CHAP 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tâm sự tí với mọi người nhé, nói thiệt thì chủng bị up tiếp chap này tâm trạng mình rất thoải mái, nhưng khi viết tới đoạn bài hát trên thì nó bị chùng xuống dữ dội.
Có người từng gửi mình nghe bài hát này, nói thẳng ra là người rất quan trọng vs mình. Mình từng rất vui vì ý nghĩa của bài hát ấy, nhưng giờ thì tất cả đã là quá khứ hết rồi...
Thôi ko nói nhảm nữa, mình viết truyện cho mọi người đây. Coi như cho mình 1 phút tự kỉ nhé, mọi người đừng để ý... Hjhj.
*********

Gil ngồi trên sofa, cúi gầm mặt, thầm rủa cái tên bên cạnh cứ cười từ nãy đến giờ. Không chịu được nữa, cô bực dọc gắt lên:

- Có gì mà anh cười hoài vậy?

Isaac vẫn tủm tỉm, cậu giơ tay lên hàng, nhưng vẫn chưa thôi trêu chọc cô.

- À thì lần đầu tiên anh thấy một cô gái bị hất nước vào mặt mà khóc nhè như em.

Gil lại cúi xuống, cô chẳng biết đối đáp lại thế nào, tốt nhất nên im lặng thì hơn.

Thấy Gil không nói gì, Isaac không trêu cô nữa. Cậu trầm ngâm nhìn ra bầu trời đêm, qua đôi mắt cô cậu phần nào hiểu được những suy nghĩ thầm kín chất chứa trong lòng.

Staring out at the rain with a heavy heart.
It's the end of the world in my mind
Then your voice pulls me back like a wake up call
I've been looking for the answer
Somewhere
I couldn't see that it was right there
But now I know what I didn't know
Because you live and breathe
Because you make me believe in myself
When nobody else can help
Because you live, girl
My world has twice as many stars in the sky.

Giọng hát ngọt ngào, ấm áp và chứa chan tình cảm đủ để sưởi ấm một trái tim đang héo hắt theo thời gian. Gil nhìn lên bầu trời, những ngôi sao lấp lánh, khiến màn đêm đẹp lạ thường.

- Thôi, tai em sắp nổ tung rồi đây này! -Gil le lưỡi tinh nghịch cùng nụ cười tươi tắn trên môi.

- Vậy sao? Thế mà anh thấy ai đó vừa nghe vừa cười cơ đấy! - Isaac cũng không vừa, anh tỉnh bơ nói.

- Thì em sợ anh tổn thương thôi! - Gil bĩu môi.

- Vậy sao? Anh biết ơn em nhiều lắm! - Isaac chắp hai tay, nói nửa đùa nửa thật.

Bỗng chốc, khoảng cách giữa hai người được kéo gần.
...
...
...
...

Sau ngày đó, cậu và cô nói chuyện nhiều hơn, có tin đồn là hai người yêu nhau. Jen lẽo đẽo theo cô cả ngày mà vẫn chẳng biết thêm được gì ngoài câu "Hỏi anh Isaac í! ". Và trùng hợp thay, Isaac cũng trả lời rằng "Hỏi bé Gil í! ".

Lại một mùa đông đến, Gil đang ở nhà tận hưởng cuối tuần ấm áp trong chăn thì có điện thoại, cô vớ lấy dế yêu, nói với giọng ngái ngủ.

- Alô?

- Dậy mau lên, năm giờ chiều mà còn mơ với mộng! - Đầu dây kia lắc đầu.

Gil bật dậy, vội vàng làm vệ sinh, rồi ăn sáng. Đến khi nhìn đồng hồ treo ở nhà ăn, cô liền lên phòng, gọi cho Isaac.

- Anh trêu em!!!!!!!!

Biết trước, cậu để máy cách xa mười mét, ôm bụng cười khúc khích. Không biết từ bao giờ cậu lại có sở thích là trêu cô, cảm giác rất thoải mái.

- Nếu không thì con thỏ lười như em có chịu dậy không?

- Nghỉ chơi với anh!

Gil hậm hực nói rồi cúp máy, nhoẻn miệng cười. Không thể phủ nhận rằng cô thích cậu, thích cái tính hài hước cùng giọng nói trầm ấm, dịu dàng. Nhưng chỉ dừng ở anh em, không thể là tình yêu. Mãi mãi không thể.
...
...
...
...

Chiều trở rét, tự nhiên Gil thèm ăn kem. Vừa mở cửa cô vội chui vào chăn, bên ngoài gió rất to, còn lất phất mưa phùn nữa. Gil nhớ lúc đó có người mua kem mang đến khiến trái tim cô rung động. Gil buồn, cô lại nhớ về Tronie. Nhớ về quá khứ cứ ngỡ là ngủ quên.

- Gil ới ời, ra mở cổng cho anh Isaac đẹp trai nào!

Gil giật mình, cô vội chạy xuống. Isaac đang đứng co ro cúm rúm trong chiếc áo sơ mi trắng, môi cậu thâm tím lại vì lạnh.

Gil vội vàng tống cậu vào nhà, liên tục trách mắng rằng chẳng biết lo cho mình gì cả. Isaac mỉm cười, cậu giơ túi kem mà Gil thích nhất lên.

- Thì sợ em không ăn được kem lại khóc nhè thôi!

Nhìn những hộp kem đang chảy nước, trái tim Gil có thứ cảm xúc không tên dâng trào. Cô bật khóc như trẻ con, Isaac ôm cô vào lòng, cậu nhắm mắt hát "Because you live ".

Isaac biết, cậu yêu Gil, từ lúc nào không hay. Kết thúc bài hát không phải "Because you live, I live, I live " như mọi khi mà là "Anh đổ em rồi, Gil ơi! ".

Một lời tỏ tình vô cùng hài hước nhưng cũng không kém phần chân thành.

Và như Isaac đoán, Gil xa lánh cậu dần. Gọi điện không bắt máy, nhắn tin không trả lời, gặp mặt thì lấy cớ bận học thêm. Isaac buồn, chẳng nhẽ cậu và cô không thể sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro