chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ra khỏi quán ăn thì trời cũng đã tối, cậu trở cô tới một công viên gần đó.
Cô đang tựa đầu lên vai cô trên một cái ghế đá
-Huyền à!
-Dzạ!
-Nếu một ngày nào đó phát hiện anh lừa dối em thì em có tha thứ cho anh không?
Nhấc đầu ra khỏi vai cậu rồi nhìn thẳng mắt cậu nói
-Anh đã lừa dối em chuyện gì?
Cậu vờ cười như đùa
-Anh chỉ hỏi vậy thôi màk!
-Thật không? -Đương nhiên rồi,anh sao giám dối em gì chứ
-Em sẽ bỏ qua vì em đã quá yêu cái con người này rồi
-Em nói thật sao?
-Đương nhiên,vậy nếu ngược lại?
-Thì cũng tuỳ?
Tuy nói vậy thôi chứ lòng cô và cậu đều cảm thấy lo
lắm. Nếu một ngày nào đó cô biết cậu chỉ là một thằng sb thì sao đây,cậu đã thật sự không thể sống thiếu cô nữa rồi.Và ngược lại nếu một ngày nào đó cậu phát hiện ra mối quan hệ của cô và Minh liệu cậu có tha thứ cho cô không.
Ôm nhau được một lúc cô đẩy nhẹ cậu ra rồi nũng nịu
-Em mún ăn kem
-Sao lại ăn kem trời đang lạnh mà em
Chủ mỏ dẫu môi
-Mún ăn kem cơ,mún ăn kem à
-Thôi được rồi để anh đi mua -Dzạ
-Vậy em ngồi đợi anh tí nhak!anh sẽ về ngay
-Anh đi cẩn thận đó
-Anh biết rồi.
Trước khi đi không quên kiss cho cô một cái nhẹ trên môi,cô chỉ biết miễn cười hạnh phúc từ tất cả những cảm giác cậu mang lại.
Cậu vừa đi thì đã có một cô gái bước lại ngồi xuống khoảng trống trên ghê khi nãy cậu vừa ngồi
-Chào cô bé,chị nói chuyện với em một tí được chứ
Quay qua nhìn cô ta
-Tôi và chị có quen nhau à!
Không trả lời câu hỏi của cô mà cô ta lại hỏi cô lại một câu hỏi khác
-Em và Phương quen nhau bao lâu rồi
Nghe tới tên cậu cô không thể không quan tâm nữa
-Làm sao chị biết!
-Khi nãy chị nhìn thấy hai người trong quán ăn
-Chị biết anh Phương sao? -Chúng tôi từng quen nhau
Câu trả lời của cô ta càng làm cô tò mò hơn
-Làm sao tôi biết chị không đặt chuyện
-Chị và Phương quen nhau được hai năm,anh có một cái bớt son nhỏ bên ngực trái đúng không
Có đôi chúc ghen tuông khi biết cô ta và cậu thân mật đến thế
-Tôi không biết(tg:cậu đã từng cở áo trước mặt cô nhưng cô thì cứ đỏ mặt nhìn chổ khác chứ có nhìn kỉ đâu mà thấy)
-Vậy chắc cả hai chưa làm chuyện đó à
Khá bất ngờ với câu hỏi này của cô ta,cô nhăn trán hỏi lại
-Ý chị là sao?
Nhìn cô,cô ta cười đểu
-Vậy chắc là em vẫn không biết Phương chỉ là sb đâu đúng không?
-Sb?
-Phải,Phướng vốn dĩ chỉ là con gái thôi.
-Không thể nào?
Thấy cô như thế cô ta càng thích thúc mà sấn tới,cô ta vờ như kẻ đáng thương nhìn cô thấy hiểu
-Lại một cô gái nữa bị Phương gạt rồi,ngày đó chị cũng vậy?
-Ý chị là ảnh từng gạt chị sao?
-Phải,quen nhau gần 1năm chị mới biết ảnh chì là con gái thôi nhưng vì lúc đó đã quá yêu ảnh nên chị chấp nhận tất cả nhưng không ngờ ảnh cũng như những thằng sb bình thường rất lăng nhăng rất đào hoa.Nên chị chịu không nổi cuối cùng quyết định chia tay.
Cô vẫn im lặng,nghe cô ta nói bổng tim cô thấy nhói quá, cô họng như nghẹn lại cô không ngờ cậu lại là loại người như thế.Cô ta thấy thế liền mĩm cừơi vì kế hoạch phá vỡ hạnh phúc của cậu đã thành công nên vờ đứng lên chào cô rồi nhanh chống bỏ đi.
Cô ngồi một tí cô vội môac đt ra nhắn cho cậu vài chữ rồi bỏ về luôn,cô thật sự không muốn nhìn thấy mặt cậu bây giờ nữa,cô cảm thấy kình tỏm con người cậu quá.
Cậu nhận được tin nhắn cảm thấy rất lo nhưng gọi lại thì không được nên đành nghe theo cô mà ra về dù sao mai cũng sẽ lại gặp cô ở trường mà khi đó sẽ nói chuyện sau!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro