Chương I: Sự khởi đầu_4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4:

Ánh nắng ban mai dịu nhẹ len lỏi qua tấm rèm cửa sổ, chiếu rọi vào căn phòng ăn sáng của gia đình Đình Trung. Trên bàn ăn, những món ăn thơm ngon đã được chuẩn bị sẵn sàng. Đình Trung ngồi xuống cạnh bố, đôi mắt vẫn còn ngái ngủ.

"Con trai, hôm nay con có vẻ mệt mỏi đấy" mẹ Đình Trung dịu dàng nói, vừa rót một cốc sữa cho con trai.

Đình Trung gật đầu: "Dạ, con vẫn chưa quen với lịch làm việc mới của công ty."

Ông Trung đặt chiếc báo xuống, nhìn con trai với ánh mắt đầy tự hào: "Con trai của cha ngày càng trưởng thành rồi. Cha rất tự hào về con."

Đình Trung mỉm cười cảm ơn.

"À này con" ông Trung dừng lại một chút

- "Cha có việc muốn bàn với con."

Đình Trung ngẩng đầu lên, tò mò nhìn cha: "Dạ, cha cứ nói ạ."

- "Dự án xây dựng khu đô thị mới sắp khởi động. Cha muốn giao cho con phụ trách. Con thấy sao?"

Đình Trung hơi sững sờ. Đây là một dự án lớn, đòi hỏi nhiều kinh nghiệm và kỹ năng.

- "Dạ, con cảm ơn cha đã tin tưởng. Nhưng con vẫn còn nhiều điều cần học hỏi..."

"Con không cần phải lo lắng quá. Cha sẽ luôn ở bên cạnh để hỗ trợ con. Đây là cơ hội tốt để con thể hiện năng lực của mình" Bà Trung lên tiếng an ủi con trai.

"Con sẽ cố gắng hết sức ạ" Đình Trung quyết tâm nói.

"Nhưng mà anh này, em nghe nói, tập đoàn X cũng đang nhắm đến dự án này. Họ có rất nhiều kinh nghiệm và tài chính" Bà Trung nói, giọng hơi lo lắng.

Đình Trung nhíu mày suy nghĩ: "Con biết mà mẹ. Nhưng con tin rằng với sự chuẩn bị kỹ lưỡng và sự hỗ trợ của mọi người, chúng ta sẽ thành công"

Ông Trung gật đầu hài lòng, nhưng vẫn không giấu được sự lo lắng: "cha biết con rất có năng lực. Nhưng dự án này rất quan trọng, nó sẽ quyết định tương lai của công ty. Con phải thật cẩn thận"

"Con hiểu rồi cha" Đình Trung nói, ánh mắt quyết tâm.

Đến công ty, Đình Trung đứng trước cửa phòng làm việc của cha, lòng đầy lo lắng. Ông vừa gọi anh đến để bàn về dự án mới, một dự án cực kỳ quan trọng đối với tương lai của công ty.

"Con trai, con phải đảm bảo dự án này thành công. Đây là cơ hội để con chứng minh năng lực của mình" ông Trung nói, giọng nghiêm nghị.

Đình Trung gật đầu, nhưng trong lòng lại cảm thấy một áp lực vô hình đè nặng. Anh biết rằng, cha anh đặt rất nhiều kỳ vọng vào anh, và anh không muốn làm ông thất vọng. Nhưng đồng thời, anh cũng cảm thấy sợ hãi trước trách nhiệm to lớn này. Anh sợ rằng, mình sẽ không thể đáp ứng được những yêu cầu khắt khe của cha và của cả công ty.

Đình Trung ngồi đối diện với cha, bàn tay siết chặt lấy chiếc bút bi. Ánh mắt ông xuyên qua anh, như muốn nhìn thấu tâm can.

"Con đã hiểu rõ tầm quan trọng của dự án này chưa?" giọng ông trầm xuống.

Đình Trung gật đầu, cố gắng tỏ ra tự tin.

- "Đây không chỉ là một dự án thông thường, con trai. Đây là cơ hội để chúng ta khẳng định vị thế của mình trong ngành."

Đình Trung nuốt nước miếng. Anh biết cha mình đang kỳ vọng rất nhiều ở anh. Nhưng sâu trong lòng, anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ. Anh không chắc mình có thể gánh vác được trọng trách này.

- "Con sẽ cố gắng hết sức, cha ạ" anh đáp.

"Cố gắng là chưa đủ, con trai" cha anh cắt ngang.

"Con phải thành công. Công ty cần con, gia đình cần con" giọng ông trở nên nghiêm khắc.

Đình Trung cảm thấy nghẹn ngào. Anh muốn nói với cha rằng, anh cũng có những mong muốn riêng, những ước mơ riêng. Anh không muốn chỉ là một công cụ để cha thực hiện tham vọng của mình. Nhưng anh lại sợ làm cha mình thất vọng.

"Con hiểu rồi, cha" anh nói nhỏ.

"Tốt" cha anh gật đầu hài lòng: "Vậy thì con hãy bắt tay vào làm ngay đi. Và nhớ, không có thất bại được phép xảy ra"

Khi cha anh rời khỏi phòng, Đình Trung sụp đổ xuống ghế. Anh cảm thấy lạc lõng và cô đơn. Anh ước gì mình có thể chia sẻ những cảm xúc này với ai đó, nhưng anh biết rằng, không ai có thể hiểu được anh lúc này. Anh là con trai của Chủ tịch, anh phải gánh vác trọng trách của gia đình. Nhưng liệu anh có thể làm được điều đó?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro