Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng Thịnh đi rồi, Tiến Dũng vẫn không hề nói câu nào, kể cả câu chào tạm biệt sếp của mình. Cậu ấy bị sao thế nhỉ ? 

“Tiến Dũng, cậu sao thế ?” cậu lo lắng

“Tớ không sao cả ! Chúng ta đi thôi !”

Cậu ấy nói không sao với thái độ như thế thì quả thật là có sao rồi. Bỗng nhiên 1 cảm giác sợ hãi vô hình vây lấy Đức Chinh. Có lẽ cậu cũng đã đoán được phần nào câu chuyện !

----------------------------------------

Những ngày sau đó, anh cứ như người mất hồn, cho dù cậu gặng hỏi thế nào, anh cũng nhất định không chịu nói. Đức Chinh cảm thấy vô cùng lo lắng và cả sợ hãi nữa. Cậu sợ anh sẽ quay về là Tiến Dũng của 10 năm về trước, con người bất cần đời và suốt ngày bị bao lấy bởi một màn đêm ưu tối. Cậu quả thật không muốn nhìn thấy anh như thế một lần nữa, nó làm cậu cảm thấy đau lòng…. Đang suy nghĩ miên man, bỗng tiếng tin nhắn làm cậu giật mình. Là từ một số lạ

“Xin chào Đức Chinh, tôi là sếp của Tiến Dũng, chúng ta đã gặp nhau lần trước anh nhớ chứ ? Tôi có chuyện muốn nói liên quan đến cậu ấy, anh gặp tôi lúc 6h ở quán café MyPlace nhé. Tôi sẽ chờ cho đến khi anh đến”

Đức Chinh có lẽ đã đoán được chuyện anh ta muốn nói là gì, nhưng thật sự trong thâm tâm cậu cầu mong là không phải. Cậu từ bao giờ đã trở nên ích kỷ đến thế nhỉ ?

------------------------------------

Tại MyPlace…

“Tôi không muốn vòng vo, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề. Anh có biết chồng mình không hứng thú với phụ nữ kể cả nam nhân chứ?”

“Tôi biết” cậu bình thản trả lời

Hoàng Thịnh có phần bất ngờ về câu trả lời và thái độ của Đức Chinh “Nếu anh đã biết thì mọi chuyện đã trở nên đơn giản hơn rồi. Nếu yêu cậu ấy thì anh hãy mau giải thoát cho cậu ấy đi, cậu ấy vì anh mà đã đau khổ rất nhiều, anh biết chứ ?”

Trái tim cậu bỗng nhiên đau nhói. Vì mình mà cậu ấy phải đau khổ như thế sao ? Mình đã hứa là sẽ mang lại hạnh phúc cho cậu ấy, rốt cuộc thì mình đã làm gì vậy nè.

“Anh cũng giống như tôi thôi cũng đều là nam nhân cả nhưng anh thật sự yêu Tiến Dũng chứ ?”

“Tất nhiên ! Nếu không tôi sẽ không cất công mời anh ra đây để nói chuyện như thế này !”

“Vậy được ! Tôi sẽ ly hôn với cậu ấy” Nói rồi, cạu đứng dậy chào Hoàng Thịnh rồi ra về.

Hoàng Thịnh ngơ ngát nhìn theo. Sao mọi chuyện lại có thể thuận lợi đến như vậy được nhỉ ? Liệu có phải anh ta giỡn trò ?
Hmmmm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro