lộ, Hạ Lập Khắc mua một căn tại đây, cho Đỗ Minh đứng tên, đối bên ngoài tuyên bố là nhà mới của Đỗ Minh.

Bởi vì thật sự quá bận, trang hoàng nhà mới đều là ủy thác cho người khác, Đỗ Minh chỉ cần đem theo đồ dùng cá nhân và quần áo.

Hiện tại là tám giờ tối, Đỗ Minh mở cửa, trong nhà đến quỷ cũng chả có.

"Còn nói ở nhà chờ mình, lại nuốt lời." Đỗ Minh nhu nhu cái mũi, vào phòng bếp, quả nhiên không có mùi nấu nướng gì. Trù nghệ của Hạ Lập Khắc rối tinh rối mù, hai người cùng một chỗ đều là Đỗ Minh nấu cơm.

Tủ lạnh có nguyên liệu nấu ăn, hẳn là người đại diện Hạ Lập Khắc - Quỳ Hiên mua tới, Đỗ Minh đơn giản làm hai món ăn, chụp ảnh rồi đăng lên Weibo.

An toàn về đến nhà, bắt đầu ngày nghỉ ngắn ngủi 【 hình ảnh 】【 hình ảnh 】【 vui vẻ 】

Chỉ chốc lát rất nhiều người bình luận.

"Oa, nam thần làm đồ ăn thật ngon!"

"Hảo hảo nghỉ ngơi, yêu a!"

"Vất vả rồi, moa moa ta!"

Fan thật sự là rất nồng nhiệt , Đỗ Minh thật muốn cấp các nàng mỗi người một like.

Đỗ Minh lúc còn chưa nổi danh, trên Weibo chỉ có mấy chục bình luận, cậu sẽ trả lời từng bình luận, sau có thêm nhiều người, Tề Mặc không cho cậu làm như vậy nữa.

"Dễ được cái này mất cái khác, dẫn đến các fan ghen tị nhau."

Đỗ Minh không còn lựa chọn khác đành phải giữ khoảng cách cùng fan, nhưng mỗi bình luận của fan, cậu đều có xem qua, đặc biệt chụp màn hình lại các bình luận ấm lòng.

Cơm nước xong, Đỗ Minh cầm bát bỏ vào bồn rửa, bắt đầu rối rắm nên rửa hay không. Cậu quá buồn ngủ, tính ra đã 22 tiếng không có ngủ, vừa mới dựa vào cửa sổ xe, đã thiếp đi, trong đầu đều là trùng ngủ.

Trong nhà không có máy rửa bát, Đỗ Minh ngại máy móc lạnh như băng, bình thường đều là Hạ Lập Khắc cùng cậu cùng ở tại trù phòng rửa bát. Nhưng là hiện tại Hạ Lập Khắc không ở, Đỗ Minh liếc mắt nhìn thời gian, 9 giờ tối.

Quên đi, không rửa nữa.

Đỗ Minh đánh răng xong đặt đầu xuống gối liền thiếp đi, ngay cả chăn cũng không đắp.

Đỗ Minh ngủ một giấc đến sáng, tỉnh lại phát hiện chính mình bị ôm, cậu kinh hỉ quay đầu lại thì thấy khuôn mặt tuấn tú của Hạ Lập Khắc.

"Khi nào thì trở về?" Cậu hôn nhẹ cằm Hạ Lập Khắc, bị râu chọc đến cơ hồ quát lên "Lại không cạo râu!"

"Mười giờ, có buổi phỏng vấn tạp chí."

Hạ Lập Khắc ôm sát cậu, ở đỉnh đầu cậu cọ cọ.

Đỗ Minh ở trong ngực hắn duỗi thắt lưng: "Nói, có nhớ em không!"

Hạ Lập Khắc không trả lời, mà là cùng đầu lưỡi cậu tiếp xúc thân mật, Đỗ Minh thuận theo thả lỏng thân thể. Ảnh đế chỗ nào cũng tốt, chính là rất cao lãnh. Kết giao lâu như vậy, Đỗ Minh ngẫu nhiên mới nghe hắn nói một lần "Anh nhớ em" .

Đỗ Minh diễn rất nhiều phim thần tượng, trong đó nam chính đẹp trai giàu có nhất nhì, đối nữ chính thì mang dáng vẻ ngọt ngào, Hạ Lập Khắc bên ngoài chính là cái nam chính, nhưng tính cách lại một chút cũng không giống.

Đỗ Minh nhỏ giọng lầm bầm, tùy ảnh đế cởi quần áo.

. . . . . .

Chèo thuyền trên giường thật sự là loại vận động nhẹ nhàng, Đỗ Minh ở trong lòng thấy tương đương quãng đường chạy bộ, chuyển đổi calories, sau khi kết thúc hướng ảnh đế làm nũng: "Em phải ăn một cái bánh ngọt lớn!"

Ảnh đế ôm cậu đi phòng tắm, một bên điều chỉnh nhiệt độ một bên chế nhạo hắn: "Tề Mặc chịu cho em ăn?"

"Em mặc kệ, em hôm nay đã muốn vận động quá nhiều!" Phi thường cần bánh ngọt đến cứu thắt lưng nhỏ vận động quá sức của em"

Hạ Lập Khắc nhéo nhéo eo mập mạp: "Vận động quá nhiều?"

Đỗ Minh trốn vào bồn tắm lớn, ý đồ cứu giúp: "Này là những nơi vô tổ chức và kỷ luật."

"Nga." Hạ Lập Khắc bước vào, "Tắm rửa xong mang em đi ăn."

"Yay!"

Đỗ Minh mĩ mĩ tắm xong, bị Hạ Lập Khắc dỗ dành trong chốc lát, nghe được tiếng đập cửa. Cậu trong nháy mắt vểnh tai, hạ giọng: "Ai?"

Hạ Lập Khắc theo mắt mèo nhìn ra bên ngoài : "Không có việc gì, là Quỳ Hiên."

Quỳ Hiên là người đại diện của Hạ Lập Khắc, gần bốn mươi tuổi, vô cùng độc miệng, phi thường đanh đá chua ngoa, Đỗ Minh cảm thấy được ánh mắt người này nhìn mình giống như là nhìn một cái đầu heo chờ bán.

Hạ Lập Khắc mở cửa, Quỳ Hiên hướng hắn gật gật đầu, lập tức đi vào trong phòng, đem rau dưa thịt bò mua tới bỏ vào tủ lạnh, bánh ngọt đặt trên bàn trà, sau đó mới quay đầu nhìn Đỗ Minh: "Đã trở lại?"

Đỗ Minh thực khẩn trương, cậu ngồi thẳng dậy: "Ân."

"Nghỉ ngơi cho tốt, công tác kế tiếp là cái gì?"

Đỗ Minh nghiêng đầu suy nghĩ: "Em chỉ biết là quay một cái quảng cáo ." Trí nhớ cậu rất kém cỏi, bình thường Tề Mặc đều giúp cậu ghi chép lịch trình, trước một ngày gọi điện thoại nhắc nhở cậu, sau đó Đỗ Minh sẽ đặt đồng hồ báo thức.

Quỳ Hiên biểu tình không thay đổi, tựa hồ biết Đỗ Minh không nhớ được, y không tiếp tục đề tài, mà là quay đầu cùng Hạ Lập Khắc nói: "Đoạn phỏng vấn ngày hôm qua đã được biên tập, anh đã xem qua, không có vấn đề, ngày mai buổi sáng tám giờ được công bố ra, cậu nhớ rõ chuyển tiếp."

Hạ Lập Khắc gật gật đầu.

"Ngày kia là kịch bản của Hoan du."

Hoan du là bộ phim truyền hình nhỏ mà Hạ Lập Khắc đảm nhận, dự tính phải quay tại A thị ba ngày, sau đó là B C thị ba ngày tiếp. Này có nghĩa Đỗ Minh cùng Hạ Lập Khắc chỉ có ngày mai để nghỉ.

Nhanh như vậy lại muốn tách ra, Đỗ Minh trong lòng luyến tiếc, dị tình cũng quá thảm.

Hạ Lập Khắc cùng Quỳ Hiên đến thư phòng bàn luận công tác, Đỗ Minh mở bánh ngọt ra, ăn hai miếng, nhớ tới thịt béo mềm trên người, thở dài, cất bánh vào tủ lạnh. Cậu thích ăn đồ ngọt, nhưng là vì dáng người, vẫn là chịu đựng đi.

Quỳ Hiên cùng Hạ Lập Khắc nói tới mấy lời mời đóng phim: "Có vài kịch bản từ nước ngoài rất tốt, buổi tối gửi cậu xem?"

Hạ Lập Khắc trước mắt công tác trọng tâm vẫn là ở trong nước, Quỳ Hiên muốn hắn hướng phát triển ra nước ngoài, gần đây đã dùng các mối quan hệ làm quen rất nhiều các đạo diễn nước ngoài, cũng thu được nhiều cành ô-liu.

Hạ Lập Khắc bản thân cũng không có tham vọng gì cao, hắn nghĩ đến Đỗ Minh ở nhà: "Trước chậm rãi đi, trong nước cũng có kịch bản hay."

Quỳ Hiên vừa thấy liền biết hắn do dự cái gì: "Khoảng cách trong và người nước cũng không xa, hơn nữa cậu không thể vì trông chừng Đỗ Minh sẽ không công tác đi."

"Không phải ý tứ này." Hạ Lập Khắc nhìn người đại diện nói "Em chỉ là muốn yêu đương thật tốt, kết giao đã hơn một năm, bọn em chân chính cùng một chỗ không quá 60 ngày." Hạ ảnh đế mỗi ngày đều bận đến không rời đất, làm sao có thời gian yêu đương.

"Tùy cậu." Quỳ Hiên cũng không nhiều lời, theo y thì đoạn tình cảm này sớm muộn gì cũng chia cắt.

Đỗ Minh cùng Hạ Lập Khắc không phải cùng một tầng lớp, cậu ở giải trí giới không nghĩ trở nên nổi bật, không có chí lớn, mà Hạ Lập Khắc là đại bàng muốn chinh phục trời xanh.


~~~ Hết chương 2 ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro