CHƯƠNG 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    - Vy xuống đây mẹ bảo nhanh
   Tôi từ trên lầu chạy xuống nhà , mắt còn chưa mở. Khi mở ra thì thấy mẹ tôi đang ngồi trên ghế sofa,vẻ mặt vô cùng tức giận. Trên bàncòn có cả tờ giấy khám thai của tôi
    Tôi vô cùng dợ hãi tay run lên. Trong nhà tôi chỉ sợ mỗi mình mẹ, khi mẹ tôi giận thì...hơn cả tận thế. Mặt dù thường ngày bà là một giáo sư vô cùng hiền lành và tao nhã, bà luôn biết cách cư xử mà ko cần dùng vũ lực
   Nhưng hôm nay tôi có cảm giác ko được an toàn , khuôn mặt bà có vẻ giận dữ như chưa bao giờ được giận,trên trán hằng lên từng nết nhăn. Tôi nghĩ thầm " kiểu này là toi tôi rồi...😭 mẹ ơi mong kiếp sau con vẫn là con của ba mẹ "
   Kiểu này mà mẹ tôi ko dạy tôi lên bờ xuống ruộng mới là chuyện lạ. Xưa nay mẹ tôi nổi tiếng là hiền thục với người ngoài nhưng cực kì nghiêm khằc với tôi. Chuyện này thật sự là toi rồi ...tôi chết chằc rồi
    Mẹ nhìn tôi với ánh mắt giận dữ , chỉ tay vào chiếc ghế đối diện ra hiệu cho tôi ngồi xuống, tôi hiểu ý liền đi.lại.ngồi xuống. Tay tôi đan vào nhau đặt dưới chân .phòng có mở máy lạnh nhưng sao mồ hôi chảy ướt hết trán tôi vậy chứ! Ngay cả lòng bàn tay cũng vậy!
   - Vy mẹ cho con 5' để giải thích về cái này
   Vừa nói bà vừa chỉ tay vào tờ giấy khám thai của tôi. Tôi lắp bắp
    - con...con xl ...mẹ con...con
   Tôi cảm thấy có j đó nghẹn ở cổ ko nói được ,thật sự tôi ko muốn khóc nhưng.nước mắt cứ chảy dài mẹ tôi ko tức giận quát
   - mày...mày là thứ con gái hư hỏng. Mày đã làm ô quế cái gia đình này rồi mày có biết ko hả, mày làm như vậy rồi làm sao tao dám nhìn mặt của dòng họ. Hình mặt người khác chứ. Người ta sẽ nói rằng con của giáo sư  lại  ko chồng mà chữa.
   Mẹ tôi ngồi xuống ghế tay đánh phình phịnh vào ngực mình kêu quản gia đi lấy nước, uống xong bà nói tiếp
   - mày hạy mau đi phá cái thai ấy đi
   - xl mẹ con ko thể làm vậy . đứa bé ko có tội, nếu bỏ nó thì tội nghiệp cho nó quá. Mẹ ơi! con ko làm được
   - mày tội nghiệp nó thì ai tội nghiệp tao , mày làm như thế mà coi được àk! Sao mày ko suy nghĩ trước khi làm việc ấy. Tại sao tao lại sinh ra một đứa con gái như mày. Tao thật sự xấu hổ ko dám nhìn mặt ai cả. Hãy nói mau cha của đứa bé là ai?
   - con xl, con xl
   Tôi khóc nấc lên ko dám nói bất cứ cái gì liên quan đến đứa bé. Mẹ tôi nhìn tôi đầy giận dữ, bà ko kìm được tát tôi một cái rất đâu. Cái tát đó làm tôi ngã ngào xuống nền nhà. Đây là lầm đầu bà giận dữ mà đánh tôi đau như thế
   Tôi đau lắm! Rất đau cảm giác rất khó chịu . nhưng tôi biết mẹ tôi còn đau gấp ngàn lần so với những j tôi chịu.
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hanvi223