17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 17: Định trang chiếu*

*Định trang chiếu: hình dáng theo: căn cứ vào hình dáng diễn viên, nhân vật, ý đồ của đạo diễn. Nhiếp ảnh gia sẽ cùng hóa trang, mỹ thuật, trang phục, ánh sáng, tiến hành thăm dò ý kiến về hình dáng của người và vật. Cuối cùng diễn viên sẽ trải qua hóa trang và chụp hình về nhân vật để chọn ra tạo hình cuối cùng.

Sau sự việc xen giữa này quả nhiên diễn biến thành Tinh Diệu cùng SG thông qua bản thảo đại chiến, Tinh Diệu bên này đánh đòn phủ đầu, lại để cho mọi người nhao nhao suy đoán tại sao Thái Anh và Hướng Tư Nhạc lại bất hòa, cuối cùng Thái Anh đã làm chuyện gì mà lại để cho Hướng Tư Nhạc phải vụng trộm dùng khuỷu tay đánh cô, mà Hướng Tư Nhạc bên kia lại tức thì dẫn dắt nói là Thái Anh giả ngã, Hướng Tư Nhạc cũng post ảnh cái trán sưng như cái túi của mình, chọc cho fans hâm mộ đau lòng không thôi.

Mặc dù bên Thái Anh chiếm cứ thời gian ưu thế hơn, rốt cuộc Hướng Tư Nhạc lại nhiều fans hâm mộ hơn, mặc dù Thái Anh cũng có một chút fans hâm mộ, còn có fans hâm mộ của Trí Mân hỗ trợ nói chuyện, nhưng hai bên bóp ngươi chết ta sống, trong lúc nhất thời không phân được cao thấp.

Mà vui vẻ nhất tự nhiên sẽ thuộc về phía làm phim Thời không người yêu, vốn là không có tiền mua marketing, hiện tại nhiệt độ chỉ có cao chứ không xuống, liên quan tới ngạch dự bán cũng liên tiếp kéo lên, tình thế thực sự khả quan.

Thái Anh cũng không có rảnh rỗi, bởi vì Hiệp khách hành sắp khởi động máy quay, trước hết đem các loại định trang chiếu chụp cho xong.

Bên trên bộ phim của Lữ Việt là Dạ Tập để cho Trí Mân biến thành Ảnh đế hai lần, mình cũng lấy được giải Đạo diễn xuất sắc nhất, phòng bán vé của Dạ Tập không thấp, bất luận với tư cách là phim thương mại hay là phim hướng tới phần thưởng đều vô cùng hợp tiêu chuẩn.

Mà Hiệp Khách Hành có hàng loạt fans hâm mộ nguyên tác trụ cột, cho nên Lữ Việt cùng Hiệp Khách Hành mạnh mẽ kết hợp với nhau, độ chờ mong và chú ý không cần phải nói nhiều. Lữ Việt lại tuyên bố muốn muốn quay phim này sau, suy đoán về người được lựa chọn chư bao giờ hết, bị suy đoán nhiều nhất chính là Trí Mân, cuối cùng Trí Mân tự mình tuyên bố sẽ làm giám chế, nhưng sẽ không tham gia diễn, cuối cùng những suy đoán liên quan đến anh mới lắng xuống.

Thật ra thì vai nữ chính Hà Nghị do Ninh Phẩm Đông đóng, nam số 3 là Lâm Thì Tập, đều là quyết định từ rất sớm, nhưng công tác bí mật của Lữ Việt quá tốt, chính là định hậu kỳ rồi mới từ từ phát ra ngoài.

Trang phục cùng đạo cụ đã được Lữ Việt quyết định cho người bắt đầu chế tác ngay từ khi muốn bắt đầu làm bộ phim này, nghe nói tiêu tốn không rẻ, mà chụp định trang chiếu cùng ngày, Thái Anh thấy hình tượng trọng yếu nhất của bản thân chính là tạo hình áo trắng, cho rằng cái này tiêu tốn không ít nhưng thật ra là đáng giá cả đấy.

Bởi vì thời gian quay phim là mùa đông, bộ phận vẫn còn ở vùng cao nguyên, mức độ rét lạnh có thể tưởng tượng được, nhưng mà phim võ hiệp thì mỗi người không có khả năng đều mặc dầy bịch, nhất là nhân vật này của Thái Anh đều quanh năm áo trắng bồng bềnh, nếu quả thực dùng chất liệu quá mỏng nhẹ, chỉ sợ toàn thân Thái Anh dán đầy áo ấm Bảo Bảo(nhãn hiệu miếng dán giữ nhiệt) cũng phải sinh bệnh sớm.

Cho nên trên thực tế quần áo của Thái Anh có 4 món, ngoại trừ 2 cái váy dài bên ngoài, hai phụ kiện ở bên trong rõ ràng còn có chút giữ ấm, nhưng mặc vào cũng không lộ vẻ trầm trọng, nói như vậy bên trong lại thêm nội y giữ ấm cơ bản không thành vấn đề.

Tổ làm phim có lương tâm, tổ làm phim có lương tâm.

Thái Anh rất là cảm động, thay quần áo xong ngồi ở phòng hóa trang cho thợ trang điểm cùng thợ làm tóc hóa trang cho mình, bản thân Thái Anh chính là tóc dài màu đen, mà thiết lập kiểu tóc của Bạch Mạt cũng là kiểu tóc dài rối tung, chỉ có tóc đen ở hai bên tai là buộc lại, cuối cùng lấy một đoạn gấm dài màu trắng buộc lên, cho nên không cần mang khắn trùm đầu, vậy cũng tiết kiệm được rất nhiều phiền toái. Cuối cùng ở trên mặt mang một cái khăn mỏng màu trắng, tạo hình coi như là hoàn chỉnh rồi.

Thái Anh ngồi xuống không bao lâu thì Triệu Vân Băng tới, cô ta cười cười với Thái Anh rồi đi thay quần áo, sau khi đi ra, Thái Anh nhìn thấy tạo hình của Triệu Vân Băng chủ yếu là màu đỏ, diễm lệ mà yêu mị nhưng lại không quá hở hang, cũng vô cùng đẹp mắt.

Triệu Vân Băng ngồi bên cạnh Thái Anh, hai thợ trang điểm chia ra trang điểm cho hai người, Triệu Vân Băng chủ động nói: "Cô cùng Hướng Tư Nhạc có chuyện náo động thật đấy, cô không có việc gì chứ?"

Thái Anh: "Cảm ơn, không có việc gì."

Triệu Vân Băng cười một cái: "Khoảng thời gian này độ hot của cô không có xuống mà chỉ có lên."

Thái Anh: "Ừ..."

Triệu Vân Băng theo trong gương nhìn thấy vẻ mặt khó xử của Thái Anh: "Nếu như Hướng Tư Nhạc thực sự dùng khuỷu tay đánh đầu gối cô, đó thật quá đáng, Trí Mân có biết chuyện không? Với tư cách là bạn trai cô, có lẽ hắn rất tức giận."

Anh ấy đương nhiên biết rõ.

Nhưng tức giận thì lại không có, một tuần này Thái Anh cùng Trí Mân gần như không có nói chuyện nhiều, Liễu Trạch nói là bởi vì sốt ruột khởi quay, Lữ Việt vì một số chi tiết ở kịch bản nên liên lụy Trí Mân phải đi theo họp hành không ngừng, gần như là ngủ ở studio của Lữ Việt rồi.

Dưới tình hình như vậy, anh chưa tới tìm Thái Anh, thì đương nhiên Thái Anh sẽ không quấy rầy anh.

Nhưng đối với người yêu mà nói, một tuần mà không hề liên lạc gì hình như có hơi kì lạ, Thái Anh chỉ có thể mơ hồ nói: "Thật ra thì cũng không phải việc lớn gì, không đến nỗi phải tức giận."

"Cũng phải." Triệu Vân Băng cười nói, "Anh ấy cũng không giống loại người sẽ vì loại chuyện nhỏ nhặt này mà nổi giận....Đừng nói là nổi giận, ngay cả phát biểu vài câu cũng không có ý chứ."

Thái Anh: "..."

Không có cách nào để tiếp lời câu nói này.

Giữa hai người duy trì không khí yên lặng tế nhị, tận cho đến khi Thái Anh hóa trang xong xuôi, có thể chuẩn bị để chụp ảnh.

Thái Anh đứng dậy, Tiểu Tình ngồi chơi điện thoại ở phía sau ngẩng đầu lên, chỉ thấy Thái Anh toàn thân áo trắng nhanh nhẹn, tóc đen giống như thác nước, đôi mắt dịch chuyển như sao, dưới mắt có một nốt ruồi hình nước mắt càng làm tăng thêm vẻ tao nhã sang chảnh, bên ngoài tạo ra 1 phần buồn 3 phần mềm mỏng, không khỏi khen: "Qúa đẹp,Thái Anh quả thực là tiên nữ hạ phàm mà."

Thái Anh cũng không nhịn được cười: "Tiểu Tình, được rồi được rồi, kết thúc nào."

Lần đầu tiên Tiểu Tình nhìn thấy Thái Anh đã cảm thấy cô vô cùng xinh đẹp, lại cảm thấy sống chung với Thái Anh rất tốt, thực sự chỉ mong cô mau nổi tiếng lên, sau đó bản thân sẽ trở thành trợ lý riêng của cô, tất nhiên, về sau cái ý nghĩ này dần dần bị bóp chết...

Hai năm qua Thái Anh đổi không ít tạo hình, người đẹp mà, dù cho nhìn, luôn luôn thưởng thức ở khoảng cách gần đã thành thói quen, nhưng với lần này Tiểu Tình thực sự bị kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô.

Tiểu Tình: "Đây là cảm thân chân thành của tôi! Nói như thế nào nhỉ, mặc dù tôi là con gái, nhưng thấy cô như thế này... Thực sự là có cảm giác của mối tình đầu! Ôi, nếu tôi mà là đàn ông, tôi nhất định sẽ chọn cô."

Thái Anh nhỏ giọng nói: "Tiểu Tình, trong lời nói của cô có hàm ý khác, như vậy không tốt đâu."

Tiểu Tình cũng nhỏ giọng: "Lời nói của cô ta quá ghen tỵ rồi! Tôi nghe không vào."

Thái Anh: "Thật ra thì..."

"Thái Anh."

Thái Anh theo bản năng ngẩng đầu, nhìn về phía giọng nói được phát ra, chỉ thấy Trí Mân đứng ở ngoài cửa, còn đeo khẩu trang.

Tiểu Tình: "Tại sao Phác đại thần đến đây...."

Thái Anh cũng rất kinh ngạc.

Cho tới một lúc sau, Trí Mân nói: "Còn ngây ngô cái gì nữa? Lại đây."

Thái Anh mới hoàn hồn, chạy chậm đến.

Tiểu Tình theo bản năng nhìn thoáng qua Triệu Vân Băng, thấy cô ta ngồi ở ghế, mặc kệ thợ trang điểm cho mình, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào tấm gương đang hiện ra cảnh tượng, cô ta thấy Thái Anh chạy về phía Trí Mân, nhìn thấy Trí Mân đưa Thái Anh ra ngoài, bản thân thì ngay cả một cử động cũng không động được.

Tiểu Tình lặng lẽ làm mặt quỷ, tiếp tục cúi đầu chơi điện thoại.

Thái Anh đi song song với Trí Mân, cũng chẳng biết Trí Mân muốn dẫn mình đến chỗ nào.

Trí Mân nhìn cô một cái: "Cánh tay khỏi chưa?"

Giọng nói của anh nghe có chút khàn khàn, Thái Anh gật đầu: "Khỏi nhanh lắm, vết thương nhỏ mà. Đúng rồi, tại sao anh lại đeo khẩu trang? Bị cảm à?"

Trí Mân: "Ừ, có một chút."

Anh nói "Có một chút" bị cảm, Thái Anh cũng "có một chút" lo lắng: "Chẳng phải nói là có một chút sao, vì sao phải đeo khẩu trang?"

Hai người đi đến một chỗ quẹo, không thấy ai khác, Trí Mân dừng bước lại, tháo khẩu trang xuống.

Râu ria xồm xoàm.

Thái Anh: "...."

Trí Mân: "Vừa ở chỗ Lữ Việt đến đây, hai ngày nay không có cạo râu rồi."

Giọng nói có chút mệt mỏi.

Vốn Thái Anh không biết phải chống đỡ làm sao, kết quả lại nhìn thấy dáng vẻ lười biếng râu ria xồm xoàm kia của Trí Mân, lại cảm thấy hơi đáng yêu.

Đáng yêu...

Thái Anh ho một tiếng: "Mọi người thảo luận kịch bản thế nào rồi?"

Trí Mân: "Cũng không khác lúc trước lắm."

Thái Anh: "Vậy là tốt rồi, không nghĩ tới thời gian chụp ảnh lại sớm như vậy."

Trí Mân chăm chú quan sát cô một chút: "Ừ, tạo hình không tệ."

Thái Anh hơi ngượng ngùng: "Đây là lần đầu tiên chụp, về sau chắc còn phải sửa tạo hình nhiều."

"Không cần sửa lại, như này rất tốt rồi." Trí Mân giải quyết dứt khoát.

Thái Anh: "Anh... Sẽ đi Cửu Trại sao?"

Trí Mân gật đầu: "Ừ, anh bay cùng với mọi người."

Thái Anh không kìm được xúc động: "Anh quá có trách nhiệm rồi."

Trí Mân lắc đầu: "Cửu Trại rất đẹp, chi phí du lịch không phải trả nên đi thôi."

Thái Anh: "...."

Đừng nói quang minh chính đại như vậy chứ!

Thái Anh đang muốn nói tiếp, điện thoại liền vang lên, cô cầm lên nhìn, ngẩn người.

Lại là Hướng Tư Nhạc.

Tại sao người này lại gọi điện cho cô trong thời điểm kỳ quái thế này.

Chắc là do biểu cảm của Thái Anh rất lạ lùng, Trí Mân nói: "Ai vậy?"

Thái Anh: "Hướng Tư Nhạc..."

Trí Mân nhíu mày, Thái Anh lập tức nói: "Em không hợp tác lăng xê cùng hắn đâu! Bọn em thực sự bất hòa! Em cũng không biết tại sao hắn lại gọi điện cho mình!"

"Ừ..." Trí Mân dứt khoát cầm cái điện thoại còn đang kêu không ngừng ở tay của cô, "Không ngại nếu anh nghe giúp em chứ?"

Mặc dù Thái Anh không hiểu, nhưng vẫn nói: "Không ngại."

Trí Mân ấn nút nghe, mở loa ngoài, Hướng Tư Nhạc ở đầu kia nói: "Anh Anh, tôi còn tưởng rằng em không chịu nghe điện thoại của tôi đấy."

Thái Anh: "..."

Trí Mân nhìn cô một cái, Thái Anh mặt mày ủ dột mà lắc đầu.

Hướng Tư Nhạc ở đầu kia vẫn còn nói: " Anh Anh à, tôi không nghĩ tới chuyện lần trước lại náo loạn như vậy, thật ra chỉ là một trận hiểu lầm thôi, mặc dù bên các em thông báo đánh lừa dư luận trước, nhưng tôi không có ý nghĩ muốn truy cứu, không nghĩ tới người đại diện của tôi lại tự tiện chủ trương. Thật ra thì chắc em có thể nhìn thấy, tôi rất có tình cảm rất tốt với em đấy, nếu như không phải em và Trí Mân... Ôi, nói đến Trí Mân, em bị nhiều chuyện như vậy mà hắn cũng không có bất kỳ phản ứng gì, thật ra thì cũng không thấy hắn thích em nhiều lắm..."

Thái Anh: "...."

Rốt cuộc Trí Mân cũng chậm rãi lên tiếng: "Như vậy, Hướng tiên sinh cho rằng tôi nên phản ứng thế nào thì mới tốt đây?"

Hướng Tư Nhạc: "...."

"Tút tút tút...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro