19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19: Liên quan tới tương lai

Hầu như toàn bộ người trong rạp chiếu phim đều đứng dậy, mấy người ở ghế sau thì trực tiếp đuổi theo.

Trí Mân dẫn Thái Anh từ phía sau chạy thoát ra bằng cửa ra vào, Thái Anh cảm thấy hôm nay mình hơi may mắn khi đi giày bệt, Trí Mân chặt chẽ nắm tay cô, tốc độ không nhanh không chậm, phía sau là quần chúng đuổi theo vây xem, còn có các loại âm thanh chụp ảnh.

Bỗng nhiên Thái Anh nghĩ đến khi còn nhỏ có xem qua Thiên Nhược Hữu Tình, Lưu Đức Hoa lái xe máy chở Ngô Thiến Liên một đường liền cắt đứt, mà Trí Mân không lái xe máy, chỉ có cầm tay cô mà chạy đi, Thái Anh có cảm giác Trí Mân ở cạnh mình thì toàn bộ thế giới đều là địch, mặc dù cái này nghe vô cùng tuyệt vời.

Cô nhìn chằm chằm vào gáy của Trí Mân, bỗng nhiên lại nghĩ đến một cảnh khác, phóng viên chụp Trí Mân và Diêu Hâm trong tấm ảnh kia, Trí Mân nhàn nhã tự tại giống như tản bộ, cũng không ngại mình bị chụp.

Nhưng cái này không giống vậy, Thái Anh biết rõ, bị phóng viên chụp được, cùng với bị một đám fans hâm mộ bao vây là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau, ít nhất bây giờ Trí Mân không bỏ tay cô ra, cô sẽ càng không chủ động bỏ tay Trí Mân đâu.

Mãi cho đến khi xe rời đi, hai người mới tách tay ra,Thái Anh ngồi ở ghế lái phụ, nhìn Trí Mân khởi động ô tô, chậm rãi nghĩ lại dư vị vừa rồi.

Tay Trí Mân rất lớn, cũng thật ấm áp.

Thái Anh nói: "Làm sao bây giờ..."

Trí Mân nói: "Sao vậy?"

Thái Anh: "Bị người phát hiện rồi, chắc chắn còn bị chụp ảnh."

Mặt Trí Mân tràn đầy bình tĩnh: "Chúng ta là người yêu, đi xem một bộ phim là hết sức bình thường."

Thái Anh: "Ừ, như thế..."

"Sau này, có anh ở đây."

Trí Mân nhìn về phía trước lái xe, bỗng nhiên nói.

Lập tức tim Thái Anh đập như sấm.

Có ý gì?

Về sau có anh ở đây, cho nên...?

Trí Mân nhìn cô một cái, nói tiếp: "Là sẽ không bao giờ cho phép em đóng thêm cái loại điện ảnh nào như vậy."

Thái Anh: "...."

Cô định tranh thủ nói lý: "Thật ra ngay từ đầu, không có nát như vậy, ừ, ít nhất tốt hơn so với bây giờ một chút."

Trí Mân: "Bình thường em thích xem phim điện ảnh hay phim truyền hình gì?"

Thái Anh lập tức nịnh hót: "Đương nhiên là của anh rồi."

Trí Mân: "Ví dụ như?"

Thái Anh: "Dạ Tập! Cực Quang! Xa không thể chạm!"

Mấy bộ được đề cử hoặc được nhận thưởng điện ảnh của Trí Mân đều được Thái Anh cố gắng kể ra.

Trí Mân: "Xa không thể chạm kết cục như thế nào?"

Thái Anh:....

Xa không thể chạm là lần đầu tiên Trí Mân đóng phim văn nghệ, vô cùng vô cùng tối tăm, mặc dù người trong nghề đánh giá rất cao, cũng làm cho Trí Mân đoạt được giải Kim Kê vai nam phụ tốt nhất, nhưng Thái Anh xem qua nhiều lần đều không có kiên trì nên xem được một nửa liền đóng lại.

Vì vậy cô chỉ có thể thành thật nói: "Em, em chưa xem xong."

Trí Mân: "Nói thật ra. Thích xem cái gì?"

Thái Anh: "Thật là phim anh đóng mà! Ví dụ như Buổi sáng tình yêu, Tự hào về anh, Những bông hoa có độc..."

Đều là những bộ phim thần tượng và phim tiên hiệp trước kia của Trí Mân.

Trí Mân: "Ừ. Coi như phim thần tượng cũng có phân chia tốt xấu, thật ra thì phía làm phim có thành ý hay không, có muốn đem em làm kẻ ngu hay không, em liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, mà với tư cách là nghệ sĩ, chúng ta nên trân trọng hơn."

Thái Anh cúi đầu: "Vâng."

Thật ra thì không phải cô không trân trọng, chỉ là tình huống lúc đó của cô, đương nhiên là có cái gì thì diễn cái đó rồi.

Trí Mân: "Anh từng nghe Kha Việt nói qua một chút, ban đầu em không chủ động muốn ra nhập ngành giải trí đúng không?"

Thái Anh có chút căng thẳng: "Ừ...Kha tổng còn nói cái gì nữa?"

"Không nói nhiều." Trí Mân nói, "Nói em đang đi làm thì bị Liễu Trạch lừa gạt đến Cách Mộc."

Thái Anh âm thầm thở ra nhẹ nhàng: "Cũng không tính là lừa gạt, chị Liễu đối với em rất tốt. Nhưng trước lúc đó em thực sự là không muốn ra nhập ngành giải trí."

: "Trước khi vào giới giải trí, em vốn muốn làm cái gì?"

Thái Anh nói: "À... Em không có nghiêm túc nghĩ tới bao giờ, có lẽ, là mở một chuỗi nhà hàng."

Đáp án này nằm ngoài dự đoán của Trí Mân: "Nếu như có thể lựa chọn, bây giờ em hi vọng muốn tiếp tục lưu lại ngành giải trí, hay là đi khai mở nhà hàng?"

Thái Anh: "Em... Không nghĩ tới. Thật ra thì em cảm thấy, em không thích hợp với ngành giải trí, em không biết diễn phim, ca hát cũng rất khó nghe, cũng không có nhiều cảm giác, sẽ không khôi hài. Nhưng là..."

Thái Anh cảm thấy, nhận biết của bản thân cô rất sâu sắc, như vậy, nhưng là cái gì chứ?

Giống như luôn có chỗ không cam tâm...

Trí Mân: "Anh biết rồi."

"Hửm?"

Anh biết cái gì?

Trí Mân nói: "Diễn xuất có thể từ từ luyện, ca hát cũng có thể học, chỉ cần em muốn ở lại, không cần thích ứng với cái vòng luẩn quẩn này, chỉ cần cố gắng một chút."

Thái Anh sững sờ nhìn anh: "Cố gắng... Một chút? Cố gắng một chút là được sao? Em cảm thấy thành tích ngày hôm nay của anh, phải cố gắng rất lâu rất lâu..."

Vừa gặp đèn đỏ, Trí Mân đạp phanh, quay đầu nhìn cô.

"Đúng vậy, phải vô cùng cố gắng mới được." Khóe miệng của anh mang theo một nụ cười mà không dễ bị nhận thấy, "Nhưng em thông minh như vậy, chỉ cần cố gắng một chút là được."

Thái Anh càng thừ ra: "Thông minh?"

"Bởi vì bây giờ em trên danh nghĩa là bạn gái của anh." Đèn đỏ chuyển sang đèn xanh, Trí Mân lại khởi động ô tô, "Lúc trước tất cả cố gắng mà anh sở hữu, cũng có thể để cho em bây giờ có thể thoải mái hơn một chút."

***

Thái Anh đem kịch bản trải ra mặt bàn, tay khác thì viết thoăn thoắt.

Tiểu Tình ở một bên trợn mắt há mồm: "Thái Anh... Cô đang làm gì thế?"

Thái Anh không ngẩng đầu lên: "Tôi ghi lại đường đi tâm lý của nhân vật Bạch Mạt."

Tiểu Tình xúc động: "Đạo diễn lớn đúng là không giống nhau, yêu cầu thật là nhiều."

Thái Anh: "Không phải, là tự tôi muốn ghi thôi."

"Vì sao?" Tiểu Tình hơi không hiểu.

Thái Anh"Đương nhiên là vì có thể giải thích nhân vật này tốt hơn."

Tiểu Tình ngây ngẩn một hồi, một bên tiếp tục giúp Thái Anh thu thập hành lý, một bên vừa nói: "Chẳng lẽ, gần đây cô bị bình luận ác ý kích thích sao?"

Từ khi khởi chiếu Thời không người yêu đến nay, chấm điểm về giới thiệu và bình luận phim đã thấp tới 2.1sao, có thể có tới 2.1 sao, còn là vì có rất nhiều fans của Hướng Tư Nhạc đang cày 5 sao, mà ngay cả fans hâm mộ lướt ở 5 sao, cũng nhịn không được ghi: Phim điện ảnh quả thực rất nát, nhưng Hướng Tư Nhạc diễn rất tốt, 5 sao cho Hướng Tư Nhạc.

Mà ở trên Weibo, trong tất cả bình luận của người xem phim thì bình luận ác ý như nước thủy triều, liên lụy đến cả Thái Anh lại bị mắng và đổ máu chó đầy đầu.

Thái Anh cầm bút, ý tứ không được tốt lắm, thật ra chính cô cũng cảm thấy Thời không người yêu thực sự đáng sợ, nhưng sự cố gắng của cô không phải là vì bị cái này kích thích, mà là vì lời nói ngày đó của Trí Mân...

Cô cũng phải cố gắng cho thật tốt, cũng không muốn nhờ ngọn gió đông là Trí Mân để cất cánh.

Rốt cục Trí Mân nói lời đó là có ý gì, Thái Anh không nghĩ lại, có lẽ anh cảm thấy thời gian nửa năm, anh có thể cho Thái Anh đầy đủ trợ giúp, để cho cô rất nhanh đỏ lên, dù sao thì nửa năm này trên danh nghĩa cô cũng là bạn gái của Trí Mân.

Có thể... Thái Anh cảm thấy, không phải mình muốn cái này. Chính cô cũng không hiểu được mình muốn cái gì, nhưng ít nhất, trước mắt cố gắng một chút, mặc dù cách Trí Mân còn rất xa rất xa, nhưng nếu như cô thử chạy, thì so với đi cũng sẽ nhanh hơn đúng không?

Cho dù vòng trải trí là một nơi tàn khốc như vậy, Thái Anh  lớn lên trải qua các thứ đã làm cho tính cách bây giờ của cô không ấm được, chưa từng nghĩ đến sẽ có thành tích gì, chưa từng nghĩ đến sẽ giỏi hơn ai, nhưng bây giờ hình như không giống lúc trước nữa.

Đương nhiên lần này Thái Anh sẽ không đem tâm tư bí mật này nói cho Tiểu Tình, chỉ có chút căng thẳng hỏi: "Hôm nay không phải là muốn tuyên bố tạo hình Bạch Mạt hả?"

Từ hôm qua Weibo chính thức của Hiệp Khách Hành đã bắt đầu lục tục công bố tạo hình, hôm qua công bố nam chính và nữ chính, Hà Nghị cùng với Ninh Phẩm Đông, hôm nay chính là thông báo tạo hình của Tân Dĩ Nguyên,Thái Anh và Triệu Vân Băng.

Tiểu Tình: "Hình như là vậy."

Thái Anh tiện tay làm mới Weibo một cái, đúng lúc nhìn thấy tạo hình của Tân Dĩ Nguyên, trước kia Thái Anh không gặp qua anh ta, càng không biết tạo hình của Vũ Văn như thế nào, bối cảnh bên trên là một mảng bão cát, trong miệng Vũ Văn ngậm cây cỏ, dựa vào cái cây bên cạnh lười biếng nhìn ống kính, cùng hình tượng bướng bỉnh tự do của Vũ Văn trong sách vô cùng phù hợp.

Weibo vừa mới phát được 5 phút đã vượt qua 10 nghìn, đủ thấy tình thế hôm nay của Tân Dĩ Nguyên rất tốt.

Lại thêm mấy phút, tạo hình của Thái Anh cũng được post, cũng là bối cảnh bão cát, tay Thái Anh cầm một thanh trường kiếm màu trắng, mặt không cảm xúc mà nhìn ống kính, cái khăn mỏng che nửa khuôn mặt màu trắng bị gió thổi khẽ bay lên, cùng với mái tóc đen bay bay trong không trung, một vẻ đẹp lạnh giá.

Thái Anh nhìn thấy tạo hình thì nhẹ nhàng thở ra, tự giác coi như hài lòng, Liễu Trạch cũng gật đầu: "Cũng không tệ lắm. Nhìn một cái liền thấy hình dáng đẹp lạnh lùng của một nữ đệ tử chính phái."

Thái Anh mở Weibo nhìn bình luận ở dưới một chút, không ngoài ý muốn, đồng loạt là "Tại sao là cô ta diễn?!"

Ôi...

Thái Anh nén không được mở quảng trường Thái Cực mà rất lâu đã không dùng ra.

"Đây là Trí Mân quyết tâm muốn nâng đỡ người vợ nhỏ hả? Nữ phụ của Hiệp Khách Hành vừa được thông báo rồi, là Thái Anh."

"Vẫn là một bộ mặt tê liệt như trước kia, phục người vợ nhỏ này rồi, càng phục Trí Mân hơn..."

"Lúc trước không phải nói là Thẩm Nhất Toàn sao? Từ Thẩm Nhất Toàn cho đến Thái Anh, thật là đáng sợ, còn chẳng bằng Triệu Vân Băng, diễn xuất của người mới Triệu Vân Băng rất được đấy, vậy mà chỉ có thể diễn nữ số 3."

"Những thứ khác không nói, hình dáng của người vợ nhỏ thật sự xinh đẹp, tấm poster đã đủ để át đi các nữ diễn viên khác rồi. Rất phù hợp với vai Bạch Mạt đấy."

"Fans hâm mộ của người vợ nhỏ lại bắt đầu thổi loạn lên rồi, cả ngày chỉ có một tấm ảnh mặt không cảm xúc mà đã suy diễn thành xinh đẹp át cả thế giới rồi à."

"Những thứ khác không nói, diễn xuất của người vợ nhỏ thực sự quá đáng sợ, ngay cả Hướng Tư Nhạc cũng bị cô ấy làm nổi lên tài diễn xuất."

"Qụa đen cười heo đen, diễn xuất của người vợ nhỏ kia không cần tranh cãi, nhưng Hướng Tư Nhạc có thể tốt ở chỗ nào? Phụ 100% và phụ 50% rất khác nhau, đừng nhân cơ hội mà tẩy trắng."

"Không phải tôi nói, mọi người xem qua nguyên tác chưa, tạo hình của Thái Anh cùng Bạch Mạt vốn là rất phù hợp, trong nguyên tác Bạch Mạt chính là một nữ nhân mặt tê liệt."

"Nói hươu nói vượn, thực coi là có người chưa xem qua nguyên tác? Mặc dù Bạch Mạt cao quý lạnh lùng nhưng không phải mặt tê liệt."

....

Bên trên diễn đàn ồn ào túi bụi, Thái Anh đau đầu không thôi, dứt khoát đóng máy tính tiếp tục viết lộ trình tâm lý của nhân vật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro