chap 17 : Mẹ của Thiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thưa bác cháu về  !

- Bữa nào rảnh qua chơi nhé con !

- Dạ !

- Thôi Quyên con dẫn cậu ấy ra nhé ! Mẹ không làm phiền cả hai nữa ! - nói rồi bà đi một mạch lên lầu .

- Anh về đây !

- Umk , về cẩn thận !

- Biết rồi ! Mà cho anh hỏi cái này được chứ ?

- Anh cứ hỏi !

- Em có muốn đi gặp mẹ anh không?

- Mẹ anh ? Chứ không phải.....

- Không phải gì ....?

- Mẹ anh lên trời rồi sao ?

- Ai nói?

- Thì.....thì...

- Anh chỉ nói bà ấy sẽ không về chứ anh có nói là lên trời đâu !

- Haizz....làm đó giờ em cứ tưởng là vậy !

- Ngốc quá ! Mà chủ nhật em rảnh không?

- umk... ...thì em rảnh !

- Vậy chủ nhật này anh qua đón em ! Thôi anh về đây !

- Tạm biệt, ngủ ngon !

Thiên gia

- Con về rồi sao ?

- Bà đến đây làm gì ?

- Mẹ đến thăm con không được sao ?

- Bà còn tư cách làm mẹ tôi ?

- Lúc đó, tại nhà mình nghèo quá nên mẹ mới đi để kiếm tiền lo cho con thôi

- Lo cho tôi ? Hay bà đi làm "Tiểu Tam" nhà người ta ?? - nói rồi anh đi một mạch lên cầu thang được một nửa thì dừng lại

- Chủ nhật , tôi mời bạn ăn lo mag cư xử đàng hoàng! - chỉ bỏ lại một câu thì anh đi lên phòng .

Nhà hàng BẠCH KIM

Trên con đường dẫn đến các phòng ăn được lót gạch sáng bóng có thể nhìn thấy mình . Nhìn qua , cùng biết là chỗ dành cho Thượng lưu. Anh dẫn cô đến phòng 159. Mở cửa phòng ra bắt gặp ngay một người phụ nữ vô cùng quý phái .

- Cháu chào bác ! - Cô lễ phép cúi đầu .

- Ồ ...chào con ! Con ngồi đi !

- Con tên gì ?

- Dạ con tên Quyên !

- Bác nghe Thiên kể về cháu nhiều lắm ! Cháu thật xinh !

" Nhìn thì cũng được đấy cứ coi như thằng con nhà mình có mắt "

Sau đó, bữa tối rất vui vẻ nhưng lại có một người vẫn thản nhiên ăn và chẳng nói lời nào , con hai người kia thì nói chuyện rất vui như đã từng quen nhau trước vậy .

- Con đi vệ sinh một lát ! - Thiên đứng lên đi ra ngoài

Thu lại vẻ mặt vui vẻ , Mẹ Thiên nhìn cô với vẻ mặt khác  .

- Cô quen con trai tôi lâu chưa ?

- Dạ được 5 năm .

- Lâu vậy ! À tôi quên tự giới thiệu tôi là Kim Hồng mẹ của Thiên .

- Vâng điều đó cháu biết !

- Mong cô đừng buồn ! Gia đình tôi là gia đình có thế lực mạnh, tôi muốn con mình cưới một tiểu thư chứ không phải con nhà nông mong cô hiểu cho !

-......

- Và còn điều này tôi muốn cho cô biết , con tôi đã có vị hôn phu mong cô hãy tránh xa nó ra tốt nhất là đừng gặp mặt nó nữa ! Chắc cô hiểu ?

-......

"Cạch "

Thiên bước vào thấy khuôn mặt của Quyên hơi ửng hồng định hỏi thì mẹ anh đã chen ngang.

- Đây là lần đầu tiên mà bác được nói chuyện vui như vậy đấy !

-.......! - Thiên em hơi mệt em về trước đây anh và bác ở lạo ăn cơm vui vẻ !

Nói rồi cô bước nhanh ra khỏi phòng .

Sao cuộc tình của anh luôn những chắn vậy ? Phải chăng đây ý định của ông trời ? Nếu vậy sẽ thuận theo ! Những thứ không thuộc về mình ta cứ giành giật mãi thì mãi mãi cũng không phải là của mình !

Dạo này bạn tui quá nên hôm nay tui quyết định chăm chỉ ra chăm mới nhanh để bạn không tui nữa !!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro