Chap 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung vui vẻ chạy vào phòng ở bên cạnh phòng mình. Nhẹ nhàng mở cửa đã thấy người kia im lặng trầm mặc ngồi im re như một khúc gỗ vậy.
Taehyung cảm thấy cậu ta là kẻ cô đơn nhất, nhưng cậu ta lại rất kiên cường...
Những ngày qua Taehyung quan sát cậu ta, cậu ta chỉ im lặng ngồi ở góc đường đó.. khi đói sẽ tự mò đường theo vách tường... chỉ cần bước mười bước là đến tiệm bánh mì của một bà thím. Chiếc bánh mì chỉ bằng một phần tiền của tờ tiền mà cậu đưa nhưng bà thím ấy đã không phối mà còn đuổi cậu ấy nhanh đi khỏi tiệm bánh của bà. Bước thêm sáu bước qua khỏi tiệm bánh là một quán bán rất nhiều loại nước, nước bỗ dưỡng và ngon... nhưng chỉ đưa cậu một chai nước suối và như bà thím kia lấy tiền rồi không phối cho cậu.

Taehyung tức giận không thôi, nhưng nhìn cậu ta vẫn thờ ơ lần đường trở về vị trí cũ làm cậu có chút xao lòng. Mù thì đã sao cậu ấy cũng cần phải ăn phải uống và phải sống. Vì vậy Taehyung quyết định đưa cậy ấy về đây.

Taehyung tự hứa với lòng
Nht đnh s chăm sóc cu y tht tht tt... Taehyung cm thy cu ta có mt điu gì đó rt bí n, s h hng ca cu y vi đôi mt b mù, người khác khinh thường ....

Taehyung nhẹ bước lại gần cậu ta, kéo một cái ghế ngồi đối diện cậu ấy Taehyung cũng im lặng như cậu ta. Taehyung nghĩ có lẽ cậu ta thích không gian yên tĩnh nên nhìn sắc mặt cậu ta có một chút thoải mái. Kiềm không được tò mò cuối cùng cũng đành mở miệng...

"Nè... cậu nói chuyện đi... "

Người kia bỗng dưng mím môi lại rồi mở môi ra rồi lại mím lại.. Taehyung thấy lạ

"Cậu tên gì? Tớ tên là Taehyung! "

Lại im lặng. Taehyung bỗng có chút giận dỗi nhưng cậu vẫn không từ bỏ ý định

"Tớ tên là Taehyung!"

Một lát sau Taehyung nghe một tiếng nói nhỏ phát ra từ cậu ta
"Ji...Jimin"

Taehyung nghe được vui vẻ nhảy cẳng lên...cuối cùng cũng chịu nói chuyện với mình... cậu vui vẻ nắm lấy tay Jimin xoa xoa nhẹ tạo một chút hơi ấm ở lòng bàn tay. Thời tiết đang rất lạnh... Jimin lại mặc áo rất mỏng cơ thể gầy gò của cậu ta lạnh như một tản đá, Taehyung đau lòng lấy một cái áo ấm rất dày khoát lên người Jimin.
Nhận được sự ấm áp từ đâu đến Jimin bỗng run mình một cái.... hai má liền có chút hồng hào.

"Từ nay chúng ta sẽ là bạn của nhau, được không?"-Taehyung ân cần nhìn Jimin hỏi

Jimin không trả lời cậu chỉ nhẹ gật đầu. Những ngày tháng lang thang ngoài đường cậu cũng từng có một người bạn. Cậu ta rất tốt với cậu, khoảng thời gian đó cậu được ăn , mặc ấm, có chỗ ngủ là nhờ có cậu ta vậy mà một ngày nọ cậu ta đem cậu bán cho một bà lão , bà ta cần một trái tim khoẻ mạnh để cấy ghép cho con trai mình. Người cậu tin tưởng phản bội cậu...
Jimin tưởng chừng như mình sẽ chết, cậu đã cố gắng tìm đường thoát rất nhiều lần để rồi khi bị bắt lại cậu bị đánh như sắp chết đi sống lại. cậu không biết khóc sao? Không phải...nước mắt không làm cậu mạnh mẽ, cậu phải cố gắng sống.. nhất định phải sống... dù có chịu khỗ như thế nào..

Cuối cùng thật may rằng cậu đã trốn thoát được... không biết bản thân đã lưu lạc đến phương nào, cho đến bây giờ... lòng tin của cậu đối với thế giới này đã không còn nữa. Người tên là Taehyung này lại muốn gì ở cậu... Jimin im lặng suy nghĩ.. tốt với cậu, cho cậu ăn cho cậu ấm... rồi sau đó có khi lại đem bán cậu đi...
cu mun gì tôi... tôi không quan tâm na... ch cn được sng...đ tr thù cho ba m thì bt tôi làm gì cũng được.

Jimin đang miên man suy nghĩ thì thân thể bỗng được ai đó dìu đi, chân cậu cảm nhận được nền gạch lạnh ngắt khác với nền nhà ấm và mềm mại khi nảy... Jimin nhíu mày
Cui cùng cũng bc l ra ri sao... chc li mun đem mìmh nht mt căn phòng nào đó

Áo khoát ấm bị cởi ra cơn lạnh của không khí xung quanh vây đến, Jimin run rẩy tay loạn choạng lần mò tìm nơi điểm tựa... cậu muốn rời khỏi đây...
Đang loay hoay muốn rời khỏi cái nơi lạnh lẽo này thì một bàn tay rất ấm và mềm mại nắm lấy tay cậu, một hơi thở ấm nóng phà bên tai cậu thỏ thẻ..

"Jimin tớ muốn dẫn cậu đi tắm thôi, đừng sợ để tớ tắm cùng cậu ... nào theo tớ!"

Jimin ngạc nhiên , tâm trí cậu bỗng dưng bị mê muội những gì người này chạm đến, bất giác rồi đi theo bàn tay ấm áp ấy.... cậu ngồi vào trong một cái bồn tắm, nước rất ấm.. Jimin cảm thấy bây giờ cậu như đang tắm trong suối nước nóng mà người ta hay nhắc đến, thật ấm... nó rột rửa đi mọi chất bẩn trên người cậu... bàn tay ấm áp đó đang nhẹ nhàng dùng bông tắm chà lưng cậu... tại sao người này lại với cậu như vậy... tại sao?

Nghe tiếng Taehyung bên tai thở dài, Trong lòng Jimin bỗng một chút khó chịu...

"Những vết thương trên người cậu... ưm... những người đó thật tàn nhẫn. Sao lại đối xử như thế với cậu chứ! ... Jimin từ nay cậu đừng lo nữa.. tớ sẽ bảo vệ cậu...!"

Jimin hừ lạnh trong lòng, đấy... những lời quan tâm cũng không khác gì người lúc trước... mình phi tìm đường ri khi nơi này, nếu không mt th trong cơ th này li b đem đi bán...

"Jimin.... cậu mấy tuổi? Tớ năm nay 14 tuổi!"

"Giống..."-Jimin chỉ nói một chữ

"À.. vậy là bằng tuổi mình...hihi!"-Taehyung cười vui vẻ tiếp tục giúp Jimin tẩy rửa

Jimin khó hiểu con người này. Biết tuổi thì có gì mà vui chứ.. cậu ta cười như biết gì đó rất thú vị vậy. Cơ thể Jimin rất lâu đã không tắm, vì vậy mà Taehyung ngồi tắm cho cậu gần 1 tiếng mấy mới xong...
sau khi thay đồ cho Jimin bằng đồ của mình Taehyung không khỏi ho sặc sụa, cậu lấy khăn giấy lau lấy mũi mình...

Jimin bỗng dưng lo lắng... hôm nay cậu ta đâu có như vậy chỉ mới vào phòng tắm chưa lâu đã bị cảm rồi sao! Cậu ta sao lại yếu như vậy...

"Jimin tớ xin lỗi... chắc tớ bị cảm rồi... tờ phải về phòng... nếu ở đây nữa cậu sẽ bị lây cảm mất. chỗ cậu đang ngồi là giường ngủ, cậu cứ yên tâm mà ngủ nha! Ngày mai tớ sẽ sang thăm cậu!"

Nghe tiếng cửa phòng khép lại, một mảnh không gian yên lặng vây quanh.. hơi ấm của người đó rời khỏi căn phòng này rồi... Jimin bỗng một chút trống trãi..
Rồi gật mình lắc lắc đầu... không được! Cu không được b người đó làm cho cm kích, hay tin tưởng.. không được..

Bỗng tiếng mở cửa vang lên, tim Jimin hoảng hốt một chút nhưng biểu cảm gương mặt không một chút hoảng hốt nào biểu hiện ra ngoài.
Tim bỗng đập mạnh khi nghe giọng nói của người kia ở cánh cửa

Taehyung nhìn Jimin đang ngồi ngay ngắn trên giường mà lòng thêm an tâm
"Jimin... ngủ ngon!"

Có thể Jimin không nhìn thấy được nụ cười của Taehyung nhưng cậu có thể cảm nhận được cậu ta đang mỉm cười nhìn mình.
Khi người kia rời đi... môi Jimin bỗng mỉm cười nhẹ... nếu khoảnh khác này Taehyung mà thấy được có lẽ sẽ rất vui, vì cậu biết Jimin đã mở lòng mình ra rồi...

____

Ánh sáng ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu thẳng đến gương mặt thanh tú của một cậu nhóc đang mê say ngủ... cậu lười biếng dụi dụi đôi mắt đưa tay che đi ánh nắng chiếu vào mặt mình. Ngồi dậy Taehyung xuống giường vung vai hít không khí trong lành của ngày mới...

Taehyung nhẹ mở cánh cửa phòng Jimin, bước chân nhẹ nhàng tiến đến bên giường cậu ấy... ánh sáng của mặt trời xuyên qua cửa kính chiếu lên vết sẹo trên hai mắt của Jimin, Jimin có chút nhíu mày khó chịu... Taehyung sợ Jimin tỉnh dậy vì vậy đưa tay lên che ánh nắng chiếu ở mắt cậu...

Bỗng Jimin bắt lấy cánh tay ấy của Taehyung làm Taehyung giật mình muốn té ngửa vì hành động của cậu ấy quá bất ngờ. Cơ thể Taehyung rất yếu vì vậy mà ngã ngửa ra sau... Jimin thấy lực tay đang bị kéo đi liền dùng sức một chút kéo đối phương trở lại. Taehyung mất thăng bằng ngã ập lên người Jimin... cậu ngại ngùng chống tay ngồi dậy..

Thì phát hiện môi Jimin đã tím ngắt lên , cơ thể lạnh tanh.. Taehyung hoảng hốt nắm lấy tay Jimin xoa xoa..

"Cậu có đắp chăn mà tại sao cơ thể lại lạnh như vậy, cậu không sao chứ, cảm thấy trong người có chỗ nào khó chịu không?"

Taehyung lo lắng hỏi tới tấp, Jimin chỉ lắc đầu rồi thôi... từ lúc lang thang ngoài đường đến giờ.. cơ thể cậu luôn như vậy...
Taehyung dìu cậu đi đánh răng , rữa mặt... cùng Jimin ăn sáng... bắt Jimin ăn hết món ăn trên bàn mới chịu cho về phòng...

Ba Taehyung nhìn hai đứa trẻ đang ăn mà lòng cũng vui vẻ theo, ông liếc nhìn sang người bên cạnh...
đây chắc là cậu bạn Jimin gì đó của Taehyung, gương mặt này hình như đã từng gặp ở đâu... có vẻ rất giống một người ông đã gặp qua... nhưng là vết sẹo trên đôi mắt kia làm cho gương mặt có chút khác... ông lắc đầu lượt bỏ những suy nghĩ ấy trong đầu.
Thng bé con ca Sungwan mình gp lúc nh ch mi 3 tui, thi gian dài cũng vì vic ca Băng đng nên ông ít đến nhà h chơi.. có l thng bé cũng đã chết ri. Thng bé y cũng tên Jimin thì phi... ta có nh lm không... Jimin hay là Jihae nhỉ?

Jimin cảm nhận được có ánh mắt đang quan sát mình mà lòng không khỏi run...
Taehyunh thấy ông liền chạy lại kéo ông đến trước mặt Jimin

"Jimin đây là ba của tớ... ba tớ..."

"Được rồi... con lo ăn đi... cơ thể con gần đây vẫn chưa có gì tiến triển.. nhớ ăn uống đầy đủ vào... đừng để bản thân bị bệnh!"

"Dạ!" _Taehyung rầu rĩ , cậu muốn khoe người ba tuyệt vời cho Jimin nghe mà...

Jimin gật đầu về phía trước như một lời chào hỏi, ông thấy vậy mà hài lòng.. tuy hai mắt không nhìn được ánh sáng nhưng cậu nhóc này rất biết lịch sự...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro