Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Tối nay Dũng có rảnh không ? Đi ăn cơm với tôi nhé !" Hoàng Thịnh lên tiếng khi thấy Tiến Dũng đang chuẩn bị tan ca

"À... hôm nay hả ? Dạ được ! Anh muốn đi ăn ở đâu ạ ?" Tưởng tối nay về phải ăn cơm một mình vì hôm nay Đức Chinh có hẹn với bạn, giờ lại được thần tượng mời đi ăn, thiệt là sướng không ai bằng ! :"> Tiến Dũng hí hửng (Tên này háo sắc quá sức rồi =_=) 


"Ừm một chỗ đặc biệt... đi thôi !"

Đến nơi... đó là một nhà hàng ven sông, khung cảnh rất đẹp và yên tĩnh, gió lồng lộng, từ đây có thể nhìn thấy thành phố lấp lánh phía bên kia sông. Thật sự là một nơi quá đỗi lãng mạn, Đức Chinh mà có ở đây nhất định sẽ thích mê cho mà xem.

"Dũng đang cười gì thế ?" Tiếng nói của Hoàng Thịnh làm ngắt ngang suy nghĩ của anh

"À không có gì, tại khung cảnh đẹp quá nên bỗng nhiên làm em thấy vui thôi mà"

"Dũng thích nơi này lắm à ? Vậy lần sau chúng ta đi nữa nhé !" Lại nụ cười quyến rũ đó

"À... dạ" anh lúng túng nhất thời không biết phản ứng thế nào (Chinh ơii chết rồi )

"Mà này, Dũng đã có người yêu chưa nhỉ ?"

"Ơ... em hả ? À... em... chưa có" anh tự cảm thấy buồn cười với phản ứng của mình, sao lại ngố như vậy nhỉ ?

"Vậy cho anh 1 cơ hội nhé ?"

"Sao ạ ?" anh quá bất ngờ đến nỗi không thể tin vào điều mình vừa nghe không phải chuyện sếp thích nam nhân vì anh cũng kết hôn với nam nhân mà.

"Anh nói là Dũng cho anh một cơ hội để làm người yêu của Dũng nhé ?" Hoàng Thịnh kiên trì lập lại

"Ơ... em..."

"Không cần phải trả lời ngay, cứ từ từ suy nghĩ. Thôi, chúng ta dùng bữa nhé !"

"Ơ... dạ..."

----------------------------------

Anh vẫn không thể nào tin nổi chuyện lúc nãy lại là sự thật. Về tới nhà rồi mà tâm trí của Anh vẫn còn bơ vơ ở đâu đấy quên đem về.

"Này ! Cậu không sao đấy chứ ? Nãy giờ tớ nói cậu có nghe không hả ?" Đức Chinh quơ quơ tay trước mặt anh

"Hả ? Cậu vừa nói gì ?" Tiến Dũng ngơ ngác

"Cái cậu này ! Hôm nay bị làm sao thế ? Tớ định rủ cậu chủ nhật này mình đi mua sắm cho em bé  ? Tớ nhìn thấy mấy món đồ đáng yêu của baby tớ muốn mua quá, nhưng tự mua 1 mình sợ cậu lại trách tớ. Nên chủ nhật này mình đi mua nhé !" Cậu cố gắng dùng ánh mắt long lanh ra vẻ nài nỉ

"Thôi được rồi ! Sợ cậu quá ! Đừng nhìn tớ như thế, tớ ói chết đấy" Anh lại trêu chọc

"Xí... cậu đúng là không biết thưởng thức gì hết, đấy gọi là tuyệt chiêu hợp nhất mỹ nam kế và khổ nhục kế đấy, cậu nên học hỏi tớ đi" Đức Chinh tự hào "Vậy chủ nhật này mình đi nhé ! Cậu hứa rồi đấy ! Móc nghéo cái nào !"

"Được rồi ! Vậy hài lòng chưa, anh hai ?"

"Ừm được rồi !" Cậu cười vui vẻ "Thôi tớ đi ngủ đây, mai có cuộc họp sớm, ngủ ngon !" Nói rồi Đức Chinh quay lưng đi vào phòng ngủ

"À mà này... Chinh..." Tiến Dũng gọi với theo

"Gì thế ?"

"À... ừm... không có gì... ngủ ngon nha !"

"Ừm..." Cậu bắt đầu cảm thấy Tiến Dũng có gì đó kỳ lạ, nhưng cậu biết bây giờ có hỏi chắc chắn cậu ấy cũng sẽ không nói. Thôi thì để có dịp nào thuận tiện sẽ hỏi sau vậy.

------------------------------------

"Xin lỗi anh ! Em đã có vợ nên không thể chấp nhận tình cảm của anh được"

"Em... em đang đùa với anh sao ? Em có vợ à ?"

"Dạ..." Tiến Dũng ngập ngừng

"Không thể như thế được ! Rõ ràng thái độ của em đối với anh... rồi cả thái độ của em đối với những nhân viên nữ khác trong công ty nữa... chứng tỏ em không hề quan tâm phụ nữ. Em đừng hòng gạt được anh !"

"Nhưng mà sự thật là em đã có vợ, nên... xin anh đừng làm vợ em hiểu lầm vả lại vợ em không phải phụ nữ" Tiến Dũng quả quyết nói, anh không muốn Chinh bị người ta chỉ trỏ là chồng mình ngoại tình với người đàn ông khác, rồi đây lỡ như bị mẹ vợ bắt gặp... Anh không biết mọi chuyện sẽ ra sao ! Về phần anh thì anh không quan tâm, người ta xỉa xói thế nào cũng mặc kệ, dù sao thì anh cũng đã quen rồi. Nhưng còn về phần Đức Chinh, liệu cậu ấy có thể vượt qua được chuyện này hay không ? Không ! anh không cho phép mình làm những chuyện gây tổn hại đến Đức Chinh. Ít nhất thì trong thời gian làm vợ anh, Anh muốn Đức Chinh được hạnh phúc.

"Này ! Em đang nói cái gì thế ? Em coi tôi là thằng ngốc à ? Em có yêu cậu ta không ? Anh không bằng vợ em à"

"Em... em... Tóm lại là em không thể đáp lại tình cảm của anh ? Xin anh hãy tìm người khác thích hợp với anh hơn em" Nói rồi, Tiến Dũng nhanh chóng quay lưng bỏ đi.

"Đừng tưởng tôi sẽ bỏ cuộc... tôi nhất định sẽ không bỏ cuộc... không bao giờ" Hoàng Thịnh nói như hét, mặc dù anh đã đi ra khỏi phòng nhưng vẫn nghe rõ mồn một từng lời, từng chữ mà Hoàng Thịnh đã nói.  

voteeee nhá

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro