Chương 6: Người lạ mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một mình cậu bước đi trong đêm, bước từng bước chân lạnh lẽo, bước đi trong cơn mưa, toàn thân thấm ướt nước mưa, cái lạnh da thịt bên ngoài lúc này không thể nào sánh với sự lạnh lẽo trong trái tim cậu. Tại sao tính cách hai người lại giống nhau đến thế? Tại sao cũng lại là trong đêm mưa như vậy? Không thể được, không thể phạm lại sai lầm như vậy được nữa! Cậu biết nếu như lúc nãy không có một chiếc xe cản đường thì với sức của cậu không thể nào chạy thoát khỏi anh. Tại sao lại để tôi gặp phải cảnh tượng trớ trêu này. Kiệt sức vì chạy, vì lạnh và vì đấu tranh tư tưởng kịch liệt Phi gục xuống bên đường, một nam thanh niên mặc áo sơ mi trắng, người cũng thấm ướt nước mưa, bước đến bồng Phi lên xe của mình, rồi phóng xe đi trong màn đêm u tối.

Ai đó?-bà Ngọc chạy ra mở cửa khi nghe tiếng chuông vang lên.-Trời ơi, Phi con sao vậy? Anh ơi ra đỡ thằng nhỏ vô nhà nè.

Gì vậy em? Cái gì vậy?-ông Khánh vội vàng bước ra đỡ Phi vào nhà.

Thôi con cũng dắt xe vô nhà trước đi rồi nói.-Bà Ngọc nói với người thanh niên đỡ con mình về.

Thôi em thay đồ cho con đi, rồi lấy cho cháu nó cái khăn lau mình, chứ để ướt vầy bệnh chết.-ông Khánh nói với bà Ngọc-Mời con ngồi.

Dạ con cảm ơn chú.

Con quen biết làm sao với thằng Phi mà tối rồi còn chở nó về mà người hai đức ướt nhẹp vậy? Chú nghe nói là chiều nay thằng Phi đi chơi với bạn, người bạn đó là con hả?

Dạ...

Phải đâu người hồi chiều chở Phi đi đâu phải cháu này, em nhớ là người khác mà!-bà Ngọc sau khi thay đồ và để con mình nằm nghỉ thì đi xuống cầm theo cái khăn cho người thanh niên lạ mặt.-nè, lau người đi con.

Dạ, thưa cô chú con là Minh bạn cùng trường với Phi, bữa nay tụi con có hẹn nhau đi chơi, người mà hồi chiều tới chở Phi đi tên Long, tụi con hẹn nhau đi chơi, nhưng do nhà của Long có chuyện gấp nên nhờ con chở Phi về. Đang đi thì mắc mưa con tính tìm chỗ trú nhưng mà Phi nói gần tới nhà rồi nên con ráng chạy, đang chạy thì Phi gục lên người con, hên là Phi có nói địa chỉ, nên con mới tìm được nhà.-Minh nói như vậy rốt cuộc muốn che dấu điều gì.

Ừh, vậy nhà con ở đâu?-ông Khánh hỏi

Dạ nhà con ở đường abc.-Minh lễ phép trả lời

Xa quá vậy, trời mưa lớn quá con coi gọi điện xin ba mẹ đêm nay ở đây đỡ đi rồi ngày mai về.-ông Khánh đề nghị.

Dạ làm phiền cô chú quá, đợi lát bớt mưa rồi con về cũng được.

Có gì đâu mà phiền, có gì thì tối nay con ngủ chung với thằng Phi, rồi sáng mai đi học chung với nó luôn.-bà Ngọc lên tiếng.

Dạ nếu vậy thì con xin phép gọi điện thoại báo cho mẹ con biết.

Sau khi Minh gọi điện nói cho mẹ mình biết là sẽ qua đêm ở nhà bạn, thì Minh lên phòng Phi nhận từ bà Ngọc một đồ. Bà nói đây là bộ đồ lúc mà Phi mập nhất từng mập đã mặc, không hiểu tại sao đột nhiên sau khi thi chuyển cấp từ lớp 9 lên lớp 10 xong thì Phi tự động siêng năng tập thể dục, rồi ăn kiêng đủ thứ để có ngoại hình như hiện nay. Sau khi thấy Minh mặc được bộ đồ mình đưa thì bà Ngọc về phòng, dặn Minh là nhớ ngủ sớm để mai còn đi học. Trong phòng chỉ còn hai người, Minh bước lại khóa cửa phòng, Minh đi chung quanh phòng xem từng bức hình, từng tờ giấy được treo trên tường. Nào là bằng khen cho học sinh đạt giải nhất cuộc thi bơi cấp quận, rồi giấy khen học sinh giỏi, Minh mở tủ quần áo thấy một bộ đồ võ, nhưng bộ đồ này rất rộng so với Phi. Minh nhớ lại lúc nãy mẹ Phi có nói trước đây cậu rất mập,tại sao từ nãy đến giờ Minh không thấy tấm hình chụp Phi trước đây. Nhìn xuống đáy tủ có một cuốn album hình, Minh lật từng trang, từng trang, trong mỗi bức hình đều có một cậu bé dáng người tròn trịa, môi đỏ chúm chím, trông rất dễ thương và quan trọng là rất giống Phi.

Đừng mà, đừng đi....-Tiếng nói mớ của Phi làm Minh giật mình.

Minh bước lại giường,nhìn ngắm gương mặt mỹ miều đang run lên vì sợ hãi. Minh cởi bỏ chiếc áo đang mặc trên người vì từ trước đến nay ở nhà Minh không hề mặc áo, Minh nằm xuống bên cạnh Phi, cầm lấy bàn tay đang toát mồ hôi lạnh kia. Người của Phi tự động ngã vào ngực của Minh, tiếng thở đã đều hơn lúc nãy, khi mọi thứ trở nên yên lặng, thì Minh vòng tay ôm chặt cậu vào lòng mình. Thầm tự nhủ" Nhất định em phải là của anh".

Nè, anh ơi, anh ơi anh....-Phi tỉnh dậy nhìn thấy người nằm bên cạnh, liền gọi người đó dậy.

Hả..., đang ngủ mà kiu cái gì, ủa, em dậy rồi hả, mấy giờ rồi?-Minh bị gọi dậy, quên mất là mình đang ngủ ở nhà Phi, hành động của Phi hoàn toàn trái lại với những gì Minh nghĩ, Minh nghĩ đáng lý ra khi Phi tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong tay một người đàn ông lạ mặt phải la làng lên chứ tại sao lại bình tĩnh như vậy.

Bây giờ là 5h30, chắc là anh đang nghĩ tại sao tôi lại không la làng la xóm lên chứ gì.

Thứ nhất, tôi cảm ơn anh vì hôm qua đã khiên tôi về đến nhà.

Thứ hai, để anh vào được nhà tôi thì chắc chắn ba mẹ tôi đã điều tra kỹ càng rồi mới cho anh vào nhà, còn chuyện vào được phòng tôi chắc là anh đã phải khai rõ ràng địa chỉ nhà rồi chứ gì.

Thứ ba nữa là nếu như tối hôm qua tôi ngủ mà có làm gì trên người anh thì cho tôi xin lỗi.

Làm gì là làm gì? Tối hôm qua Phi ngủ ngoan lắm mà có làm gì đâu!-Minh ngạc nhiên trước lời nói của Phi.

Anh coi kĩ lại coi.-Phi bị vẻ ngoài cao lớn của Minh đánh lừa nên mới gọi bằng anh.

Có gì đâu-Minh xem khắp người của mình.

Nếu không có thì thôi, mà nè anh tên gì, bao nhiêu tuổi, học trường nào vậy ?-cậu cảm thấy kỳ lạ khi trên người Minh không có dấu vết gì.

Ờ....anh tên Trần Quốc Minh, học trường Thủ Đức, lớp 10A2 kế lớp em đó.-Minh hớn hở trả lời.

Khoan nếu như là lớp 10A2 thì đừng xưng anh-em nữa, bằng tuổi mà,đồ Minh bị ướt hôm qua chưa có khô, nên cứ lục đại trong tủ có cái nào mặc vừa thì mặc, còn vấn đề đồ lót thì đây nè, lấy mà xài, đồ mới mua đó, xài xong thì giữ luôn đi khỏi trả lại. Minh tranh thủ vệ sinh cá nhân xong rồi xuống lẹ đó, Phi xong rồi, xuống trước à nha.-Phi xuống nhà phụ mẹ dọn đồ ăn sáng.

Minh đi vào toilet đánh răng rửa mặt xong định đi ra thì thấy bộ đồ Phi mặc lúc tối cùng cái quần lót nằm trong giỏ đồ dơ, Minh tiến lại cầm lên bỏ vào túi quần, rồi đi xuống dưới nhà ăn sáng. Sau khi ăn sáng xong, Phi dắt xe đạp ra đi học, còn Minh tranh thủ chạy về nhà thay đồ, rồi đi học.

Trần Quốc Minh: học kế lớp của Phi và Long, nổi tiếng là đứa đa tình, hào hoa, đốn gục biết bao thiếu nữ, nhưng nguyện nhất dạ chung tình với Phi. Tuy không đến mức cơ bắp cuồn cuộn, nhưng cũng khá đô con. Là tình địch của Long, đơn phương Phi sẵn sàng hy sinh vì Phi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro