Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Tâm bất lực quỳ xuống, nước mắt anh tuông cùng mồ hôi nhễ nhại, ko bik làm sao để tìm ra họ. Vương Thanh đấm thật mạnh vào tường, miệng ko ngừng hét "chết tiệt". Vương Thượng cố gắng làm mọi người bình tĩnh lại thì Vương Thiên lại làm xáo trộn cả lên:
- Mấy anh bình tĩnh đi, họ sẽ ko sao đâu, chúng ta về nghĩ ngơi đi. (Vương Thượng)
- Có bao giờ họ đi như vậy ko, anh nhìn đồng hồ xem, đã 5h sáng rồi, chúng ta tìm mãi, có khi họ chết rồi cũng nên. (Vương Thiên)
- Mày im đi, ngáo chó à.....(Vương Thượng)
- Có lẽ......Thiên Thiên nói đúng....(Vương Thanh ngước nhìn lên bầu trời)
- Họ cũng có thể bị bắt, bị giết, ko thể nào mà ko tìm ra họ như vậy được, chúng ta cho người tìm khắp nơi họ đến rồi, có thấy tung tích j đâu, đây ko thể là 1 sự trùng hợp mà mất đi 3 ng cùng lúc ( Vương Tâm lấy tay quệt nước mắt, môi mỉm cười).
- Mọi người đừng nản lòng như vậy chứ (Thiên Vũ)
Reng.......reng.....reng.......
- Alo.......(Vương Thanh)
- Đại ca, em tìm được người đã thấy 3 tiểu thư họ bị bắt ạ.
- Ngươi đang ở đâu, ta qua đó....
- Dạ ở chỗ........................(lười ghi)
- Ừ, nào đi nhanh thôi.
___________________________________

- Ái Ái, ngươi giết ta cũng được nhưng ko được đụng tới 2 em của ta.......(Vương Tú)
- Sắp chết tới nơi rồi mà còn kêu la sao? (xxx -người ko bik nha)
- Giết ta cũng được, tha cho 2 chị ta (Vương Tử)
- Ko được..... Hãy để ta( Vương Thúc)
- Chị em các người ồn ào phiền phức quá đi....(xxx)
- Thế ngươi cũng đang làm phiền chúng ta còn gì? (Vương Thúc)
- Người đâu, mang roi mây được hơ lửa ra đây, đánh đi khi nào 3 người họ ngất thì thôi, mau (xxx)
- Này, đừng đấy 2 em của ta(Vương Tú)
- Đánh hết chúng nó đi(xxx)
3 tên cầm roi mây, cầm một cái lò thang đang cháy. Bọn họ hơ lửa cỡ 3 phút rồi đánh cùng lúc vào 3 cô gái nhỏ nhắn.
Vút chát......
-Á......(Vương Tú)
Vút chát......
- Ưm ưm.....(Vương Thúc)
Vút chát.......
- Á.....á......á.....á........(Vương Tử)
Họ lại tiếp tục đưa roi mây vào lò thang.
- Các người giết ta luôn đi, đừng hèn hạ kiểu này (Vương Tú)
- Ngươi cũng mất trinh rồi, về để xem ăn nói với Vương Thanh nhà ngươi ra sao? Hahaahhahah(tên bịt mặt)
- Quá đáng(Vương Thúc)
Vút chát......
- Á.........á......(Vương Thúc)
Vút chát........
- ưm á.....chị cứu em (Vương Tử)
Vút chát.......
-..............(Vương Tú cố cắn môi ko la hét)
Mông và cả lưng đều chảy máu, có vết bỏng sưng lên.
____________________________________

Còn 4 anh em kia........
- Ông cho chúng tôi thêm thông tin đi......nhanh(Vương Tâm)
- Cậu từ từ ngồi xuống rồi tôi nói cho cậu nghe. (Ông lão - Sống ở ngoài chợ, ông bán hoa và là người thấy 3 chị em kia bị bắt)
- Được rồi Vương Tâm, em ngồi xuống đi, mời ông cung cấp thông tin nhanh ạ(Vương Thanh)
- Thật ra tôi đang trên đường mua cá về nấu, tôi thấy có ba cô gái trẻ, 1 cô gái tóc ngắn mặc váy hồng, 1 cô xoã tóc mặc quần đùi màu trắng, 1 cô búi tóc gọn gàng thì mặc quần áo giản dị.
- Sao cơ, cô gái tóc ngắn chỉ có thể là Vương Tử (Thiên Vũ hoảng hốt)
- Tóc búi gọn gàng là Vương Tú, chị ấy đi đâu hay ở nhà đều búi tóc.(Vương Tâm)
- Còn cô gái xoã tóc kia chắc là Vương Thúc rồi (Vương Thiên)
- Thế sao nữa ?(Vương Thanh)
- Họ đang mua bánh ngọt bên tiệm đối diện thì bị mấy tên bịt mặt bắt lên xe chạy đi hướng bên đó ( Ông lão chỉ tay qua trái)
- Là bên Phải.....
- Hử?
- Ông ấy bị bọn họ hâm doạ phải nói dối ( cô bé hàng xóm)
- Cái con bé này, muốn chết sao? (Ông lão)
- Dạ thưa ông, con ko thể đứng nhìn người sắp chết mà ko cứu, cô giáo con dạy phải trung thực và dù có chuyện gì xảy ra phải nói thật. (Cô bé)
- Thôi, con im được rồi, về đây ngay (Mẹ cô bé)
- Cô ko nên làm vậy, để cô bé nói tiếp, con bé đang giúp tụi con đấy (Vương Thanh)
- Cậu ko cần xen vào nhà tôi, chuyện cậu thì cậu tự lo liệu. (Mẹ cô bé)
- Cô có còn tình người ko vậy, chỉ vì bảo vệ bản thân mà cô đánh mất đi 3 mạng người đấy (Vương Thiên)
- Cái thằng nào láo( Mẹ cô bé)
Bà đưa tay lên định tát Vương Thiên nhưng bị tay 1 người nắm chặt lại......
- Bà đánh cậu ấy thì bà sẽ bị gắn tội đánh người đấy (Cảnh sát)
- Sao mấy người làm gì tôi, mấy người là ai, làm phiền nhà tôi quá đấy.....(Mẹ cô bé)
- Chúng tôi là cảnh sát, mong cô đưa cô bé nhỏ kia hợp tác với chúng tôi tìm người( Cảnh sát đưa giấy chứng minh nhân dân ra)
- Ối giời.....đó là chuyện của mấy anh, còn nó là con tôi, mày ko có được đi đâu hết. (mẹ cô bé)
- Bắt bà ta lại ( Vương Thanh)
Đàn em của Vương Thanh chạy lên giữ tay, chân bà ta lại.
- Mấy người thả tôi ra, bớ người ta có người bắt tôi. (Mẹ cô bé la hét và ko ai quan tâm :)) )
Cảnh sát đưa cô bé ra và hỏi:
- Vậy cháu bé còn bik thêm thông tin gì nữa ko?( Cảnh sát)
- Dạ có anh hàng xóm có chạy theo rồi mà sao vẫn chưa thấy về (cô bé).
- Vậy là bị bắt luôn rồi (Vương Tâm thở dài)
- Bình tĩnh đi ạ, chúng ta đừng nản chí ( Thiên Vũ)
- Thiên Vũ, bên người cậu tìm đến đâu rồi? (Vương Thiên)
- Dạ vẫn chưa có thông báo gì? (Thiên Vũ)
- Ai nói tôi bị bắt? (anh hàng xóm)
- A là anh, anh tìm sao rồi ạ(cô bé)
- Đây là anh hàng xóm mà em nói sao? (Vương Thanh)
- Ừ là tôi, tôi bik được nơi ở của bọn chúng rồi. À tôi tên Thiết nhé! ( Thiết)
- Dẫn bọn tôi đến đi (Thiên vũ)
- Có 3 người con gái đang bị tra tấn bằng roi lửa rất dã man, trong số đó có cô bị người ta hiếp rồi, còn 1 cô thì bị kiến cắn khắp nơi ko còn gì để nhìn, còn 1 cô là ko bị gì nhưng mặt hơi vô hồn. (Thiết)
- Ko thể nào........(Vương Thượng)
- Đi nhanh ( Vương Thanh)
____________________________________

Quay về nơi 3 chị em họ.....
Họ đã bị tra tấn hơn 30 roi rồi, vết thương chảy máu, nát bét khắp lưng và mông, các vết roi lẫn vết bỏng ngoằn ngoèo, xen lẫn nhau.
Vút chát......
- Á..............á.....(Vương Tử vừa hét xong đã ngất đi, tay chân cô lạnh ngắt rung lẫy bẫy, nước mắt nước mũi nhày nhụa trên gương mặt mèo con)
- Các người làm như thế chưa đủ sao, em tôi ngất rồi đấy, mấy người vừa lòng chưa hả? ( Vương Tú và khóc vừa hét vào mặt mấy tên đang cầm roi)
- Dĩ nhiên là chưa, đánh đến khi nào các người ngất đi mới thôi. Người đâu, mang con bé kia đi mau.....(Tên bịt mặt)
- Các người là cái đồ quá đáng, ta ko tha cho các người đâu (Vương Thúc)
Vút chát.........
- Ưm............(Vương Tú cũng ngất đi, đôi môi cô tím ngắt, mặt mày xanh xao, nhìn cô cứ như 1 xác chết vậy đấy)
- Chị 2.......ko.k....tỉnh lại.......
Vút chát.........
- Á......các người sẽ trả giá.......
Vút chát...........
- Bọn khốn các người, á....á.....á.....
Ba người còn lại thay phiên nhau đánh Vương Thúc, cô rất mạnh mẽ, cô cứ hy vọng các anh sẽ tới cứu, đã đánh hơn 40 roi rồi mà cô vẫn chưa ngất. Rồi hơn 50 roi......... Nhìn sau lưng cô bây giờ chẳng còn ra gì nữa, nó bấy nhầy, chằng chịt vết thương, máu rơi từng giọt, từng giọt xuống sàn nhà.........
Vút chát............
- Á.......á............
- Các anh dừng tay lại, các anh bị bắt vì tội tra tấn người dã man (Cảnh sát)
- Ko,Vương Thúc Thúc, chị ko sao chứ (Vương Thiên)
- Vương Tú, em.......đụ má các người dám đụng đến vk ta thì tới số rồi (Vương Thanh)
- Vương Tử đâu rồi (Thiên Vũ)
- Haha các người làm gì được ta...(Tên bịt mặt)
Tay hắn đang siết chặt cổ của Vương Tử và kề sát dao vào, hắn cười nham nhở, còn đằng sau hắn có 2 người cầm súng, tình thế bây giờ đang rất hỗn loạn, nguy kịch.
- Tử Nhi........(Vương Tâm hét lớn)
- Em mau tỉnh dậy đi Tử Tử, anh là Thiên Vũ nè ( Thiên Vũ)
- Bây giờ các ngươi muốn gì? (Vương Thanh)
- Sao? Ngươi hỏi ta muốn gì à? Ngươi ko nhớ ta sao Vương Thanh, ngươi hại chết em ta, thì bây giờ ta muốn lấy mạng em ngươi. Ngươi đau lắm đúng không? Ngươi xót xa lắm đúng ko? Nhìn em mày ko còn giống người nữa đúng ko? Con vk mày bị tao chịch rồi, haha. Con em kia của mày toàn thân bị kiến độc cắn, nhìn ghê tởm lắm nhỉ? Còn con nhỏ này ta cũng tiễn nó đi luôn, hahahahahahah.......(Tên đầu đàn)
- Mày là ai???? Tao ko hề bik và giết hại j em mày cả. (Vương Thanh)
- Giả tạo, lột bỏ cái mặt nạ xuống đi. Ta là Ái Hầu, ngươi ko nhớ à. Vì yêu ngươi mà em ta phải nhận bao nhiêu đắng cay, nó đã tự tử vì ngươi đó tên khốn, hôm nay ta sẽ báo thù hahahha...... (Ái Hầu)
- Tao ko liên quan, tao ko làm j sai cả ( Vương Thanh)
- Kết thúc rồi (Ái Hầu)
Ái Hầu cầm dao đưa lên, đâm thẳng vào cổ Vương Tử......
.................Bằng..................
Cảnh sát đã bắn trúng vai của của Ái Hầu, hắn buông Vương Tử xuống...........
..... ............Bằng................
Tên đàn em của hắn bắn trúng ngay vào bụng Vương Tử.....
- Ko, Vương Tử (Thiên Vũ)
Thiên Vũ và Vương Tâm chạy lên, bảo vệ cô bé........
...........Bằng...............Bằng...............
2 tên đàn em của Ái Hầu bị Vương Thanh và Thiên bắn ngay tim, máu văng túng toé khắp sàn nhà, hai tên đó gã gục xuống và chết tại chỗ. Tên Ái Hầu cố lết lại, cầm dao lên đâm vào lưng Vương Tâm một cái........
- Á.i...............( Vương Thượng nhảy kịp vào đỡ một nhát dao cho Vương Tâm, xẹt ngang qua tay Vương Thượng)
Vương Thượng ngồi xuống, lấy tay còn lại giữ chặt miệng vết thương, Vương Tâm chạy lại ôm lấy Vương Thượng
- Em ngốc lắm (Vương Tâm)
- Dù thế nào em cũng bảo vệ anh (Vương Thượng)
Vương Tâm bỗng nhiên chủ động hôn vào môi Vương Thượng ( Tác giả: sắp chết tới nơi rồi mà gặp 2 ng này chắc......haizzzzz)
Thiên Vũ cố gắng cầm máu cho Vương Tử, anh xé áo của anh thành 2 mảnh, 1 cái thấm máu ngay cổ và 1 cái thấm máu ngay bụng, nước mắt anh bắt đầu rơi, rơi lên mặt Vương Tử, miệng anh ko ngừng nói:" Vương Tử, Vương Tử dậy với anh đi". Còn tên Ái Hầu cũng kết liễu đời mình bằng cách cầm dao đâm thẳng vào đầu, máu văng ra vào mặt Vương Tâm, Vương Thượng......(mất lãng mạng của ng ta rồi) Cảnh sát phải nhắm mắt lắc đầu vì cảnh tượng ở đây thật ghê rợn.
Vương Thiên lại gần bên chỗ Vương Thúc:
- Đừng nhìn chị, chị bây giờ xấu lắm (Vương Thúc)
- Em iu chị, đối với em chị luôn đẹp, ko ai iu chị thì em iu chị....em đã thầm iu chị lâu rồi (Vương Thiên)
- Hả?.........(Mặt Vương Thúc ửng hồng lên, cô bắt đầu khóc thút thít)
Vương Thiên đưa tay lau nước mắt cho Vương Thúc, anh cảm nhận được trên mặt cô chằng chịt hạt đỏ to lớn....
- Đau quá.......( Vương Thúc)
- Em xin lỗi( Vương Thiên)
Rồi Vương Thiên tháo dây ra, đỡ lấy Vương Thúc ra chỗ mọi người.
Thiên Vũ cũng bế Vương Tử ra, mặt khóc nức nở, anh thấy máu chảy rất nhiều mà anh ko cầm máu được. Vương Tâm dìu Vương Thượng ra, gương mặt cũng uể oải. Vương Thanh nhìn Vương Tú ko khỏi xót xa, anh sợ cô sẽ bỏ nhà đi, sẽ ko dám nhìn mặt anh nữa, nghĩ đến anh đau lòng vô cùng. Các cảnh sát đang bắt mấy tên đàn em đang ẩn nấp và 3 cái thi thể lên xe chở đi.
Tác giả: Dọn dẹp thị trường đi :)) Tập này viết hơi dài để bù cho mấy bạn í😅 giờ Yu đi ngủ, buồn ngủ dữ lắm òy😴
Tập này hơn 10 bình chọn thì cho kết thúc có hậu nha😝
Giờ thì tạm biệt😵😵😵

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro